Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 60:

Quý Hủ đợi mấy ngày cũng không nhận được tin tức gì của Phàn gia, ngược lại nhiệt độ lại giảm mạnh, ở thành phố Vân Hải hơn một tháng, Vinh Thị vẫn luôn tăng ca để chuẩn bị đồ đạc, nhà xe pháo đài di động trong tận thế của cậu vẫn đang được cải tạo, chắc sẽ hoàn thành trước khi trận tuyết lớn đầu tiên rơi xuống.

Quý Hủ phải quay trở lại thị trấn Bạch Loan trước khi tuyết rơi dày đặc chặn đường. Mùa đông của tận thế cũng giống như cái nóng như thiêu đốt khó chịu đều rất khắc nghiệt. Nhà kính đã được gia cố bằng tinh thần lực có tác dụng sưởi ấm nhất định, nhưng không đủ nếu muốn giữ rau và trái cây phát triển bình thường thì cần phải cung cấp thêm độ ấm.

Mùa đông lạnh lẽo sẽ kéo dài từ tháng 12 đến tháng 4 hoặc tháng 5 năm sau, nhiệt độ thấp tới âm 40 đến 50 độ. Thời gian chuyển tiếp rất ngắn, ai phản ứng chậm có thể bị đóng băng đến chết, Quý Hủ phải chuẩn bị sẵn trước mọi thứ.

Ba ngày sau, vào buổi sáng, Quý Hủ nhận được tin bất ngờ ―― căn cứ khu Kim Minh đã bị phá hủy.

Tin tức này nhanh chóng lan truyền khắp thành phố Vân Hải, Phàn gia ở khu Kim Minh chính là một trong sáu căn cứ lớn ở thành phố Vân Hải, với thực lực có thể cạnh tranh với căn cứ Vinh Thị ở khu Mẫn Hoang, cứ như vậy nói bị hủy là bị hủy, tất cả các bên đều đang dò hỏi về việc nguyên nhân bị phá hủy.

Quý Hủ nhanh chóng có được thông tin cụ thể, hóa ra trong lúc Phàn Xác nói chuyện riêng với Phàn lão gia thì đã bị Phàn Tuần nghe được, Phàn Xác có thể giao Lư Huệ Lê ra không chút do dự, nhưng đối với hai người em họ thì có chút do dự nên chỉ có thể để lại quyết định này cho Phàn lão.

Sau khi do dự mấy ngày, Phàn lão quyết định từ bỏ con dâu thứ ba và hai đứa cháu để cứu những người còn lại trong Phàn gia và căn cứ, Phàn Tuần đột nhiên chạy tới thì tình cờ nghe được điều này. Hắn ta muốn lặng lẽ rời đi, nhưng bị lính canh bên ngoài phát hiện, hét lớn, Phàn Tuần sợ đến mức không chút do dự bắt đầu bỏ chạy, vừa hét vừa chạy, nói với mọi người rằng Phàn Xác và Phàn lão gia âm mưu sát hại mẹ con họ, hét đến mọi người ai cũng biết.

Đúng lúc khung cảnh hỗn loạn, Phàn Tịnh và Lư Huệ Lê vừa đến thì một người bất ngờ nhảy ra khỏi đám đông, dùng dao giết chết Phàn Tuần rồi nhanh chóng biến mất trong đám đông.

Phàn Tuần chết trước mặt Phàn Tịnh và Lư Huệ Lê, khi Phàn Tịnh biết rằng ông nội và anh họ sắp đưa bọn họ đến căn cứ Vinh Thị thì đã rất tức giận, khi nhìn thấy anh của mình chết trước mặt, gã mất khống chế cảm xúc ngay tại chỗ, tốc độ dị hóa tăng lên nhanh chóng, chỉ trong mấy hơi thở, đã tiến vào trạng thái dị hóa hoàn toàn, biến thành một con quái vật khổng lồ phủ đầy xúc tu màu xám.

