Chương 84.1
"Hạ Gia Tường gặp một số chuyện, anh ấy xin nghỉ kỳ này. Anh ấy đã đề cử Tưởng Húc làm khách mời thay thế cho kỳ này, vậy nên cậu ấy sẽ cùng mọi người hoàn thành ghi hình cho kỳ này." Đạo diễn giải thích nói.
Lâm An Lan : ...
Lâm An Lan không nói nên lời, anh chỉ có thể chấp nhận tiếp tục ghi hình,ghi hình lâu vậy rồi, bây giờ không thể nói không muốn tiếp tục ghi nữa.
Hơn nữa vì Tưởng Húc lại càng không đáng.
Anh gật đầu,xem như đã hiểu.
Tưởng Húc đi tới, Lâm An Lan không để ý đến gã, lấy thẻ phòng đi về.
Tưởng Húc vội vàng đuổi theo, nhỏ giọng nói: “Tiểu Lan…”
Lâm An Lan giả vờ như không nghe thấy, cùng Trình Úc vào thang máy.
"Tiểu Lan, mình sai rồi." Tưởng Húc xin lỗi.
Lâm An Lan ấn xuống tầng.
Trong lòng Tưởng Húc sốt ruột nói: "Mình đã biết sai rồi, cậu có thể đừng như vậy nữa có được không?"
Trình Úc liếc nhìn biểu cảm của gã, cảm thấy chuyện này thật hiếm thấy, hơn nữa đây đúng thật là... khiến người ta vui vẻ.
Mỗi lần nhìn thấy Tưởng Húc hèn mọn như vậy, Trình Úc đều rất vui vẻ, nhất là khi Lâm An Lan lạnh lùng nhìn Tưởng Húc, nhưng đối với hắn lại là mỉm cười.
Cảm giác này quá vui sướng như tiên vậy.
Lâm An Lan hoàn toàn không để ý đến gã, mãi đến khi ra khỏi thang máy, Tưởng Húc mới muốn đi theo anh mới quay người lại nói: “Cậu phiền thật đấy.”
Giọng điệu của anh rất lạnh lùng, không có chút ấm áp,lập tức chặn đứng Tưởng Húc ngay tại chỗ, không thể cử động.
Lâm An Lan kéo vali vào phòng, một lúc sau, có tiếng gõ cửa ở ngoài.
Lúc Tưởng Húc đang định nói gì đó, Lâm An Lan đi vòng qua gã, gõ cửa phòng Trình Úc.
Tưởng Húc vội vàng đi theo, gã còn chưa kịp nói câu nào, Trình Úc đã mở cửa, Lâm An Lan bước vào.
Tưởng Húc cũng muốn đi vào, nhưng Lâm An Lan trực tiếp đóng cửa lại trước mặt gã, cản lại động tác của gã.
Trình Úc nhìn anh hỏi: "Em không cho cậu ta vào sao?"
"Cho cậu ta vào làm gì? Để gây ngột ngạt cho anh sao?" Lâm An Lan hỏi ngược lại.
Trình Úc không hỏi thêm bất kỳ câu hỏi nào nữa.
"Không ngờ em ghi hình chương trình game show cũng gặp được cậu ta. Hà Gia Tường có chuyện chẳng phải là rất trùng hợp sao?"
"Cậu ta và Hà Gia Tường đã trao đổi tài nguyên với nhau." Trình Úc nói.
“Hả?” Lâm An Lan khó hiểu.
Trình Úc dẫn anh ngồi xuống ghế sofa, giải thích với anh: “Anh đã nhờ Tôn Mạnh giúp anh điều tra chuyện này, cậu ta đưa cho Hà Gia Tường những tài nguyên khác, còn Hà Gia Tường để cậu ta thấy mình ghi hình kỳ cuối này. Cậu ta nổi tiếng hơn Hà Gia Tường nên tổ chương trình đương nhiên cũng đồng ý.Không phải mấy ngày trước em không muốn cậu ta xuất hiện nên anh đã sắp xếp người ở khách sạn và ở đoàn làm phim, chắc chắn cậu ta đã đoán được chuyện này nên lần bay tới đây thay vì mua vé máy bay thì cậu ta lại đi máy bay riêng. "
Lâm An Lan:……
"Cậu ta tốn nhiều công sức rồi."
