ĐẤU LA : DỊ HỎA PHƯỢNG HOÀNG ( TỰ VIẾT ) Drop
Thanh niên chơi game đấu la đại lục bất thình lình bị cuốn vào game. Một thế giới ảo... Đấu la đại lục 2 của đường gia tam thiếu.…
Con đã hiểu
ông Quốc mỗi ngày đi làm ít nhất là 8 9 Cây số nhưng hằng ngày ông cứ chạy xe đạp đi ,mỗi lần ông đạp xe mồ hôi mồ ke ướt hết cả áo ,mấy đứa bạn ông nói :- Mày đi bằng xe buýt đi cho nó an toàn ông nói : ko Sao đâu đạp xe đạp vậy nè thì tập thể dục có sao đâu Cái bạn bè ông mua cho ông cái xe trả góp Ôn nói : ko cần số tiền để giài ở trong túi là để vợ sinh con cho nên ko cần mua xeÔng đang làm việc nghe tin vợ đẻ ông đạp xe về ông nhìn qua tấm kính của bệnh viện ông thấy cô y tế bế con mình đi tắm ôn thấy con mình mang con số 37 bằng thiết với 5 ngày sau đó cô y tế đem trả lại e bé mà để quên luôn con số 37 ôn đem con về, rồi ông quay lại để xin lại sô 37 để mang về, ôn cắc thật kĩ ,vài người hàng xóm biết rồi nói : có bao nhiêu là đồ quy giá ko giữ lại giữ con số đó làm j ông cười nói :ko đây là báu vật đời tui cô bé lớn lên ngoan cô biết nhà mình nghèo nên rất cố gắng học năm nào cô cx đc giấy khen cho đến năm cô học lớp 8 bị các bạn trêu chọc rằng : con nhà quê thời buổi này mà còn chạy xe đạp đi học nữa ! Cô buồn bã và đi về noi với ba rằng : ba ơi mua cho con chiếc xe máy cho con đi học đi ba ! ôn nói : nha mình còn ko có cơm mà ăn có tiền đâu mà mua xe hả con ! Cô đang học cô nghe tin ba mình làm trong bệnh cô vội vã đạp chạy xe đến bệnh viện và ôn đưa cho con cái hộp mà ôngng đã cắc giữ bấy lâu nay cô mở ra thấy con số 37 và ông nói : đây là vật quý nhất trong đời của bố bỗng nhiên cô ôm bố mà khóc cô nói : con xin lỗi bố! Sau khi ông mất có người giao hàng tới nói : đây là một chiế…
mèo chê cá 🐱
whatever the freak this is…
Đoản Văn
Chỉ là đoản văn (ʘᴗʘ✿) lâu lâu sẽ ra thôi…
Tôi Thấy Hoa Vàng trên Cỏ Xanh
Ngồi im trong gió nghe đêm rớt chợt thấy hoa vàng cỏ xanh…
Ha Ha
Haha…
điệu nhảy bị nguyền rủa|TaeKook
Jeon Jungkook,em là người duy nhất cho rằng điệu nhảy mà dòng tộc luôn sợ hãi và khuyên ngăn chỉ là một điệu nhảy bình thường,cho đến khi..em bắt đầu nhảy..."ta chờ em lâu lắm rồi,thỏ yêu của ta..."gian tình phù phiếm trong người gã trỗi dậy,quấn lấy em ôm trọn con tim.Nhảy hết điệu ca,gã tựa con đại bàng đã thoát khỏi chiếc lồng son nứt gãy làn sương mờ ảo bao quanh lấy em,tiềm thức em rơi vào ảo mộng ơ kìa hình ảnh em và một chàng trai tự xưng là mối lương duyên kiếp trước,ơ kìa Kim Taehyung cơ sao gã lại sống bị đầy đoạ giam cầm trong một điệu nhảy thế này? "1000 năm trôi qua tôi vẫn ở đây chờ em,chờ âm hưởng vang lên để giải thoát tôi,để tôi có thể gặp người tôi thương hơn cả chính sinh mạng..."cớ sao dòng tộc Jeon lại ngăn cấm em nhảy điệu nhảy này? cớ sao sợi chỉ đỏ này không những không đứt mà còn được siết chặt,bao chùm lấy em một thứ tình ái không thể nào sâu đặm hơn? cớ sao sợi tơ hồng vẫn ở đó trói chặt lấy em nhưng gã không thể ở bên em? "hãy đi cùng tôi,Jeon Jungkook" "tôi..tôi không thể" "Jungkook..tôi đã đợi em vạn kiếp,vạn năm rồi" "tôi...tôi"......…
tớ từng xem cậu là tất cả
Hoa có nở sẽ có tàn còn tình bạn thì có mãi dài lâu???…
Nơi tôi thgia event vẽ 🎨
như tên…
Ác Quỷ Trong Em|DemonxSenpai
2 chữ thôi : fic mới…
<< VKOOK >> (Hanahaki ) Bông hoa này là của riêng anh
Kookie sẽ luôn thích huynh…