Tâm trí của gã bị kiểm soát bởi sự tức giận và thù hận, tại căn cứ khu Kim Minh không quan tâm mà liên tục giết chóc, những người đầu tiên gã muốn giết là Phàn Xác và Phàn lão gia. Là một người bình thường, Phàn lão bị giết trước tiên, Phàn Xác cũng là một người dị hóa, dưới sự che chở của tâm phúc, hắn bị thương nặng nhưng đã trốn thoát.

Ngay tại thời điểm hỗn loạn xảy ra, một nhóm lớn cuồng thi đã phá hủy phòng thủ của căn cứ, một số cuồng thi cao cấp đồng thời xuất hiện, xem căn cứ khu Kim Minh làm nơi săn bắn, thương vong rất nặng nề, tất cả thành viên Phàn gia đều biến mất. Không biết họ trốn thoát hay là bị ăn rồi, những người sống sót chạy trốn tứ phía, lúc này tin tức căn cứ khu Kim Minh bị phá hủy truyền ra.

Quý Hủ nghe "sự thật" về việc bị hủy diệt đầy sơ hở, làm thế nào mà Phàn Tuần lại vô tình nghe được cuộc trò chuyện? Người canh gác vừa vặn lại đi vắng, khi Phàn Tuần chạy trốn thì người canh gác lại trùng hợp xuất hiện. Còn có là ai đã giết Phàn Tuần, hay phải nói là làm trò trước mặt hai mẹ con Phàn Tịnh và Lư Huệ Lê, thời điểm thật sự quá tốt.

Ánh mắt Quý Hủ rơi vào trên người Phàn Châu đang im lặng.

Phàn Châu lau mặt để vẻ mặt cứng ngắc của mình trở nên tự nhiên hơn: "Đừng nhìn tôi, tôi thực sự muốn Phàn gia chết, nhưng không phải theo cách này. Tôi muốn nhìn thấy Phàn gia hy sinh mẹ con Lư Huệ Lê vì lợi ích của chính mình, để bọn họ nếm trải nỗi đau bị người thân bỏ rơi, tôi muốn bọn họ chết trong tuyệt vọng sâu sắc, thay vì kết cục như vậy, quá tiện nghi cho bọn họ."

Quý Hủ nhìn Tần Nghiễn An, cậu biết những đọa biến thú này rất nhạy cảm với nỗi sợ hãi của con người. Với sự kiện lớn như vậy xảy ra ở căn cứ khu Kim Minh, nỗi sợ hãi chắc chắn đã bùng nổ, là một bán đọa biến như Tần Nghiễn An, đáng lẽ anh không thể không phát hiện ra.

Trên thực tế, Tần Nghiễn An thực sự không nhận thấy được, kể từ khi nhà xe được đưa đi cải trang, họ đều sống trong một ngôi nhà ở căn cứ, Quý Hủ lo lắng tòa nhà sẽ sụp đổ nên đã gia cố lại. Cửa ra vào và cửa sổ đều đóng chặt, Tần Nghiễn An hoàn toàn không biết gì về thảm họa ở căn cứ khu Kim Minh, anh đã ngủ đến tận bình minh.

Quý Hủ và Tần Nghiễn An nhìn nhau.

Tần Nghiễn An trầm ngâm một lát: "Lần sau đi ngủ, sẽ mở cửa sổ?"

Quý Hủ: "Không cần."

Tần Nghiễn An không phải là vệ sĩ của bọn họ nên không cần thiết phải hy sinh thời gian ngủ để bảo vệ người khác.

Mặc dù căn cứ đã bị phá hủy bởi lũ cuồng thi, nhưng phần lớn là do vấn đề nội bộ của căn cứ Phàn gia, cho dù là do ai đó có động cơ thầm kín âm mưu hay một con quái vật dị hóa lợi dụng sơ hở, thì sự hủy diệt đã trở thành sự thật rồi.

Quý Hủ hỏi: "Có muốn đi xem một chút không?"

Tần Nghiễn An cũng đang có ý định này, hai người lập tức đứng dậy. Phàn Châu cũng muốn đến đó nhìn xem, nhưng anh ta biết ông chủ sẽ không dẫn mình bay đến đó nên chỉ có thể cưỡi trâu đi qua.

