( 12 Chòm Sao ) Sự Dịu Dàng Ấy Không Dành Cho Ta .
- Xử Nhi nàng biết không nàng rất độ lượng và rất bao dung nhân từ với người trong thiên hạ nhưng nàng thật tàn nhẫn và lạnh nhạt với ta .- Ta chỉ có 3 từ để đáp lại chàng :" Ta Xin Lỗi."…
- Xử Nhi nàng biết không nàng rất độ lượng và rất bao dung nhân từ với người trong thiên hạ nhưng nàng thật tàn nhẫn và lạnh nhạt với ta .- Ta chỉ có 3 từ để đáp lại chàng :" Ta Xin Lỗi."…
Một người mang theo hận thù trong suốt tuổi thanh xuân,đã trải qua thời kỳ đẹp nhất nhưng chưa từng yêuMột người tuổi thanh xuân tràn đầy nhiệt huyết ,mang theo trái tim cháy bỏng muốn một lần yêuMột người bị bóng đen của hận thù vây lấy,được giải tỏa bởi ánh sáng dịu hiền của người kia Một người cứu rỗi người kia ,và cũng cứu luôn chính mình...Một người-buông tay tình đôi lứa chỉ vì mối hận thù năm xưa ... ~Hàn~…
Tác giả: Wish-JeffbarcodeRaccoon mission [ Jeffbarcode-Wish] còn đây là fic chính nhé mk chỉ chuyển verhttps://www.wattpad.com/story/355249289?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_unameVà đây là link fic chính nhéSau khi chuyển tới nhà mới, người bạn đầu tiên Hoàng Phúc gặp là một chút gấu mèo. Nhưng nó không tới để xin thức ăn, mà tới để làm mưa làm gió trong nhà cậuKhông biết gấu mèo tới đây để làm nghiệm vụ gì. Nhưng trong nó còn giống chủ nhà hơn cậu" Phát biểu đi" Hoàng Phúc đứa micro ra " Lý do anh tới đây là gì "Gấu mèo đeo kính đen nằm ườn trên ghế sofa, xoa xoa cái bụng phình phình óc ách, nắc cụt một cái" Chít ".…
Ai nắm tay ta dìu ta qua năm tháng?Ai ôm lấy ta che ta kiếp hồng trần?Vạn vật lênh đênh, vạn sự trớ trêu,Phật pháp cao thâm, dù có dùng cả sinh mệnh cũng chẳng thể hiểu thấu.Cành lê trắng vẫn còn đó, Ánh trăng xưa vẫn còn đây,Nhưng cánh hoa ấy đã đi theo bước Phật...…
Tuấn Anh lạc bước vào tiệm hoa nhỏ "Hoa & Những Lời Thầm Thì", bị thu hút bởi vẻ thanh bình và hương hoa cỏ dịu nhẹ. Ánh mắt anh dừng lại ở Hoàng Minh, chàng trai đang tỉ mẩn chăm sóc hoa. Khoảnh khắc ánh mắt hai người chạm nhau, Tuấn Anh cảm thấy tim mình khẽ hẫng một nhịp.…
Tuyết Hàn, một cậu bé ốm yếu, một ổ bệnh hình người, giành 2/3 cuộc đời cho bệnh viện. Rồi ngày xuất viện, cậu gặp được Nhất Dương, người đàn ông điển trai và ấm áp hệt như tia nắng dịu dàng ngày đầu xuân.…
Mùi hương hoa trà đem đến cho chàng họa sĩ những rung cảm chưa từng có. Nàng dịu dàng bước đi trên đỉnh đồi nhưng không thể lắng nghe tiếng chim ca ngàn dặm. Đôi mắt tựa thái dương làm trái tim tôi chìm đắm trong từng nét vẽ mông lung. Irisa! Nàng chìm đắm vào giấc ngủ ngàn thuHọa nàng vào nhành hoa, tôi nguyện đưa em đi đến cuối chân trời.…
vật vã với những cái chết đìu hiuwarning: allnobara, death, ngược, longfic (?)edit: #DongAnh…
Cô nhạt nhẽo, cô vô vị, đáng thương. Ngay lúc cô muốn kết thúc cuộc đời mình, thì người xuất hiện. Người xoa dịu trái tim cô, sưởi ấm tâm hồn cô rồi lại biến mất... Người nói xem cô phải sống sao đây ?…
Baby, em là bông hoa.Xinh tươi, lung linh giữa trời bao la.Đôi môi êm dịu, ngọt ngào như đóa hồng trao cho anh như một nụ thắm nồng.MbapNey.…
Yêu anh, là điều may mắn nhất trong cuộc đời em, Vương Tuấn Khải.…
Anh ôm cô, nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng, giọng nói trầm ấm kề sát bên tai : - Chúng ta quay về với nhau em nhé? Made by : Tuanhh_NguyenTruyện viết lần đầu nếu mọi người thấy hay thì vote và share cho mình nhé..…
Tên truyện: Ước hẹn màu xanh lamTác giả: HồiThể loại: namxnam, EABO, cưới trước yêu sau, size gap (70x86), age gap (21x35), ngọt ngào, máu chó, hào môn thế giaDịu dàng văn nhã bại hoại E x hiền lành yêu tự do O Giới thiệu:Tôi gặp người ấy khi còn khá nhỏ. Người nắm tay tình yêu của mình, dành trọn ánh mắt dịu dàng cho người đó.Vật đổi sao dời, hơn mười năm sau, kẻ đứng bên cạnh người ấy lại là tôi.*Lưu ý: - Công đã có con cùng với người cũ; hai người chia tay, con về với công. - Motip cũ rích, máu chó…
Truyện được phép của chị Tác Giả Yuu-LLuAii cho phép chuyển vẻ ạ 😘🥰❤️😍Truyện Gốc viết về Couple HunHan của Exo Link truyện gốc : https://www.wattpad.com/story/42636351?utm_source=ios&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details&wp_uname=tien1199&wp_originator=VMRTZoWlw1Z7r5P6Z9ezXWYxpES0ehIVd73jZoPQ0dyYEogGVbwPyKqDqIErJDWQqfqND%2BNTmlYw2dNlgQHQHALEfU7T08NmyrCnsDSoZXmU0NtOj1UF4rMYSJvRcPT2…
"Hange dừng lại một lúc lâu, có cái gì đó dâng lên trong lòng như một nỗi nghẹn ngào đã bao trùm suốt bao nhiêu năm. Đưa mắt lướt qua một thể căn phòng khách bé nhỏ, từ những tấm hình được treo ngay ngắn cho đến cái kệ ti-vi, dàn chuông thủy tinh sắc màu nhỏ mua tặng anh đợt đi thực địa năm cấp 3 cùng cả lớp hay cái đồng hồ màu nâu hiển thị thời gian trong quá khứ vẫn đang âm thầm tích tắc, nỗi buồn trong nhỏ như dịu lại. Anh nghe nhịp thở của Hange đều hơn."P/s: Khi viết fic, mood và lối hành văn của mình đã bị ảnh hưởng nhiều từ bộ "Fruits Basket", thậm chí mình đã mang một ít lời thoại của nhân vật vào. Để có thể chìm vào dòng tâm trạng chính của fic mình rất rcm mọi người xem tập 17 phần 1 FB và nghe soundtrack "I will become a cat" nhahttps://youtu.be/wp9x7sJE4QA?si=sYIi0HpywOmiWLkaLời cuối cùng, chúc mn enjoy fic của mình, rất mong mn sẽ yêu thích ẻm ạ.…
Seraphina - nàng là bông tuyết lạnh lẽo rơi giữa trời đông khắc nghiệt, là đóa hoa băng rực rỡ nhưng cũng buốt giá của Snezhnaya. Dáng hình mảnh mai, thanh tao ấy tưởng chừng yếu đuối, nhưng lại gánh trên vai một thứ mà người đời gọi là tội lỗi, một di sản của số phận mà không ai có thể sẻ chia. Linh hồn nàng bị trói chặt trong những xiềng xích vô hình, không thể tháo gỡ, như một bản án chung thân mà chính thế gian đã dành cho nàng.Người ta nhìn nàng, rồi thì thầm: "Nàng ta không biết yêu, cũng mãi mãi sẽ không bao giờ hiểu được cách yêu. Làm sao một kẻ chưa từng được yêu, chưa từng cảm nhận sự dịu dàng, ấm áp của trái tim khác, có thể hiểu tình yêu là gì? Nàng chỉ là một bông hoa đóng băng, đẹp đẽ nhưng lạnh giá, mong manh nhưng không ai dám lại gần." Những lời đồn đại ấy như băng giá phủ kín trái tim nàng, biến nàng thành biểu tượng của cô độc - một con người chỉ có bóng tối làm bạn, chỉ có băng tuyết là người đồng hành.Nhưng liệu đó có phải là toàn bộ sự thật? Liệu dưới lớp băng vĩnh cửu ấy có một tia ấm áp nào chưa từng được ai chạm tới? Hay chính nàng đã chọn khóa kín mình, để không một ai có thể làm tổn thương thêm nữa? Câu trả lời, có lẽ, chỉ có bầu trời lạnh giá của Snezhnaya mới biết. "Biết rằng con người cô độc đó thật ra đang yêu một Mặt Trời. "…
Hiiiiiii, mình đã quay trở lại sau những ngày tháng mất tăm rồi đây và mình cũng mang theo một bộ truyện mới về mong các bạn thích nó.Truyện kể về đôi bạn thân thuở nhỏ Thiên thiên và A đào vượt qua bao nhiêu khó khăn, trở lại để từ tình bạn chuyển thành tình yêu nếu thấy hay thì mong các bạn follow mình để các bạn có thể nhận được thông báo về những tập truyện mới nhất cảu mình nhé, love diu :3…
•Văn án:Lalisa Manoban bởi vì có ngoại hình vô cùng bé nhỏ mà rất nhiều người nhìn vào cứ nghĩ cô là trẻ vị thành niên.Tuy nhiên có trời đất mới biết được là cô đã làm oán phụ của Jeon Gia được hai năm rồi.Hết thảy mọi chuyện, đều là do ông xã thân yêu kia của cô làm hại!Nhớ ngày đó, cô vừa tốt nghiệp đại học đã phải tham gia lần xem mắt đầu tiên trong cuộc đời,Không ngờ rằng nhanh chóng bị đối tượng xem mắt của cô là Jeon Jungkook "phóng điện",Chẳng bao lâu sau, cô cùng anh vui vẻ đi vào lễ đường, trải qua cuộc sống làm thiếu phu nhân.Mỗi ngày chỉ có ăn ngon, mặc đẹp, ở thoải mái, rảnh rỗi thì đi theo ông xã ra nước ngoài công tác.Tất cả mọi người đều hâm mộ cô có được ông xã dịu dàng chín chắn, hôn nhân hạnh phúc mỹ mãn,Nhưng mà, kỳ thật mọi người không biết là cô sắp buồn đến chết rồi đây, ~~Không phải là cô không biết điều, nhưng mà Jeon tiên sinh nhà cô thật sự không hiểu phong tình gì hết!Anh cho rằng kết hôn chỉ đơn giản là rước một pho tượng Quan Âm về nhà cung phụng hay sao?Kết hôn đã hai năm rồi, đến ngay cả mấy lời tâm sự của anh cô cũng chưa từng được nghe, cái này thì thôi bỏ đi,Nhưng sáng sớm tỉnh lại chỉ cần lãng mạn hỏi cô một câu "Ngủ ngon không?"cũng khó như vậy sao?Hừ, cô đã quyết định sẽ bỏ nhà trốn đi, phải cho cái đồ đầu gỗ kia biết cô khó chịu cỡ nào.•Tác giả: Đường Sương•Chuyển ver: Trần Thiên Bảo•Thể loại: Ngôn tình, Điền văn, Sủng…
cô đã chán cái cuộc sống này lắm rồi yêu một người 5 năm cái giá phải trả lại là những mất mát đau thương Trái tim cô rỉ máu khóc bao nhiêu lần cũng không thể xoa dịu được nỗi đau mà cô phải gánh chịu từ người đàn ông đó!Người cô yêu thương chăm sóc lo lắng suốt 5 năm trời rồi cuối cùng để làm chi rồi nhìn anh ta đi cùng người con gái khác…