[Liên tái] Quá Môn - Priest
Cánh cửa hẹp và con đường chật.—Phúc Âm Matthew…
Cánh cửa hẹp và con đường chật.—Phúc Âm Matthew…
Học đường, ngôn tình…
đăng ảnh voxto thôi :3…
Cuộc sống đâu lường trước điều gì. Tình yêu có thể đến rồi đi. Số phận thật trớ trêu khi đưa đẩy đôi ta lại gần nhưng lại xa cách. Mỗi người một thế giới, đến bao giờ thì em mới có cơ hội để được chạm vào anh dù chỉ một lần? Mơ ước của em không biết bao giờ mới thành hiện thực. Em chỉ muốn được ngắm nhìn anh, tựa vào bờ vai, nắm lấy đôi tay ấy đi hết cuộc đời. Nhưng có lẽ đó mãi mãi chỉ là giấc mơ...…
Nội dungCó ai đó đã từng nói rằng: Trong tình yêu, ai bắt đầu trước đó là người thua cuộc. Nhưng câu nói này có lẽ không còn đúng trong tình huống của Tô Cẩn. Gặp và thích Nhan Bác từ cái nhìn đầu tiên nhưng cô gái thông minh ấy khiến người khác phải khen ngợi vì kế hoạch tác chiến của mình. Cô có một sự tự tin hiếm có, dẫu là “cọc đi tìm trâu” nhưng chưa từng thể hiện như một kẻ yếu thế.Sự tự tin của Tô Cẩn không phải xuất phát từ thói ngạo mạn của một cô tiểu thư muốn gì được nấy mà có lẽ từ bản chất kiên cường, cô tin mình gieo hạt cuối cùng cũng có ngày nở hoa. Có lẽ chính sự tự tin và bạo dạn của Tô Cẩn đã khiến Nhan Bác không đao gươm mà đành chịu trói.Thời sinh viên là quãng thời gian đẹp đẽ không vướng lo toan. Nhưng đứng trước ngưỡng cửa của cuộc đời, trên vai mỗi người họ cần gánh vác không chỉ là tình yêu. Tô Cẩn yêu Nhan Bác, không phải cô không tin anh mà là cô không tự tin về vị trí của mình. Nhan Bác cũng yêu Tô Cẩn, không phải yêu không đủ sâu mà là anh không dám đảm bảo cho tương lai của họ. Mỗi người họ đều để ý đến đối phương quá nhiều, càng dè dặt bao bọc lại càng không thể nhìn thấy điều giản đơn bị vùi lấp bên trong. Rồi họ đã xa nhau như thế!Nhưng cuộc đời có biết bao ngã rẽ, đôi chân bước lạc liệu trái tim có còn tìm thấy nhau?…
Đây là fic đầu tiên nếu có gì sai xót thì mong mọi người bỏ qua…
"Em chạy đi, chạy nữa đi, tôi xem em chạy bằng cách nào. ""Em muốn chết? Hảo, chết đi! Chết rồi tôi giữ xác em, chôn cùng với em,... Đừng tưởng chết rồi thoát khỏi tay tôi! ""Lam Trạm à! Em ghét tôi sao? Oh, vậy em tốt nhất ghét tôi nhiều chút, hận tôi nhiều chút,... Vậy mới khiến em lưu giữ hình bóng tôi. ""Em muốn chạy? Em chạy 1 bước nữa đi? Tôi liền đập gãy chân em để em không thể chạy được nữa! ""Em không thèm nhìn tôi vậy tốt nhất em đừng nhìn, bởi vì chỉ cần tôi nhìn em là đủ! Nếu có kẻ dám nhìn em, tôi sẽ moi mắt họ ra!!""Xem ra tôi cần dạy dỗ em nhỉ? Heroin được đó? Em sẽ không thể rời xa tôi nữa rồi" . "EM ĐỪNG BAO GIỜ NGHĨ ĐẾN VIỆC THOÁT KHỎI CHÚNG TÔI". Viết tặng cho bé @Faksjjk2…
Phim wednesday clubs nữ 9 đáng ra là Jane nhưng dell hiểu kiểu gì con gmm lại đổi dv thành Film nhưng tớ vẫn muốn Nanijane cơ thế là quyết định biết một fic về anh chị,nhưng mà tớ vẫn thích Film nha.…
ko có gì đâu với lại ko biết;-;…
Công bị tai nạn , có chút tra 88Thế thân mạnh mẽ nội tâm thụ . HE Cậu dành cả thanh xuân để yêu hắn Hắn lại dốc hết lòng vì một kẻ lừa đảo Nhưng trải qua bao thăng trầm . Cuối cùng công đã nhớ lại kí ức và hạnh phúc bên thụ…
h+, he, đam mỹ, ngược tâm, hiện đại, 1×1Đọc thì đọc không đọc thì lượn…
insprire from 'i love you so' by the waltersdo not copy!…