Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#1

Yuko Takane là tên của em . Một cô gái 17 tuổi , nhan sắc thì gọi là có 1 tí nhưng mà vô tay mấy bạn của mẹ em thì em sánh ngang hoa hậu quốc tế 😗 Học lực thì may mắn có đứa nhắc bài thì khá còn tự lực cánh sinh thì toàn trung bình . Bố mẹ em không gắt lắm nên em cũng tha hồ chơi bời theo ý mình thích , học hành có kém xíu bố mẹ cũng chả quan tâm . Cuộc sống của em đáng nhẽ ra rất là bình thường và an lành , cho đến cái hôn trời đánh ấy . Em gặp lại thằng nhãi con kém em 2 tuổi từng tán em hồi em học cấp 2 . Thật ra là mọi truyện bắt đầu từ tháng trước . Hôm đấy em đi cùng cả nhóm bạn đi chơi , rảnh rảnh sao Lana bạn em nó bảo
"-Ê ê nghe nói đền Musashi có ma í , qua chơi đi . Lỡ gặp ma thật thì vui"
"-Ủa sao rảnh vậy gái ? Lỡ có ma thật nó túm đầu mày lôi đi dấu thì sao ?" Ai cũng vùng dậy phản bác nó , con này bị điên à ? Sợ ma mà cứ thích thế cơ .
"-Thôi đi với tao"
"-Không" 10 điểm cho cả nhóm thẳn thắng=))
"-Ơ ? Yuko iu ơii"
"-Sủa"
"-Đi với tao đi . Lỡ gặp anh nào đẹp trai thì sao"
Em chưa kịp ú ớ gì thì nó đã lôi em đi , cái thể loại gì đây ? Thấy hai đứa lôi đầu nhau đi rồi nên là chúng nó cũng phải đi theo . Mà cũng tưởng thế nào , chưa gì mà đã rén rồi à ? Cả nhóm núp hết sau lưng em , còn em hiên ngang cầm đèn pin đi trước . Mặt thì bình yên lắm nhưng mà em cũng sắp đái ra quần rồi .
"-Ơ có cái người kìa bay" Lana vịn lấy vai em , kiễng chân lên nhìn về chỗ kia .
Ừm tiếp theo là cú sốck đầu đời của em . Ủa chứ bạn bè thế á hả ? Thấy chỗ đấy chỉ toàn con trai , chúng nó xô em ngã vào trong chỗ mà mấy thằng đấy đang làm cái mẹ chi chả biết .
Thiếu nữ mặt mỏng , bị xô bất ngờ vào đấy ngại ngùng , ngượng nghịu , quê mùa đứng dậy . Em quay mặt lại định chửi cho bọn kia mấy câu nhưng thấy chúng nó đang cong đít chạy . Đm Dỗi bạn bè cái l , cút cút không chơi nửa:))
Ngại quá em chỉ biết cười ngượng , lấy tay gãi đầu tính quay đầu chạy luôn nhưng mà có một đứa lên tiếng
"-Ủa hình như là chị Yuko đúng không ?"
Em quay mặt lại nhìn xem đứa nào mà sao biết tên em ? Thì thấy cái đầu vàng vàng , buộc một chỏm trên đầu đang tiến lại chỗ em . Ùi nhìn quen quen mà chả nhớ là ai cả :v
"-Hả? Em là ai ấy nhở ? Sao biết chị ?" Dù gì cũng lịch sự tí hỏi lại xem ai đây
"-Chị không nhớ em à "
"-Chị không" Đầu em chỉ suy nghĩ là " Ủa chứ biết ai đâu nhớ?"
Nó chỉ thản nhiên nói lại với em một câu
"-Mikey này chị"
"-À"
À À À ÀAAA sau 5 phút load thì em muốn cắt cổ bọn bạn củ l của em đi . Mấy con chủ nợ mất dậy , bố mi không trả tiền nữa giờ ? Xô cũng phải ngó xem có ai đẹp không hẵng xô vào chứ ? Sao lại để tao gặp lại cái của nợ này ?
Theo như trí nhớ của người già , em nhớ sương sương thằng bé này trước nhà em chưa chuyển , nó cạnh nhà em , từ mầm non đến cấp 1 đều đi học chung với nhau . Có cả Emma nữa với anh Shinichirou . Nhưng vì một số chuyện nên lúc Mikey lên đầu cấp 2 anh Shinichirou đã mất , lí do mất em cũng chả dõ và cũng chả muốn dõ . Chuyện buồn nhà người ta sân si vào làm gì cho vô duyên ra . Mọi người cũng rất thân nhau , thì tự nhiên Mikey nó đeo bám em , nó cứ bảo "Chị làm bạn gái em đi , em thích chị màaa" . Em lúc nào cũng phải giảng đạo lí cho nó hiểu , là nó kém tuổi em , yêu đương cái gì ? Mà nhìn mặt nó chắc nó nghe . Em đến mệt mỏi cơ mà . Nhưng rồi , một chuyện vừa buồn vừa vui đến :v Bố mẹ em chuyển nhà cho gần chỗ làm của bố em hơn , nên em phải xa gia đình Sano . Em vừa nhớ Emma vừa mừng vì né được ông tướng kia . Mà tội Emma lắm , nó khóc sướt mướt làm em khóc theo . Còn Mikey ở im , mắt vô hồn nhìn em .
Duma mọi chuyện đã yên bình rồiiii , nhờ bọn bạn kia mà em lại gặp lại ông thần này . Nhưng mà mô phật , theo thời gian chắc là nó cũng thấy mình trẻ trâu rồi mà , chắc hết thích em rồi . Ừm ừm "chắc chắn" là thế .
Còn bây giờ thì đứng trước mặt nó , vẫn nên lẩn đi thì hơn cho nó an toàn . Nói là làm tôi chỉ ậm ừ rồi sau đó lẩn dần , nhưng mà chuyện không như là mơ vì quả mơ nó chua vãi đái . Em lẩn không thành công . Nó kéo tay em vào trong chỗ họp luôn , ngượng quá . Nó Để em đứng bên chỗ Draken còn nó thì tiếp tục thông báo gì đấy , bây giờ em mới để ý , đây toàn bất lương thôi , vcl thặc . Tuy khi bé em và Draken với một vài thành viên ở đây có chút thân , nhưng bây giờ theo thời gian , nó xa lạ quá , ít nhất đối với em là thế . Chứ thấy Draken nãy giờ nó hỏi han em , nói đủ thứ kỉ niệm mà em chả nhớ
Kết thúc buổi họp , Mikey chủ động nói lai em về , em đã cố từ chối rồi mà cuối cùng là vẫn bị nó bế lên xe lai về . Một phút bất cẩn , không suy nghĩ em đã cho Mikey biết luôn địa chỉ nhà rồi :)))
1 phút mặc niệm lại những ngày tháng êm đềm hạnh phúc của em

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro