Chương 4: Trị riêng và vector riêng
…
Câu truyện kể về một cô gái.....…
TG4 : Quốc sư công x Người cá thụ.Vì có nhà đã làm dở phần này mà lâu chưa update nên mình edit các chương tiếp theo để đọc dần, mang lên đây chia sẻ cùng mọi người.Chưa có sự cho phép của tác giả, cấm reup, cấm chuyển ver. Bắt đầu từ chương 108.…
➥ Summary: "Ngươi là ai? - có người từng bảo ta học chữ [ tha ] nhưng ta vẫn chưa viết được..."✎ Pairing(s): Yungi✎ Catogory: General ✎ Status: Incompleted…
ATEEZ không chỉ gói gọn hai người mà là tám người.Author: ---Disclaimer: Họ không thuộc về tôi hay ai, họ là chính họ, câu chuyện sau đây là một nơi thật xa so với câu chuyện của họ.…
Những tranh vẽ từ hồi nhỏ đến lớn của tớ ❤ mong các cậu ủng hộ 👼…
Truyện mình tự viết thấy hay thì ủng hộ…
tổng hợp toàn bộ oneshot(?)/idea ngọt như kẹo bông gòn, mình viết lowercase lưu ý: tất cả đều là trí tưởng tượng của tác giả vui lòng không ăn cắp khi không có sự xin phép cp: Seongjoong(ATEEZ Seonghwa x Hongjoong)…
Ngược, ngược đến đau lòng.khuyến cáo ai có trái tim mong manh đừng nên xem :3…
Tự viết,sưu tầm...…
Cô một du học sinh Trung Quốc và anh một soái ca lạnh lùng người Trung Quốc. Chuyện tình yêu giữa 2 người khác quốc gia này sẽ như thế nào thì mọi người đọc truyện để biết nhé. Đây là truyện đầu tay có gì thiếu sót mọi người bỏ qua. Mình viết vì đam mê, và mình rất thích tưởng tượng nên mình mới quyết định đem sự tưởng tượng của mình vào truyện .…
S'entendre là thấu hiểu nhau, dù không cùng nhau tiếp tục cuộc hành trình ấy nhưng trong lòng không thể không quên.Park Dohyeon cầm chiếc cup danh giá nhất nhưng lại đánh mất đi tình yêu của đời mình.…
..."Gấu con ngốc lắm, em có biết anh yêu em nhiều như nào không?" Nước mắt rơi làm nhòe đi hàng chữ trên giấy, em quỳ rạp xuống nền đất mà gào thét"Em cũng yêu anh hai nhiều lắm, anh hai nghe em nói không?"Có lẽ là không....…
Đây là lần đầu tiên mình viết truyện, cho nên vẫn còn sai sót rất nhiều, mong mọi người ủng hộ truyện của mình.…
Đã bao giờ bạn cảm thấy bất công cho nhân vật chính chưa?Xin lỗi, một câu hỏi kì quặc nhỉ? Để tôi đổi cách hỏi khác, bạn có từng cho rằng cái kết của một câu chuyện quá hời hợt không? "Sống mãi mãi hạnh phúc về sau" - bạn nghe có thấy lố bịch không chứ? Chúng ta đều biết "hạnh phúc" vốn không thể đi chung với "mãi mãi". Vì cuộc đời là một hành trình và hạnh phúc cũng chỉ là thứ niềm vui nhỏ khi ta tìm được chỗ nghỉ chân sau một đoạn đường khó đi. Sau tất cả, thời gian sẽ luôn ép ta phải cất bước. Chúng ta đã được biết kết cục của phản diện là bị đả bại, thế giới thì được bình yên. Vậy còn nhân vật chính? Anh ta sẽ làm gì sau khi "sống hạnh phúc mãi mãi về sau"? Câu trả lời chính xác ngay cả tôi cũng không biết. Nhưng tình cờ thay, tôi có một người bạn có thể giải đáp thắc mắc đó cho chúng ta. Cậu ta đến từ một câu chuyện rất cũ... và rất mới.…