Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 39 : Anh là tên biến thái!

Sáu con người đang ngủ yên trong ba căn phòng, trong mỗi phòng có một cặp đôi, một cặp đôi có hai người.

- Gì vậy?

Nó đang say giấc nồng thì chợt tỉnh giấc.

Hắc đang ôm nó nằm ngủ ngon lành.

Linh tính nó mách bảo có điều gì đó không lành, liền nhìn xuống người..

Nó ném trái banh vào công tắt đèn khiến cả phòng sang lên.

- Gì vậy?? - Hắn chói mắt.

Nó loay hoay như tìm kiếm một thứ gì đó.

Hắn nhìn nó, mặt hơi đỏ.

Váy bị xốc lên, lộ quần bên trong..

Áo không có, áo ngực không có.

Nó đang ở dưới giường liền bò lên.

Bắt gặp ánh mắt của hắn, nó nhắm mắt ngại ngùng, tay che đi hai bên.

- Anh không được nhìn!

Nó nói.

- Anh thấy rồi.. Chỉ còn phía dưới thôi.

Hắn rất chi là tỉnh.

- Anh nói gì vậy!? - Nó giật mình.

- Anh định xem hết.. Nhưng cởi khó quá!

Hắn cười.

- Anh là tên dê già! Đồ dê xồm!

Nó lấy hai tay ném gối ném chăn vào người hắn.

- Này anh thấy rồi nhá!

Hắn chỉ tay vào ngực nó rồi cười.

Nó phát giác tay quên không “che” liền dò tìm cái chăn.

- Đưa cho em cái chăn!

Nó.

- Tự mà lấy! - Hắn.

- Muốn lấy phải đưa cả hai tay ra..

- Thì sao nào?

- Anh sẽ thấy hết!

- Anh thấy hết rồi mà!

- Mau lấy cho em!!!

- Tự qua mà lấy! Chỉ cần đưa hai tay ra thôi mà!

- Anh lấy hết mất!

- Anh thấy hết rồi! - Hắn thở dài.

Mặt nó đỏ như quả cà chua..

- GIÁN!

Hắn hét lên.

Nó giật mình lồm cồm bò lên giường, hai tay ôm lấy hắn.

- Em bị gạt rồi! Là em tự làm nhá!

Nó liếc sang lão dê xồm.

Nó lập tức buông ra mà hai tay vẫn về vị trí cũ.

Đôi bàn tay đưa vào hông nó, “nhẹ nhàng” đưa tay kéo dây kéo xuống.

Chiếc váy trắng được tụt xuống (như đúng rồi).

- Anh là tên biến thái!

Nó hét toáng lên, đứng khép nép để che đi cái quần không tác dụng.

- Kéo lên cho em!

- Tự mà kéo đi chớ!

- Bỏ ra thì anh sẽ thấy.

- Vậy thôi đừng kéo.

- Từ nay phòng ai nấy ngủ.

- Thôi thôi.. Anh kéo!

Hắn cười nhẹ, nó lấy làm lạ.

Cái quần “vô tác dụng” màu trắng là vật duy nhất còn trên người nó.

Hắn dùng tay đặt lên lưng quần lót nó.

- Này anh định làm gì!? - Nó.

- Kéo! - Hắn.

- Kéo váy lên mà!

- Anh thích kéo cái này! Thử xem em không mảnh vải sẽ thế nào!

- Biến thái!! - Nó hét lên.

Hắn tinh nghịch kéo cái thứ “cuối cùng” trên người nó xuống.

"Ăn mặc thiếu vải, bây giờ là không còn vải!"

Nó buông thỏng hai tay chạy quá lấy chăn trùm lại.

- Rồi.. Anh thấy hết rồi..!

Hắn cười.

- Đồ biến thái! Anh thấy hết rồi!

Nó huhu trong cái chăn.

Hắn giựt cái chăn ra, nhìn vào cơ thể trần trụi của nó rồi phán..

- Một là đứng dậy. Hai là ngồi vậy.

- Tất nhiên là 2!

- Anh tìm gián đấy nhá!

- Vậy anh xoay mặt qua kia đi!

Hắn ngoan ngoãn xoay mặt đi.

Nó vừa đứng lên thì cánh tay đã ôm trọn hông nó.

- Chưa đủ tuổi đâu đấy!

Nó ngã nhào vào người hắn.

- Đủ tuổi? Làm gì?

Hắn ghé môi gần nó, hơi thở phả vào mặt.

- K..không!

- Em biết rõ nhất mà! Các Bang Chủ hôn ước đều đã 19 tuổi rồi! Không phải 16!

Hắn cười nham hiểm.

- Vậy anh định..!?

- Cơ thể của em anh đã thấy hết rồi.. Giờ còn chuyện gì mà anh không dám?

- Thấy.. Thấy cái gì?

- Từ trên xuống dưới.

Hắn cười nham hiểm, đôi tay đưa lên bầu ngực của nó.

- Đừng! Bỏ ra!

- Anh thấy rồi.. Không gả cho anh thì gả cho ai?

- Anh nói ai 19 tuổi?

- Em và anh!

____

Sáng hôm sau..

Một người bị đánh bầm dập nằm dưới giường.

Một người đắp chăn nude trên giường yên ổn.

- Đã nói đừng đụng vào em.

- Dù sao cũng thấy hết rồi.. Mai anh sẽ ăn em!

- Giỏi thì cứ ăn, tôi cho anh sống không bằng chết.

____

Nhà, 8 giờ sáng.

- Haizz.. Tôi không nghĩ là đến mức này!

*Mong Công Chúa suy nghĩ kĩ!*

- Anh không sợ tốn tiền điện thoại à? Nãy giờ đã 20 phút rồi.

*Nếu làm phiền xin thứ lỗi.*

- Tôi thực sự không ngờ mọi chuyện lại vượt quá tầm kiểm soát!

*Mong người thứ lỗi!*

Xin mời đón xem Chap tiếp theo :

" TỚI . "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro