Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tốt nghiệp kết thúc, Wonyoung hai tay ôm rất nhiều bó hoa sặc sỡ đủ màu ra phía tủ đồ cá nhân. Em để gọn hoa mọi người tặng về một phía, ngắm nghía cánh tủ tràn đầy hoài niệm từ năm học đầu tiên, Wonyoung đưa tay lướt theo mép cạnh đầy ưu tu. Bỗng ngón tay em dừng lại ở dòng chữ được nắn nót đã mờ đi khá nhiều. Em cười, kiểu cười của những kẻ thất tình đau khổ và đóng tủ lại. Buông thả một câu "tạm biệt" nhẹ bẫng rồi đi mất.Trên cánh tủ ấy viết:"Chị, Miyawaki Sakura, nhất định sẽ đợi Jang Wonyoung tốt nghiệp và đến xem em thi đấu. Chị hứa"…
Đời trước, tôi bước một bước, em vì tôi mà bước chín mươi chín bước còn lại.Đời này được làm lại một lần, em cứ đứng yên ở đấy, tôi nguyện vì em mà bước thêm một ngàn bước.Tôi hứa... sẽ kiềm chế sự chiếm hữu của mình lại. Dung túng em. Yêu thương em. Chiều chuộng em. Chỉ cần em muốn, mọi thứ tôi đều có thể cho em. Nếu em muốn thứ mà tôi không có, tôi sẽ nghĩ cách để em có. Chỉ cần đó là em, không phải em là không được! Chỉ để em được vui, để em được sống một cuộc sống hạnh phúc, để em mãi mãi ở cạnh bên tôi. 2022---Tên bản gốc: Lão nam nhân hào môn lần thứ hai kết hôn với vợ namTác giả gốc: Quất Tử ChuBản chuyển ver phi lợi nhuận, chỉ nhằm mục đích thỏa mãn con dân đu CP. Người người nhà nhà hoan hỉ nhee…
Truyện Lan Hương Duyên Của Tác Giả Hoà Yến Sơn Đã Viết Cách Đây 10 Năm. Một Trong Những Bộ Truyện Có Lượng Đọc Và Thảo Luận Nhất Định. Bộ Truyện Này Tác Giả Đã Viết Hơn 3 Năm Mới Hoàn Thành. Từng Chi Tiết Nhỏ, Hướng Con Người Ta Về Cái Thiện, Về Chi Tiết Hướng Phật Của Nữ Chính Cũng Được Tác Giả Nghiên Cứu. Truyện Rất Hay, Rất Ngược Nữ, Nam 9 Rất Tra, Các Bạn Đọc Sẽ Cảm Nhận Được Sự Bất Lực Của Nữ 9, Sự Chiếm Hữu Của Nam 9. Tuy Ngược Nhưng Rất Đáng Đọc. .........Câu chuyện kể về Trần Hương Lan, người đã tái sinh lại khi gia tộc nàng bị xử tử. Kiếp trước nàng là tôn nữ đại học sĩ Thẩm gia, kiếp này nàng là nha hoàn tam phẩm Lâm gia. Để thoát khỏi số phận gia nô, muốn làm chủ cuộc đời mình. Nhưng số phận nàng lắm chông gai, nàng phải đấu tranh cho sự tự do, đấu tranh cho số phận, đấu với quyền thế... nàng không muốn cam chịu , nhưng trước quyền thế nàng quá nhỏ nhoi.Truyện đã được editor khác dịch full, đây là bản dịch của MP660, chuyển ngữ theo kiểu cổ đại Trung Hoa. Mình Yêu Truyện (Lan Hương Duyên), Cũng Yêu Phim (Lan Hương Như Cố), khi phim phát sóng truyện mình chuyển ngữ có thể mới full. Lưu ý trước khi nhảy hố.…
Minseok, học sinh cấp 3 với thành tích học dở đều, miệng không có thắng phanh, trong một lần vô tình đụng trúng Lee Minhyung anh thư ký trầm ổn của một tập đoàn to bự, đã chính thức lụy tim và kể từ ngày đó, cứ 5 giờ sáng là chú được nhắn tin "Chú ăn sáng chưa", 10 giờ đêm nhận "Chú ngủ chưa, em nhớ chú quá!" Nhưng Minhyung thì lạnh như tủ đá Samsung. "Em còn là học sinh." "Thì em mới tranh thủ yêu chú cho tới lúc trưởng thành chớ!" Ai rồi cũng sẽ đổ, và ông chú Minhyung cũng không thoát được tay học sinh cấp 3 mồm mép như rắn hổ mây này!…
Hố sẽ không đăng tải thêm bất cứ thứ gì nữa, ngừng lại và chưa biết có khả năng quay lại hay không.- NOTP thì chạy ngay đi còn kịp.*Chưa bao giờ ủng hộ cũng như bình thường hoá tội ác của ĐQX nói riêng và PX nói chung. Cảm ơn.*Nếu có bất cứ vấn đề nào, cứ nói với mình ạ.…
Đây là những bài giả Liệu mình phân tích dựa theo cốt truyện của tác giả Daru về bộ Dark Fall. những giả thuyết của mình là đưa ra theo từng chap mới của tác giả, cho nên rất nhiều giả liệu cũ cho đến thời điểm hiện tại sẽ trở nên vô căn cứ. Vì mình đọc đến đâu mình phân tích đến đó và thời điểm hiện tại là chỉ up bài lên thôi. Nếu các bạn có cảm thấy muốn bàn luận phần nào, mình rất vui vẻ đón nhận vì mình rất thích bàn luận về tác phẩm mà mình ưa thích với người khác. ngược lại nếu bạn đến đây với ý định công kích, thái độ không đúng mình xin không rep.…
Tên truyện: Không duỗi được eoTác giả: A Phì ASố chương: 47Convert: vespertineEdit & Bìa: SodakiwiThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , H văn , Ngọt sủng , Đô thị tình duyên , Cận thủy lâu đài , Duyên trời tác hợp , Lôi , 1v1Văn án"Trình Hựu mở một quán bar trong thành phố, mỗi ngày đều hoạt động đến 5h sáng mới đóng cửa, bên đối diện đường có một bà chủ xinh đẹp mở quán ăn sáng, luôn mở cửa vào lúc 5h sáng.Đàn em của Trình Hựu ai cũng biết sau khi anh tan làm liền sẽ trở về nhà đi ngủ, chưa bao giờ có thói quen ăn bữa sáng.Nhưng đột nhiên đến một ngày, ông chủ của bọn họ mỗi ngày 5 giờ đều chạy về phía bên kia đường.Mấy tên đàn em đều thấy rất kỳ quái, hỏi anh: ""Đại ca, quán ăn ở bên đường đối diện có cái gì ngon vậy, mà khiến anh mỗi ngày đều bán sống bán chết qua đó ăn một hai tiếng.""Trình Hựu nghĩ đến tiểu lẳng lơ ngày hôm qua còn ở trên người anh ra sức uốn éo, tùy ý trả lời: ""L**."""…
Đồng Lô - một ngọn núi lửa ngủ yên trong máu đỏ, đá nóng và tro bụi.Không ai sống ở đó.Không ai được sống sau khi bước vào.Thế mà Quân Ngô vẫn sống.Hắn từng là Đế Quân, thần uy lẫm liệt, một tay khuynh đảo thiên hạ.Sau trận bại chiến, hắn biến mất khỏi mọi tấm bia sử, không ai rõ hắn bị xử thế nào - chỉ có lời đồn rằng hắn được đưa đến Đồng Lô.Hắn mang thân thể rách nát, phép lực cạn khô, ánh mắt không còn ánh lửa.Không ai xích hắn.Chỉ có một người, từ đầu. Đã ở lại cạnh hắn.Mai Niệm Khanh, Quốc sư đương triều, kẻ mang áo ngoài tím nhạt, tóc đen dài, dáng đứng thanh lãnh như trăng đêm.Y không phải thị giả.Cũng không phải kẻ đền tội.Y chỉ là người, ở lại. Ban ngày, Quân Ngô im lặng nằm đó, lưng tựa đá, mắt nhắm hờ.Dù môi nứt toạc, hơi thở dồn dập, hắn chưa từng cầu xin lấy một lời."Ngươi đến làm gì?" - hắn từng hỏi, giọng khàn, không giận cũng chẳng mong chờ."Để chăm sóc ngươi," y đáp.Hắn cười, nhếch môi, cười như đứt mạch máu dưới cổ họng:"Thương hại?"Y không phủ nhận.Cũng không rời đi. Tới đêm, hắn sốt cao.Cơn mê sảng kéo dài như ngọn lửa nuốt thân.Thân thể run nhẹ, hai tay nắm lấy không khí, mồ hôi rịn khắp người, môi run:"Lạnh... đừng đi...""Đừng để ta một mình..."Giọng hắn, mềm như tro rơi, nhưng khàn đến vỡ vụn.Không ai ngoài Mai Niệm Khanh nghe thấy.Y ngồi xuống mép giường đá, đưa tay xoa lưng hắn, nhẹ nhàng như đang giữ một linh hồn bị lửa đốt cháy:"Điện hạ, người không một mình.""Ta luôn ở đây."----Lưu ý: OOC!!!…
Anh phiền não: "Tôi đã yêu một người, nhưng mà không biết nói thế nào với cô ấy."Tôi đề nghị: "Đơn giản thôi mà! Không phải cứ nói thẳng với cô ấy "Anh yêu em" là được sao?"Anh rầu rĩ: "Thế nhưng mà... Tôi sợ cô ấy sẽ từ chối."Tôi an ủi: "Làm gì có chuyện đó, anh là người đàn ông ưu tú, tài giỏi như vậy, ai bị cửa kẹp đầu mới không đồng ý thôi!"Anh gật đầu: "Vậy được, anh yêu em!"Tôi: "... À, đầu của tôi đúng lúc bị cửa kẹp..."Anh: "..."Chuông điện thoại di động vang lên...Tôi: "Alo, ai thế?"Anh: "Hạ Diệp, chúng ta kết hôn đi."Tôi: "Alo alo, ai đầu dây thế?" ( quyết chí giả vờ như không nghe thấy )Anh: "Là anh."Tôi: "Alo? Nói chuyện đi chứ, sao im lặng vậy?"Anh: "Sao? Em không nghe được à?"Tôi: "Đúng đúng! Tôi cái gì cũng không nghe được."Anh: "... Hạ Diệp, em giỏi lắm."Tôi: "... = = "…
[TRANSFIC]𝘚𝘶𝘮𝘮𝘢𝘳𝘺: Trong một thế giới khác với những gì ta thấy trên màn ảnh, Po mời Thame đến căn hộ của mình để cùng thả lỏng và những gì diễn ra sau đó tựa như một lẽ tất yếu....𝘞𝘢𝘳𝘯𝘪𝘯𝘨: 🔞- BẢN DỊCH CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ VUI LÒNG KHÔNG ĐEM ĐI NƠI KHÁC(Vì quá yêu thích WE nên tớ tự dịch để đọc song cũng muốn share mọi người đọc chung kk)…
Tác giả: Đông Bôn Tây CốThể loại: Ngôn TìnhNguồn: Diễn Đàn Lê Qúy ĐônTrạng thái: FullVăn Án:Một câu chuyện tình yêu giữa vị bác sĩ tài ba cùng cô luật sư danh tiếng, hai người ở hai lĩnh vực khác nhau đã vậy tính cách cũng khác nhau.Một Ôn Thiếu Khanh dịu dàng, tao nhã; khi khám bệnh thì ăn nói nhẹ nhàng, trên bàn mổ thì mạnh mẽ, oai phong. Anh chưa từng nghĩ rằng trên đời này lại có một cô gái nói với anh rằng cô sẽ tung hoành chiến đấu trong lĩnh vực của cô, bảo vệ anh chu toàn.Một Tùng Dung điềm đạm, lão luyện, dựa vào ba tấc lưỡi gây dựng tiếng tăm trong giới luật sư. Cô chưa từng nghĩ rằng sẽ có một người đàn ông tên "Ôn Thiếu Khanh" khiến cô ngoài miệng thì á khẩu thế nhưng trong lòng lại nở hoa.***Ôn Thiếu Khanh: "Thông thường bệnh nhân sẽ trải qua năm giai đoạn tâm lý trong quá trình chấp nhận mình bị bệnh, giống như em không thể tiếp nhận việc em yêu anh!"Tùng Dung đỏ bừng mặt: "Em không yêu anh!"."Giai đoạn thứ nhất là giai đoạn chối bỏ, em không chịu chấp nhận hiện thực!""Anh nói linh tinh!"."Giai đoạn thứ hai là giai đoạn căm phẫn.""Kệ anh nói sao thì nói. Em mệt rồi, về trước đây.""Trong trường hợp cá biệt, bệnh nhân sẽ có hiện tượng phản ứng bất ngờ với mục đích vùng vẫy vào phút chót."Tùng Dung tức giận: "Em không yêu anh."Ôn Thiếu Khanh chậm rãi nói: "Nơi có tình si, dẫu xa ngàn dặm ta vẫn cứ nhớ nhung. Tùng Dung, anh nói là anh thích em."…