Yêu anh không bao giờ là sai
Truyện dài, số chap chưa rõ. HE hay SE thì tùy thuộc vào độc giả😊. Mong mọi người ủng hộ truyện cho mị❤. Truyện do mị tự viết nên rất mong những lời nhận xét ạ. Thanks🌱🌱🌱…
Truyện dài, số chap chưa rõ. HE hay SE thì tùy thuộc vào độc giả😊. Mong mọi người ủng hộ truyện cho mị❤. Truyện do mị tự viết nên rất mong những lời nhận xét ạ. Thanks🌱🌱🌱…
"Nếu Vĩnh Hà và Gia Linh gắn bó bằng sợi chỉ đỏ thắm quanh ngón áp út, mang theo hẹn thề lứa đôi, thì với Hoàng Hiệp, đó là sợi chỉ xanh bao bọc ngón giữa. Ngón dài nhất trong bàn tay, tượng trưng cho những điều dũng cảm, ý chí kiên cường trước mọi giông tố cuộc đời." Sớm đông lạnh, nhưng tựa vai Đỗ Hoàng Hiệp ấm. Chuyện chưa kể trước thềm concert Hà Nội.Platonic relationship, thuần brotp. (Tôi là giả fic này là giả họ là thật. Xin đừng báo chính quyền.)…
Đây là câu chuyện về hai anh em nhà nọ…
bách hợp…
"...tao yếu tiếng trung rồi." Minhyeong lừ mắt nhìn Hyeonjoon, sau đó liền quay sang Sanghyeok mà tuyên bố:"Anh Sanghyeok, từ hôm nay anh không được cản em, em sẽ đi cưa đổ Minseokie cho bằng được, em quyết tâm lắm rồi đó."✩₊˚.⋆☾⋆⁺₊✧Tinh hà lãng du thứ 06 trong vũ trụ thuộc về Guria.…
Tác giả: Y Y Dĩ DựcEdit: LNguồn ảnh: WikidichTag: Trước sủng công sau sủng thụ, cổ trangVăn án:Tiêu Dư An xuyên sách, xuyên vào vị quân vương trẻ tuổi đoạn trong cuốn tiểu thuyết ngựa đực văn. Vô cùng thê thảm, bi thương. Tiêu Dư An chỉ có thể nỗ lực để sống sót.Nhưng mà, người qua đường Giấp Ất Bính Đinh kia, các ngươi muốn làm gì nam chính thì làm, nhưng đừng đẩy hắn đến gần ta được không?Tiêu Dư An cảm thấy mình phải sủng ái nam chủ, để hưởng ké ánh sáng nam chính của hắn!Tiêu Dư An: "Đừng có ngược nam chủ, các ngươi muốn chết, nhưng ta vẫn muốn sống tiếp a!"Túm cái quần lại là câu chuyện trước sủng công, sau sủng thụ. Nhẹ nhàng! Hài hước!…
all aiphuong nhe bà con, ai có hint gì liên quan đến bạn gấu thì cứ cmt toi sẽ cook mặc dù nó k hay…
Sự xuất hiện mê hoặc lòng người. Nụ cười ấm áp tựa như gió xuân. Lần đầu gặp gỡ, tựa như định mệnh nghìn năm.Tác giả: Ng'bthgNhân vật chính: Nguyễn Khoa Tóc Tiên - Minh Hằng____________________P/s: Nội dung không xảy ra trong đời thực và hoàn toàn là tưởng tượng của tác giả!…
Câu chuyện kể về cuộc trò chơi định mệnh đã ghép 2 người lại với nhau. Nhưng tình yêu ko cho phép như thế. Nữ chính đã chết nhưng câu chuyện vẫn còn tiếp diễn...LƯU Ý: KO SAO CHÉP, COPY DƯỚI MỌI HÌNH THỨC. KỂ CẢ CÓ GIỐNG VỚI 1 SỐ CHUYỆN NÀO ĐÓ!#Lãnh_Hàn_Thiên_Munz…
Văn ánĐích nữ phủ Anh Quốc công xinh đẹp khuynh thành, vốn dĩ là đóa hoa kiêu sa vạn người ngưỡng vọng. Nhưng sau một đêm, gia tộc sa sút, phụ thân bị cuốn vào vụ án mưu phản. Để bảo toàn tính mạng, Vệ Xu Dao buộc phải bước vào Đông Cung."Xin điện hạ thương xót..."Thiếu nữ quỳ gối dưới bậc thềm, thân ảnh mảnh mai, hàng mi dài khẽ run rẩy dưới làn nước mắt. Nam nhân chỉ nhàn nhạt liếc mắt một cái, giọng điệu chậm rãi mà vô tình: "Muốn bổn cung che chở ngươi? Vậy phải xem... ngươi có gì để đánh đổi."Nghe vậy, Vệ Xu Dao ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt đen thẳm quen thuộc.Nàng kinh hoảng nhận ra- Tiểu người câm từng bị nàng trêu đùa trong lòng bàn tay, nay đã trở thành người mà nàng không thể đắc tội. Thuở nhỏ, Tạ Minh Dực lưu lạc bên ngoài, bị khinh rẻ, bị giày xéo, sống trong bóng tối. Chỉ có thiên kim nhà họ Vệ từng dịu dàng quan tâm, mang đến cho hắn một tia ấm áp hiếm hoi. Người đời ca tụng Thái Tử ôn nhu nho nhã, ngày sau tất sẽ là minh quân. Nhưng chỉ có những kẻ trong Đông Cung mới biết, khi đêm xuống, vị Thái Tử ấy hoàn toàn khác-lạnh lùng, nguy hiểm, tàn nhẫn. Mà người duy nhất từng khiến hắn dao động lại nhẫn tâm quay lưng bỏ đi, không chút lưu luyến. Mãi đến khi hắn sắp đăng cơ, có kẻ hao hết tâm tư, dâng nàng trở về bên cạnh hắn.Mỹ nhân như ngọc, dịu dàng mềm mại, run rẩy lùi về phía sau, trong mắt tràn đầy kinh sợ. Nam nhân lười biếng nâng một lọn tóc đen của nàng, khẽ nghiêng người, giọng nói trầm thấp ghé sát bên tai:"Từ nay về sau, ngày ngày đêm đêm, trong mắt nàng chỉ có thể có ta…
Tác giả Tần Mặc Sênhvui lòng không copy…
Bài dự thi VDTT…
Nó hơi mệt nên nằm bò ra bàn, mái tóc ướt đẫm mồ hôi nhẹ nhàng lay lay trong tiếng gió quạt. Mắt lim dim có vẻ sắp ngủ.Hạ khẽ hít một hơi. Người nó khá thơm mùi nước giặt. Không bị lẫn mùi mồ hôi.- Không cần phải ngửi, tao biết tao thơm mà.- ... Hạ câm nín, chỉ lặng lẽ rút ra cho nó một tờ khăn giấy. - Lau bỏ đi, tí thấm ngược lại ốm.Thấy nó không trả lời, Hạ lại đưa tay định nhét lại vào cặp. Bất chợt, nó nắm lấy cổ tay Hạ.- Á, mày làm cái trò gì đấy? Bỏ tay tao ra.- Mày lau cho tao.- Không, mày có biết bao nhiêu mắt đang nhìn tao với mày không?- Lỡ tí tao ốm thì sao?Nó lại chỉ biết câm nín. Đúng là lời của mình tự bẫy mình.Nó suy nghĩ một chút, vẫn là tại mình quan tâm trước.Hạ đưa tay, khẽ nắm lấy tóc nó, nhẹ nhàng lấy giấy thấm mồ hôi trên mặt. Xong việc, nó vò tóc Hải rồi nhét vào tay nó tờ giấy vừa lau.- Đồ của ai nấy nhận nha.Hải không nói gì, chỉ nhận tờ giấy rồi úp mặt vào bàn, cười khẽ.…
[cái gì đau cơ..?][đau tim]Datquy/song tính/sex gay/18+/Thô tục/Sex public/sex 24/7/tìnhh ------------rất lụy dòi…
freeknife cho …
Một câu chuyện nho nhỏ về otp JJk Yuta và Toge.Cùng đọc và cùng vã với Kochii nào ヾ(≧▽≦*)o…
Tại học viện Ambrose ngay dưới căn hầm một ngai vàng bỗng dưng xuất hiện và thay đổi diện mạo vốn dĩ của nó. Từ một nơi ẩm mốc bẩn thỉu thành một cung điện nguy nga sạch sẽ và tráng lệ. Dù các nhà khoa học đã cố gắng nghiên cứu rất kĩ nhưng vẫn không biết nó từ đâu đến cho tới khi một dòng chữ hiện lên trên ngai vàng: " Chỉ có đức vua mới được ngồi trên ngai vàng và nắm quyền cả thế giới. Nhưng phước lành và lời nguyền sẽ luôn đi theo kẻ đứng trên đỉnh của nhân loại đó" ______________________________Và sau đây là câu truyện tranh đoạt ngôi vua của 13 ứng cử viên suất sắc nhất của lớp S học viện Ambrose.…
Thời thanh xuân của bạn có ai là người đã thắp sáng nó chưa,người đặc biệt mà bạn nhớ mãi ấy.Minh Anh cô gái với gương mặt như hoa héo tàn,lúc nào cũng buồn bã do chưa thể vượt qua cú sốc lớn,cô dành nhiều thời gian ở nhà để ngủ.Bỗng một ngày cô gái khi cô ngủ dậy,nhìn thấy lại đôi giày cũ của mình nó là thứ mà cô nghĩ là mình sẽ không bao giờ thấy nó lại nữa.Mang nó,cô chạy ra ngoài.Thời gian như trôi ngược về năm cô Mười Bảy Tuổi,cũng dưới cái nắng nhẹ sắp tàn của buổi chiều này hồi ức của cô hiện ra.Hãy theo chân Minh Anh đi về hồi ức cũ ấy để tìm hiểu xem chuyện gì đã xảy ra.Đôi giày và cô gái có mối liên kết gì với nhau.…