[ Phátsu ] Em vẫn sẽ thích anh nhưng theo 1cách khác
Lần này e quyết định rồi , sẽ ko lm phiền a nữa , vẫn sẽ thik a nhưng theo 1 cách khác ...…
Lần này e quyết định rồi , sẽ ko lm phiền a nữa , vẫn sẽ thik a nhưng theo 1 cách khác ...…
nói về chuyện tình của shatou…
Những mẩu truyện nhỏ về hai bạn. Tất cả là do t tưởng tượng, không có thật. Sẽ có lúc t lấy cảm hứng từ các bài hát…
- này, hứa đi- hứa gì?- dù đoạn đường có khó khăn thế nào, đích đến vẫn phải có nhau- ...- được!…
một nghệ sĩ toả sáng dưới ánh đèn sân khấu.một nghệ sĩ nấp sau tấm rèm nhung tối.…
Cách yêu của Vương Sở Khâm thật ra rất khác với cách yêu của Tôn Dĩnh Sa. Sở Khâm ấy mà, khi hắn muốn được ăn cùng Dĩnh Sa, hắn sẽ nấu thật nhiều thật nhiều vô, sau đó liền cứng họng mà nói "Hôm nay anh nấu bị nhiều quá, em phải ăn giúp anh thì khi xuống địa ngục mới không bị phạt" Trái lại, Tôn Dĩnh Sa thì khác. Cô biết mình đáng yêu, lại càng rõ hơn việc đối phương luôn chiều chuộng cô vô điều kiện, cũng vì thế cho nên mỗi lần muốn cùng anh ăn, cô sẽ làm nũng mà đòi anh mua đồ ăn cho. Tất nhiên, dù không ai nói, nhưng toàn bộ đồ ăn được đặt về đều không có hải sản "Anh ơi, chúng mình ăn cùng nhau nhé? Em muốn được ăn cùng anh" Vương Sở Khâm có chết cũng chẳng chịu nói ra cảm xúc thật của mình, mà Tôn Dĩnh Sa thì lại là kiểu người có gì nói đó. Vậy câu nói "Anh thích em", liệu hắn có đủ dũng cảm để nói, hay lại một lần nữa giấu nhẹm đi những cảm xúc rung động đầy mãnh liệt của một người con trai?*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
❝ cuối cùng chúng ta cũng chỉ là đứa trẻ có một trái tim vỡ vụn và tâm hồn tổn thương khao khát sẽ được yêu ❞↬ "dạo này hằng không bắt mình học hành chăm chỉ nữa sao?""hông, mình suy nghĩ kỹ rồi. mình sẽ tự học thành đạt, sau này có tiền để nuôi bạn"hồ võ thanh thảo & nguyễn lê diễm hằng | có một chút pháo chi và song mỹ |…
"Cảm ơn anh,vì anh mà em đã có mộ cuộc sống thật sự. Chứ không phải là những ngày đợi ch.ế.t""Cũng phải cảm ơn nhóc,vì nhóc mà cuộc đời anh đã được nhuộm muôn màu sắc"/My Idea/…
Họ gọi mọi người đàn bà như vậy là Kiều. Và họ bảo:"Kiều lố bịch, Kiều lăng loàn, Kiều bỏ rơi tam tòng tứ đức, bỏ rơi lễ tiết. Kiều kệch cỡm, Kiều mông muội, bởi vì Kiều là đàn bà." Là đàn bà nhưng lại ham thích tự do. Tự do yêu đương, tự do trốn chạy, tự do quyên sinh. Kiều là tất cả những tội nghiệp đáng trách, bởi nàng là đàn bà mà lại khao khát làm chủ cuộc đời mình. Khao khát, nhưng không thể. Nên Kiều bất hủ.Tôi ao ước mình có thể trở thành Joan de Arc, người ta bảo tôi chẳng khác gì Kiều.…
[CDDG2024] Xuyên không làm Hoàng Hậu, gặp lại những Chị Đẹp trong chương trình. Nhưng hậu cung thật lạ, ai cũng muốn tranh sủng từ Nàng?…
nhs x tak⚠ vui ở đây, không mang ra ngoài cho chính chủ thấy…
Không phải người yêu, không phải người tình, chỉ là hai người bạn thân nhưng lại có thể ghen? Mối quan hệ phức tạp của Maiquinn và Lyhan vẫn luôn mập mờ như vậy, chẳng rõ ràng. Liệu đến cuối, câu chuyện này có được gọi là truyện tình ? Đúng là ai rồi cũng là nạn nhân của con quỷ tình yêu. (Mô típ bạn cùng nhà nhưng đầy khả nghi, là một chuỗi những ngày tháng mối quan hệ không tên của hai người)…
xoay quanh khu trọ của trường đại học - chuyện tình yêu của báo chí × truyền thônglưu ý : không liên quan đời thực, xin đừng đem đi đâu ạ, cũng đừng nghiêm túc quá…
AU, OOC. CỐT TRUYỆN HƯ CẤU, KHÔNG LIÊN QUAN NGƯỜI THẬT.Lần đầu gặp nhau, Tôn Dĩnh Sa khi đó mới 13 tuổi, còn anh 17 tuổi. Anh đứng trên bục nhận giải Olympic Toán Quốc tế IMO. Anh khi đó mới 17 tuổi, nhưng đã khí thế bức người, gương mặt tuy non nớt nhưng đã vô cùng đẹp trai. Nhưng thiếu niên năm đó, khó tránh trẻ tuổi tài cao mà có chút kiêu ngạo.Lần nữa gặp lại, anh đã 21 tuổi, còn cô chỉ mới 17 tuổi. Vẫn là gương mặt đẹp trai lai láng đó, nhưng đã chững chạc hơn so với tuổi 17 năm ấy, dáng vẻ kiêu ngạo năm nào tuy vẫn còn đó nhưng đã thu lại không ít, điệu bộ có phần ôn hòa hơn rất nhiều. Người đàn ông này, hiện tại 32 tuổi, bình thường tuy vẫn là dáng vẻ ôn hòa nhã nhặn, nhưng bệnh sạch sẽ thật sự quá nặng, khó ai mà tiếp cận được, yêu cầu đối với bản thân và công việc quá mức nghiêm khắc. Nhưng khi nằm đây, bên cạnh cô, thì anh chỉ đơn giản là chồng cô, là ba của đứa con sắp chào đời của cô mà thôi.Ngày đăng tải: 23/06/2025Ngày hoàn thành: 09/09/2025…
Tác giả gốc: SheguyuyuWeibo tác giả: 蛇骨间存放的雨_Trans & Edit: Anbibi mê ăn thịtCouple chính: Điều tra viên Trịnh Bằng x Sát nhân hàng loạt Điền LôiTruyện chỉ được đăng tải tại Wattpad @anbibi02 và Wordpress Anbibi Mê ăn thịt !Giới thiệu: Đây là fic về cảnh sát - tội phạm với bối cảnh hư cấu, được chia thành ba phần: "Ký sinh" - liếm láp lên lớp vảy máu. "Lột da" - tự tay cạy đi lớp vảy máu ấy. "Cùng thiêu rụi" - lớp vảy máu vĩnh viễn không thể cháy rụi giữa chúng ta.⚠️ Chú trọng cốt truyện, motip cảnh sát - tội phạm, hư cấu. Tình trạng bản gốc: Đã hoàn thành Tình trạng bản dịch: Đã hoàn thành…
Bản giao hưởng cuối cùng…
nhung nhớ một bóng hìnhlưu ý : trí tưởng tượng đừng đem đi đâu và đừng nghiêm túc quá…
Đây sẽ là câu chuyện về những điều kinh dị sẽ liên quan đến những tập tục , tín ngưỡng Việt Nam nên đa số sẽ có bối cảnh quá khứ hoặc liên hệ hiện tại . Lưu ý câu chuyện không có thật , nhân vật không thuộc quyền sở hữu của au…
Bà Tôn nhìn cô thật lâu, như thể muốn đọc thấu từng góc khuất trong tâm hồn con gái mình. Ánh mắt bà dao động, giữa đau đớn và một tia hy vọng mong manh. Ngón tay bà siết chặt lấy mép khăn, như thể chỉ cần con gái gật đầu, bà sẽ ngay lập tức nắm lấy sợi dây cứu rỗi ấy."Nếu... nếu thằng bé cũng yêu con thì sao?" Giọng bà run rẩy, gần như cầu xin.Lần này, Tôn Dĩnh Sa không thể kiềm chế nữa.Cô bật cười.Một tràng cười bật ra khỏi cổ họng khô khốc, vỡ vụn như thủy tinh nát dưới chân. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, nó biến thành những tiếng nấc nghẹn ngào. Cô đưa tay lên che mắt, nhưng chẳng thể ngăn được dòng nước mắt trào ra, nóng hổi, đau đến tận tâm can."Nếu anh ấy yêu con..."Giọng cô nhẹ bẫng, mong manh như sương khói.Tôn Dĩnh Sa thả tay xuống, ánh mắt trống rỗng nhìn lên trần nhà. Lồng ngực cô phập phồng, hơi thở gấp gáp như một con chim nhỏ bị mắc kẹt, vùng vẫy giữa lưỡi dao sắc bén của thực tại."Con đã không bệnh nặng đến thế này."*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…