[Bắc Nhiên CP] Cố lão sư ! Đừng chạy !
Mê Cung Tuyết fanfic cp Bắc Nhiên. CẢNH BÁO ! Fic có tình tiết mang thai sinh con nhưng không phải ABO. Ai không đọc trước khi nhảy hố thì đừng có trách sốp không cảnh báo.…
Mê Cung Tuyết fanfic cp Bắc Nhiên. CẢNH BÁO ! Fic có tình tiết mang thai sinh con nhưng không phải ABO. Ai không đọc trước khi nhảy hố thì đừng có trách sốp không cảnh báo.…
** "Bố mình là bộ đội". Đó là một trong những ấn tượng sâu sắc nhất trong đầu tôi ngay từ thuở còn trẻ thơ. Và pha trong sự ấn tượng đó, lúc nào cũng nhen nhóm cả niềm tự hào. Với tôi, ông và đồng đội luôn là những con người đầy can trường, từng chia tay quê hương lên đường đi đánh giặc. Tuổi thơ tôi gắn liền với những câu chuyện thời chiến mà bố kể. Trong tâm hồn con trẻ của tôi lúc đó, chuyện chiến đấu của bố là những chuyến phiêu lưu đầy thú vị, nghe đi nghe lại hoài không chán. Khi lớn hơn, dần tôi cũng tự nhận ra rằng, phía sau những câu chuyện đó còn có vô vàn sự hy sinh oanh liệt của bố và những người đồng đội sát cánh, nằm gai nếm mật cùng ông. Tôi hiểu rằng cuộc chiến nó ác liệt như thế nào, chứ không đơn thuần chỉ là những quá trình và kết cuộc như sách sử thể hiện. Hoà bình, đoàn tụ, và cống hiến. Chỉ đến khi tuổi đã quá tuổi 70, cuộc đời chuyển sang giai đoạn được vui vầy bên con cháu, bố tôi mới có cơ hội viết hồi ký. Ông cố gắng xâu chuỗi các mảnh ký ức và tường thuật lại những năm tháng trường kỳ gian khổ của ông và đồng đội. Tôi mừng, vì giờ đây người nghe câu chuyện bố tôi kể sẽ không chỉ còn là anh em tôi nữa.…
Bảo vệ trực thăng chở vàng…
Tui tự viết fic vì u mê WithGrate, văn chương không hay cách viết như trẻ lên 10 nên hãy thông cảm cho những pha ngố ngố phi logic khi tui viết =]]Đây là kịch bản do chính tui dựng nên, trong truyện cũng có những cặp khác do tui ship, nếu không cùng thuyền xin hãy nhẹ nhàng rời đi nhé !![Không cần báo drop đâu vì đéo ai care tới việc bạn đọc hay không đọc cả, xin cảm ơn (•‿•)]…
Trong mắt người đời, Thất Công chúa Tây Thương gả đến Đại Thịnh xa xôi là vì nghị ước liên hôn củng cố liên minh giữa hai nước. Nhưng kỳ thực, chỉ có nàng mới biết, bản thân đã nhìn trúng phu quân tương lai từ rất nhiều năm về trước."Người gọi là Tam Hoàng tử, khi đó ta thấy thuận mắt liền gả!"Tam Hoàng tử Đại Thịnh cũng chưa từng nghĩ đến, Công chúa cao quý "nhà người ta" lại chịu gả cho một người không có tiền đồ như hắn. Huynh trưởng đã có chính thất, Thất Công chúa Tây Thương mới uỷ khuất bị đẩy sang phủ Tam Hoàng tử. Hắn vẫn luôn cho rằng thê tử lúc nào cũng ghét bỏ mình.…