Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
CHỜ KHI MƯA TẠNHTác giả: Ngải NgưThể loại: Hiện đại, tình cảm học đường, yêu thầm từ hai phía, chữa lành, HEGóc nhìn tác phẩm: nữ chínhLập ý: Yêu thầm có đáp lại, cửu biệt có thể trùng phùng.Mô tả: Chờ khi cơn mưa này tạnh thì chúng mình hẹn hò nhé.…
mưa nào mà hổng tạnh?còn chừng nào tạnh thì hổng ai nói.mưa lạnh lẽo kéo hoài không dứt,như tấm lòng của những kẻ tình si.categories: ooc, oneshot, lowercases.writtenby@elysicia…
Độ tuổi thích hợp: 18-25Trích đoạn:Tôi từng nghĩ đến cái chết rất nhiều lần. Mỗi đêm, tôi tự tưởng tượng ra hàng nghìn viễn cảnh về cái chết của bản thân. Có thể tôi sẽ chết vì bị xe đâm, có thể tôi sẽ được chứng kiến sự sống của chính mình dần xói mòn do mất máu quá nhiều, hoặc tôi sẽ nát vụn dưới chân tòa nhà vài chục tầng... Tôi mường tượng đến rất nhiều trường hợp, nhưng chưa một lần nghĩ mình sẽ chết già._____________Bìa: Tiểu Thanh XuânNgày đăng: 13/08/2023…
Mùa hạ qua đi, câu chuyện tình được cái nắng ấy chứng kiến giờ đây đã không thể cứu vãn. Là vì sao chứ? Vì sao chuyện tình yêu giữa người với người lại phức tạp đến thế. "Lee Sanghyeok, em chỉ muốn anh biết, chỉ cần anh quay đầu lại, Jeong Jihoon em luôn là nhà của anh!""Nhưng Jihoon à, anh đã làm tổn thương em rồi..."…
Tên khác: Sau khi gả cho bạo quân ta mỗi ngày đều nghĩ mình đang thủ tiếtTác giả: Phù Bạch KhúcNguồn: Kho tàng đam mỹ - fanficEdit: Hoa Hồng ĐàoSố chương: 119c + 17 PNTình trạng edit: 118c (dừng edit vì đã được NPH công bố bản quyền)Cổ trang, cường cường, song khiết, cung đình hầu tước, tương ái tương sát, giả heo ăn hổ, ngọt sủng, đối với người ngoài tàn bạo đối với vợ bó tay toàn tập bạo quân công X phúc hắc điềm tĩnh mỹ nhân thụ, 1 x 1, HE.---------Tần vương Cơ Việt - bạo quân khiến bảy nước vừa nghe tên đã sợ mất mật, lại gặp phải một kẻ khắc tinh - phong thái mảnh mai yếu đuối, dung nhan tươi đẹp đoan chính, dám trước mặt hắn hô mưa gọi gió.Đế vương trẻ tuổi nhìn thanh niên có đôi mắt quyến rũ rung động lòng người đang cầm lưỡi dao găm bén nhọn kề lên cổ mình, giọng lạnh như băng:"Vệ Liễm, ngươi muốn tạo phản ư?"Vệ Liễm mỉm cười, thân mật cọ cọ môi hắn: "Nếu huynh đối xử tốt thì ta sẽ hầu hạ vua, còn huynh không đối xử tốt thì ta đành phải hành thích vua vậy."--Văn án: Công tử nước Sở phải đến nước Tần làm con tin, vì cải thiện chất lượng cuộc sống nên có ý định tiếp cận Tần vương máu lạnh tàn bạo trong truyền thuyết, lại bất ngờ phát hiện Tần vương thật ra chỉ là một nam tử ngây thơ khả ái trêu chọc một chút là tức giận mặt đỏ bừng nói không nên lời. Hai người ngày ngày ở chung mà dần dần nảy sinh tình cảm, trải qua thử thách cho tới khi thẳng thắn thổ lộ tấm lòng, sau đó cùng nắm tay nhau chinh phạt thiên hạ, lập nên cơ nghiệp đế vương trăm năm.…
Tác giả: Hạ Du - HarujanggViết cho hai chàng trai, một người sinh vào đầu hạ - Kim MinGyu và một người sinh vào cuối hạ - Jeon WonWoo. "Có một số người ghét đông, ừ, thì đông lạnh đó, nhưng đông đâu có lỗi. Lỗi là trong cái lạnh giá buốt đó, tình cờ trái tim họ cũng đóng băng.Có một số người ghét thu, thu đâu có lỗi. Lỗi là khi lá vàng rơi, nước mắt ta cũng rơi vì ai đó.Có một số người ghét xuân, xuân đâu có lỗi. Lỗi là khi hoa đua nở, lòng ta lại héo khô.Có một số người ghét hạ, hạ đâu có lỗi. Lỗi là khi ve ùa về, nhưng người thì lại đi xa."Chuyện là những tản văn góp nhặt của một chàng kĩ sư nông lâm ở một vùng tỉnh lẻ cách Seoul hơn hai ngàn cây số mãi với tuổi 23 năm nào.Có một chàng trai ở Seoul, cuối xuân của tuổi 24 đã ngồi xe lửa tám tiếng, vượt hơn hai ngàn cây số đến tỉnh lẻ. Cuộc gặp gỡ tình cờ vào đầu hạ lại tựa như định mệnh, để lại trong nhau một khúc ru mùa hạ năm đó..."Và rồi, tôi và anh, chúng tôi cùng nhau đi qua mùa hạ năm ấy."…
Anh ngồi tù 2 năm khi đang trong kì tuyển sinh đại học. Chàng trai xuất thân từ một khu chợ, gia cảnh bình thường, tai bay vạ gió thế nào lại bị toà án phán quyết có tội.Cô được mệnh danh là "công chúa" của Tạ gia. Xuất thân giàu có, xinh đẹp, là "con nhà người ta" trong mắt các ông bố bà mẹ của giới thượng lưu.2 người lần đầu gặp nhau khi anh nhặt được hoa tai kim cương của cô. Vì đền ơn cô mua hẳn cho anh 3 tháng cơm thịt xào ớt xanh. Để chống đối chuyện xem mắt mà Tạ gia sắp xếp, cô muốn anh làm bạn trai cô. Cứ vậy mà bên nhau 3 năm đại học.Hoàn thành năm cuối đại học, cô chia tay anh. "Giang Trạch Dư, những người theo đuổi tôi có thể xếp hàng dài từ đây đến tận Hương Sơn, anh vừa nghèo lại còn từng ngồi tù, dựa vào cái gì mà nghĩ rằng tôi sẽ ở bên anh suốt đời?"Khi nói xong lời chia tay, cô cầm ô đi ngang qua anh, cô đã thoáng nghe lời nói cuối cùng của anh. Đáng tiếc cơn mưa mùa hạ ở Bắc Kinh xen lẫn tiếng sấm, cô chỉ nghe được chữ đầu tiên, chính là từ "em".Vài ngày sau, cô ra nước ngoài, 5 năm chưa từng quay về.- 5 năm sau -Anh nhìn thẳng về phía cô: "Em có nhớ lời cuối cùng anh nói với em vào ngày chia tay không?""Em quả nhiên không nhớ. Anh chỉ là, muốn em đừng đi quá xa, hãy đợi anh đến tìm em, anh sẽ đi tìm em"…
Nguồn: LofterBản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, mọi người đừng reup nha. Mỗi đồng nhân mình đều sẽ up link của tác giả ở đầu bài viết nha, nếu thấy hay thì đừng ngại vào cho tác giả 1 tim và like để tác giả có động lực ra thêm nha.Mình cũng không up nhiều đâu, chỉ up cái nào mình thấy hay thôi à, nên sẽ không ra chap thường xuyên :<<<…
❖Trước studio mưa xối xả, dù mới ra từ phòng tập, Trường Sơn buông hết mọi thứ có thể che được trong tay, nhắm mắt và tận hưởng sự mát lạnh của không khí. Lòng trống rỗng, những giọt mưa nặng hạt thi nhau rơi xuống làm rát cả da thịt, anh đã quyết định từ bỏ một mối tình mà từ lâu đã không còn đáng để trao đi. Và ngày ấy cậu bước đến, từ tốn đưa chiếc dù mình đang dùng cho anh. Trường Sơn chợt nhận ra rằng, mọi thứ không hề tệ như bản thân tưởng. Anh cảm thấy lại yêu những cơn mưa như xưa, yêu lấy những cảm xúc mình có được vào lúc này. Trường Sơn không còn thấy hối hận về chuyện cũ nữa. Có một thứ trái tim anh mới vừa lưu lại chẳng thể xóa được, lưu luyến...❖…
🏍️ Chậm rãi động lòng - HOÀN -🏍️Tên gốc: 延迟心动🏍️Tác giả : Cảnh Kỳ Tâm🏍️Thể loại: Ngọt sủng, Nam truy, Nguyên sang, Song xử, Ngôn tình, Hiện đại, Đô thị tình duyên , 1v1 , Thị giác nữ chủ, HE🏍️ Độ dài: 69 chương + 5NT 🏍️Editor : riri_1127 Tay đua cool ngầu x nhà thiết kế sườn xámNữ chính đoan trang xinh đẹp dịu dàng x Nam chính thâm tình, soái khí, lưu manh nhưng là lưu manh tinh tế và có văn hóa=))) ______________________________________-- Trì thần vừa A vừa khốc, nếu có thể ngồi sau xe anh ấy dạo phố, nghĩ thôi cũng đã phấn khích như lên thiên đường .Đối với lời ca thán này, Viêm Trì chỉ nhàn nhạt tỏ vẻ "Các người ai nghĩ cũng đừng nghĩ, chỗ ngồi sau xe lão tử là vợ mới có thể ngồi"❤️ Một ngày nọ, Trì thần đổi xe mới dạo phố oanh tạc trên đường, sau xe cư nhiên xuất hiện một mỹ nhân mặc sườn xám đang ngồi!Trì thần của bọn họ lái xe băng qua nửa thành phố để mua cho tiểu mỹ nhân của hắn ly trà sữa, ở nơi mà bởi vì xa quá cửa tiệm còn giao hàng không được.Trà sữa đến tay, Nghê Thường tỏ vẻ không tán thành, ôm cánh tay hờn dỗi " Dùng chiếc moto Harley của anh đi giao hàng, tiền phí hẳn là rất cao tôi không trả nổi đâu."Viêm Trì nhẹ nhàng đưa tay ôm lấy vòng eo nhỏ của cô, trầm giọng nói " Ngoan nào, tôi không cần tiền."Anh đưa một bên mặt sát lại gần cô: "Hôn một cái, tôi liền trở thành kỵ sĩ độc quyền của em"# Ôn nhu của tôi chỉ em mới có thể thấy# Công chúa của tôi không cần kiễng chân, kỵ sĩ sẽ vì em mà cúi đầu.…
Một ngày nọ, cơn gió thu đi ngang qua con phố nhỏ bình yên, nghe được tiếng bàn tán của mấy cô thiếu nữ vừa sang xuân.-Nghe nói tiệm hoa mùa hạ cuối phố có năm cha con đẹp trai lúm.-Bên tiệm trà thanh xuân kế bên cũng có ba anh trai đẹp hong kém bên kia đâu nha.-Tiệm áo mùa đông đối diện cũng toàn trai đẹp mà tiếc là mấy ảnh yêu nhau mất tiêu.Gió thu khóc thầm "Tại sao không có ai đặt tên cho mùa thu vậy, huhu"…
"Khi chúng ta tranh cãi, em đã luôn quay lại, nhìn anh và chờ đợi, nhưng điều duy nhất em nhận lại chỉ là bóng lưng của anh đang tiến về phía trước rồi biến mất thay vì một cái ngoảnh đầu.""Chúng ta quen nhau từ khi cả hai còn bé như vỏ sò..."......Hãy đón chờ nhé!…
Ở fic này, bác sĩ Jeon và biên tập viên thời trang Kim sẽ mang đến cho các bạn 1 câu chuyện xàm xí siêu cấp vô địch. Hai anh bé vẫn hài hước như ở Đuổi Theo Mặt Trời nhưng về độ cù nhây thì anh nhiếp ảnh gia và anh dịch giả của Dáng Hình Thanh Âm phải gọi bằng cụ.Câu chuyện của chúng ta bắt đầu sau khi "Jeon Jungkook và Kim Taehyung đã chia tay nhau được vài tháng. Trước đó hai người gặp nhau qua mai mối, vô tình yêu nhau 6 tháng rồi chia tay..."Và xin lưu ý, mọi chi tiết trong truyện đều là sản phẩm của tưởng tượng nhé!Bản gốc: Người Yêu Cũ Đấm Người Yêu Mới by downpour0721 (aka Mưa). Truyện chuyển ver đã có sự đồng ý của Mưa.Ranking:* 1st KookTae - 2021 Jan 05…
Nguyên danh: Trí hoa nhi dữ nhĩ.Tác giả: Nghiên Thừa Thư.Số chương: 52 chương + 6NT. Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Vườn trường, Đô thị tình duyên, Sạch, Gương vỡ lại lành, Sủng ngọt.CP: Mèo rừng lười biếng ngang ngạnh vs Công chúa nhỏ bình tĩnh yếu ớt.Bìa: Chị Tâm Tít Tắp.Tình trạng: Bản raw - Đã hoàn thành.Bản edit - Xong.Editor: 4702iVăn án:Úc Thần vẫn luôn kiêu ngạo và ngông nghênh như mèo hoang, tận đến khi anh thích Tô Lệnh Tử, anh gọi cô là công chúa nhỏ.Những thứ anh thấy dưới ánh sáng đều là hư không, đều là gió thoảng, chỉ có cô gái trước mắt mới khiến cõi lòng anh chân thành, là cả bầu nhiệt huyết.-- Nguyện làm bề tôi dưới váy em."Với em anh chân thành tuyệt đối, trằn trọc mười năm trống trải. Mà khi nở mày nở mặt lại chẳng bằng khi niên thiếu có em, chẳng bằng quãng đời còn lại hai ta nắm tay chung gối. Công chúa của anh, phu nhân của anh, dành tặng em cả đời hạnh phúc và chung tình. Tấm lòng này dâng cả cho em, quãng đời còn lại đáng mừng."Ngắn gọn: Câu chuyện nhỏ về công chúa và kỵ sĩ.* Thanh xuân vườn trường.* Mèo rừng lười biếng ngang ngạnh vs Công chúa nhỏ bình tĩnh yếu ớt.* Nam chính là con lai, nói tiếng Trung rất chuẩn, tính tình ngang ngạnh, giỏi thả thính.* Nữ chính hơi kiêu ngạo, dịu dàng bình tĩnh.Từ khóa: Vai chính: Tô Lệnh Tử, Úc Thần | Vai phụ: | Khác:…
Pairing: Ly Luân x Anh Lỗi Warning: OOC, ko giống nguyên tácNghiêm cấm hành vi re-up🚫🚫🚫Hòe yêu sống trăm năm, ngàn năm, rễ bám sâu vào lòng đất, cành vươn ra đón gió. Mùa hạ trổ hoa, hương thoảng nhẹ mà dai dẳng, như chính tâm tư của hắn-lặng lẽ, không ai hay, chẳng ai biết.Nhưng từ khi có tiểu hổ bên người, mùa hạ của hắn trở nên rực rỡ hơn.Tiểu hổ là ánh dương, là ngọn lửa bừng sáng trên nền lá xanh. Đôi mắt nó long lanh như nắng sớm, giọng cười lanh lảnh như chim hót đầu ngày. Nó không giống hòe yêu, chẳng cần phải đứng yên lặng lẽ, chẳng phải chờ đợi gió xuân hay ánh tà dương. Nó là kẻ không chịu ngồi yên, hết đu cây lại trèo lên người hắn, khi vui thì cọ cọ làm nũng, khi giận lại gầm gừ như con thú nhỏ đang xù lông.Hòe yêu đã sống bao nhiêu năm, chưa từng nghĩ mình lại có một vầng dương thuộc về riêng mình.Dương quang ấy nhỏ bé, nghịch ngợm, đôi khi cũng rất phiền, nhưng hắn không nỡ buông tay. Vì hắn biết, nếu ánh dương ấy mất đi, lá hòe sẽ héo, hoa sẽ tàn, mà lòng hắn cũng chẳng còn ấm áp như trước nữa.…
Năm lớp 11, Thẩm Thính Hạ đem lòng yêu thầm một chàng trai.Anh ấy thường xắn tay áo lên, để lộ làn da trắng muốt với một nốt ruồi nhỏ nhạt nhòa. Vào giờ ra chơi, anh hay cầm chai nước ngọt Bắc Băng Dương, đứng tựa mình dưới tán cây dâu tằm, cười đùa đầy vô tư và cuốn hút.Anh ấy tỏa sáng như thế, rực rỡ đến mức ánh sáng ấy soi chiếu cả một thời thanh xuân của Thính Hạ.Cô chỉ biết thầm mong anh sẽ ngày càng tốt hơn, và đúng như ước muốn đó, anh đã chuyển từ lớp A đến lớp Hỏa Tiễn, từ một chàng trai bình thường thành một ngôi sao sáng. Chỉ với một bộ phim, anh đã nổi tiếng và khiến cả giới nghệ thuật phải xôn xao.Người mà Thính Hạ thầm thích giờ đây đã trở thành người mà tất cả mọi người đều yêu mến.Anh vẫn cứ tiếp tục tiến về phía trước, và ngày càng rời xa cô hơn.Năm 24 tuổi, Giang Tố lần đầu biết yêu, với một cô gái anh thật sự quý mến.Cô là một họa sĩ được đoàn phim mời riêng, cũng là bạn học cùng trường cấp ba với anh, chỉ cách nhau một dãy hành lang.Họ có rất nhiều kỷ niệm chung: gốc cây dâu tằm ở trường, những chai nước ngọt luôn hết hàng ở quầy ăn vặt, và cả những bộ đồng phục học sinh có đường may xộc xệch.Anh cứ nghĩ rằng tất cả chỉ là sự trùng hợp.Cho đến khi anh vô tình mở chiếc hộp đựng những bức tốc họa cũ kỹ.Trên từng trang giấy là hình vẽ của một người, thuần thục đến mức không cần phải nháp. Ban đầu, anh không nhận ra, cho đến khi xem đến những trang cuối cùng thì vài chiếc vé xem phim mà anh từng đóng chính rơi ra.Số ghế trên vé lu…