Minecraft
Đây là 1 tựa game được chyển thành truyện !…
Đây là 1 tựa game được chyển thành truyện !…
Nợ xấu NHNN và hoạt động giải quyết nợ xấu^^…
Đam mỹ…
🍊 Đồ ngốc🐰 Anh nói cái gì?🍊 Anh nói em là đồ ngốc.🐰 Dám nói em ngốc, để xem tối em xử anh thế nào, hừ.…
Tôi tên là Hoa, mười lăm tuổi, sống ở quê, trong một căn nhà như bao căn nhà khác. ....Đó là lời mở đầu tiên của câu chuyện này, một câu chuyện được bắt đầu tại vùng nông thôn trông khá là bình thường, nơi mà kẻ tò mò bắt đầu cuộc hành trình khai quật thứ bí ẩn trong làn sương mờ. Tôi đang cố gắng hé mở cho bạn điều gì? Nếu bạn muốn biết câu chuyện này diễn ra thế nào, thì hãy theo dõi nó nhé.....Bìa truyện: Credit CKTmember02_Sera | Cooking_Team....CẤM SAO CHÉP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC#Bon…
Thanh xuân một thời...…
Đây là một câu chuyện tưởng tượng mình lấy ý tưởng từ chị gái của mình ... mình hãy bay và thả hồn vào đây .... chúc các bạn yêu thích từng chap mình đưa ra…
viết vào đêm tớ khóc thật nhiều.JBJ…
Tác giả: Yomi…
yaoi ai dị ứng có thể né…
Người đời truyền miệng nhau câu chuyện thần kỳ của một vị ThánhHắn phổ độ chúng sinh, phong ấn tướng Quỷ, phò Vua cứu nướcHắn là vị Thánh được dân chúng tín ngưỡng, lập điện thờ xa hoaMà cũng chính hắn đang ngồi trên tràng kỷ, lười biếng nhìn vợ chồng nhà bán thịt đánh nhau, xem đứa con gái khóc rống vì mất trâu, nhìn phu nhân quan lại oanh oanh yến yến phát cháo cho hành khấtHắn mỉm cười cắn hạt dưa, rồi giật mình vì nghe có ai đó gọi mình: "Ông Chủ"-------Couple: TaeTen (Notp xin đừng tự ngược)Couple phụ, cameo: Mahae, Nomin.Thể loại: Kỳ bí, Thần Thoại, Lãng mạn, NGƯỢC.Warning: Truyện mượn tên một số nhân vật để viết, chỉ có thật trong thế giới của tôi.…
Dạ Lăng Thần cực kì thích bánh đậu xanh.…
Tác giả: Thất Nguyệt NgạnTrạng thái: Hoàn 70 Chương | Tích phân: 203,418,512Tên : 县令不渣很AThể loại: Nguyên sang, Bách hợp, Cổ đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Xuyên thư , Chủ công , ABO , Nữ giả nam trangVăn án: Tống Bá Tuyết tỉnh dậy và phát hiện mình đã xuyên không vào một cuốn tiểu thuyết cổ đại ngược tâm.Nhân vật chính gốc là nữ cải nam trang, lừa gạt cả tài năng lẫn nhan sắc. Cô ta là vị hôn thê bị Giang Phạn Âm - nữ chính - vứt bỏ, đồng thời cũng là một viên huyện lệnh nhỏ nhận hối lộ và làm trái pháp luật.Vào thời điểm Giang Phạn Âm yếu ớt nhất, vị huyện lệnh nhỏ này không chỉ phá hoại danh tiết của Giang Phạn Âm mà còn đuổi cô ấy đi không một xu dính túi.Sau đó, Giang Phạn Âm lưu lạc đầu đường xó chợ và được nam chính cứu giúp. Dưới sự hỗ trợ của nam chính, cô ấy đã lấy lại tất cả và đánh gãy hai chân của vị huyện lệnh nhỏ kia.Tống Bá Tuyết: "..." Chân hơi run.Cô ấy mở mắt ra và thấy Giang Phạn Âm đang bị trói.Phải chăng đây đang là cốt truyện phá hoại danh tiết người khác?Tống Bá Tuyết: ! Mau thả người ra.Sau khi thả người về, Tống Bá Tuyết lập tức quyết định chuyển nhà, tốt nhất là phải ở xa Giang Phạn Âm.Chạy nhanh lên, chạy chậm thì hai chân khó giữ!Nhưng không ngờ, chu kỳ nhiệt bất ngờ ập đến...Trong cơn hoảng loạn, cô ấy ngửi thấy mùi hương trà nhẹ nhàng, tươi mát quyến rũ.Khi tỉnh lại, Tống Bá Tuyết nhìn thấy cổ Giang Phạn Âm đầy vết đỏ!! Bây giờ chạy còn kịp để giữ lại chân không?A không có cơ quan dư thừa, có thể sinh con…
một dị bản của chuyện gốc…
Nếu cuộc sống vốn không hoàn mỹ, hãy học cách dang tay đón nhận.…
Thể loại: Ngược, Đam mĩ, Hiện Đại, 1×1Tác giả: Đức Hoa _______________Giai đoạn đau đớn không biết sẽ kéo dài trong bao lâu, có một hôm, tôi trở về lúc khuya, phát hiện Điền Chính Quốc còn chưa ngủ. Cho dù biết cậu ấy không nhìn thấy, không nghe thấy, tôi vẫn hỏi: "Em còn chưa ngủ à?"Kỳ lạ, hình như cậu ấy nghe thấy, chủ động chạm vào tay tôi, cậu ấy còn có thể mở miệng nói chuyện, "Mẫn Doãn Kỳ."Hóa ra, cậu ấy vẫn biết là tôi.Cậu ấy cầm tay tôi, đưa lên má mình, nhẹ nhàng cọ xát một chút, như một con mèo nhỏ hiền lành."Doãn Kỳ...""Ừ." Giọng tôi khàn khàn, nhìn động tác làm nũng của cậu ấy, mọi lời nói đều nghẹn trong yết hầu.Cậu ấy cười, thỏa mãn sung sướng như một đứa trẻ, cậu ấy khoác tay tôi, dịu dàng ngẩng đầu, cặp mắt to mờ tối nhìn tôi, "Doãn Kỳ, em đã từng nói chưa...""Ừ?""Em yêu anh." Cậu ấy hé miệng, thổ lộ với tôi. Thổ lộ rất nghiêm túc, toàn tâm toàn ý.Hốc mắt tôi ngỡ đã cạn khô lại một lần nữa chảy nước mắt, hồi lâu sau, tôi mới nắm tay cậu ấy, khẽ gật đầu: "Anh biết, Chính Quốc, anh biết rồi, em nghe thấy không?"Hình như cậu ấy nghe thấy, nở nụ cười. Có điều, bàn tay đang nắm chặt kia, chầm chậm trượt khỏi lòng bàn tay tôi.Giây phút đó, tôi nghe thấy rõ ràng, có thứ gì đó trong tim tôi rơi xuống, rơi thẳng vào bóng tối sâu thẳm vĩnh hằng. _________________…
Tra công trong tin đồn sạch hơn cả tờ A4 và tiểu nhược thụ của hắn…
Một cái fic ngắn cho TaengSic :">…