Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
- Năm em 16 tuổi, tôi 17 tuổi: em bảo em thích tôi. Tôi từ chối.- Năm em 17 tuổi, tôi 18 : em bảo em yêu tôi. Tôi nói tôi yêu người khác rồi. Em đứng lặng.- Năm em 18 : em không còn thích tôi nữa ư ??!! Thật ra năm tôi 17 , tôi đã yêu em rồi....................................................................Câu chuyện dưới đây xoay quanh những năm tháng khi 2 người đã trưởng thành nhưng cô lại mắc một căn bệnh hiểm nghèo....…
Cậu ấy là thanh xuân của tôi, là bí mật mãi mãi bị chôn vùi, là vị đắng của cà phê, cũng chính là nỗi đau mang vị ngọt của một thời nông nổi.Năm tháng lưng chừng giữa trưởng thành và trẻ con, cậu ấy xuất hiện. Cậu là nước mắt, là nụ cười, là mặt trời, là ánh dương rực rỡ. Cậu ấy là người thương mãi không dám nói ra, là cơn gió nhẹ giữa trời xanh. Hôm nào đó bâng quơ, trong tôi có thêm một người - là cậu. ____________________________________________________Design by DIEMDOAN…
Viết với những xúc cảm của một con người... với những mong muốn trân trọng thực tại... Tuổi đời quý giá lắm đừng hoài phí nó... cho dù có tâm tối thì cũng lấy u ám làm hứng thú đi.. Và cũng viết cho những lời hứa thầm lặng được thực hiện... Con gái không có nghĩa là vô dụng... con gái cũng mạnh mẽ đượcTuyết Hà không phải người tài giỏi chỉ là Hà biết yêu mình thôi... Hà nhìn thấu rồi!Đời là bể khổ Qua được bể khổ là qua đời ...Thể loại: đời thườngTác giả : điệpThể loại : hài hước…
Đây là truyện bựa :> Truyện Bựa :> TRUYỆN BỰA :>Điều quan trọng phải nhắc lại ba lần :3Sẽ thế nào nếu một cô gái trông xinh xắn và yểu điệu như vậy lại là một... *****?Sản phẩm tạm thời cho những ngày vắng bóng :3…
"Tìm thấy rồi! Phong ơi! Chị tìm thấy rồi! Ở đây này!" Đó là tiếng thét của Thùy Linh. Tuy không phải đồ của nó, mà nó mừng như trẩy hội. Tuấn Phong nghe được liền chạy lại chỗ nó. "Đúng cái móc chìa khóa này không? Cute khủng khiếp luôn ý! Với cả nó ở dưới gầm ghế cơ nên em tìm mãi không thấy là đúng rồi." "Vâng ạ. Em cảm ơn chị nhiều lắm!" Vừa nói, Phong vừa cúi gập người để thể hiện sự biết ơn. Lần này, thằng bé nở một nụ cười rất tươi, khác xa với sự điềm tĩnh và có chút khó gần của nó. "Sau này, em nên cười nhiều hơn nhé." Linh xoa đầu nó, nhìn nó với một ánh mắt đầy thiện cảm và cưng chiều."Tại sao ạ?" "Vì em cười đẹp lắm luôn! Mà đôi khi, điềm tĩnh quá người ta lại cho rằng em khó gần đấy!" "Nhưng em vốn vậy mà..." Vẻ mặt Phong có chút trầm xuống."Khó gần đâu mà khó gần? Chị thấy em dễ thương mà?" Nghe được lời khen như thế, đột nhiên nó ngại ngùng quay đi, không dám nhìn thẳng vào mắt Linh nữa. "Em cảm ơn chị." "Ừm." Thùy Linh mỉm cười, một nụ cười tỏa nắng và rực rỡ khiến ai ngước nhìn cũng phải đứng tim.…
Tô Tương Tương là một nữ sinh cấp Ba, một nhân vật gây phong vân ở trường hội tụ đủ thứ trốn học, đánh nhau, không để ai vào mắt Một ngày Tô Tương Tương nhìn thấy học sinh mới chuyển trường Dư Nhiên đang đọc sách trong lớp cô liền cảm thấy tim đập loạn xạ không bình tĩnh lại đượcTừ đó mọi người liền nhìn thấy nữ quái Nhất Trung điên cuồng đọc sách không còn hư hỏng mà ngoan ngoãn làm cái đuôi nhỏ đi theo Dư NhiênTô Tương Tương : Dư Nhiên bài tập này làm thế nào vậy ?Tô Tương Tương : Dư Nhiên cậu xem tớ học đến mắt cũng đã có quầng thâm rồi này Buổi tối mùa hè, sau khi kết thúc lớp học thêm Tô Tương Tương lôi kéo Dư Nhiên đến bể bơi của trường Tô Tương Tương : Nhiên Nhiên nhân lúc trường không có ai cậu biến thành người cá bơi qua bơi lại vài vòng cho tớ xem được không ? Dư Nhiên : Muốn xem ? Nằm mơMọi người đều nghĩ học thần thành tích tốt, cao lãnh như thế sao lại để mắt đến Tô Tương Tương. Nhưng không ai ngờ được một hôm Tô Tương Tương tranh chấp với một nữ sinh đến đánh nhau Dư Nhiên nhìn thấy mặt lạnh đi đến bên cạnh cô hỏi " Tay có đau không ? " sau đó nhẹ nhàng xoa tay rồi khẽ hôn lên mu bàn tay của cô…
Truyện là những dòng tâm sự,những kí ức ,hồi kí về một thời cấp ba của chúng tôi.Không ít lần chúng tôi giận hờn nhau ,rồi lại làm lành ,chọc ghẹo vài câu là hết.Tôi nhớ lắm mấy khi tụi tui ngồi cùng nhau sân si dưới gốc bàng mà trốn tập thể dục ,nhớ lắm những lúc " cứ mỗi đứa 5 ngàn " là chiều có bịch xoài ngồi chấm mắm ruốc .Cả cái lúc, đám tụi tui dám xin nghỉ học vì hôm ấy là ngày giảm giá của thương hiệu trà sữa nào đó.....Tôi nhớ lắm hai năm thanh xuân chúng tôi cùng nhau tạo ra cái gọi là kỉ niệm .…
Cùng là con người tại sao cô phải chịu khổ cực trong khi người ta vô cùng sung sướng. Cùng là phụ nữ, tại sao cô bị vùi dập, tại sao cô chịu phũ phàng trong khi người khác được nâng niu. Cô thật không hiểu, nghĩ mãi đến cùng cô cũng không hiểu. Và rồi cô gặp anh. Có lẽ đi hết cuộc đời này cùng anh, cô cũng không hiểu cái gì gọi là công bằng, cái gì gọi là tình yêu nhưng cô hạnh phúc. Có một người như anh ở bên, cô không hề thấy an toàn. Nhưng chỉ có anh mới làm cho cô tất cả. Và rồi, sau cái vòng quay cuộc sống, yêu nhau... lựa chọn rời xa nhau hay yêu nhau... lựa chọn ở bên nhau, đâu mới là một tình yêu đúng nghĩa.…
Một con quái vật đội lốt con người thì sao? Quái vật cũng sẽ có cảm xúc sao?- Cậu là ai? Sao cậu lại xen vào cuộc sống của tôi ? - Không cần biết cậu là ai, cậu là tất cả của tôi.…
Ai cũng từng bước qua những năm học cấp 3 và tiếc nuối . Và câu truyện trên cũng chỉ là kể về những mẩu truyện nhỏ của tuổi thanh xuân : vui , buồn , ngọt , đắng , ....…