Chương 103: Đi thanh lâu
Editor: Phong diễm kiều nguyệt
Đoàn người từ cửa sau tiến vào Tiêu Kim Các, đứng trên lầu ba nhìn căn phòng thật lớn phía dưới, màn che màu đỏ, thảm khảm hoa mềm mại, cột trụ ở giữa màu xanh lam bày đặt rất nhiều bàn, khăn trải bàn trắng, mặt trên kim, ngân, pha lê sáng lên lấp loá. Trên đài cao có một cái bàn dài, từ đầu phòng khách này đến tận bên kia ước chừng một trăm thước, còn lại là bàn xếp thành một đài cao với góc vuông. Hai ngọn đèn lồng to lớn vàng son lộng lẫy từ trên cao màu đỏ màu vàng từ mái nhà thi nhau buông xuống, trên đèn lồng vô số pha lê đem ánh sáng phóng to, ở trên tường còn có ngọn đèn sáng hoa lệ dạ tia chớp chói mắt.
"Thật đẹp a!" Hoa Mộc Khuynh nhìn bố trí dưới lầu cùng nữ tử uyển chuyển nhảy múa nói.
"Đáng tiếc nghe nói Bạch Liên cô nương đã rời Tiêu Kim Các, không phải vậy ngày hôm nay cũng có thể gặp gỡ kinh thành đệ nhất mỹ nhân a!" Vũ Lưu Ly vô cùng tiếc nuối nói, có điều lại nhìn Lam U Niệm một chút ''Nhưng sau khi nhìn thấy Niệm nhi muội muội ta mới biết cái gì gọi mỹ nhân"
"Vũ Lưu Ly, ngươi tìm đánh!" Lam Mặc Huyền bất mãn nói, muội muội của hắn sao có thể so cùng gái lầu xanh.
"Được rồi, mau vào đi thôi! Lưu Ly nếu như ngươi muốn nhìn mỹ nhân liền xuống xem, bảo đảm có người hợp khẩu vị của ngươi!'' Phong Hạ Kỳ nói xong mọi người liền đồng thời tiến vào phòng khách.
Mấy người tiến vào gian phòng khách mới phát hiện những căn phòng khác của Tiêu Kim Các kỳ thực đều là màu đỏ như lửa, nhưng bọn họ tiến vào gian phòng này là màu trắng, đây là sạch sẽ cùng tinh khiết, gian phòng bài trí trang nhã. Một cái giường rất lớn đặt trong gian phòng, bên trên che kín màn trắng tinh, khăn trãi giường thêu hoa nhỏ nhỏ, bên trái là bàn tinh xảo, không có ghế mọi người có thể ngồi trên mặt đất, trên đất bày dày đặc một tầng thảm lông, trên bàn bày một bộ chén nước chạm trổ pha lê. Bức tường ngay giữa phòng treo một bức tranh thủy mặc...
"Gian phòng này quả thực khác với tất cả, nơi này nào giống thanh lâu đâu!'' Kinh Vô An tán dương, vô cùng yêu thích gian phòng như thế này.
''Thật không tệ, ta chưa bao giờ từng thấy thanh lâu vẫn còn có phòng như vậy!'' Hà Sơ Dương vốn là vô cùng không muốn đến thanh lâu, thế nhưng bởi vì mọi người đều đến hơn nữa hắn cũng sợ biểu muội sẽ học cái xấu, vì lẽ đó cũng chỉ có thể nhắm mắt theo đến, làm sao biết Tiêu Kim Các này không chỉ không có vị son phấn của thanh lâu, còn nhiều hơn mấy phần tao nhã, cho dù là kỹ nữ trong thanh lâu đều không phải loại trực tiếp bán thịt như bình thường.
''Đúng là không tệ nha, vẫn là mỹ nhân đẹp!'' Hoa Mộc Khuynh trêu ghẹo nói, nàng cũng là lần thứ nhất tới chỗ như thế, bởi vì thân phận của nàng cùng thân phận nữ tử nàng không nghĩ tới chính mình dĩ nhiên có thể tiến vào thanh lâu, quả thực quá ngang bướng rồi.
"Đúng rồi, ngày hôm nay là sinh thần của Mộc Khuynh, cơm hôm nay là ai mời đây?'' Vũ Lưu Ly hét lên, dù sao ở trong Tiêu Kim Các phí quả là không thấp, huống chi nơi này vẫn là lầu ba, tuy rằng hắn rất có tiền là không sai, thế nhưng hắn rất tiết kiệm có được hay không.
'' Ngày hôm nay hay để ta trả đi!'' Lam Mặc Huyền lên tiếng.
"Quả nhiên, ta liền biết Mặc Huyền sẽ trả tiền, ngày hôm nay chúng ta liền thả lỏng đi!" Kinh Vô An giựt giây mọi người.
Mọi người ở trong phòng khách uống chút rượu chúc mừng Hoa Mộc Khuynh sinh thần vui vẻ, Hoa Mộc Khuynh cũng cảm thấy đây là sinh thần vui vẻ nhất trong nhiều năm qua.
Bởi vì tiến vào thanh lâu vì lẽ đó Lam U Niệm cùng Hoa Mộc Khuynh đều thay đổi nam trang, mà lúc này Lam U Niệm một thân nam trang, tuyệt đại phong hoa, nét mặt như ngọc, tóc vấn một búi đơn giản, như thác nước bình thường rủ xuống, thiếu niên nhẹ nhàng như nước, hay bởi vì uống chút rượu bình thường mặt mũi tái nhợt nay mang theo tia hồng hào, mọi người nhìn đến người đều nuốt một ngụm nước bọt, cuối cùng vẫn là dưới hơi lạnh của Phong Dực Hiên mới phục hồi tinh thần lại.
"Niệm nhi muội muội, nếu như ngươi đúng là nam tử, e sợ thế gian này cũng chỉ có A Hiên có thể cùng ngươi so!'' Phong Hạ Kỳ nhìn Lam U Niệm một chút khuôn mặt tuyệt sắc không khỏi cảm khái, bọn họ tuy rằng mỗi người đều là tuấn tú vô song, nhưng chân chính đẹp như thiên nhân cũng chỉ có Phong Dực Hiên, bây giờ còn thêm vào cả Lam U Niệm.
"Đúng đấy, cũng còn may Niệm nhi muội muội ngươi không phải nam nhân, nếu không nữ tử trong thiên hạ đều bị ngươi mê hoặc hết rồi!'' Hoa Mộc Khuynh mở to mắt nhìn Lam U Niệm, sao lại đẹp như vậy, hơn nữa nam trang trên người Lam U Niệm có tiên khí cùng tà khí, khiến người ta rất dễ dàng liền cảm thấy nàng chính là nam nhân.
"Vậy Mộc Khuynh tỷ tỷ bị mê hoặc sao?" Lam U Niệm lông mi dày đặt khẽ run, con mắt đen bóng híp lại, khóe miệng nụ cười nhàn nhạt lưu luyến, xem ra vừa mỹ lệ vừa nguy hiểm.
Hoa Mộc Khuynh bị nụ cười của Lam U Niệm làm cho hoảng thần, khi cảm giác được tầm mắt lạnh lẽo của Phong Dực Hiên thì mới lấy lại tinh thần, sau đó liền đỏ mặt táo bạo hô ''Không được làm như vậy, Niệm nhi muội muội ngươi học cái xấu!"
Phong Dực Hiên nhìn Niệm Niệm cùng bình thường không giống, Niệm Niệm như vậy tựa hồ thật sự uống nhiều rồi sắc mặt cũng có chút hồng, xem ra rất đáng yêu, thật giống như xoa khuông mặt làm nó hồng lên. Tuy rằng hắn rất muốn đem các loại dáng vẻ của Niệm Niệm dấu đi, không cho bất luận người nào có thể nhìn thấy chỉ có thể chính mình một người quý trọng, nhưng nhìn đến có bằng hữu như vậy, hài lòng mỉm cười nhìn Niệm Niệm hắn lại vô điều kiện muốn sủng nịch nàng, phóng túng nàng, chỉ cần nàng hài lòng hắn làm cái gì đều được.
"Thùng thùng. . ." Tiếng gõ cửa vang lên, mọi người đều có chút bất ngờ dù sao bọn họ tiến vào phòng khách đã dặn gã sai vặt đưa rượu cùng bánh ngọt vào cơm nước đã nói không cần đưa vào, lần này là ai tới gian phòng này đây?
Lam U Niệm như là đoán được cái gì, đứng dậy mở cửa ra, quả nhiên thấy Quỷ Tam đứng ở nơi đó, Tam ca ca của nàng.
Mọi người ít nhiều gì cũng quen biết Quỷ Tam, biết hắn là Tam công tử của Vô Tình các, nếu Lam U Niệm ở Trân Vị Các nhờ biểu diễn mà quen được Quỷ Tam thì cũng rất bình thường, hơn nữa lần trước Lam U Niệm sinh bệnh bọn họ cũng nhìn ra cái này Quỷ Tam rất hồi hộp, nhìn dáng dấp cũng là bằng hữu của Lam U Niệm.
"Mọi người không ngại có nhiều người đi!" Hai con mắt hẹp dài của Quỷ Tam mang theo ý cười, áo bào màu đỏ càng làm hắn trở nên mê người.
"Không ngại, ngồi đi!" Hoa Mộc Khuynh là nhân vật chính ngày hôm nay cho nên dĩ nhiên là phải xem ý kiến của nàng, cũng may Hoa Mộc Khuynh cũng đồng ý, nàng vốn là đối với bằng hữu của Niệm nhi muội muội có hứng thú, muốn biết Niệm nhi muội muội đã từng trãi qua những gì.
Tuy rằng nhiều hơn một người nhưng bầu không khí vẫn là rất tốt, nhưng lâu dần mọi người phát hiện Quỷ Tam đối với người nào cũng đều cười hi hi rất dễ thân cận, nhưng chỉ cần đối đầu Lam Mặc Huyền sẽ nhìn bằng ánh mắt độc vô cùng, loại kia chính là trong lòng chán ghét mà ra làm Lam Mặc Huyền cực kỳ khó hiểu.
Có thể nhìn ra Quỷ Tam là nhằm vào Lam Mặc Huyền, Hà Sơ Dương cũng đi ra phá giải lúng túng "Này không bằng chơi trò khác chứ?"
''Trò khác? Đến Tiêu Kim Các có thể chơi cái gì, đương nhiên là tìm thú vui bên mỹ nhân!'' Quỷ Tam cười nói.
"Đúng vậy, nếu Tam công tử là chủ tử nơi này mau tìm mấy cái mỹ nhân đến cho chúng ta nhìn một cái đi!" Vũ Lưu Ly ồn ào, hắn không phải loại người làm bừa, nhưng đến thanh lâu nhìn mỹ nhân vẫn là có thể, dù sao Niệm nhi muội muội mỹ như vậy hắn không dám nhìn tới, ánh mắt bạn tốt Phong Dực Hiên quá lạnh.
Quỷ Tam vỗ tay một cái, một lát sau tú bà dẫn dắt đi đi vào mấy vị thân mặc y phục mát mẻ tiến vào, mấy vị kỹ nữ tướng mạo đều khá là xinh đẹp, đứng ở nơi đó cũng là một đạo mỹ cảnh, nhưng đáng tiếc chính là ngoại trừ Lam U Niệm cùng Hoa Mộc Khuynh, những người khác đều không có đến xem.
"Đứng làm cái gì, hầu hạ đi!" Quỷ Tam quay về mấy vị nữ tử nói.
"Vâng, Tam công tử!" Mấy vị nữ tử nói xong cũng đi tới bên cạnh Lam U Niệm, mấy nữ tử này không phải người Vô Tình các chỉ là kỹ nữ bình thường mà thôi, cho nên nhìn thấy trong phòng nhiều mỹ nam tử như thế cũng có chút động tâm, nếu như được một người trong đó vừa ý sau này liền có thể rời đi thanh lâu.
Nhiều người như thế xem ra chính là Phong Dực Hiên cùng Lam U Niệm tuấn mỹ nhất, hơn nữa hai người khí chất cũng là đỉnh, vì lẽ đó có nữ tử đem chủ ý đánh tới trên người của hai người.
Nữ tử một thân mang y phục màu tím lụa mỏng lộ ra bộ ngực mềm chậm rãi hướng về Phong Dực Hiên đi đến, nàng từ đầu tiên nhìn nhìn thấy người đàn ông này liền biết người đàn ông này không giàu sang thì cũng cao quý, chỉ cần có thể leo lên nam nhân này nhất định sẽ hưởng hết phú quý.
"Công tử?" Nữ tử âm thanh uốn éo quấn lấy Phong Dực Hiên, nhưng còn không tiếp cận Phong Dực Hiên liền bị Phong Dực Hiên một chưởng cho xốc đi ra ngoài, Phong Dực Hiên ngay cả xem đều không có xem cô gái kia.
Bọn người Phong Hạ Kỳ không có bất kỳ bất ngờ gì, hoàn toàn chính là ở trong dự liệu của bọn họ, nhiều năm như thế không phải là không có nữ tử muốn leo lên người Phong Dực Hiên, nhưng đều không ngoại lệ đều bị xốc lên, kết quả là nữ tử đều là không chết cũng bị thương, chậm rãi cũng không có người dám tiếp cận Phong Dực Hiên.
Mà những cô gái khác nhìn thấy thủ đoạn của Phong Dực Hiên đoạn đều sợ hãi không dám manh động, ngoan ngoãn theo bên cạnh mỗi công tử rót rượu, nhưng Phong Dực Hiên bên người không có nữ tử, bởi vì nữ tử chưa kịp lại thì cảnh tượng như vậy lại tiếp tục diễn ra.
Mọi người cũng bắt đầu uống rượu tán gẫu, lúc này một cô gái thấp thỏm đi tới bên người Lam U Niệm, cố ý đem bộ ngực mềm của chính mình hạ thấp, Lam U Niệm cúi đầu là có thể nhìn thấy rõ ràng cái kia trắng lóa như tuyết, vẽ ra xinh đẹp trang dung, con mắt si mê nhìn Lam U Niệm "Công tử, để Lưu nhi đến vì công tử gắp thức ăn đi!"
"Lưu nhi?" Lam U Niệm tựa như cười mà không phải cười nhìn nữ tử, dáng vẻ tà khí kia để Lưu nhi đỏ mặt.
"Lại đây!" Lam U Niệm nói, nữ tử gọi Lưu nhi kia hài lòng đỏ mặt đi tới trước mặt Lam U Niệm, nhìn thấy dung nhan tuyệt sắc của Lam U Niệm càng si mê không ngớt.
"Công tử!" Âm thanh ngọt ngào khiến người ta nôn mửa, Lưu nhi thập phần vui vẻ muốn tựa sát vào lòng Lam U Niệm, muốn xoa xoa dung nhan Lam U Niệm câu dẫn Lam U Niệm, nhưng là lúc nàng đến gần bên người Lam U Niệm thì Lam U Niệm đột nhiên đem Lưu nhi đẩy ngã xuống đất, tựa hồ Lam U Niệm muốn đối Lưu nhi làm ra dáng vẻ...
Phong Dực Hiên sắc mặt đáng sợ đáng sợ, lúc đang chuẩn bị động thủ, lại phát hiện Lam U Niệm kiềm chế phần gáy Lưu nhi, để sắc mặt Lưu nhi biến trắng xám, run run rẩy rẩy nói rằng "Công tử, có phải là Lưu nhi làm sai cái gì?"
"Làm sai cái gì?" Con ngươi Lam U Niệm đen bóng sâu thẳm một mảnh, khiến người ta không mò ra đến cùng đáy mắt nàng đang chứa cái gì, lấy ra khăn tay cẩn thận xoa xoa ngón tay chính mình vừa đụng vào Lưu nhi.
"Nghe nói ngươi từng bắt nạt Bạch Liên?" Lam U Niệm hỏi, nàng vốn là cũng không hề để ý những cô gái này, nhưng lúc nghe đến cái tên này đột nhiên nghĩ ra, Bạch Liên trước khi đi mấy ngày đột nhiên bị một nữ tử thanh lâu đánh một cái tát, việc này tuy rằng là quá khứ, nhưng nàng nhớ kỹ.
"Công tử! Công tử có phải là hiểu lầm cái gì?" Lưu nhi không xác định nói, nàng vẫn luôn rất đẹp nhưng không sánh được một thanh quan Bạch Liên, vì lẽ đó khi biết Bạch Liên muốn rời đi chính mình liền cố ý nhục nhã Bạch Liên, không nghĩ tới Bạch Liên không nhìn chính mình, vì lẽ đó mình mới vung nàng một cái tát, bây giờ người công tử này nói như vậy, có phải là Bạch Liên chính là do người công tử này chuộc thân, nếu như mình hầu hạ tốt, như vậy chính mình có phải là cũng có thể. . . .
"Công tử, Bạch Liên có thể Lưu nhi cũng có thể!" Lưu nhi nói liền chuẩn bị đi vuốt ve Lam U Niệm, lần này có thể triệt để để Phong Dực Hiên tức giận, nội lực đem Lưu nhi nổ chết, đến chết nàng cũng không biết tại sao.
Phong Dực Hiên vô cùng không cao hứng nhìn Lam U Niệm, hắn không nghĩ tới Niệm Niệm dĩ nhiên cùng một người tên là Bạch Liên còn có liên quan, ngẫm lại liền cảm thấy uất ức. . .
"Ta liền nói Niệm nhi muội muội mị lực quá to lớn đi, ta cũng là nữ giả nam trang, sao không có nữ tử đến câu dẫn ta!" Chờ Quỷ Tam đem kỹ nữ trong phòng khách lui xuống hết, Hoa Mộc Khuynh bất mãn nói.
"Niệm nhi muội muội, ngươi thật sự quen biết Bạch Liên?" Vũ Lưu Ly tò mò hỏi.
''Gặp qua, là một nữ tử tốt!'' Lam U Niệm trực tiếp nói, mọi người cũng là không có hỏi, Lam U Niệm xem ánh mắt bọn họ rất rõ ràng, cho nên nữ tử Bạch Liên này cũng là nữ tử tốt đi.
Bởi vì ngày hôm nay là sinh thần của Hoa Mộc Khuynh, nàng ở Tiêu Kim Các chơi rất vui vẻ, uống hơi nhiều, vẫn là do Lam Mặc Huyền đưa nàng trở lại, mà Lam U Niệm liền do Phong Dực Hiên đưa về.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro