Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Người ta thường nói " Quá tam ba bận "Với đôi ta, chẳng biết đây đã là lần thứ mấy rồi ấy nhỉ?Lần mà chúng ta quay lại với nhau ấy.Thật là nực cười.Số lần buông tay từ bỏ cũng không ít, nhưng vẫn cố chấp đâm đầu vào tình yêu ấy, ngu ngốc không?…
Gió khẽ lướt qua, cuốn theo cả những tâm tình tuổi nhỏ. Người đi trước, người đi sau, không biết từ khi nào, tôi đã lặng lẽ khắc khi bóng lưng ấy vào trong tim. - Trần An Minh Triết- Hả? Gì?- Tao thích mày. Tôi nhẹ nhàng thốt ra ba chữ, Triết quay đầu, có lẽ tôi đã nhìn thấy vài tia lóng lánh trong đáy mắt nó. Tôi đã từng tưởng tượng đến cảnh tôi tỏ tình với Minh Triết từ lâu rồi, tôi đã nghĩ rằng mình sẽ hét thật to vào mặt nó, rồi chạy ù đi, chắc hẳn là sẽ ngại ngùng lắm. Nhưng giờ lại bình tâm đến lạ, lại thản nhiên nói ra tình cảm của mình như thể đó là chuyện hiển nhiên nhất trên đời.Triết tính nói gì đó, nhưng rồi lại hít một hơi, hỏi lại tôi:- Tại sao?Tôi không nhìn nó, chỉ ngiêng đầu cười nhẹ.- Thực ra tao cũng không biết, tao chỉ nhớ rằng, ngày hôm đó, trời đã trở nắng rồi.…
Truyện nói về thời thanh xuân, rung động đầu đời của Lãnh Hàn và Hoàng Anh. Về những chuyện xảy ra khiến bọn họ càng thêm thân, nhưng...[Trích đoạn một]"Mình thấy hai người hợp nhau lắm đấy." Hoàng Anh mỉm cười nói với Lãnh Hàn và Tiểu Uyên. Sắc mặt của Lãnh Hàn chợt trầm xuống. Hoàng Anh nhìn vào đôi mắt của anh. Cô đôi khi thật sự không thể hiểu được anh đang nghĩ điều gì. Đôi mắt của anh sâu tựa không đáy. "Cậu nói thật sao Anh Anh?" Tiểu Uyên đáy mắt loé lên ánh sáng. "Nếu như cô đã nói như vây, chúng ta từ đây đừng có dính dáng tới nhau nữa." Lãnh Hàn đứng dậy bước đi bỏ lại một câu. Bóng lưng anh cô đơn lạnh lùng, tựa như một con sói cô độc trên hoang mạc không nơi nương tựa. Cô, Hoàng Anh, chưa bao giờ thấy anh như vậy. Cho rằng anh rất lạnh lùng đi, nhưng cũng chưa bao giờ khiến cô có cảm giác đáng sợ như vậy.Tiểu Uyên ngồi trên ghế, vờ như không hiểu, nhưng ánh mắt lại hiện lên một tia khinh thường.Hoàng Anh đã không ngờ tới một điều.[Trích đoạn hai]"Anh vẫn tiếp tục theo đuổi em cho dù em có xa lánh anh. Vì anh tin rằng, một ngày nào đó sự cố gắng của anh sẽ được đền đáp." Lãnh Hàn quay lưng nói với Hoàng Anh.Cre: @yangchu_9504…
Mở một cửa sổ làm việc mà bạn muốn bắt đầu quay màn hình, nhấn tổ hợp phím Windows + G > Nhấn dấu chấm tại cửa sổ Capture để bắt đầu quay video màn hình. Bước 2: Sau khi quay xong, bạn nhấn vào nút Stop hình vuông để kết thúc quay.…
Mở một cửa sổ làm việc mà bạn muốn bắt đầu quay màn hình, nhấn tổ hợp phím Windows + G > Nhấn dấu chấm tại cửa sổ Capture để bắt đầu quay video màn hình. Bước 2: Sau khi quay xong, bạn nhấn vào nút Stop hình vuông để kết thúc quay.…
Mở một cửa sổ làm việc mà bạn muốn bắt đầu quay màn hình, nhấn tổ hợp phím Windows + G > Nhấn dấu chấm tại cửa sổ Capture để bắt đầu quay video màn hình. Bước 2: Sau khi quay xong, bạn nhấn vào nút Stop hình vuông để kết thúc quay.…
Mở một cửa sổ làm việc mà bạn muốn bắt đầu quay màn hình, nhấn tổ hợp phím Windows + G > Nhấn dấu chấm tại cửa sổ Capture để bắt đầu quay video màn hình. Bước 2: Sau khi quay xong, bạn nhấn vào nút Stop hình vuông để kết thúc quay.…
Nguyễn Phi An từ năm ba tuổi đã mất cha, nên cô và mẹ phải nương tựa nhau để sinh sống. Kể từ khi cha mất cô và mẹ chưa bao giờ có lần nào nói chuyện được hẵn hoi cả. Cũng do đó mà trong lòng cô luôn chứa một vết thương mãi không lành.Nhưng trời không phụ lòng người, từ khi lên cấp ba cô đã gặp được một chàng trai và chàng trai ấy sẽ là người giúp cô chữa lành vết thương trong lòng suốt bao năm.…
►Tên truyện: Bé Chanh►Tác giả: Mộ Từ►Biên tập: Vì mỗi ngày có drama để hít (fb.com/honghitdrama)►Bìa: Nguyên Tịch (Cảm ơn bạn nhiều <3333)►Văn án:Lúc Tô Hoài 6 tuổi, toàn bộ các bạn nhỏ trong nhà trẻ đều biết có một cô bé đi theo cậu mỗi ngày.Thậm chí còn có một cậu bé thưa với cô giáo: "Cô ơi, Ninh Manh lại chạy theo sau mông của Tô Hoài kìa!"Lúc Tô Hoài 14 tuổi, toàn bộ học sinh ở trường cấp II đều biết cậu và một bạn nữ 'Như hình với bóng'.Thậm chí còn có người mách lẻo với giáo viên: "Thưa thầy, Tô Hoài và Ninh Manh yêu sớm đấy ạ!"Lúc Tô Hoài 17 tuổi, toàn bộ học sinh ở Nhất Trung đều biết có một bạn nữ tử triền lạn đả với cậu.Thậm chí còn có bạn nữ thích cậu đi nói với giáo viên: "Thưa thầy, bạn Ninh Manh quấy rối bạn Tô Hoài học hành."Mãi cho đến một ngày, Ninh Manh bị một bạn nam gọi ra tỏ tình.Bạn nam đỏ mặt: "Ninh Manh, tớ thích cậu."Ninh Manh lễ phép đáp lễ: "Cảm ơn, nhưng tớ thích Tô Hoài."Bạn nam không cam lòng: "Tớ nghe nói, cậu ta không có thích cậu đâu!"Nhưng chưa nghe được câu nói tiếp theo của Ninh Manh, thì cô bé đã bị một bạn nam đột nhiên xuất hiện lôi đi.Trước mắt bao người, Tô Hoài chỉ nói một câu: "Đừng nghe tin vỉa hè."Đó là lần đầu tiên, biểu tình của mọi người vô cùng nhất trí, cùng trợn mắt há mồm...Thì ra, tin đồn thất thiệt.[Nguyện mỗi viễn cảnh giữa năm tháng thanh xuân của cậu, đều có mặt tớ.]Thuộc tính: - Tô Hoài: kiêu ngạo √ muộn tao √ bá đạo √ bình dấm chua √ tham muốn giữ lấy √ - Ninh Manh: thiên nhiên √ đáng yêu √ đơn thuần …
2/1/2019Truyện: Mượn em một ngăn tin nhỏAuthor: Trầm Tuyết GiaiThể loại: thanh xuân vườn trường, đô thị tình duyên.Nhân vật:Lưu Tư Duệ _ là con gái của một gia đình nông thôn. Tính tình vui vẻ, lạc quan và phóng khoáng. Lên thành phố học tập cô sống ở nhà dì Thanh, dì là em gái ruột của mẹ, vì con dì đã lớn và đi du học nên trong nhà rất cô quạnh, dì xem cô như con gái và chăm sóc rất chu đáo. Đổng Di Hòa _ con trai của một nhà tài phiệt nổi tiếng. Tính tình ấm áp, nhu hòa. Giỏi ngoại ngữ nên thường kèm cho Tư Duệ một số môn xã hội.Nội dung:Gặp và quen nhau từ những năm cấp 3 đến những năm cuối đại học, tình cảm của hai người ai nhìn vào cũng biết. Một ngày, anh ngỏ lời cầu hôn, cô đắn đo bảo rằng cần phải kiếm tiền trước lo cho ba mẹ rồi mới tính đến hôn nhân, anh không bỏ cuộc nói anh sẽ chờ cô. Một ngày trong xanh nào đó cô không đến trường, gọi điện không ai nghe máy, hỏi bạn bè không ai biết, đến nhà hỏi dì cô thì dì bảo cô đã về quê. Anh lo lắng chạy theo cô về quê ở tận Hàng Châu. Về đến nơi, hỏi nhà cô ở, đến nơi cô ở vẫn không có cô. Anh thật sự muốn phát điên rồi, cô không chấp nhận lời cầu hôn của anh thì cũng không cần trốn tránh anh như thế chứ?!Vài ngày sau cô vẫn không đến trường, anh vẫn chờ đợi cô. Chờ ngày cô quay về nói với anh rằng cô có việc bận chứ không phải là trốn tránh anh. Cứ cho là anh ích kỷ đi, vậy thì có sao? Bởi vì anh quá yêu cô, không...phải nói là anh lụy cô rồi, cô là thế giới của anh, anh không thể sống thiếu cô...Bạn nào thích thể loại thanh xuân, họ…
Ngày 14/6Trúc Anh cầm theo 2 bó hoa đến cổng trường THPT V.Quỳnh Chi chạy ra từ trong lớp 12A11, kéo Trúc Anh vào trường."Tao đợi mày mãi. Vào đây chụp với tao."Cô đưa cho Quỳnh Chi bó hoa hướng dương, tay giữ lại bó hoa hồng."Này tặng mày, tốt nghiệp vui vẻ nhé!""Ừm, tao cảm ơn. Ơ mà còn 1 bó hoa hồng mày cho ai đấy?" Nó ngơ ngác hỏi lại.Trúc Anh chỉ cười không nói thêm gì nữa, lấy điện thoại từ trong túi xách. Nhắn tin cho tài khoản 'becauseethwho'[Anhz] : Có thể ra đây được chứ? Tôi đến chụp ảnh kỉ yếu cùng Chi. Tôi cũng muốn chúc Hải tốt nghiệp vui vẻ.Tin nhắn hiển thị đã xem, nhưng không được trả lời lại.Cô đứng nghĩ nghĩ một lúc, vỗ vai Chi."Ê tao đi ra đây tí, mày cứ chụp ảnh lẻ trước được không?"Nó gật gật đầu, bảo cô đi nhanh chút.Trúc Anh ôm bó hoa đi ra gần cửa lớp 12A11 thì dừng lại, nhìn thấy người mình muốn gặp. Đứng sau cửa sổ vẫy vẫy tay. Người đó đi ra, đứng trước mặt Trúc Anh."Cảm ơn Trúc Anh nhé."Cô cười cười chạy ra chỗ Quỳnh Chi để chụp ảnh."Từ từ, quay ra đây tao dặm lại phấn đã." Quỳnh Chi kéo người cô lại. Mặt cô nhìn thấy góc sau của trường, cũng vừa hay thấy luôn cảnh Việt Hải vứt bó hoa hồng cô tặng vào thùng rác gần đó...…
[ Còn gì hạnh phúc hơn khi chúng ta là Đại Gia Đình ]Câu chuyện nhà họ Hứa là những ngày cùng nhau đón nhận cuộc sống muôn màu, cùng cười, cùng khóc sẻ chia mọi chuyện cho nhau. Còn gì hạnh phúc hơn khi chúng ta là Đại gia đình." Khi em mệt mỏi nhất, em hãy quay về Nhà, bọn anh sẽ sẻ chia cùng em "" Nếu nhà là cuộc sống còn anh chị chính là thế giới của em ! "*Bảo lưu mọi quyền, vui lòng không mang đi đâu, hãy tôn trọng tác giả và giữ tự trọng cho chính mình.…
Câu chuyện là mối tình nhẹ nhàng thời đi học của Trần Thanh Hạ và cậu bạn lớp trưởng Khả Dương. Tưởng như đã bỏ lỡ rất nhiều lần nhưng cuối cùng họ vẫn có thể gặp lại và ở bên cạnh nhau. Chuyện tình của họ thật nhẹ nhàng, không sóng gió, cứ bình lặng mà ấm áp.------‐----------"Nếu thời gian có thể quay lại, anh muốn được làm điều gì nhất?""Anh á? ""Có lẽ là anh sẽ nói thích em vào hôm chúng ta gặp lại nhau ở nán xe của trường đó, à không, vào lúc em nói em sẽ chuyển trường ấy, vậy thì sau này chúng ta sẽ có thể bên nhau sớm hơn""Vậy hả? Hóa ra anh thích em từ sớm thế sao?""Đâu có đâu, chỉ là dù sao cũng sẽ buộc lại với nhau, nên là nếu có cơ hội quay lại thì anh sẽ túm em từ thời đó cho đỡ mất công sau này phải đi tìm thôi".Thanh Hạ bạnh miệng "xì" một tiếng dè bỉu anh rồi cười vui vẻ trong lòng. Dù sao cũng thấy thật may vì cuối cùng hai người bọn họ cũng có thể ở bên nhau mãi mãi. Và ....thật may vì không phải chỉ có cô đơn phương một mối tình. Nhưng cô không biết rằng, thực ra anh thích cô, thích từ lâu lắm rồi, đến chính anh cũng không biết rằng mình sẽ thích một cô gái lâu đến thế.…
Sau khi chuyển đến trường mới, tại sao vẫn gặp cậu ấy?Những người bạn mới đầu thật lạ lẫm, cuối cùng lại trở thành những người quý giá nhất trong quãng đời sau này.Mỉm cười, khóc, vấp ngã rồi lại đứng lên. Tuổi học trò không oai phong mãnh liệt nhưng cũng đáng để tự hào lắm chứ!Trường học - nơi mà các em luôn muốn thoát khỏi là nơi các anh chị không bao giờ có thể quay về.Ngày mai vẫn luôn là một ngày mới, với biết bao điều thú vị, hay đau thương, ta không bao giờ lường trước được...…
thể loại: truyện xuyên không Câu chn bắt đầu từ khi tôi vô tình chạm vào cánh cửa điện đó. Xuyên về Việt nam năm 1920.Để rồi gặp hắn, làm e gái hắn...Năm lần bảy lượt xuyên,tôi nhận ra...tôi đã yêu hắn tự lúc nào. Dù là hắn đã lừa dối tôi, dùng tôi để đem lại lợi ích cho riêng mình. Nhưng tôi vẫn yêu hắn.. tại s vậy.. tôi đã khóc rất nhiều lần trong bóng tối. Đau lắm, thực sự rất đau..trái tim như bị bóp nghẹn....Còn hắn, hắn có yêu tôi k.Tôi k pít và cũng k quan tâm.Vì bây h,tôi phải trở lại thế giới của tôi. Thế giới sẽ k mang hình bóng của hắn......" Thời gian sẽ xóa mọi kí ức..."*Vào một ngày trong xanh*Ai vậy..là ai mà lại giống hắn vậy... ..*gió ùa tới làm tóc bay bay....người đó quay lại... *Đó là........p/s: đây là truyện đầu tiên của e.có j mong các tiền bối chỉ bảo.* cúi đầu *…
Nó tên Tôn Hạ Thiên Di 16 tuổi xinh đẹp giỏi giang. Nấu ăn không tệ đâu nhé chỉ là nó hơi lười thôi Tính tình hòa đồng vui vẻ, nhìn nó như người lớn là tâm hồn như đứa con nít vậy quậy cũng khủng khiếp. Gia thế giàu có mà không mấy ra dáng tiểu thư. Nhìn vào gia đình nó thì ai cũng biết là phải rất hạnh phúc a😆😆Thành viên TFBOYS Không cần nói chắc mọi người cũng biết rồi ha. Vậy không nói nữa Khổng Anh 16t bạn thân nó. Xinh đẹp , giỏi không kém nó, học thì không thể chê vào đâu được, có khiếu hài hước, gia đình cũng thuộc hàng giàu có. ....... Còn nữa. Trong chuyện sẽ thống kê sau…
Cô đâu biết cô yêu anh nhiều đến như thế.Lúc đầu biết bản thân mình đùa giỡn nhưng không hiểu sao lại yêu con người kia nhiều đến như thế.Cãi lời ba mẹ để không đi qua Mỹ, thậm chí còn bỏ nhà đi. Nhưng ba mẹ cô ép lòng muốn cô rời đi.Ngày cô đi, anh không đuổi kịp được cô. Cô gào khóc thậm chí là vùng vẫy, nhưng thất bại.Sau tám, cô quay lại. Cô vội vàng kiếm anh. Nhưng anh bây giờ chẳng còn phải là anh năm đó, anh bây giờ đã có một cuộc sống hạnh phúc, quan trọng hơn anh chẳng còn yêu Châu Thúy Di nữa rồi.…
Năm ấy có một Trần Đức Huy quá vô tâm để mở lờiNăm ấy , có một Trương Hà My quá vô tâm để mở lòng Tóm tắt truyện- Cậu ấy ... quả thật rất đẹp trai- Hửm !?Chu Hà Mi chết lặng, não cô gần như ngưng hoạt động trong vài giây khi nhận ra những gì mình vừa nỏi ra- Tôi biết cả tôi đẹp rồi, nhưng chị ko cần phải nói to thế đâu ~ Tôi ngại đó ~-T-Tôi...Mày thôi đi- Việt Chi đánh mạnh vào vai người đàn ông đang trêu ghẹo Hà Mỹ - Giới thiệu với mày đây là Trần Đức Huy em họ tao cách mình 2 tuổi, còn Huy, đây là Chu Hà My , bạn thân tao - nói rồi, cô nhìn vào 2 người đối diện nhau :- Hai đứa bây làm quen dần với nhau nha - Ồ, hóa ra đây là đàn chị sao? - Huy nở nụ cười quyến rũ với ng người đàn chị mới gặp đang nhìn cậu với ánh mắt kinh tởm.- Ê Huy ! Có vào chơi tiếp ko - Thành Long bạn thân cậu lên tiếng trong khi đang mê mẩn chiếc máy chơi game playstation- À đây...nói rồi cậu quay bước đi đến chỗ bạn mình Chờ Huy đi xa Hà My mới yên tâm lên tiếng- Chi ơi em họ mày nó bị làm sao ấyHả ! Nó khám sức khỏe hàng năm, ít khi bị bệnh .Sao lại ko bình thường được ?- ko! Ý tao là cái nết của nó á-À...ừ thằng này nhà mặt phố bố làm to , tỷ lệ khuôn mặt cơ thể thì đúng là đáng ngưỡng mộ - Việt Chi đút tay vào túi áo trong khi nhìn thằng em họ mình đang vui sướng đập liên tục vào lưng thằng bạn mình vì thắng ván game - nên kiêu cũng phải thôi- Nhìn mấy thằng vầy ngứa mặt ghê - Hà My thầm nghĩ . Nhưng Hà My đâu nghĩ rằng kẻ mà cô cho là ngứa mắt kia sẽ theo cô cả đời.…
Tô Hòa sống 17 năm trên đời, cô cứ nghĩ bản thân là người hạnh phúc nhất.Cô không tài giỏi, tính tình có chút không tốt nhưng cô có gia đình, ba mẹ yêu thương cô. Cô có người bạn thân thiết đáng tin cậy.Nhưng cô nào biết sau mặt biển phẳng lặng ấy là một đợt sóng lớn. Biến cố ập đến gia đình cô. Gia đình cô tan vỡ, cô nghĩ mình đã mất đi tất cả.Cả thế giới quay lưng lại với cô. Người từng nuông chiều cô lại bỏ rơi cô, không tin tưởng cô. Cô cảm thấy thế giới của cô như sụp đổ.Cô học cách trưởng thành, cô khiến bản thân mạnh mẽ hơn. Từ một cô bé ngây thơ hồn nhiên, cô trở thành một người thành thục trong mọi việc.Cô luôn nghĩ bản thân sẽ như vậy một mình, nhưng anh từ đâu xuất hiện bảo vệ cô, phá tan lớp vỏ bọc cô cố gắng xây dựng, trao cho cô hơi ấm mà cô tưởng chừng sẽ không bao giờ có được nữa.Cuộc đời như là ống kính vạn hoa, luôn có sự bất ngờ không cách nào dự đoán trước.…
An là một nhân viên văn phòng bình thường mang chức vị quản lý nho nhỏ, diện mạo bình thường, đã độc thân hơn 10 năm, mang trong mình gánh nặng nuôi cha mẹ già và món nợ tín dụng hơn 80 triệu. Trong một giấc mơ, An được cơ hội quay lại thời cấp hai để làm lại cuộc đời. Với tâm trí một người trưởng thành, An một lần nữa sống lại cuộc đời của mình, từng bước thấu hiểu những khó khăn ba mẹ đã trải qua, cũng càng hiểu hơn những sự việc chìm dưới tảng băng mà khi còn nhỏ cô không thể hiểu. Bằng sự nỗ lực và kiến thức của tương lai, An thành công tạo dựng sự nghiệp của mình, có những người bạn tốt, căn nhà, tài sản và quan trọng nhất là An đã có thể chăm lo và cho ba mẹ mình một cuộc sống tốt hơn. Cuộc sống tốt đẹp kéo dài đến một ngày, An lại nằm mơ, An chợt nhớ ra hôm nay cũng chính là ngày cô nằm mơ ở kiếp trước. Trong giấc mơ, cô nghe một giọng nói hỏi rằng nếu bây giờ cô được trở lại kiếp trước, nhưng cái giá là phải quên đi tất cả đã diễn ra trong kiếp này, cô có đồng ý không?…