Nhiệt độ giảm xuống rất nhiều nên mọi người đều mặc áo dài tay, quần áo dày Quý Hủ mang theo rất hữu dụng, Tần Nghiễn An cùng Quý Hủ bay tới, gió rất mạnh nên anh lại khoác cho Quý Hủ một chiếc áo khoác khác.

Cả hai đáp xuống tòa nhà gần căn cứ khu Kim Minh nhất, chứng kiến ​​căn cứ khổng lồ biến thành như bây giờ, vết máu đầy đất, thi thể không đầy đủ rơi vải khắp nơi, những bức tường căn cứ mới xây được một nửa rồi dừng lại, vài bức tường còn đứng.

Ở đây vô cùng náo nhiệt, nhiều thế lực ùa tới, họ chạy quanh căn cứ đầy những cuồng thi và quái vật dị hóa, liều mạng để cướp vật tư và thực phẩm, lấy được gì thì họ để lên xe hơi nước hoặc xe ba bánh của mình thành đống.

Mùa hè nóng nực nhắc nhở tất cả những người sống sót rằng mùa đông sắp đến, họ không biết mùa đông sẽ kéo dài bao lâu, họ chỉ biết tích trữ nhiều lương thực hơn, chỉ cần lửng bụng sẽ không chết đói, có thể sống sót trong mùa đông lạnh giá.

Ngoài thế lực vừa và nhỏ, ngay cả người từ căn cứ lớn cũng đến, họ có nhiều nhân lực và hung hãn hơn, bao vây tòa nhà nơi Phàn gia ở, cố gắng tìm kiếm thứ họ cần từ bên trong.

Nhìn tất cả những điều này, Quý Hủ cảm thấy thê lương, cậu đã nhìn thấy cảnh tượng như vậy rất nhiều lần, việc phá hủy một căn cứ lớn có thể nuôi sống rất nhiều thế lực vừa và nhỏ, sẽ sớm có những căn cứ lớn mới thành lập, chỉ cần con người không bị diệt vong, căn cứ sẽ không ngừng xuất hiện.

Chỉ là lá gan của bọn họ cũng không nhỏ, ở đây cũng dám tranh đoạt vật tư, mặc dù biết có mấy con cuồng thi cấp cao đã tới đây, bọn họ thật sự cho rằng đám cuồng thi cấp cao sẽ không đánh trả sao?

Ngay trong khi Quý Hủ đang suy nghĩ, tòa nhà Phàn gia bị bao vây đột nhiên sụp đổ, tất cả những người canh gác bên ngoài tòa nhà đều bị đống đổ nát bay tới đánh ngã, những xúc tu dày đặc từ đống đổ nát phóng ra, quấn lấy những người sống sót bên ngoài, không chút do dự treo cổ bọn họ, vứt đi rồi tiếp tục tấn công những người sống sót khác.

Những người sống sót đang bận rộn lấy đồ đã hoảng sợ trước sự xuất hiện bất ngờ của một con quái vật khổng lồ, thay vì đợi con quái vật lao tới trước mặt, họ nhanh chóng vứt bỏ những đồ dùng lấy được rồi bỏ chạy càng nhanh càng tốt. Họ có thể sống sót cho đến ngày nay thì cũng đã phát triển được khả năng tiếp thu siêu việt, ở tận thế gặp phải bất kỳ loại quái vật nào cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

Những người sống sót vừa xô xát để giành lấy vật tư giờ đã đoàn kết tấn công con quái vật dị hóa đột nhiên xuất hiện, các xúc tu của con quái vật lớn quét ngang, ngay lập tức một đám người ngã xuống. Những người dị hóa sử dụng nhiều năng lực dị hóa khác nhau để trì hoãn thời gian cho những người xung quanh rời đi trước.

Ngay khi cuộc chiến ở đây bắt đầu, từ xa đã có vài bóng đen bay tới, bọn chúng đạp lên các tòa nhà để mượn lực, mỗi lần nhảy lên, tòa nhà sẽ để lại một cái lỗ lớn, tòa nhà nào yếu ớt hơn một chút sẽ trực tiếp sụp đổ.

Quý Hủ và Tần Nghiễn An đều biết những thứ này, không chỉ biết, còn đã tự mình giải quyết.

Một, hai, ba... có sáu bóng đen, cho dù Tần Nghiễn An tự mình ra tay, cũng khó có thể cùng lúc đối phó với sáu cuồng thi cấp cao, trừ khi Tần Nghiễn An lại rơi vào trạng thái cuồng bạo.

Quý Hủ không muốn Tần Nghiễn An đẩy nhanh quá trình đọa hóa của mình, vì vậy sau khi Tần Nghiễn An yêu cầu cậu bảo vệ chính mình, anh đã muốn lao ra chiến đấu nhưng bị Quý Hủ bắt được. Cậu biết Tần Nghiễn An muốn cậu tự bảo vệ mình có ý gì, xây dựng một tòa pháo đài nhỏ an toàn để ẩn náu căn bản không phải vấn đề, nhưng mấu chốt là Quý Hủ không muốn anh tiêu hao chính mình như vậy.

"Đưa em đến đó, chỉ cần làm đôi cánh của em, bảo vệ em là được." Quý Hủ chủ động vòng tay ôm lấy cổ người đàn ông, người đàn ông không chút do dự, bế Quý Hủ lên, nhào tới.

Quý Hủ hét lên với những người còn sống sót đang vây quanh muốn giết chết quái vật dị hóa: "Cuồng thi cao cấp đang đến! Chạy nhanh lên!"

Những người dị hóa vốn đang bao vây quái vật xúc tu nghe thấy lời này, không dám dừng lại chút nào, quay người bỏ chạy bằng tốc độ nhanh nhất có thể trong đời.

Con quái vật xúc tu như thế nào có thể để họ trốn thoát, những xúc tu dày đặc của nó uốn éo khắp mặt đất, đuổi theo những người sống sót.

Sau khi tất cả những người sống sót ở gần đó bỏ chạy, Quý Hủ ném một viên thạch anh siêu cấp vào con quái vật xúc tu: "Tìm một chỗ trốn đi!"

Sau khi Quý Hủ hét lên lời này, cậu kích hoạt siêu thạch anh đã ném xuống, ánh sáng trắng chói lóa, năng lượng thạch anh hình thành vô số hình nón màu vàng và bắn ra mọi hướng.

Tần Nghiễn An dùng tốc độ nhanh nhất để tránh phía sau một tòa nhà trong căn cứ, Quý Hủ đưa tay ra sức giữ bức tường trước mặt, vô số ánh sáng vàng bay vào, dưới lòng bàn tay cậu rung lên, cho đến khi đứng trên một đống đổ nát, ngoại trừ bức tường được Quý Hủ gia cố, tất cả các tòa nhà khác đều sụp đổ.

Quý Hủ chỉ kịp nhìn xúc tu của con quái vật trước khi bị Tần Nghiễn An nhanh chóng dẫn đi vì cuồng thi cao cấp đã đánh tới.

Tần Nghiễn An ôm Quý Hủ bay đến một khu vực trống trải, xung quanh không có tòa nhà hay cây lớn, những cuồng thi cao cấp không thể mượn lực, độ cao này vượt quá khoảng cách nhảy của chúng, vì vậy tạm thời vẫn an toàn...

Những cuồng thi cao cấp da đen đó thực sự không thể chạm tới hai người trên không trung, nhưng những cuồng thi cao cấp da trắng bay trên cao lại không gặp vấn đề gì.

Đồng tử của Quý Hủ đột nhiên co rút lại: "Cuồng thi cao cấp cấp hai! Rút lui!"

Ngay khi Quý Hủ hét lên lời này, cuồng thi cao cấp da trắng nhảy lên đã ở trước mặt cậu, làn da trắng nõn không tì vết, trắng hơn một chút so với người bình thường, nếu không nhìn vào đồng tử chỉ một màu trắng với móng vuốt dài và sắc nhọn của nó thì nó gần như giống hệt con người.

Quý Hủ biết rất rõ việc đối phó với cuồng thi cao cấp cấp hai khó khăn như thế nào, ngoại hình của chúng đã tiến hóa hoàn hảo hơn, tốc độ, sức mạnh và khả năng phòng thủ đều vượt xa so với cuồng thi cao cấp cấp một, bị cào trầy hoặc bị đá một cái, Quý Hủ cảm thấy mình sẽ đi đời ngay tại chỗ, vì vậy ngay khi cuồng thi cấp hai định tóm lấy, Tần Nghiễn An xoay người, cố gắng chặn đòn.

Quý Hủ và Tần Nghiễn An đồng thời hành động, Tần Nghiễn An xoay người còn Quý Hủ đã ném ra một viên thạch anh bình thường, nó được kích hoạt ngay lập tức, năng lượng thạch anh mạnh mẽ bay về phía hai bên, khiến cả hai nhanh chóng rơi xuống hai hướng, cũng khiến khoảng cách thành công được nới ra.

Lấy đôi cánh dơi làm giảm xóc, Tần Nghiễn An ôm Quý Hủ trong tay vững vàng đáp xuống đất, trượt xa về phía trước trước khi kịp dừng đà.

Cuồng thi cao cấp cấp hai rơi thẳng từ trên không xuống, giống như bị một chiếc búa khổng lồ đánh trúng, phát ra một tiếng nổ lớn đập vào một tòa nhà mục nát, đập vỡ một cái lỗ lớn trên tòa nhà.

Quý Hủ sợ đến mức không ngừng sờ sờ sau lưng của Tần Nghiễn An: "Anh có bị thương ở đâu không?"

Vốn dĩ Quý Hủ mới là người phải đối mặt với tác động của năng lượng thạch anh, nhưng Tần Nghiễn An đột nhiên quay lại, bảo vệ Quý Hủ và dùng lưng để chống lại tác động của năng lượng thạch anh.

Mặc dù lần này Quý Hủ không sử dụng siêu thạch anh, nhưng đường kính của viên thạch anh thông thường mà cậu ném ra lớn hơn những viên thạch anh thông thường khác, tự nhiên cũng mạnh hơn nhiều, ngay cả khi không bị các mảnh vụn bay trúng, năng lượng thạch anh thuần khiết va chạm cũng sẽ không hề nhỏ, nếu một người bình thường bị đánh ở cự ly gần như vậy, rất dễ khiến nội tạng của họ bị vỡ vụn.

Quý Hủ cảm nhận được độ cứng dưới quần áo của Tần Nghiễn An, vảy đen trên lưng anh đã xuất hiện, đây là trạng thái tự bảo vệ, khi gặp nguy cơ mà cơ thể không thể chịu đựng được, vảy đen sẽ tự xuất hiện để chống lại sự nguy hiểm.

Tần Nghiễn An vẫn ôm Quý Hủ, thấp giọng trấn an: "Tôi không sao, vảy đã ngăn cản năng lượng va chạm."

Sắc mặt của Quý Hủ ngưng trọng, tận thế đã hơn bốn tháng, quả thực cũng là lúc cuồng thi cao cấp cấp hai xuất hiện, ngay cả cuồng thi cao cấp cấp một cũng đã khó đối phó như vậy, càng không cần nói đến cuồng thi cao cấp cấp hai, cấp độ nguy hiểm đã trực tiếp nhảy vọt lên mấy lần.

Trong khi đang suy nghĩ lung tung, thì tinh thần lực của Quý Hủ đang nhanh chóng xây dựng một mô hình pháo đài nhỏ trong thế giới ý thức, khi nhìn thấy bóng đen từ tòa nhà đi ra, Quý Hủ lập tức thả ra một mô hình cao 3 mét mà không hề suy nghĩ, nó là pháo đài hình trụ nhỏ có đường kính chỉ 5 mét.

Quý Hủ nhảy từ trong tay người đàn ông xuống đất, nhanh chóng chạy vòng quanh các cửa sổ thông gió, ném một viên siêu thạch anh ra khỏi mỗi cửa sổ thông gió, chờ cuồng thi cao cấp cấp hai đến gần.

Quý Hủ đang chạy vòng quanh trong pháo đài nhỏ, rất bận rộn, quay vòng để quan sát cuồng thi cấp hai đang nhanh chóng đến gần, Quý Hủ đang đuổi theo cuồng thi cấp hai thì một âm thanh đột nhiên phát ra từ phía sau, pháo đài nhỏ bị thứ gì đó đá rất mạnh.

"Là một con cuồng thi cấp một." Tần Nghiễn An thay cậu quan sát phía sau: "Tới rồi!"

Khi con cuồng thi cao cấp da đen lại đá tới, Quý Hủ ngay lập tức kích hoạt thạch anh siêu cấp ném bên ngoài, Tần Nghiễn An nhanh chóng tránh khỏi vị trí có cửa sổ thông gió, anh từ bên cạnh quan sát một chút, một con cuồng thi

cấp cao bị vô số tia năng lượng bắn thành một đống thịt nát.

Khung cảnh đẫm máu và kinh hoàng, pháo đài nhỏ đang rung chuyển dưới tác động của năng lượng thạch anh, cũng may việc ngăn chặn đòn tấn công này hoàn toàn không thành vấn đề.

Một tiếng ầm lớn vang lên, Quý Hủ và Tần Nghiễn An lập tức ngồi xổm xuống, cuồng thi cấp hai không đến từ bên cạnh mà trực tiếp rơi xuống đỉnh pháo đài hình trụ nhỏ, siêu thạch anh ném ra ngoài cửa sổ thông gió sẽ bị pháo đài nhỏ cản trở, không thể làm bị thương cuồng thi cao cấp cấp hai trên đỉnh trụ.

Quý Hủ cảm thấy mình đã tính toán sai, thời gian quá ngắn, không có thời gian để suy nghĩ nhiều, lẽ ra cậu nên thiết kế mặt trên của hình trụ thành hình nón nhọn. Cho dù cuồng thi đứng trên đỉnh hình nón, siêu thạch anh cũng có thể bắn được nó.

Nhưng hiện tại, cậu không có lựa chọn nào khác ngoài chờ đợi cuồng thi cao cấp cấp hai từ trên trụ đi xuống.

Quý Hủ và Tần Nghiễn An chờ đợi trong pháo đài nhỏ, cuồng thi cao cấp cấp hai không ngừng tấn công trên đỉnh, khiến toàn bộ pháo đài nhỏ rung chuyển không ngừng.

Quý Hủ tin tưởng vào sức mạnh phòng thủ của pháo đài nhỏ, nhưng không có cách nào tiếp tục bế tắc như thế này, nếu cuồng thi cao cấp cấp hai trốn thoát, mức độ nguy hiểm của thành phố Vân Hải sẽ trực tiếp tăng thêm một bậc, tốt nhất là phải xử lý cuồng thi này bây giờ.

"Để tôi." Tần Nghiễn An đột nhiên nói, ngay tại lúc Quý Hủ muốn anh đừng làm loạn, liền nhìn thấy anh đưa tay ra khỏi cửa sổ thông gió.

"Đừng..." Quý Hủ muốn ngăn cản, nhưng đòn tấn công trên đỉnh đột nhiên dừng lại, sau đó Tần Nghiễn An thu tay lại, như thể đang nắm lấy thứ gì đó, dùng sức kéo về phía cửa sổ thông gió.

Không cần phải nói, Quý Hủ đã vô thức kích hoạt siêu thạch anh bên ngoài cửa sổ thông gió, để hạ gục con cuồng thi này trong một lần đánh, Quý Hủ thậm chí còn kích hoạt siêu thạch anh ở hai bên bức tường.

Quý Hủ nghe được một tiếng gầm gừ giận dữ, vừa giống như tiếng người vừa giống như tiếng động vật, chưa từng nghe thấy bao giờ. Tần Nghiễn An va vào tường, những móng vuốt trắng mỏng giữa những móng vuốt đen đã biến mất, xét về sức mạnh, anh thực sự đã thua một cuồng thi cao cấp cấp hai.

Hai người tìm kiếm xung quanh cửa sổ thông gió, nhưng không tìm thấy thi thể của cuồng thi cao cấp cấp hai, họ chỉ nhìn thấy vết máu và một cuồng thi cao cấp da đen bị giết.

Cuồng thi cấp hai đã trốn thoát.

Hết chương 60.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro