Thơ...
Góc gai…
Góc gai…
Chỉ có máu, nước mắt và những nỗi đau đọng lại Lạnh buốt nơi xứ người, chẳng một nén hương thơm…
Thì... tôi chợt nhận ra, tình người, cũng chỉ bắt đầu từ những điều nhỏ nhặt nhất, cũng chỉ đơn giản là vậy thôi!? Đâu phải cứ có tình thương xuất hiện giữa những mảnh đời bất hạnh, những đau đớn đến tột cùng mới ánh lên một tia nắng tình người...…