Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Điền Dã cũng không ngờ đến khi em thành hồn ma rồi, nguyện vọng của em mới được thực hiện. Truyện dựa trên ngoài đời nhưng không phải thật, vui lòng không áp câu truyện lên hiện thực.Đây là chỉ là fanfic, tất cả chỉ là tưởng tượng của tác giả.Nói chung là ngược.…
[Gong Ji Cheol x Lee Dong Wook]Muốn mời em đi uống rượu, cả hai trò chuyện thâu đêm ở quán quen, không ai biết hai ta là ai, rồi men rượu lại mang tới những câu chuyện mà ta chưa từng tỏ bày, mang hai kẻ cô đơn xa lạ trở thành ngoại lệ của nhau. Muốn em là niềm kiêu hãnh cả đời, là ngoại lệ duy nhất và đặc biệt nhất trong lòng hắn, là một Lee Dong Wook ở đời thực chỉ thuộc về riêng mình hắn. Chẳng có vai diễn nào nữa, chẳng cần làm công cụ truyền đạt cảm xúc cho câu chuyện tình yêu của người khác nữa. Giờ đây, Gong Ji Cheol của đời thực, chỉ muốn yêu Lee Dong Wook trước mắt hắn, đời đời kiếp kiếp, không để em thuộc về ai khác. Ích kỷ mang em về, giấu đi. Dẫu rằng không thể cho em một lễ đường lộng lẫy, vẫn muốn đeo chiếc nhẫn lấp lánh vào ngón áp út của người.• • •Hương thơm mà hắn yêu thích, người mà hắn yêu thích, thời tiết mà hắn yêu thích, vào thời điểm mà hắn yêu thích, vừa hay lại cũng yêu thích hắn.…
"Sao em cứ không chịu công khai mối quan hệ này vậy?""Anh muốn em và anh bị sỉ nhục sao?""Tôi mặc kệ, tôi và em không làm gì sai cả sao em phải sợ?""Họ đánh em, sỉ nhục anh...em không muốn điều đó diễn ra...""Nhưng tôi không muốn chúng ta cứ lén lén lút lút như vậy""Thế thì chia tay đi...""...được..."…
chuyện là park jongseong thích em gái của lee heeseung mà ngại không dám nói, tới lúc mà có can đảm thì ẻm có crush mất tiêu rồi. cũng phải nhọc tâm lắm mới nhờ vả được bạn bè hai bên tách ẻm ra khỏi cái tên crush xấu xa của ẻm.nếu nói jongseong ngốc nghếch một thì seoyeon ngốc nghếch mười luôn á. jongseong thích seoyeon như vậy, trời biết, đất biết, mọi người biết mà có mình seoyeon không biết á chứ"không hiểu sao tụi bây thích em tao được luôn á""kệ tui đi ông dà. bộ tui không thích ông nên ông tức hả"lee heeseung cảm thấy khó hiểu vì tự nhiên nhỏ em mình được nhiều người thích quá, làm anh không biết nên gả nó cho ai, nhức đầu ghê. biết vậy hồi đó lúc kêu ba mẹ đưa nó qua bên mỹ luôn thì giờ anh đâu phải nhức đầu như vậy…
Chúng ta đã từng trải qua những câu chuyện mà trong đó có những thổn thức, có những giọt nước mắt, những cảm xúc mới lạ, hay những ngày bình yên trôi qua. Ở đây cũng vậy, mười hai con người đều trải qua những thứ được gọi là thanh xuân, hay như tiêu đề - "chuyện của chúng ta"…
lloyd top- kai bot (warning: gêy sếch, bạo lực, đây KHÔNG phải 3p, CÓ THỂ là chồng bạn) Lloyd đang sống trong khoảng thời gian tội lỗi. Cậu âm thầm sửa chữa sai lầm trong khi Kai chẳng biết gì cả. Cậu tin rằng Kai sẽ thất vọng lắm nếu anh biết chuyện và mọi thứ sẽ quay trở lại như trước nếu thành công, vậy nên cậu quyết định giấu nhẹ nó đi. Nhưng cậu lại chẳng ngờ việc mà cậu giấu diếm lại gián tiếp gây nên tổn thương cho người thực sự yêu thương cậu nhất. Lloyd đã nhận ra bản thân yêu anh ấy hơn từng ngày nhưng liệu có quá muộn không...?"Anh từng thích em mà""Phải, đó là những ảo mộng mà em đã phá vỡ"…
Di Lăng lão tổ Ngụy Vô Tiện một giấc ngủ dậy, nhìn đến không phải bãi tha ma cung điện trần nhà, mà là một gian cũ nát nhà gỗ nhỏ.Không, ai có thể nói cho ta đã xảy ra cái gì?Ngụy Vô Tiện có điểm không rõ.Chính mình đây là...... Xuyên qua?Tới đâu hay tới đó, Ngụy anh ngồi ở mái hiên thượng, tới lui hai chân.Nhìn chính mình "Ca ca" cùng phụ thân, Ngụy Vô Tiện cười.Như vậy, tựa hồ cũng không tồi......Ôn lại một lần ma đạo, hãm sâu trong đó vô pháp tự kềm chế. Não động quá lớn, lại không có người viết như vậy đồng nghiệp văn, đành phải chính mình khai đao.Tác giả: Mịch Tịch…
Trước mặt cô là vực thẳm, không thấy đáy, chỉ có những bàn tay vô hình từ màn đêm vươn lên. Orange biết đó chỉ là ảo giác của bản thân, những bàn tay vô hình tượng trưng cho tội lỗi, và vực thẳm thì đại diện cho hình phạt. Giấc mơ này xuất phát từ chính những nuối tiếc chất chồng trong cô. Có lẽ chính cô cũng không còn nhớ rõ đã bao nhiêu lần mình ước "giá mà" nữa, tất cả những ân hận đó giờ đây chỉ gói gọn lại trong hai chữ "rất nhiều".Tỉ như, đứng trước bờ vực này, có "rất nhiều" lí do để cô nhảy xuống.Nhưng, ai ngu mà nhảy chứ?..[HP]Chia thành 2 quyển do giới hạn watt chỉ tới chương 200.…
Jeong Jihoon từng là một kẻ nghiện game, trốn chạy khỏi thực tại sau cú sốc mất đi người yêu. Cậu sống qua ngày trong thế giới ảo, nơi không có nỗi đau, không có mất mát-chỉ có những trận đấu không hồi kết. Nhưng vào một ngày định mệnh, trong khoảnh khắc ranh giới giữa trò chơi và hiện thực mờ nhạt, cậu bị ném vào một thế giới hoàn toàn xa lạ.Mười hai hành tinh, mười hai thế giới được tạo nên từ cốt truyện Liên Minh Huyền Thoại-nhưng đây không phải là trò chơi. Đây là một chiến trường sinh tồn tàn khốc, nơi những kẻ yếu sẽ bị nuốt chửng, nơi cái chết không còn là một nút "thoát ra" đơn giản. Jihoon buộc phải chiến đấu, phải thích nghi, phải sống sót. Nhưng giữa muôn trùng nguy hiểm, giữa những kẻ địch ẩn mình trong bóng tối, cậu lại tìm thấy điều mà cậu chưa từng dám hy vọng-người yêu mà cậu đã đánh mất năm nào.Họ gặp lại nhau không phải như những kẻ yêu nhau thuở trước, mà như những đồng đội kề vai sát cánh. Giữa một thế giới vận hành bằng những quy tắc tàn nhẫn, họ cùng nhau chiến đấu, cùng nhau giành lấy từng hơi thở, từng cơ hội sống sót. Và bên cạnh họ, những đồng đội mới xuất hiện-những con người cũng mắc kẹt trong vòng xoáy không gian này, cùng nhau tìm kiếm câu trả lời, tìm kiếm lối thoát.Nhưng liệu đây có thực sự là một cơ hội để trùng phùng, hay chỉ là một thử thách tàn nhẫn của số phận? Và nếu có một cách để thoát ra... liệu Jihoon có dám đánh đổi, khi cậu biết rằng điều chờ đợi mình bên ngoài có thể chỉ là sự cô độc một lần nữa?"Em biết anh vẫn luôn tồn tại..…
"Hãnh diện quá đi, Trần Thiện Thanh Bảo - tên của em đã nằm chiễm chệ trong danh sách tình một đêm, mập mờ, bạn đjt, người ngủ chung, bạn cùng giường, người cầm súng, fwb... của gã""Nếu như anh đã rũ bỏ đào hoa để yêu mình em duy nhất, thì em cũng đành buông kiêu ngạo mã nhõng nhẽo với mình anh"Một kẻ u mê, một kẻ ngờ vực cuối cùng lại có thể vừa vặn ở bên nhau yên bình, chắc cả hai cũng không thể ngờ được mình lại là một nửa lý tưởng của đối phươngLưu ý: H nặng :)))…
Không ngừng xuyên qua,Chỉ là vì đến từng thế giới,Mang đến cho các nam thần trải qua nhiều lần ma luyện, trước khi hắc hoá, một ít ấm áp mà thôi.Nam thần người thực vật không thể cử động, nam thần tổng tài cặn bã cường thủ hào đoạt, Nam thần IQ cao trình diễn vượt ngục phong vân, nam thần lông xù không thể biến hoá...Các kiểu nam thần, chỉ có bạn không thể tưởng được, không có cô 'ấm' không xong.Tên khác 《 Trước khi nhân vật phản diện hắc hóa》, 《 phòng tối nhỏ là cái gì, có thể ăn không? 》, 《 nam thần một lời không hợp lại hắc hóa 》,《 Tiểu thiên sứ Ôn Noãn chữa khỏi chi lữ 》...Nội dung nhãn: Khoái xuyên ngọt vănTìm tòi chữ then chốt: Nhân vật chính: Tống Ôn Noãn ┃ phối hợp diễn: Các kiểu nam thần. ┃ cái khác: Ngọt ngào ngọt, tô tô tô…
"hết thằng hèn rồi đến thằng hầu, chẳng có cái tên đẹp đẽ nào dành cho em cả" "min yoongi, chính cái tên này của em đã là đẹp nhất rồi, nó làm ta say đắm, làm ta yêu đến không màng danh phận, không màng quá khứ hay những cái tên khốn khiếp kia của em"----------"nhanh mặc bộ quần áo này vào rồi đi cùng ta""ngài kim, nó thật đẹp, nhưng chúng ta sẽ đi đâu?""đi đánh dấu chủ quyền, em chính là của ta"----------𝘭𝘪𝘮𝘦𝘳𝘦𝘯𝘤𝘦 - 𝘷𝘪 𝘮𝘰𝘵 𝘯𝘨𝘶𝘰𝘪 𝘮𝘢 𝘥𝘪𝘦𝘯 𝘥𝘢𝘰 𝘵𝘩𝘢𝘯 𝘩𝘰𝘯 -----𝙉𝙊𝙏𝙀: + truyện chỉ đăng tại wattpad, nếu thấy truyện của mình được đăng ở bên ngoài thì mọi người hãy nói mình biết với nhé. + nhân vật trong truyện không thuộc quyền sỡ hữu của mình. tính cách, con người và những thứ khác liên quan đến nhân vật đều được xây dựng dựa trên trí tưởng tượng, vui lòng không liên hệ với hiện thực. chân thành cảm ơn mọi người đã đọc truyện! author: 7…
Cơn bão không vùi lấp hai đứa bé đang nắm tay nhau, và sau đó cả hai đứa bé đã làm gì nhỉ? Họ hạnh phúcTươi cười nhìn nhau"Ôi ! Sao nụ cười của Hoshikawa lại sáng như mặt trời vậy nhỉ?" Trán chạn trán "Tớ cảm ơn cậu, Minato.".…
Có một điều không thể phủ nhận rằng mối quan hệ của tôi và Quang Anh được tạo ra dựa trên lợi ích của đôi bên, và tất nhiên, nó hoàn toàn chỉ với mục đích là giúp chúng tôi giải quyết những rắc rối trước mắt. Nhưng lâu dần, chính bản thân tôi lại quên đi bản chất và giới hạn của mối quan hệ này.Cũng không biết từ khi nào nữa, chỉ là tôi trở nên quen với việc cùng Quang Anh đóng giả là một cặp lúc ở câu lạc bộ, quen với việc bị mọi người bàn tán rằng chúng tôi đang thực sự yêu đương, quen với việc không còn quá gượng gạo, né tránh trước những hành động âu yếm, thân mật như với một cô bạn gái của nó, và hơn cả, tôi quen với cảm giác lâng lâng trong mùi chanh bạc hà thanh mát phảng phất quanh mũi mỗi khi dựa gần vào Quang Anh.OK, tôi biết mình đã sa chân mà bước qua ranh giới của mối quan hệ này và cũng đủ nhận thức rằng nếu không thoát khỏi, tôi có khả năng chết chìm trong chính ảo tưởng của bản thân. Dẫu vậy nhưng tâm trí tôi lại hệt như chiếc xe mất thắng, cứ hết lần này đến lần khác đâm đầu vào sự ngọt ngào trong cái vỏ bọc giả tạo kia.…
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cận đại , HE , Tình cảm , Cường cường , Dân quốc , Sảng văn , Nhẹ nhàng , Duyên trời tác hợp , Kim bài đề cử 🥇 , Kim Bảng 🏆 , 1v1 , Chức nghiệp tinh anhCP: Tàn nhẫn độc ác không nói tiếng người, dỗi thiên dỗi địa dỗi "Ba ba" cảnh sát trưởng phòng công VS hai mươi tuổi thân xác mặt ngoài ôn hòa, chuyên nghiệp thượng bạo long kỹ thuật người có quyền thụTám năm bổn bác, ba năm mỗi tuần 80 giờ ngoại khoa trụ bồi luân chuyển, 5 năm chuyên khoa y sư huấn luyện.Diệp Nhất Bách rốt cuộc từ một cái nơm nớp lo sợ nghe đạo sư mắng tiểu thái điểu tiến hóa thành một giây có thể đem tiểu bác sĩ mắng đến hoài nghi nhân sinh đại ma vương.Có một ngày giải phẫu sau, hắn lạnh một khuôn mặt nhìn phía dưới run bần bật một đám tiểu bác sĩ."Đứng đầu thiết bị, định vị đã quy hoạch giải phẫu vị trí có thể chính xác đến 1 mm, các ngươi còn làm thành như vậy, các ngươi loại này bác sĩ trở lại cổ đại, không cần cổ đại, trở lại dân quốc cũng chỉ xứng giết heo!"Tiểu bác sĩ nhóm lã chã chực khóc, một đám bị đả kích mà hận không thể vùi vào trong đất.Nào đó thứ đầu không phục phản kích nói: "Bác sĩ Diệp ngươi trở lại dân quốc cũng làm không được như vậy tinh tế giải phẫu đi."Diệp Nhất Bách cười lạnh, trở về một câu "Đánh rắm!"Sau đó hắn liền về tới dân quốc......MMP…