🍈9 JEON DAHYUN! CẬU LÀ EM GÁI ANH TA? 🍈
Đang trên đường tới sân bay cô va phải một người đàn ông, lập tức đứng dậy ngẩng đầu lên.
" Xin lỗi " nói xong cô lập tức bỏ đi, người đàn ông kia ngỡ ngàng trước vẻ đẹp như thiên thần của cô định bước đi người đàn ông đó thấy một chiếc lắc tay xinh xắn anh ta liền nhặt lên " chắc là của cô ấy " nhìn ngắm nó một lát anh liền bỏ vào túi áo và bước đi.
Tại sân bay cô thấy người con gái vừa bước ra khỏi sân bay, cô ấy mang một vẻ đẹp sắc sảo kiêu ngạo trên khuôn mặt là một chiếc kính đen che gần hết nửa khuôn mặt.
" Jeon Dahyun! Tớ ở đây " cô hô to, Dahyun nghe được liền nhanh chóng bước về phía cô ôm chầm lấy cô.
" Tzuyu tớ nhớ cậu chết đi được, đi chúng ta về nhà cậu thôi " nghe Dahyun nói về nhà mình mặt cô hiện lên vẻ chán nản nói.
" Tớ hiện tại không sống ở nhà "
" Vậy chúng ta về nhà tớ " tưởng Dahyun sẽ hỏi mình tại sao không ngờ Gia Tuệ lại nói về nhà cô ấy, mà cô nhớ nhà Dahyun là ở bên Pháp cơ mà làm gì cô nhà ở thành phố Seoul này.
" Dahyun, cậu có nhà ở đây sao ? " Cô nheo mắt hỏi với anh mắt nghi ngờ, nghe cô hỏi Dahyun dùng ánh mắt hối lỗi nhìn cô trả lời.
" Ách.. Ách, nhà anh trai tớ, chúng ta đi thôi " nói xong Dahyun lập tức kéo cô đi ra bắt một chiếc taxi.
Ngồi trên taxi cô và Dahyun nói đủ thứ chuyện nào là lúc cô ở bên Nhật Bản rất vui thì thì gọi về rồi việc xui xẻo gặp anh, Dahyun kể cho cô nghe cuộc sống của cô ấy bên Pháp, rồi thành tích đua xe của cô ấy, đang mải mê nói chuyện thì chiếc xe dừng lại.
Bước xuống xe cô giật mình " Dahyun nói nhà anh trai cô ấy đây không phải nhà Jeon Jungkook sao, không phải trùng hợp như vậy chứ ", cô ngơ ngác hỏi Dahyun.
" Đây thực sự là nhà anh trai cậu sao, cậu không nhầm địa chỉ đấy chứ ? "
" Nhầm lẫn gì ở đây mau vào nhà thôi " Dahyun nói xong liền nắm tay cô lôi vào nhà.
" Dahyun em về khi nào sao không nói anh hai đi đón " anh dùng giọng nói dịu dàng nói với Dahyun cô em gái yêu quý của anh, nhưng ánh mắt anh vẫn hướng về cô.
" Anh hai đây là bạn tốt của em Chou.. " chưa nói xong Tzuyu hét ngắt lời cô.
" Dahyun, cậu là em gái của anh ta ? "
" Đúng vậy, cậu biết anh mình sao, mà cũng đúng anh trai mình đẹp trai, anh tuấn, tài giỏi, lại là tổng giám đốc của.. " mặc kệ Dahyun đang huyên thuyên ca ngợi anh trai của mình cô lập tức nói :
" Anh ta chính là tên biến thái mà tớ kể với cậu "
Nghe cô chửi mình biến thái trên đầu Jungkook lập tức hiện lên ba vạch đen rồi bỏ ra ngoài.
" Thôi cậu lên phòng đi tớ ra ngoài đi dạo một chút " cô nói với Dahyun.
" Ừ tớ cũng mệt rồi tớ lên phòng sắp xếp hành lí rồi nghỉ ngơi đây tối tớ phải ra ngoài à nha " Dahyun nháy mắt tinh nghịch với cô.
*********** **********
Đang đi dạo thì cô gặp một người đàn ông nhìn anh ta rất quen mắt không nhớ là cô đã gặp ở đâu, thôi kệ cô bỏ đi.
" Chou Tzuyu " nghe tiếng gọi cô quay lại nhìn anh ta, cô nhớ là cô không quen biết anh ta.
" Xin lỗi tôi không biết anh " cô hỏi người đàn ông gọi mình. Thì anh ta dơ lên trước mặt cô là chiếc lắc của cô bị rớt.
" Nó có ghi tên của cô "
" Tôi nhớ rồi, xin lỗi lúc ở sân bay vội quá không xin lỗi anh tử tế, anh tên gì ? " cô nhận lấy chiếc lắc trên tay anh nói.
" Tôi là Kim Tae Hyung, tôi có thể gọi gọi cô là Tzuyu chứ "
" Dĩ nhiên là được tôi sẽ gọi anh là Tae Hyung, rất vui được làm quen " cô mỉm cười dơ tay ra với Tae Hyung, anh ta bắt tay cô mỉm cười nói.
" Rất vui được biết cô, cô có thể mời tôi đi ăn để thay lời cảm ơn tôi đã trả chiếc lắc cho cô chứ "
" Được tôi biết nhà hàng này ngon lắm chúng ta đi thôi "
Trong nhà hàng Jungkook vô tình nhìn thấy một bàn ở phía xa cô đang cười nói vui vẻ cùng một người đàn ông bất giác hai tay anh xiết chặt ánh mắt hiện lên tia sắc lạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro