Cơn gió mùa hạ, sao băng đêm đen
Có những thứ mất đi mới biết trân trọng, cũng có những điều khi bỏ lỡ lại biến thành kỷ niệm đẹp nhất.…
Có những thứ mất đi mới biết trân trọng, cũng có những điều khi bỏ lỡ lại biến thành kỷ niệm đẹp nhất.…
"Mình mong mỗi ngày khi thức giấc, vẫn sẽ luôn nghe được tiếng em vọng từ ngoài hiên" "Em muốn cùng bạn sải bước trên con đường lát đá mỗi chiều hoàng hôn buông" "Chị ở đây rồi, em không cần phải cố gắng tỏ ra mạnh mẽ khi em buồn nữa đâu" "Em không mong ước gì nhiều, em chỉ mong mỗi ngày đều có chị đợi em ở một góc nào đó trong tim"Viết cho mình, viết cho họ, viết cho những mơ ước hão huyền…
Nguyên tác: Thiên Quan Tứ Phúc - Mặc Hương Đồng KhứuCp fanship (Cơ mà tác giả cũng đẩy mạnh lắm...): Bùi Túc (Tiểu Bùi tướng quân) x Bán Nguyệt.Tác giả đồng nhân: 焗饭超好吃@lofterDịch: Tiểu Yên.Bản dịch được đăng dưới sự cho phép của tác giả, vui lòng không đăng lại ở nơi khác..Kể về ngày tháng yên bình của hai bạn trẻ ở làng Vũ Sư. Tag nhẹ nhàng ngọt ngào, đơn giản bình dị nha~…
Câu chuyện có thật về Thuyền trưởng Hook.Mọi đứa trẻ đều sẽ lớn lên, chỉ trừ một...…
Author: Nhược Minh ThùyPairing: Diệp TưFANFIC LÀ SẢN PHẨM TRÍ TƯỞNG TƯỢNG CỦA TÁC GIẢ.FANFIC LÀ FANFIC, KHÔNG ÁP LÊN NGƯỜI THẬTCẢM PHIỀN KHÔNG ĐEM ĐI NƠI KHÁC."Tôi nói cho bạn biết đừng nên tin vào những tình cảm là diễn này, lời nói dối hoa mỹ của những thiếu niên, một ánh mặt gạt lừa toàn bộ thiên hạ.Quay đầu nhìn lại như thể chấy chứa trong lòng đó là một vết sẹo, chỉ có kẻ ngốc mới đắm chìm trong những giả dối mãi không nỡ rời đi.""Để tôi cho cậu xem tháng ngày thanh xuân dù chỉ vài vét bút nguệch ngoạc lại khiến tôi trầm mê.Bên cạnh chỉ có mỗi người ấy, nhưng lại can đảm đến nơi mộng cảnh điên cuồng không ánh sáng."…
Hai người thuộc hai gia tộc khác nhau, cuộc chạm mặt tóe lửa hận thù nhưng hận hay yêu là trả thù hay quan tâm có lẽ chỉ người trong cuộc mới hiểu.Cp chính: Lãnh Hàn Kha Vũ - Băng NguyênCp phụ: -AK Lưu Chương - Lâm Mặc -Santa -RikiGia đình vui vẻ, nội ngoại của Lung mama và Louis Hân Nghiêu(Mỗi cp phụ trong truyện đều có một câu chuyện riêng của mình nhé)…
Đây là lần đầu tui viết mong Mọi người ủng hộ.…
do you believe angle ? 💛…
Quá vã couple Chao-Nhi r Viết để trả mãn sự vã otp và ko ảnh hưởng gì tới mạch truyện chính nhen.…
Lần đầu toi vt truyện trên Wattpad, mong mng đọc và góp ý 🤧🤧________Một ngày bình thường năm cô lớp 9, cô gặp phải em trong lớp học thêm - một người con gái nhỏ nhắn dễ thương. Ngay từ lần đầu, cô và em đã nhanh chóng làm thân với nhau nhưng vì một số vấn đề cô buộc phải nghỉ lớp học thêm đó và cả hai người dần mất liên lạc. Vài năm sau, cả hai vô tình gặp lại nhau một lần nữa...Vậy mọi chuyện diễn ra tiếp theo sẽ ra sao? Đọc đi rồi biết nha ^^…
Câu chuyện ngẫu hứng dựa trên suy đoán và tưởng tượng của tôi về mối quan hệ của Mộc Tinh Tổ Hợp.…
Tên gốc: Hoa Lửa - Impossible LoveThể loại: Hiện đại, HESố Chương: 5 phần (128 Chương)Múa Lửa: Cún's momProof-reader: PeaNguồn: Ruby and PeaMột tai nạn bất ngờ đã làm thay đổi hai con người. Lửa đốt rụi hoa, hoa dập tắt lửa.Số phận cô đột nhiên thay đổi, còn gã rơi vào vòng lao lý suốt mười năm ròng.Nhiều năm sau, Hình Tuế Kiến lại đi vào thế giới của cô một lần nữa."Kiều Duy Đóa, không phải em muốn tôi bồi thường cuộc đời này sao? Được, tôi sẽ nhận mọi trách nhiệm tới cùng!"Gã bắt đầu vô cớ trêu chọc hay đang bắt đầu một công cuộc trả thù? Cô cũng luôn ôm lòng thù hận...Được, vậy cứ tương kế tựu kế đi!Trong thế giới của tình yêu, cần phải có một bên cố chấp, một bên nhu thuận, mới có thể duy trì được trạng thái cân bằng. Nếu cả hai cùng mang tính cách kiêu ngạo, thì làm sao có thể yêu nhau?"Lục Tư Nguyên, vì sao anh không chìa tay nắm giữ em? Vì sao anh... vì sao anh không yêu em?"Không phải là không yêu mà là không thể. Tuy nhiên, tình yêu chân chính có thể theo một quy tắc nào ư? Rõ ràng anh là rể cây duy nhất trên miệng vực sâu có thể níu giữ lấy cô...Cuộc tình ngang trái như một ngọn lửa thiêu đốt tất cả chua cay của con người.Tên truyện được 'dựa' theo tên tiếng Anh Impossible Love, sến súa một chút nhưng khá hợp với nội dung truyện. (*_*)…
Vào hai năm trước, gia đình Đào Mạn Yên đột ngột chuyển đi thành phố khác sinh sống. Cô không có thời gian kịp chào tạm biệt Giang Trì Viễn, đây là điều để lại trong lòng người học bá lạnh lùng đó một khoảng trống qua hai năm vẫn chưa có lời giải đáp.Hai năm sau cô lại trở về chốn ấy, được nhập học vào khối 11 lớp A1 trường Trung Học Đông Hoài. Lại được giáo viên chủ nhiệm phân ngồi vào vị trí cạnh Giang Trì Viễn nhưng cô lại vờ như chưa từng quen biết cậu.Nhưng làm sao cậu có thể quên được ánh mắt từng khiến cậu rung động cả một mùa hè năm mười bốn tuổi?Một người giả vờ đã quên. Một người giả vờ không để tâm.Rốt cuộc là thời gian trôi qua... hay tình cảm vẫn chưa từng rời đi?…
truyện ngắn, 1 chương, hoàn.…
Thiên An cùng gia đình chuyển đến Sài Gòn lập nghiệp. Mùa xuân đầu tiên ở Sài Gòn, Thiên An gặp và đem lòng thương mến cô tiểu thư xinh đẹp Thanh Trúc. Thiên An nói mối tình đó đã trở thành mùa xuân duy nhất của cuộc đời cô. Và mùa xuân đó cũng là mùa xuân duy nhất mà họ có nhau. Lưu ý: Câu chuyện được viết dựa trên một giấc mơ của mình. Bối cảnh trên chỉ là bối cảnh lấy cảm hứng, không liên quan đến lịch sử. Nếu có bất kỳ chi tiết nào làm bạn cảm thấy phản cảm, xin vui lòng góp ý với mình. Cảm ơn mọi người.…
Nỗi niềm này là của tôi, tôi muốn nói cùng bạn.Là dòng nhật ký được viết bởi ký ức nhạt nhoà, thực tế hiện tại và hy vọng ở tương lai.Tôi chỉ muốn nói và không muốn nghe những lời phán xét tiêu cực.Vậy nên có thể bạn không thích, xin hãy bỏ qua.Nhưng nếu bạn thấy chúng ta đồng điệu,...Bạn có thể chia sẻ với tôi câu chuyện của bạn được không?…
Lý Bách Dật nhìn chính mình vị hôn thê, là một cái mỹ lệ nam hài thiếu niên.Nam hài cả người toát ra hơi thở lạnh như băng. Nam hài thân làn da trắng bệch.Nam hài vẫn bộ dáng mỉm cười hòa hoãn không nói chỉ im lặng nhìn, cái ánh mắt hép lặng đen như mực khiến người run rẩy nổi da gà. U tối rũ lông mi che lấp không đáy của nó.Không ảnh hưởng, hắn không quan tâm. Chỉ cần lấy được quyền thừa kế gia sản Lý gia hắn liền dứt khoát ly hôn với thiếu niên.Nhưng sau tương lai, hắn cực kì hối hận bản thân lúc đó sao ngu tới như vậy.Lý Bách Dật nam nhân không tiết tháo ôm chân thiếu niên: Bảo bối, tôi sai rồi. Em đừng đi nữa. Ở lại đi được không?!!!... Thiếu niên chỉ nhìn xuống cái móng heo cắm ở chân mình khiến thiếu niên muốn cầm đao chặt cái móng heo này."Trước hết... làm ơn bỏ cái tay ngài khỏi chân tôi, Lý tiên sinh."Ngày cập nhật: 1/6/2020Tác giả: Tang đích tế thiThể loại: nam sinh, chưa rõ cp, dammei, trường học, huấn luyện quân đội.…
- Ta là mẹ của con, những gì ta làm đều không phải vì muốn tốt cho con sao?- Tốt cho tôi? Bà đã bao giờ nghĩ đến tôi muốn gì và cần gì không? Thứ tôi thật sự cần bà có biết không? - Nhưng ít ra ta biết cô gái đó chẳng có gì tốt lành đáng để cho con qua lại cả...- Bà đủ rồi! ~ Hắn không kìm nén mà to tiếng quát trả- Người con gái bà bảo không có gì tốt lành ấy...Trước đây nếu không phải vì cô ấy, tôi không biết con bà hiện tại đã trở nên tệ hại như thế nào, vì cô ấy, tôi muốn mình được trở nên tốt hơn để đáp lại sự yêu thương và che chở cho cô gái đấy, cô ấy vì tôi bất chấp việc được ở bên gia đình để chờ đợi, nhưng đổi lại sự quay về của một kẻ mất trí như tôi lại mang đến cho cô ấy vô ngàn sự tổn thương, hiện tại còn đang vì cứu con bà mà nằm trong phòng cấp cứu chưa rõ sống chết kia kìa.…
Tôi luôn mờ mịt.…