Trình Úc gật đầu, "Không phải sao?"
"Cũng vô ích thôi." Lâm An Lan nói: "Đột nhiên thừa nhận mình sai, đột nhiên tỉnh ngộ, mức độ đáng tin có đến 20% không?Em không tin."
Trình Úc không nói gì, hắn cảm thấy Tưởng Húc thật sự luống cuống.Nếu không gã sẽ không có quá thận trọng,để ngăn hắn tìm ra lịch trình, gã thậm chí còn tìm một chiếc máy bay riêng. Nhưng, gã hối hận quá nhanh, quá nhanh có vẻ như gã không thực sự nhận ra sai lầm của mình, mà giống như là sốt ruột muốn níu giữ anh.
Hắn không biết liệu gã có thể níu giữ anh thành công hay không.
Dựa theo thái độ hiện tại của Lâm An Lan, chắc là rất khó khăn,trong lòng Trình Úc đoán được.
Đúng thật là rất khó, ít nhất đối với Tưởng Húc là như vậy.
Gã chưa bao giờ cảm thấy một đêm trôi quá gian nan như vậy, Lâm An Lan không muốn gặp cũng không muốn nói chuyện với gã, cuối cùng khi thật vất vả đợi được anh bước ra khỏi phòng Trình Úc, nhìn thấy gã liền cảm thấy phiền chán.
Chưa khi nào Tưởng Húc bị anh chán ghét như vậy, cả người tràn ngập lo lắng bất an.Gã đáng thương nhìn Lâm An Lan, lại không có cách nào được Lâm An Lan nhìn một cái.
Loại cảm giác này càng trở nên rõ ràng hơn sau khi đến đảo vào ngày hôm sau.
Theo thể lệ của chương trình, việc đầu tiên sau khi đến đảo là phải chọn người và chọn nhà.
Vốn dĩ bọn họ còn tưởng rằng Lâm An Lan và Tưởng Húc sẽ chọn nhau, dù sao hai người này cũng là bạn tốt tương đối nổi tiếng trong giới.
Kết quả Tưởng Húc đúng thật đã chọn Lâm An Lan, nhưng Lâm An Lan vẫn chọn Trình Úc như mọi khi.
Tưởng Húc nghe người dẫn chương trình nói: “Lâm An Lan và Trình Úc chọn nhau thành công.” Trong lòng gã tràn đầy sự không cam lòng, đây là lần đầu tiên Lâm An Lan rõ ràng đã chọn người khác, bỏ rơi gã.
Trình Úc không hiểu sao rất vui vẻ, đương nhiên hắn biết Lâm An Lan hiện tại đang chán ghét Tưởng Húc, anh chắc chắn sẽ không lựa chọn Tưởng Húc, nhưng đây là lần đầu tiên Lâm An Lan bỏ rơi Tưởng Húc trước mặt nhiều người như vậy,ở nơi công cộng chọn mình.
Trình Úc rất vui, vừa nghe kết quả lựa chọn lẫn nhau thành công, hắn không nhịn được ôm vai Lâm An Lan.
Tưởng Húc nhìn tay hắn đặt trên vai Lâm An Lan, hận không thể chặt nó thành từng mảnh.
Trong lúc tuyển chọn, nữ MC hỏi Trình Úc: "Anh có đoán được Lâm An Lan sẽ chọn anh không? Lần này Tưởng Húc cũng đến. Tưởng Húc và Lâm An Lan lại là bạn rất tốt, anh có từng lo lắng Lâm An Lan sẽ chọn cậu ấy không vậy?"
"Chưa từng." Trình Úc nói chắc nịch, "An An và tôi đã là cộng sự lâu như vậy rồi. Không có lý nào Tưởng Húc vừa đến thay thế thế hệ cũ bằng thế hệ mới ngay chứ. An An của chúng tôi là người rất trọng tình."
Nữ MC nháy mắt bật cười nói: "Có vẻ như anh rất tự tin với tình cảm trước đây của hai người."
“Chủ yếu là do tôi tương đối hiểu em ấy.”
Lâm An Lan chọn xong cũng bị hỏi câu hỏi này: "Tưởng Húc và Trình Úc đều có quan hệ rất tốt với anh.Lần này Tưởng Húc đến thay thế Hà Gia Tường, cậu có từng nghĩ đến việc làm cộng sự với cậu ấy không?"
"Không có." Lâm An Lan rất lạnh nhạt, "Tôi và Trình Úc đã hợp tác cùng nhau trong nhiều kỳ. Bây giờ cậu ấy vừa đến thay thế,tôi lại bỏ rơi Trình Úc và lập thành một đội với cậu ấy vậy sẽ rất không công bằng với Trình Úc ?"
"Nhưng cậu ấy là người mới đến, còn anh là khách quý cố định. Anh không nghĩ mình cần chiếu cố cậu ấy sao? "
"Đây không phải là một cuộc thi, chúng tôi chỉ ra ngoài để đi du lịch và tận hưởng cuộc sống, chưa nói đến việc chăm sóc bản thân, ngắm cảnh thật tốt là được rồi." Lâm An Lan bình tĩnh nói.
Nữ MC nhìn vẻ mặt anh bình tĩnh, thầm nghĩ, mối quan hệ giữa Lâm An Lan và Tưởng Húc ở ngoài giới có lẽ không tốt như vậy.
So với Lâm An Lan và Trình Úc,phần tuyển chọn của Tưởng Húc có chút tàn khốc.
“Anh có muốn hợp tác với Lâm An Lan không?”
“Có.” Tưởng Húc rất thành thật.
"Nhưng anh ấy lại chọn Trình Úc, đây có phải trong dự kiến của anh không?"
Tưởng Húc cúi đầu, "Không có."
"Anh nghĩ anh ấy sẽ chọn anh sao."
Tưởng Húc không nói gì.
Sau khi chọn xong, mọi người lần lượt trở về phòng mình.
Ngôi nhà lần này là biệt thự ven biển, Lâm An Lan và Trình Úc chọn căn gần nhất vì cách nhà không xa, mở cửa sổ là có thể nhìn thấy mảnh biển mênh mông.
Lâm An Lan khá thích khung cảnh này, đứng trước cửa sổ đón gió thổi.
Ánh mắt Trình Úc nhìn anh đầy dịu dàng.
Buổi tối, tổ chương trình tập trung mọi người ra bãi biển chơi game và ăn uống.
Trò chơi lần này là trò Truth Or Dare.Trên bàn có một chai rượu rỗng, ai quay chai này sẽ tham gia chơi Truth Or Dare.
Lâm An Lan không có hứng thú với trò chơi này, nhưng nếu tổ chương trình yêu cầu chơi, anh đương nhiên sẽ không từ chối.
Trình Úc lột tôm cho anh, đặt vào đĩa của anh.
Vẻ mặt Viên Nhạc Nhân tỏ ra hâm mộ, “Mấy ngày không gặp, Trình ca vẫn ôn nhu như cũ không thay đổi.”
Chu Viễn lập tức nhìn sang Trình Úc, liền nhìn thấy Trình Úc đang lột tôm.
Anh ta nhìn thấy, những người khác cũng nhìn sang.
Trần Anh Kiệt cố ý nói: "Trình ca, sao anh không tự mình ăn đi? Nếu Lâm ca muốn ăn thì anh ấy không phải nên tự mình bóc vỏ sao?"
"Tay em ấy bị thương." Trình Úc mặt không đổi sắc nói, “Tôi bóc vỏ giúp em ấy.”
Mọi người lập tức nhìn về phía Lâm An Lan.
Lâm An Lan vô cớ bị thương: ….
Lâm An Lan chỉ có thể xấu hổ cười một tiếng nhưng khách khí nói: "Bị thương nhẹ thôi."
"Bị thương nhẹ mà Trình ca còn giúp anh bóc tôm. Trình ca thực sự quá chân ái với anh rồi, Lâm ca !" Viên Nhạc Nhân lại kêu lên vì Trình Úc .
Tưởng Húc không nói gì, đưa tôm đã bóc vỏ trên đĩa ra - gã đã nhìn chằm chằm Trình Úc cả đêm, chỉ thiếu một cơ hội, bây giờ cơ hội đã đến.
“Đây.” Gã dịu dàng nhìn Lâm An Lan, “Mình vừa lúc bóc xong rồi, cho cậu đó.”
Viên Nhạc Nhân không biết tại sao, còn tưởng rằng Tưởng Húc thật sự nghĩ tay Lâm An Lan bị thương nên mới đưa tôm của gã cho anh, xúc động nói: "Oa, Lâm ca, anh hạnh phúc thật đó. Tưởng ca cũng bóc tôm cho anh, bây giờ anh có hai đĩa tôm luôn."
Lâm An Lan cười nói: "Nếu em thích thì anh cho em đó."
Viên Nhạc Nhân xấu hổ nói: "Không, không, không,anh ăn đi, em sẽ tự bóc."
"Không sao, em ăn đi,đã có Trình Úc bóc vỏ cho anh rồi."
Anh nói xong lời này,nếu Viên Nhạc Nhân lại từ chối thì càng có vẻ gây xấu hổ hơn, cô đành hào phóng nhận lấy, lễ phép nói: "Cảm ơn Tưởng ca, chúng ta cùng nhau ăn cơm đi." Nói xong cô liền đặt trước mặt Chu Viễn."
Chu Viễn phối hợp ăn một cải, sau đó quay đầu hướng Tưởng Húc nói: "Cảm ơn Tưởng ca, Tưởng ca, anh cũng nên ăn đi."
Tưởng Húc:....
Tưởng Húc ăn không vô!
Trình Úc cúi đầu nhịn cười, gắp tôm vào đĩa của Lâm An Lan.
Lâm An Lan nhìn đĩa đầy tôm thịt, nói với hắn: "Đủ rồi, đủ rồi, nhiều lắm rồi."
"Món này ngon lắm,em chắc chắn thích,anh nên bóc nhiều thêm chút." Trình Úc nói, tiếp tục dùng tay bóc vỏ.
Lâm An Lan gắp một miếng cho vào miệng nếm thử, quả thực rất ngon.
Lâm An Lan gắp một miếng vào miệng nếm thử, đúng thật không tồi.
Anh cắn từng miếng một, lúc Trình Úc lại gắp tôm vào đĩa của mình, anh gắp một con đưa cho Trình Úc , "Anh ăn đi, đừng bóc vỏ nữa."
Trình Úc chú ý đến tầm nhìn của Tưởng Húc , tiến lại gần đũa cắn xuống miếng thịt tôm mỉm cười với Lâm An Lan.
Lúc này Lâm An Lan mới phát hiện tư thế này của bọn họ có chút ái muội, vội vàng đặt đũa xuống, vội uống một ngụm nước dừa che giấu tình thế.
Trình Úc ghé sát vào tai anh hỏi: “Có ngon không? Cái này anh chưa uống bao giờ.”
“Cũng được.”
“Vậy để anh nếm thử một ngụm của em, bên anh có rượu thôi.”
Lâm An Lan đành phải đưa cho hắn dừa của anh, anh sợ Trình Úc dùng ống hút của mình sẽ quá ái muội nên đã đặc biệt nhét một ống hút có màu khác vào cho Trình Úc.
Trình Úc nhấp một ngụm, khá ngọt, "Không tệ."
"Anh đặt ở giữa đi." Lâm An Lan nói, "Anh muốn uống thì có thể uống."
"Được."
Trình Úc đặt dừa vào giữa hai người. Ống hút màu lam và ống hút màu đỏ nằm cạnh nhau ở phía dưới, nhưng khi quả dừa lộ ra ngoài, chúng lại tách ra để tránh bị nghi ngờ, giả vờ như không quen biết nhau, giống như một cặp đôi đang yêu nhau cuồng nhiệt.
Trình Úc bất giác mỉm cười, Tưởng Húc theo dõi, trong lòng tràn đầy ghen tị cùng bất mãn.
____________________🖤.___________________
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro