Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3: Đau lòng

- 2 cười gì chứ - Kiệt lên tiếng
- Tại vì mắc cười , hahahaha , mà nè chị 2 dạy mày ăn hiếp con gái sao hả ?
- Chị 2 ôg sao ? Dể thương hơn ôg nhìu ! - Su
- Cái con khỉ ! Làm gì mà đứng trước cổng cãi om sòm vậy hả ? Con gái gì đâu mà dữ như gì - Nó la Su
- Chị 2 của bà cũm đáng iu hơn bà nhìu , hứ - Kiệt liếc nhìn Thư - Còn chị thì ko thương em gì hết tại sao lại bênh người ngoài chứ !
- Tại vì mày hèn quá ! Con trai mà đi cãi với con gái - Thư
- Chị ..... - Kiệt tức tối
- Còn 2 á , người ta ăn hiếp em mà 2 còn nói vậy nữa , giận 2 lun - Su
- Mi là con gái , giữ ý giữ tứ xíu đi , còn cãi nữa - nó
- Méc mẹ cho coi , hứ - Su
- Hì , mà em tên gì vậy ? Chị tên là Thư , là bạn của chị em , cho chị thay mặt thằng em quý tử của chị xin lỗi em ghen ! - Thư vừa cười vừa nói
- Vâng ạ ! Chị dễ thương quá , em tên là Tâm ( tên thật của Su ) , chị cứ gọi em là Su được rồi ạ ! - nó vui vẻ đáp lại
- Haiz ... - Kiệt nhìn mà thất vọng
- Chị cũm thay mặt em chị xin lỗi em ! Chị tên là Châu , còn em ? - nó
- Không sao đâu ạ , chị thật đáng yêu , em tên Kiệt ạ ! - Kiệt vui vẻ đáp lại
Nhìn bọn họ nói chuyện mà không biết ai là chị của ai , ai là em của ai
Về đến nhà , nó vội cất cặp , ăn cơm rồi tắm rửa . Leo lên giường nó lại nghĩ đến hắn , có lẽ nó say nắng thật rồi , trong đầu nó bây giờ chỉ toàn nghĩ đến tên Võ Việt Bách . Nó nằm đó rồi đánh 1 giấc tới sáng .
- Chị 2 , dậy mau , mẹ lên kìa ! - Su nói . Đó có lẽ là câu mà mỗi sáng nó phải nghe cũng như Su phải nói
Nó lồm cồm bò dậy làm vệ sinh cá nhân , ăn sáng rồi đến trường .
Cứ thế đã 1 tháng trôi qua .
- Chào buổi sáng ! - nó nhìn hắn cười tươi
-..... - đáp lại nó là 1 sự im lặng đến rùng mình
- Bạn đã làm bài tập về nhà chưa ? Bài khó quá trời quá đất . Mà bạn giỏi như vậy chắc làm được rồi ha .... pla .... pla ..... pla ..... - nó nói một hơi
- Cô phiền phức quá , để tôi yên ! - hắn bực mình nói
- Mình xin lỗi ! Mà bạn có chuyện gì hả ? - nó hỏi
- ..... - lại im lặng
- Có gì thì nói mình nghe đi , nói cho nhẹ lòng , nói đi , mình giúp được sẽ giúp , nói đi mà , chúng ta là bạn mà ! - nó vừa nói vừa lây người hắn
- ĐỦ RỒI ! CÔ VƯỢT QUÁ SỰ CHỊU ĐỰNG CỦA TÔI RỒI ĐÓ ! CÔ NGHĨ MÌNH LÀ AI VẬY ? TÔI KHÔNG MUỐN LÀM BẠN VỚI CÔ VÀ CŨNG KO BAO GIỜ MUỐN . ĐỂ TÔI YÊN , NẾU KHÔNG THÌ ĐỪNG TRÁCH TÔI - hắn bực tức quát nó . Ai cũm xôn xao lại nhìn vì hiếm khi hoàng tử của họ lại nổi giận . Ai cũm chỉ trích nó rồi đưa ánh mắt viên đạn nhìn nó
- Mình ..... xin lỗi - nó buồn bã đáp lại . Không hiểu sao nó lại thấy buồn khi thấy hắn nói nó như vậy , nó muốn khóc mà khóc không được chỉ thở dài 1 tiếng rồi nằm trên bàn đưa mắt ra cửa sổ .
Giờ ra chơi
Hôm nay Thư nghỉ học vì về quê chơi nên nó có 1 mình , nó buồn vì ko có nhỏ bên cạnh để nghe nó nói nên nằm ủ rũ trong lớp . Thấy nó rảnh nên bà cô kêu nó đem 1 chồng tài liệu cao bằng nửa người nó lên phòng giáo viên . Nó há hốc mồn nhưng cũm phải cắn răng đem lên . Nó cầm xấp tài liệu đi loạng choạng khiến ai thấy nó cũm phải né xa . Bỗng 1 bàn tay đưa lên
- Để mình giúp cậu - một cậu bạn đẹp trai nói
- Hả ? À ờ , cảm ơn cậu nhìu lắm - nó cười tít mắt và nói
Cậu bạn kia phải bật cười trước vẻ dễ thương của nó
- Cái này đem đi đâu ? - cậu bạn kia lên tiếng
- Phòng giáo viên . Mà cậu tên gì ? Học lớp nào  ? - nó
- Trần Minh Thiên , 10A2
-  Mình là Nguyễn Mỹ Châu , 10A1 , lớp cậu kế lớp mình luôn - nó vui vẻ đáp lại
- Mình biết rồi !
- Hả ? Bạn biết mình sao ?
- Ừ , bạn là cả trường này đều biết rồi . To gan dám đụng hoàng tử no.1 của trường này , lại làm bạn cùng bàn hôm nay lại làm hắn tức giận nữa chớ - Thiên kể hết 1 lèo
- WHAT ??? Ôi thần linh ơi ! Mà sao bạn biết mình cãi lộn với bạn ấy ? - nó đau khổ
- Tin tức của no.1 luôn được cập nhật thường xuyên mà . Mình còn là bạn thân của hắn ta
- Ối trời ơi !! Haiz
- Bây giờ lại đi cùng minh nữa chớ !!!
- Đi cùng bạn thì sao nào ?
- Bạn xem này ! - Thiên nói với nó rồi quay qua nói với 1 nữ sinh - Xin chào ! - Thiên đưa nụ cười giết người của mình ra . Nữ sinh kia ngay lập tức "xỉu" tại chỗ . Nó trợn tròn mắt nhìn
- Chỉ 2 chữ xin chào mà khiến con người ta mê mệt vậy à ?
- Bởi vậy mới nói !
- Bạn là ai ?
- Tôi là tôi !!!
- Ý tôi bạn là gì trong cái trường này ?
- Là học sinh !
- Haiz ..... nói với bạn thà nói với đầu gối còn hơn
- Được rồi ! Tới phòng giáo viên rồi ! Bạn về rồi điều tra xem tôi là ai trong trường này ! Rất vui được làm quen với bạn , từ giờ chúng ta là bạn nhé ! - hắn cười tươi . Hắn đã đổ khi thấy vẻ dễ thương nó
- Ừ , được thui !
Để tài liệu xong cũng hết giờ ra chơi . Nó không dám trở về lớp vì sợ phải nhìn vẻ tức giận của hắn , mỗi bước chân của nó như nặng hơn nhưng rồi nó cũng lấy hết can đảm về lớp . Về lớp không thấy hắn đâu , nó vừa vui vừa buồn . 2 tiết cuối hắn không có ở trong lớp hay nói đúng hơn là cúp tiết . Nó ở trong lớp mà cứ nhìn sang bàn hắn rồi lại thở dài . Hết giờ , nó thu dọn cặp sách của hắn rồi đi tìm . Đi khắp nơi không thấy hắn đâu. Chỉ còn 1 chỗ là sân thượng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: