Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Bản gốc: Đẻ Mướn Author: zhanboboNguồn: https://www.wattpad.com/story/225114379?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=van_nh06&wp_originator=dHa1Uk70tPLtqEEtGcWuYQFO5P5YLyecfODsX9kaNY35w5aTKCDtUxt6QbRGBPWMFlIc%2BYaBCvqlvDd0BkMXnbEvGvUIyD13Vh0bzwKuzdNMXTCs%2FCKplbOvK4pl3BVrThể loại: sinh tử văn☞Đào hố: 10/07/2023.☞Lấp hố: 13/08/2023.Chuyển ver đã có sự cho phép của tác giả!…
Cái gọi là ái tình, anh và cô sẽ cùng trải qua, nhưng họ quên rằng trái đắng vẫn còn chờ họ ở phía trước. Nụ hôn vội để bắt đầu nhưng cũng không hẳn bởi duyên đã bị chói chặt bằng sự thù hận, sự đau thương của quá khứ vô tình để lại trong nhau. Một đời cùng nhau là có thể?…
Tác giả: GangdaomeimeiThể loại: yêu thầm, ngọt pha chút ngượcLink fic gốc: https://gangdaomeimei48551.lofter.com/post/3157fd3f_1cc43d4b9?act=qbwaptag_20160216_05&fbclid=IwAR2ITlatKeJ7PeJtdSLlTQFJRbe1Wku0ZcycYjOrA_Vn-uaJ5PsABMkscP0Couple: Lưu "yêu thầm" Diệu Văn x Đinh "vạn nhân mê" Trình HâmEdit: Lông BôngĐây là fanfiction, xin vui lòng không gán lên người thật! Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, các bạn vui lòng không re-up ở bất cứ đâu.Bản dịch không đảm bảo sát 100% so với nghĩa gốc.…
Viết về những vui-buồn-hờn-giận mà Phạm Hương và Lan Khuê phải trải qua khi đã thuộc về nhau... Và chắc chắn, không thể thiếu được chữ "Ghen"- yếu tố quan trọng để hai người nhận ra mình yêu người kia biết nhường nào...…
"Anh khác tôi , anh là dân trí thức , anh tài giỏi hơn người . Tôi chẳng có gì ngoài cái hư hỏng nhưng anh lại yêu tôi , yêu cuồng nhiệt và mãnh liệt đến mức khiến tôi đôi khi sợ sệt phải thu mình lại trong vỏ ốc kia . Anh là đại dương rộng mở , cuốn quanh một nàng ốc nhỏ bé , ích kỉ như tôi, thế anh có chịu thiệt thòi không ?"…
Tác giả: Miêu Miêu Thích Viết. Tên cũ: amateurwriter_tt (Trân Trân)Thể loại: bách hợp, kinh dị, hài, truyện ngắn Bạn nghĩ sao nếu có một ngày bạn cảm nhận được có ai đó đang nhìn bạn, bạn sẽ thế nào? Quay ra đằng sau và xung quanh để nhìn ư? Nhưng bạn chẳng thấy ai cả chỉ cảm thấy được những ánh mắt luôn dõi theo mình trong bóng tối.. Someone is watching me.. Đăng trên wattpad, nick facebook "Lão Cố" và Page Gác Văn Của Miêu Miêu. #mieumieuthichviet…
Mẩu chuyện ngắn giữa các nhân vật trong ROR và reader ⚠: OOC!!!⚠Truyện mang yếu tố tưởng tượng, không liên quan đến bất kì sự kiện lịch sử hay tôn giáo nào⚠ Có yếu tố NSFWRequest: OPEN !!! Nhưng mà tốc độ chậm lắm đó-----------Hỏi khắp thế gian liệu tình là chi? Mà khiến cả thần hóa tuổi xuân thìCòn tôi chỉ biết bật cười xót xa...-Nơi tụ họp FD rén nhất lịch sử -…
"Có nhiều khi tôi tự hỏi là do chúng tôi không hợp nhau hay rằng tình cảm của cả hai chưa đủ đậm sâu...Nhưng sau tất cả tôi cũng chẳng thể yêu ai khác ngoài anh ấy"Cách anh xuất hiện trong cuộc đời em cũng thật đặc biệt , nó đặc biệt như tình yêu nồng ấm của anh ...À và nó cũng ấm áp như bàn tay anh luồng nhẹ vào mái tóc em vào mỗi sáng khi thức dậy bên cạnh nhau vậy.Nhưng sao đôi khi tình cảm ấy khiến tim em mệt quá !...…
Tác giả: Miêu Miêu Thích Viết.Tên cũ: Amateurwriter_tt (Trân Trân)Thể loại: bách hợp, hiện đại, ngược tâm, truyện ngắn, nguyên sang, tình cảm.Văn án"Liễu Minh Ngọc, ta có thích ngươi hay không, trong lòng ngươi không rõ sao?" - Diệp Thanh cười lạnh nhìn nữ nhân trước mắt, đôi mắt sắc bén lại ẩn ẩn bi ai..."..." - Minh Ngọc mấp máy miệng, vài lần muốn nói nhưng rồi lại im lặng. Thấy Minh Ngọc im lặng, trong lòng cô thất vọng cực kì, cô thẳng lưng, giấu đi trong mắt bi thương, tư thái kiêu ngạo lại lạnh lùng."Đánh cuộc là ta thua, tiền ta sẽ chuyển vào tài khoản của ngươi. Dù không biết là thật hay giả cũng cảm ơn ngươi ngày qua đã chiếu cố. Từ giờ chúng ta không ai nợ ai... tạm biệt." - nói xong, cô quay người bỏ đi, quyết tuyệt lại nhanh chóng, không mang theo một chút lưu luyến, cứ như vậy mà bước ra khỏi thế giới của Minh Ngọc.Thế nhưng...Giọt nước mắt vừa rơi...là của ai?Nguồn ảnh: Tự edit từ Canva.#mieumieuthichviet…
• VĂN ÁN •Trời xám xịt, còn tuyết thì rơi ngày một nhiều. Có cả gió. Rosie ngước nhìn Fred, giọt nước mắt long lanh rơi xuống trên gương mặt xinh đẹp. "Té có đau không?" Fred vừa hỏi vừa tháo găng tay giữ ấm ra để xoa bóp cho cái chân đang bị trật khớp của Rosie. "Em sắp què rồi." Rosie mếu máo, giọng run hơn bình thường. "Em ngày càng giỏi ăn vạ đấy, làm thể nào để không què nhỉ?""Cõng..."…