DỌN ĐƯỜNG CHO EM// Shatou
Hắn cậy hắn có quyền, nên đường Tôn Dĩnh Sa đi dù có trải đầy gai cũng sẽ hóa hoa hồng*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
Hắn cậy hắn có quyền, nên đường Tôn Dĩnh Sa đi dù có trải đầy gai cũng sẽ hóa hoa hồng*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
Gương vỡ lại lành, HE, có em bé."Aaaaa, Sa Sa sắp quay lại rồi!"Đồng đội đang tụ họp vui vẻ, từ nhà vệ sinh trong nhà hàng bước ra, đi phía sau Hà Trác Gia và Tôn Minh Dương, Vương Sở Khâm nghe thấy tiếng hét đầy phấn khích của Gia Gia.Trong khoảnh khắc, Vương Sở Khâm như ngừng thở.Bốn năm rồi.Nghe thấy cái tên ấy, trong lòng vẫn đau như kim châm.Bao đêm dài, gọi tên cô trong mơ rồi tỉnh giấc, nước mắt ướt đẫm gối.Rõ ràng là không yêu, vậy mà sao tim lại đau đến thế.Trên kệ trưng bày đầy ắp các bức tượng, chiếc cúp vô địch đơn Olympic mà anh mơ ước bấy lâu và chiếc huy chương vàng được đặt trong góc. Ở vị trí trung tâm, tất cả đều dành cho đôi nam nữ."Anh trai, lần này lấy được huy chương vàng, em sẽ để anh véo má em lần nữa.""Đồng đội của tôi ấy à, đầu tiên là cũng rất đáng yêu.""Hy vọng đôi nam nữ của chúng tôi, ngày càng tiến xa.""Anh ấy đứng cạnh tôi, tôi cảm thấy rất yên tâm.""Hai chúng tôi, tâm cũng ở cùng một chỗ.""Chiếc huy chương vàng này, là khởi đầu đẹp nhất của chúng tôi."Từng lời cô nói, khắc sâu vào tim anh. Trong những đêm không ngủ được, anh lại mang ra nghiền ngẫm hết lần này đến lần khác, bóp nát, rồi ghép lại. Từng chữ như mang theo dao, đâm vào anh đến mức thân tàn ma dại.Nhưng, là anh nhát gan, đúng không?Rõ ràng trước buổi tiệc chia tay, cô đã hỏi."Vương Sở Khâm, anh có thích em không?"…
"Tôn Dĩnh Sa, rõ ràng em là mặt trời nhỏ, tại sao đôi mắt luôn ngấn lệ vì cậu ta?""Bởi vì anh ấy không hiểu ạ"Cô yêu hắn, nhưng cô chưa từng một lần nói ra.Cô yêu hắn, nhưng cô luôn giữ nó trong lòng như một bí mật.Cô yêu hắn, nhưng cô thà chọn câm lặng, còn hơn là phải thốt lên những lời khiến mình trở nên thảm hại.*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
Cách yêu của Vương Sở Khâm thật ra rất khác với cách yêu của Tôn Dĩnh Sa. Sở Khâm ấy mà, khi hắn muốn được ăn cùng Dĩnh Sa, hắn sẽ nấu thật nhiều thật nhiều vô, sau đó liền cứng họng mà nói "Hôm nay anh nấu bị nhiều quá, em phải ăn giúp anh thì khi xuống địa ngục mới không bị phạt" Trái lại, Tôn Dĩnh Sa thì khác. Cô biết mình đáng yêu, lại càng rõ hơn việc đối phương luôn chiều chuộng cô vô điều kiện, cũng vì thế cho nên mỗi lần muốn cùng anh ăn, cô sẽ làm nũng mà đòi anh mua đồ ăn cho. Tất nhiên, dù không ai nói, nhưng toàn bộ đồ ăn được đặt về đều không có hải sản "Anh ơi, chúng mình ăn cùng nhau nhé? Em muốn được ăn cùng anh" Vương Sở Khâm có chết cũng chẳng chịu nói ra cảm xúc thật của mình, mà Tôn Dĩnh Sa thì lại là kiểu người có gì nói đó. Vậy câu nói "Anh thích em", liệu hắn có đủ dũng cảm để nói, hay lại một lần nữa giấu nhẹm đi những cảm xúc rung động đầy mãnh liệt của một người con trai?*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
"Anh hôn em đi." Trong khoảng không gian nhỏ bé do Vương Sở Khâm bao bọc, Tôn Dĩnh Sa ngước lên. Khoảnh khắc đó, dường như toàn bộ những bông tuyết của thế giới đều ùa về phía cô. Cô khẽ nhắm mắt, nhón chân, đặt môi mình lên môi anh.Làn môi lạnh giá, cảm giác mềm mại, tim đập hỗn loạn, hơi thở dồn dập. Cô hơi nghiêng về phía sau để lấy chút không khí. Nhưng ngay lập tức, đôi môi anh lại áp tới, cuốn cô vào một nụ hôn càng mãnh liệt hơn.…
Truyện dịch. Nguồn: 魔卡少女雪 - BilibiliBtw, Noãn Noãn là tên con gái của 2 đứa nha, là tên gọi ở nhà, dịch ra là ấm áp =)), nếu mà dịch ra thì cũng k hay, mà để nguyên sợ mn k hỉu. Lời của tác giả: Mốc thời gian sau Olympic Los Angeles. Giả định rằng ở Paris và Los Angeles, cả 2 đã giành được huy chương vàng ở các nội dung đôi nam nữ, đồng đội nam nữ và đơn nam nữ. Có thể hơi OOC một chút, toàn bộ là sáng tác fanfiction, xin đừng áp đặt lên các vận động viên ngoài đời thực ⚠️Lời của tao: Hình như bộ này cùng là phần trước của bộ Bố là siêu nhân, cùng tác giả luôn, t đọc bộ kia thấy dưỡng thê, nên lục lọi tìm để dịch và edit cho mn đọc chơi, bản dịch có thể không chuẩn tuyệt đối, mn đọc giải trí nhé 😊…
câu chuyện xoay quanh Sun Yingsha và Wang Chuqin, nơi tình yêu không đến từ những khoảnh khắc rực rỡ, mà bắt đầu từ những ngày tăm tối nhất của cuộc đời…
"Dù tình yêu đẹp đẽ nhất thế gian cũng không thể thắng nổi thời gian."👩💻Tác giả: laurelBarry - vẫn là mẹ này =))), quyết tâm dịch hết truyện của bả.Truyện được viết theo dòng thời gian: Nửa năm trước Thế vận hội Los Angeles 2028 (giai đoạn toàn lực chuẩn bị thi đấu)Bối cảnh 2025-2028:- Tôn Dĩnh Sa - Vương Sở Khâm đã chia tay.- TDS có bạn trai được một năm.- VSK thì đã đi xem mắt.Lại là một đoạn ý tưởng "ban đêm" về kịch bản tan vỡ rồi tái hợp. Mọi người đều nói Thiên Yết đối với mối tình đầu sẽ sẵn sàng trả giá tất cả, nhưng nếu mối tình ấy đổ vỡ thì sau này họ sẽ càng tập trung vào bản thân, người mà họ lựa chọn sau đó sẽ lý trí hơn, sẽ là người có thể hỗ trợ mình nhiều hơn. Và thế là câu chuyện này ra đời.Toàn bộ nhân vật, thiết lập và bối cảnh đều là hư cấu, dòng thời gian nếu có chỗ nào không chính xác thì cũng chỉ là do "đào sử" chưa đủ kỹ - tóm lại xin đừng quá soi xét, kết cục vẫn là HE (hạnh phúc) ~…
LỜI GIỚI THIỆU CỦA TÁC GIẢ - laurelBarry时空交错 - THỜI KHÔNG ĐAN XEN Xuyên qua những dòng thời gian song song,Vương Sở Khâm - Tôn Dĩnh Sa mãi mãi là những người đồng đội và bạn bè tốt nhất.Liệu có khả năng nào, chúng ta thực sự chưa từng ở bên nhau,Thế nhưng khi rong ruổi qua các vũ trụ song song, mới phát hiện ra -Chúng ta đã yêu nhau tự bao giờ ở những không gian khác nhau.Thời gian: Sau lễ bế mạc Thế vận hội Paris.Đây chỉ là một ý tưởng nhỏ, vừa dài vừa ngắn, vừa kỳ lạ vừa rực rỡ - viết bao lâu, thế nào, tất cả đều tùy thuộc vào tâm trạng và cảm xúc~Mọi người có thể cùng chờ đón nhé~- Tình trạng: On-Going - Thể loại: Non - AU, OOC.- Rating: M- Tổng số chap hiện tại: 43 chương. - Lời người dịch: Tôi dịch vì tôi thấy truyện hay. Nhân vật trong truyện chỉ là nhân vật trong truyện, vui lòng không liên tưởng ra bên ngoài. Không chịu trách nhiệm cho suy nghĩ của bạn khi đọc truyện. Tôi chỉ có thể nói là đây là một câu truyện đáng đọc, tôi thấy nó hay nên muốn chia sẻ tới mọi người thôi, một câu chuyện hay, có chiều sâu, tác giả đã dành công sức nhiều thì cũng đáng được biết đến đúng không? Đọc vui nhé.…
nói về chuyện tình của shatou…
Truyện viết - Đây là truyện mình viết, không phải câu chuyện thật của Vương Sở Khâm và Tôn Dĩnh Sa.《Shatou》Mùa Gió - Tôn Dĩnh Sa & Vương Sở KhâmTôn Dĩnh Sa 29 tuổi vẫn không khác nhiều so với thời 19 tuổi hay cả 17 tuổi - cô rực rỡ đến chói mắt. Rực rỡ đến mức giữa vạn người, anh có thể tìm thấy cô trong phút chốc, rực rỡ đến mức soi rọi cả vào những góc khuất mà anh đã cố che giấu suốt thời gian qua.Vương Sở Khâm 29 tuổi trong thời khắc u tối khổ đau ấy, anh chọn rời khỏi ánh sáng rực rỡ nhất cuộc đời mình. Khi 32 tuổi, Tôn Dĩnh Sa nhìn Vương Sở Khâm vẫn không khác nhiều so với thời 19 tuổi hay cả 17 tuổi - anh vẫn yêu cô gái rực rỡ như thể mọi nguồn sáng tồn tại trên cõi đời này đã tụ hội lại thành hình hài của cô. "Gió vẫn nổi, và chúng ta vẫn phải sống."A/N: Lâu lắm rồi mình mới viết lại, tất cả đều từ lòng yêu thương 2 em, nếu có sai sót về bất kỳ thông tin nào, mong mọi người góp ý. Mình sẽ tiếp thu để chỉnh sửa phù hợp nhất.Chúc mọi người có thể đọc vui. Chúc ngày Shatou về một nhà.…
Cô bật khóc nức nở, tiếng khóc nghẹn ngào nhai cơm trắng trong miệng. Cô cảm nhận được nỗi đau ngụ trị trong tim, nhói lên từng đợt cô nấc lên.-" Vương Sở Khâm."Anh nghe cô nói, nhưng chẳng dám nhìn cô chỉ biết gục đầu xuống.-" Ưm.."-" Anh có thể có một chút cảm thông được không?"-" Nếu anh rời đi thật sự em rất cô đơn."Tiếng thở gấp gáp hòa lẫn với tiếng mưa rơi bên ngoài cửa sổ. Cô ngước lên, đôi mắt đong đầy khát khao nhưng cũng chất chứa giằng xé.Anh vẫn im lặng, chẳng ngước lên nhìn cô. Sự im lặng đến chết chóc của anh khiến cô hoảng loạn bất an, cô yêu anh, yêu đến phát điên. Nỗi đau như dai dẳng, vô hồi vô hạn, có thể xé nát tâm can cô bất cứ lúc nào.Có những cuộc tình không chỉ chết đi vì phản bội, mà cũng chết đi vì sự phai nhạt của năm tháng. Anh yêu cô thật lòng. Cô tin như vậy. Đã từng yêu đến mức chỉ cần nhìn cô thôi cũng cười, chỉ cần nghe giọng cô cũng thấy vui. Đã từng nắm tay cô thật chặt trong đêm mưa, từng chạy xe hàng chục cây số chỉ để đưa cho cô một ly trà sữa còn nóng. Đã từng nói rằng, cả đời này anh sẽ không yêu ai khác ngoài cô.Nhưng một ngày nào đó, tình yêu không còn đủ mạnh để giữ chân một người. Tình yêu của anh đầy nồng nàn và mâu thuẫn.Cô chỉ nghe tiếng thở nhịp nhàng của anh. -" Đừng rời xa em có được không?"…
Ngôn tình - Bi kịch - Nội tâm - Đô thị - Đau khổ - Âm thầm yêu - Trưởng thành…
au: Man-mancre: Asianfanfictên tiếng Trung:天坛路东有风吹过Bản dịch chưa có sự đồng ý của tác giả…
"Chuyện tốt thì nhiều, chuyện xấu cũng không ít.Nếu đêm đen khó vượt qua, chi bằng cùng nhau đếm sao."Dưới bầu trời đầy sao, có hai tâm hồn từng lướt qua nhau, lặng lẽ mang theo những tổn thương, những điều chưa kịp nói và cả những lần ngoảnh mặt vì bất lực. "Đếm Sao" là một câu chuyện nhẹ nhàng mà sâu lắng, kể về hành trình yêu thương - không phải của những người hoàn hảo, mà của hai con người từng lạc mất nhau giữa dòng đời. Tựa như việc ngẩng đầu đếm từng vì sao - kiên nhẫn, vô vọng mà cũng đầy hy vọng - truyện dẫn dắt người đọc qua những khoảnh khắc tưởng chừng bình thường nhưng lại chất chứa cả trời cảm xúc. Một lần gặp gỡ, một lần xa cách, một lần nữa nắm tay... Liệu giữa hỗn độn của thời gian và những cơn gió ngược, họ có còn nhìn thấy ánh sao dành riêng cho mình?- Tác giả: Verdantfall - Tổng số chương: 16 - Đã dịch xong chờ đăng. - Tình trạng: Hoàn thành - Thể loại: Non AU - OOC…
Một fanfic tinh tế về Shatou, tập trung vào nội tâm và những tương tác tinh tế giữa hai người. Đây là một câu chuyện ngọt ngào, ít tình tiết phụ. Sẽ nghiên cứu kỹ dòng thời gian và cố gắng bám sát nguyên tác.Tác giả: Hạ Vũ Sinh/夏玉笙初Nguồn: https://user.ihuaben.com/121492870…
cver; cre : Cẩn Dư ; chuyển ver với mục đích phi lợi nhuận, chưa có sự đồng ý từ tác giả.…
Tên gốc: 他只是我朋友Tác giả: SittWuNguồn: asianfanficsMô tảNam sinh đại học × Nữ sinh thể thao "vui vẻ độc lập"Vũ trụ song song AU 1. Em gái chưa từng yêu nhưng có chút mập mờ 2. Có một số thiết lập riêng 3. Truyện tình cảm ngọt ngào thuần túy, không có ý nghĩa lớn laoMở đầu:"Anh ấy chỉ là bạn của em,còn anh mới là bạn trai của em!" Tôn Dĩnh Sa dường như sinh ra đã có thiên phú yêu thương,Đồng thời, cũng luyện được khả năng chọc tức người khác. Lần đầu tiên Tôn Dĩnh Sa ăn tối với Vương Sở Khâm, cô ấy vừa đánh bóng bàn mướt mồ hôi, nhớ đến lời bạn cùng phòng nói rằng anh ấy mắc chứng sạch sẽ nghiêm trọng, nên cô tự giác giữ khoảng cách xa với anh.Sau này, khi đã yêu nhau, nửa đêm cô nhận được tin nhắn từ bạn trai nói rằng có một câu hỏi nghiêm túc muốn hỏi cô, khiến Tôn Dĩnh Sa lo lắng như chuẩn bị đối mặt với chuyện lớn.Kết quả là bên kia gửi một tin nhắn.Hope: "Tại sao lần đầu gặp mặt em cố ý đứng xa anh như vậy? Lúc đó em để ý đến bạn anh đúng không?"Đối mặt với câu hỏi hóc búa như vậy, Tôn Dĩnh Sa một lần nữa cảm thán rằng bạn trai mình thực sự là một "em bé đòi hỏi cao".*Bản dịch không chuẩn, dùng để lưu trữ*…
Tác giả: 发财魁OOCCC, tất cả chỉ là fanfic. Bản dịch không chuẩnVăn án:【Yêu lại từ đầu + phần đầu nữ chủ theo đuổi chồng, nam chủ luôn luôn si tình + Nữ chủ quyến rũ + Ngọt ngào】Vương Sở Khâm chưa từng nghĩ mình sẽ chia tay với Tôn Dĩnh Sa.Tôn Dĩnh Sa cũng chưa từng nghĩ đến.Nhưng số phận thật sự trớ trêu.Hai năm sau tại Buenos Aires.Sân vận động quen thuộc, nhưng mọi thứ đã thay đổi.Những người đồng đội từng sát cánh chiến đấu, giờ đã trở thành những người xa lạ.Cô nghĩ rằng chỉ gặp nhau một lần rồi sẽ không có hồi kết.Trong đám cưới của đồng đội, cả hai đều là phù rể và phù dâu.Tối hôm đó, Vương Sở Khâm say rượu một mình lặng lẽ đỏ hoe mắt ở góc phòng.Cho đến khi Tôn Dĩnh Sa kéo vali đứng chờ ở cửa sân vận động, anh quay đầu lau đi những giọt nước mắt sắp rơi.Vương Sở Khâm: "Anh vẫn chưa tha thứ cho em."Tôn Dĩnh Sa: "Em sẽ đóng tiền thuê nhà."Vương Sở Khâm: "Anh trông thiếu tiền lắm à à?"Tôn Dĩnh Sa: "Nhưng anh thiếu em mà, lần này để em theo đuổi anh."…
AU, OOC* Mọi câu chuyện đều là trí tưởng tượng, không áp đặt lên người thật việc thật!!Có thể hiểu là...Họ chính là mối quan hệ chữa lành cho nhau.Hai trái tim cô đơn vô tình va vào nhau giữa dòng người tấp nập.Hai trái tim luôn hướng về nhau.Giữa cuộc sống đầy gian trá, thử thách, mưu mô, họ lại dành cho nhau một tình yêu trong sáng và thuần khiết nhất.Họ đơn giản chỉ là một người bình thường, thiếu thốn về tình thương, cần được yêu thương và chữa lành.Họ chính là liều thuốc chữa lành cho nhau!!!…