Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
chuyện chỉ là trí tưởng tượng của tác giả___________________________những câu chuyện, cảm nhận của Trần Anh Khoa và Nguyễn Huỳnh Sơn về đối phương.các chương không có liên kết với nhauvăn phong của tác giả còn non tay mong mọi người đọc và góp ý.…
Tiểu Sa câu cá - hm,,, (gạch đi)... Tiểu Sa câu trai, ai tình nguyện thì tự mắc câuKẻ săn mồi thượng hạng, thường xuất hiện dưới vỏ bọc của con mồi.Tác giả: lameier - affSố chương: 8 chương - đã hoàn - đã dịch xong. Tác phẩm đầu tay của tác giả này, đọc thấy cũng dễ thương nên dịch thôi. Chap cuối là H nh tác giả viết cũng hay, có phong cách riêng của mình.…
Truyện được lấy ý tưởng từ tranh Đông Hồ "Đám cưới chuột" và phim "Kẻ ăn hồn". OOCbối cảnh chung: tương tự như vũ trụ của "tiểu miêu nhà Lê quận công" nhưng ở vũ trụ này linh khí đất trời dồi dào hơn bao giờ hết giúp những kẻ muốn làm người nhưng tích không đủ đức hạnh có cơ hội làm điều mình muốn. Chúng sống trộn lẫn, hòa nhập với con người từ lâu, thậm chì còn xây dựng nên cho mình một gia tộc quyền lực. Nhưng thú vật mãi không thể ngang bằng người, chữ "con" trong chúng vẫn lớn hơn chữ "người" nên chẳng lạ gì khi bi kịch tìm đến chúng.…
Quá khứ, hiện tại và tương lai.Em sẽ mãi là ánh trăng sáng trong lòng tôi.Cho dù nơi ấy em không còn tồn tại.Fanfic tự nghĩ tự thẩm, đọc vui không toxic!Ngày viết: 1/8/2025…
"Tôi là mợ cả, còn cô - chỉ đi vào bằng cửa sau."Ngày đó, cậu cả Huỳnh Sơn cưới Anh Khoa về làm mợ cả không phải vì cha mẹ sắp đặt, mà vì yêu.Mợ cả đẹp như tranh, dịu dàng như gió xuân, từng là niềm kiêu hãnh của cả phủ họ Nguyễn. Nhưng tình yêu nếu không giữ, thì hoa cũng phai, gấm cũng tàn.Một lần bị phản bội, Khoa chọn rút lui, không ồn ào - mà để lại lời cảnh cáo khiến cả nhà phủ không ai dám ngẩng mặt.Đến khi cậu cả nhận ra... thì người đã không còn là "mợ cả" nữa. Chỉ còn là Khoa - người cậu phải học cách yêu lại, bằng tất cả sự nhẫn nại và chân thành.…
[Afterword]Moonquake - Nguyệt chấn"Nghe nói rằng, trên mặt trăng xa xôi kia sẽ xảy ra hơn một nghìn lần rung chuyển vào mỗi năm, vầng trăng khẽ rung rinh mà người trái đất nào có biết. Cũng giống như cậu đứng trước mặt tớ, trái tim tớ cũng "rung rinh" mà cậu có hay.Nhưng sau cùng, thật may là mình đã nói ra, thật may là cậu đã tiếp nhận."…
Thời gian trôi qua như cơn mưa rào giữa hạ, thoáng đến thoáng qua. Chỉ vừa mới đây đang thấy mưa con đang rơi, chợp mắt một cái đã tạnh mưa, mới vừa đây thôi còn là những cậu nhóc cấp ba nghịch ngợm chớp mặt một cái đã trưởng thành, trở thành những bố của các con.- Công nhận thời gian trôi qua mà chiều cao thằng Nam nó không đổi he- Ê Ngoại truyện (or pặc two) của Trà Xuân, Hoa Hạ, Áo Mùa Đông🥇Top 1 #atvncg 25/07/2025…
" Tằm con giăng tơ , thì nhện cũng giăng tơ nhưng mấy đời tơ nhện được như tơ tằm ? " Giữa chốn hào môn sóng gió, Anh Khoa - chính thất danh chính ngôn thuận - bị kẻ thứ ba trơ tráo mang thai tới tận cửa phủ khiêu khích. Nhưng tưởng sẽ nhẫn nhịn, mợ cả lại thẳng tay đáp trả bằng lời lẽ sắc bén và những cú tát trời giáng, khiến cả cậu cả lẫn kẻ chen chân đều cúi đầu câm nín.Khi danh dự bị xúc phạm, tình yêu bị phản bội, Anh Khoa không chọn chịu đựng mà đứng dậy, giành lại quyền uy và trật tự trong nhà.…
Author: catboxjellyfish Translator: Nubes Category: Angst, Romance Characters Main: Kyungsoo, Chanyeol | Side: Suho, Sehun, Jongin Bản dịch đã được sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang ra ngoài.…
Tác giả: fishimmortal (Lofter)Trans: QunhBeta: AhnBản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không repost.Bản dịch không đảm bảo chính xác 100%, mong mọi người thông cảm.Tác giả viết vào năm 2021 và có vẻ bối cảnh ở 2023 nên sẽ có nhiều chi tiết khác với thực tế ạ:3…
Bà Tôn nhìn cô thật lâu, như thể muốn đọc thấu từng góc khuất trong tâm hồn con gái mình. Ánh mắt bà dao động, giữa đau đớn và một tia hy vọng mong manh. Ngón tay bà siết chặt lấy mép khăn, như thể chỉ cần con gái gật đầu, bà sẽ ngay lập tức nắm lấy sợi dây cứu rỗi ấy."Nếu... nếu thằng bé cũng yêu con thì sao?" Giọng bà run rẩy, gần như cầu xin.Lần này, Tôn Dĩnh Sa không thể kiềm chế nữa.Cô bật cười.Một tràng cười bật ra khỏi cổ họng khô khốc, vỡ vụn như thủy tinh nát dưới chân. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, nó biến thành những tiếng nấc nghẹn ngào. Cô đưa tay lên che mắt, nhưng chẳng thể ngăn được dòng nước mắt trào ra, nóng hổi, đau đến tận tâm can."Nếu anh ấy yêu con..."Giọng cô nhẹ bẫng, mong manh như sương khói.Tôn Dĩnh Sa thả tay xuống, ánh mắt trống rỗng nhìn lên trần nhà. Lồng ngực cô phập phồng, hơi thở gấp gáp như một con chim nhỏ bị mắc kẹt, vùng vẫy giữa lưỡi dao sắc bén của thực tại."Con đã không bệnh nặng đến thế này."*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…