Nhật kí thời thanh xuân
Thời thanh xuân ai cũng có một câu chuyện riêng... chuyện ngắn được sáng tâc theo ngẫu hứng…
Thời thanh xuân ai cũng có một câu chuyện riêng... chuyện ngắn được sáng tâc theo ngẫu hứng…
Nhờ một ly nước mà hai chúng ta quen nhau và cũng nhờ một ly nước mà hai ta gapwj lại nhau sau thời gian xa cách để rồi kết hôn với nhau, thật kì diệu mà.…
Thử cảm giác nếu như có bạn học là hồ ly thì sao ? Chuyến phiêu lưu thú vị cỡ nào khi cả lớp cùng nhau vào Yêu Giới ?…
Khải Nguyên Thiên…
Tôi không biết nên nói gì…
chỉ là vài câu chuyện ngày thường của ngày tôi và cậu khi còn là của nhau…
something just pop in my mind°•.☆~…
Truyện boylove học đường…
lần đầu viết truyện mong mọi người có gì chỉ ra sai sót giúp mik nha 😘😘😘…
Năm ấy, có hai kẻ khờ thầm đơn phương nhau[Tớ chuyển nhà từ MangaToon sang đây vì flop và tớ mất acc ạ 🥲]…
không biết sao nữa,nói chung chỉ để thoã mãn tác giả,độc giả thấy hay thì ở lại không hợp gu thì next…
***Phía trước là khung cảnh tàn khốc , mùi tanh của máu sộc lên khiến cậu có chút ghê tởm . Trước mắt Gia Bảo , khung cảnh dần mờ nhưng cậu vẫn gắng gượng . Hình ảnh ngày hôm nay mãi mãi sẽ khắc ghi trong đầu Bảo Người con gái cậu yêu đang chĩa súng vào thái dương người sinh ra cậu .Tiếng súng vang lên khiến Bảo choáng váng, kết thúc một cuộc tình không có lỗi .Làm sao để cậu có thể quên được em ấy ?***Nó tỉnh dậy sau cơn mê man , tác dụng của thuốc tê vẫn còn , đầu óc choáng váng . Ánh sáng đèn được bật lên làm chói mắt Nhật Ánh . Đôi mày lá liễu khẽ nhíu , định lấy tay che đi ánh sáng thì mới nhận ra mình đã bị trói . Hai tay bên dưới bị còng chặt. Đôi tay trắng nõn lại đỏ hỏn . Bên dưới chân cũng không khá là bao , nó dãy dụa nhưng càng để thanh sắt cứa thêm vào da . Cánh cửa căn phòng mở ra , có vẻ là người này là một người phụ nữ , tóc màu vàng nâu đeo khẩu trang y tế . Tay cô gái động vào một chiếc kim tiêm trong đó có thứ chất lỏng màu đỏ . Cô gái có ánh mắt xanh đi đến dao hy , cắm phập chiếc kim tiêm lên tĩnh mạch ở cổ . Nó trợn mắt , chất lỏng kia vừa vào khiến cả cơ thể Nhật Ánh nóng ran , thứ nước đỏ đi đến đâu cả cơ thể đều đau nhức như muốn nổ tung . Cô gái kia bơm sạch chất lỏng vào cơ thể rồi rút ra . Ánh mắt có chút cười .Đầu nó đau như búa bổ , não như tê dại rồi thiếp đi .Ước gì có hắn ở đây .****Dự kiến nhiều ngược =))))))…
Tam Sinh Nhất Thế Hoan - Thượng : Nhất Kiến Khuynh Vân- Hạ : Huyền Thế HoanTác giả : Thương Mẫn DiThoải mái re-up nhưng nhớ ghi tên tác giả giúp mình nhé, xin cám ơn.Ấn tượng đầu tiên có thể khiến bạn cảm mến một người nhưng nó không thể làm bạn yêu một người, chỉ có những điều người đó làm vì bạn mới khiến bạn thực sự động lòng.Nhân sinh có rất nhiều chuyện bạn phải trải qua, không nên quá vội vả nếu không bạn sẽ bỏ lỡ mất người thật sự vì bạn mà bỏ lại cả thế giới.Truyện :Đường Vân Nghiên thiên kim tiểu thư của Hầu phủ, năm đó Hoàng Cung ân điển cho các tiểu thư, công tử của quan lại nhập cung cùng học với vương tôn, quý nữ. Cũng tại nơi đó nàng gặp được những người bạn cùng nàng lớn lên, buồn vui có nhau và cũng lúc đó Vân Nghiên gặp được hai vị Hoàng Tử, hai nam nhân mà cả đời Vân Nghiên phải khắc cốt ghi tâm trong kiếp này.Lăng Hiên Vũ người luôn làm cho nàng vui vẻ, yêu chiều nàng đem lại sự ấm áp cho nàng.Lăng Diệp Phong dù luôn lạnh lùng nhưng chàng luôn âm thầm bảo vệ, làm tất cả mọi việc vì nàng chỉ mong nàng được hạnh phúc. Hắn không chỉ hy sinh tất cả vì nàng ở kiếp này mà còn...…
Tác giả:Ochi,AryluTình trạng: đang lê lết.Chỉ là một câu chuyện xàm kể về hai thằng bạn thân Long-Kiệt (một thằng khó ở, một thằng thần kinh). (*Truyện còn đang trong tình trạng lên ý tưởng nên chừng nào hoàn chỉnh sẽ bổ sung phần mô tả sau*)*Một số lưu ý trước khi đọc truyện, thím nào không đọc cái này mà nhảy hố rồi thì tui không chịu trách nhiệm đâu:1.Truyện chỉ mang yếu tố gây hài, vui là chính. Văn phong không nghiêm túc, câu từ cũng không được trau chuốt nên thím nào không thích thì xin click back.2.Đây là tác phẩm thứ 2 mà Ochi và Arylu hợp tác cùng nhau mặc dù tác phẩm trước cũng chưa hoàn nhưng cũng là lần đầu thử sức với loại truyện hài nên không khỏi có chút bỡ ngỡ. Nếu các bạn độc giả không thấy truyện "hài hước" cũng là chuyện vô cùng bình thường, nên cứ góp ý thoải mái, chúng mình sẽ tiếp thu hết ạ.3.THỂ LOẠI: HÀI HƯỚC, HỌC ĐƯỜNG. Về yếu tố tình cảm chắc chắn sẽ có nhưng mà là ĐAM MỸ, mấy thím nào không thích cũng mời clickback. 4.Truyện chỉ là sản phẩm do tác giả nghĩ ra lúc ngẫu hứng nên không có lịch ra chương cụ thể cũng như không có drama gì hết.…
Cậu - Là ánh sáng soi lối con tim tôi, một sự tồn tại đặc biệt không thể thay thế.Và nơi con tim tôi đã rung động vì cậu, vì từng ánh mắt, vì từng cử chỉ và vì từng hành động cậu làm cho tôi...Dù biết đây là thứ tình cảm đơn phương của tôi, cậu đã yêu người khác, tôi vẫn không thể nào ngừng yêu cậu được, với tư cách là một người đứng ngoài cuộc tình ấy, chỉ mong cậu thật sự hạnh phúc, dù người đó không phải là tôi."Chỉ tiếc là...Tôi lỡ trót vô tình yêu cậu..."====Em - Mối tình đầu đơn phương khiến con tim tôi loạn nhịp, là duy nhất.Người ta vẫn thường hay nói, chuyện tình yêu không ai hiểu nổi, tôi cũng vậy. Chẳng biết từ lúc nào mà tôi đã vô thức yêu từng ánh mắt, từng nụ cười và nhớ mùi hương thoảng qua trên tóc em. Nhưng tôi lại không dám tiến tới nên chỉ đành nói là đã có người trong lòng. Tôi biết, em chỉ đơn thuần xem tôi là một người bạn, và tôi biết từng cử chỉ của em đó sẽ chẳng bao giờ dành cho tôi, nhưng cũng chỉ mong em thật hạnh phúc bên người em chọn..."Chỉ tiếc là...Tôi lỡ trót vô tình yêu em..."====Cả hai con người ấy đều ôm tình cảm trong lòng, chôn chặt nó mà không nói ra. Có hình bóng nhau trong tim, nhưng lại không biết được điều ấy...Cuộc tình này...Rốt cuộc rồi sẽ đi về đâu đây?===…
Giới thiệu: Tên truyện: Cùng anh vượt quaTên hán việt: Dũ thuTên tác giả: Nam Bắc Mộc KiềuTình trạng: Hoàn thànhSố chương: 61 chươngThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Song khiết, Vườn trường, Nhẹ nhàng, Duyên trời tác hợp, 1v1, Thị giác nữ chủ, Chữa khỏiVăn án:[Tiểu thiên sứ ôn nhu thông minh kiên định VS Thiếu niên tự ti mẫn cảm]1.Minh Nhiễm cảm thấy, Giải Thời Ngôn là nam sinh trung học không giống người thường nhất cô từng gặp qua.Cậu kiệm lời nội liễm, thiếu một chút tính trẻ con và phản nghịch tuổi này nên có.Cậu sẽ đọc một ít sách kiến trúc học và cơ học khó hiểu, cũng sẽ ngây ngốc ngồi cạnh một đứa trẻ nhỏ đi lạc chờ người nhà đến đón.Thành tích của cậu luôn luôn đứng đầu, rõ ràng trong mắt người khác là thiên chi kiêu tử, nội tâm lại có vết nứt, tự ti mẫn cảm.Giải Thời Ngôn cho rằng, nữ sinh giống như Minh Nhiễm, về sau nhất định sẽ gặp được người tốt đối tốt với cô, ít nhất người kia, có thể mang cho cô một tương lai vui vẻ và bình an.Mà chính mình về sau, chủ định một thân cô độc một mình giữa thế gian, cùng cô... không có bất cứ liên quan nào.2.Năm 27 tuổi, kỹ sư kết cấu Giải Thời Ngôn đã nổi danh toàn thế giới, trong một lần phỏng vấn anh được hỏi: "Kỹ sư Giải tuổi trẻ đầy hứa hẹn, nhất định có rất nhiều cô gái theo đuổi ngài, vậy bản thân ngài hy vọng làm quen với cô gái như thế nào?"Giải Thời Ngôn vươn tay, màn hình chuyển qua chiếc nhẫn trên ngón áp út, ánh mắt anh ôn nhu nhìn về một chỗ thính phòng: "Tôi đã kết hôn... từ…
...Thanh xuân là điên cuồng và vội vã... Năm ấy, tôi bị hút hồn bởi bóng lưng đầy nhiệt huyết của cậu bạn, bởi hình ảnh cậu ấy chạy vượt qua vạch đích, mồ hôi đổ ướt cả một mảng lưng vì mệt vẫn không quên nhìn về phía tôi cười tươi một cái, cái răng nanh lộ ra tinh nghịch. Năm ấy, tôi ngồi sau yên xe cô bạn thân, cùng lai xe khắp thành phố, kiếm cho bằng được chiếc vòng tay cầu duyên mà người ta đồn thổi, cuối cùng đổi lại một hoàng hôn nhuộm sắc cam, chiếu lên hai bóng người trên bãi cát mịn. Năm ấy, tôi trêu chọc cậu bạn nhỏ con như một thói quen lại vô tư mà không hiểu, cậu ấy đến cuối cùng chỉ muốn ở cạnh chúng tôi lâu thêm chút nữa, muốn chúng tôi biết mình quan trọng trong trái tim cậu ấy như thế nào. Năm ấy, tôi nhìn cô gái vừa thông minh, vừa xinh đẹp nhảy cẫng lên vì hạnh phúc, lôi bằng được tôi đi cùng cô ấy lựa một món quà sinh nhật đặc biệt, mà món quà đó, cuối cùng lại không phải chỉ dành cho một mình chàng trai cô ấy yêu. Năm ấy, tôi trở thành bờ vai cho một chàng trai kiên cường dựa dẫm, cuối cùng bản thân hiểu ra, cậu bạn thường ngày nhởn nhơ lại khờ khạo nhẫn nhịn mà đem yêu thương ôm lại vào lòng, tự mình bỏ lỡ mối tình đầu đầy bỡ ngỡ ngây ngô. 10 năm là quãng thời gian dài hay ngắn mà nhẫn tâm đem những kỉ niệm năm tháng ấy, từ lúc nào đã như bông hoa bồ công anh, chỉ một ngọn gió đã có thể cuốn đi tất cả, biến khỏi miền kí ức của chúng tôi. Thế nhưng...Quá khứ tàn nhẫn như vậy, cậu đủ can đảm đối mặt ư?!Từ: Người Kể Ác Mộng…
Bộ truyện "Thanh xuân để nhớ?" của mình gồm 3 chương:Chương 1: Ngày ấy tôi và cậuChương 2: Cấp 3 trọn vẹn? - Hoài niệm và bỏ nỡChương 3: Nghịch cảnh cuộc sống - Trưởng thànhCâu chuyện xoay quanh cuộc sống và chuyện tình cảm của nhân vật nam chính - Khánh. Bộ chuyện là bức tranh miêu tả sinh động và chân thật nhất về tâm sinh lý của những thanh thiếu niên tuổi teen và sau teen. Được viết dựa trên những sự kiện có thật trong đời sống tác giả + yếu tố lãng mạn hoá. Rất mong quý độc giả ủng hộ ^^Đây là chương 2 của bộ truyện ấy. Và cũng là câu chuyện tình hồn nhiên cấp 3 của anh chàng...(Vì một số lý do mình sẽ đăng truyện chương 2 trước, nên sẽ tóm tắt qua chương 1 để tránh tình trạng một số chi tiết các bạn độc giả không hiểu hết. Mong các bạn thông cảm ^^ còn nếu mọi người muốn biết chuyện gì đã xảy ra ở chương 1 hãy theo dõi mình sẽ đăng sớm nhất có thể sau. Tóm tắt chương 1: Thời cấp 2, Khánh từng yêu một cô bé tên Tâm. Đó là một mối quan hệ đẹp mà giữa hai đứa trẻ trong sáng ấy chả ai nghĩ đó là yêu cả. Cho đến khi tốt nghiệp và cô bé chuyển đi chưa kịp nói lời chia tay. Khánh mới cảm nhận được những tiếc nuối đầu đời như thế nào, nó ám ảnh và mãi đeo bám lấy cậu đến tận thời phổ thông, khiến mỗi lần chợt hoài niệm tới, tim cậu lại đau nhói khó hiểu...)…
Duyên đến giữa cô và anh cũng thật bất ngờ. ******************************************** Lúc cô đau khổ nhất, tuyệt vọng nhất, lúc cô tưởng chừng mọi thứ đã kết thúc với cô ( hạnh phúc gia đình, người cha mà cô yêu thương nhất,...) thì anh là người đã xuất hiện bên cạnh cô. Lúc anh cô đơn nhất thì cô lại là người ở bên cạnh anh làm cho anh không còn cô đơn nữa. Dần dần, anh yêu cô nhưng anh lại không muốn nói ra rồi lại làm cô tổn thương. Cô yêu anh, cô lại không sợ không dám nói cho anh biết. ******************************************* Tình yêu thầm lặng giữa cô và anh rồi cũng có ngày phải nói ra nhưng không biết ai sẽ là người thổ lộ cho người còn lại biết để rồi nói ra câu " I LOVE YOU " ****************************************** Khi câu nói ấy thốt ra thì sẽ như thế nào, họ sẽ cố gắn giữ lấy nó hay buông xuôi vì những khó khăn, thử thách, gian nan,...ập đến với họ. Mọi người hãy theo dõi truyện để biết duyên-nợ của họ sẽ đi đến đâu...…
"Cho tôi gửi lại chút nắng vàng" là những câu chuyện tách rời mang đầy cảm xúc của tuổi trẻ, có tiếc nuối, có hạnh phúc, có thất bại, có lầm lỗi.- Như một ngày hè nắng chói chang, cậu chạy đến, nắm lấy tay tớ và nở nụ cười rạng rỡ như tia nắng kia vậy. Cậu trai 16 tuổi khi ấy như tia sáng của lòng tôi...…