ak x linmo| petrichor
mùi của ngày mưa vương vấn mãi…
mùi của ngày mưa vương vấn mãi…
chuyện dưới hiên nhà, chuyện nhớ ra thì kể…
nắng chiếu đến hiên nhà rồi thôi, và nỗi buồn thì cứ lồng lên đòi được kêu khóc…
hạnh phúc là vừa đủthế bao nhiêu thì được xem là vừa đủ vậy em…
"once i was seven years old, my mama told me go make yourself some friends or you'll be lonely"…
cuộc đời mỗi người đều có vô vàn ký ức, ta chỉ chọn lấy những điều đẹp đẽ nhất làm hành trang mang theo đến cuối../Tất cả các nhân vật đều không thuộc về tôi.//Tình tiết đều hư cấu hết đó nha./…
"mọc mầm thiệt luôn?"…
"anh không cần lên tàu đâu"…
anh vẫn ngồi đợi tôi ở phía trên cầu vồng…
hoa tiên khách lai ngủ suốt mùa hè, người ta bảo nó chết trong mùa hè…
Rồi cũng chẳng còn gì để nhớ.…
"khi đôi môi em còn đỏ mọng"…
tôi nghe khoảnh khắc bình yên nhất cuộc đời mình chao nghiêng, theo tiếng ve tan vào không khí.…
thành phố chỉ còn là phế tích, cây cỏ vươn lên phủ xanh những điêu tàn.…
"Sao lại là Đà Lạt à?""Chắc em chưa đọc đâu nhỉ, Biên niên ký mùa hè ấy?""Đà Lạt để yêu và chết"…
ôm nắng vào lòng, như Hoàng Tử Bé ôm lấy hoa hồng, mặc cho lòng này nắng thiêu cháy thành tro…
người ta tìm thấy một bộ hài cốt ngủ yên dưới tường hoa…
như người đi trên dây, anh sợ mình rơi em ơi…
"riêng tôi sẽ luôn yêu người như tôi vẫn luôn yêu người từ đầu"…
Du Lượng đi nhậu với Phương Tự, xỉn rồi thì rượu vào lời ra hết thôi.…