Chiều tối 4
…
Đại cáo Bình Ngô…
Đây chỉ là một blog nhỏ-Nếu bạn giống như tôi ngụp lặn trong các mối quan hệ .Muốn sống một mình mà không cô đơn.Nó sẽ là mẩu chuyện nhỏ để ta thấy mình trong đó và chia sẻ với nhau.Tôi không phải người viết chuyên nghiệp nhưng mong rằng sự thanh thuần sẽ cho bạn cảm giác dễ chịu…
Khi cá voi chết đi, xác của chúng mở ra một cuộc đời khác.Vậy còn chúng ta, chết đi để lại gì?…
Mong mấy thím ủng hộ…
Xin chào!Tôi là một nữ sinh cuối cấp II bình thường như bao nữ sinh khác, tôi cũng có sở thích xem anime, đọc manga. Tất nhiên là chồng và vợ của tôi phải sếp một hàng dài từ chỗ tôi đứng đến chỗ mà tôi không biết là chỗ nàoLà một con hủ, tôi đã không để bản năng của mình thất vọng khi OTP của tôi không chừa một ai. Sau nhiều năm đọc truyện, cày cuốc chăm chỉ, da mặt của tôi đã đạt level max khi tôi có thể đọc pỏn mà không đổi sắc, đọc HE mà không cười và đọc SE mà không khóc(trước mặt bố mẹ). Ship chồng với người khác mà không trái lương tâm và nhìn chồng bị abcdxyz mà còn cười nham hiểmThật là cảm giác! (Mong anh Snoop pi không đòi bản quyền, chúa phù hộ anh 🙏🏼)Nghiệp đã đến với tôi =))Khi tôi đang đọc pỏn chồng Mikey với chồng Takemichi và cười như một con điên thì từ sau lưng tôi vang lên một giọng nói"Cái l*n gì thế!?"Tôi vội quay ra đằng sau nhìn và củ lạc giòn tan. Ôi, Mikey yêu dấu, sao anh lại xuất hiện ở đây, anh đã bảo là đè Takemichi đến sáng cơ mà. Bây giờ mới là buổi tối, vào làm tiếp đi anh! Đừng ra đây dọa em!!!*Lưu ý:-Tác giả ngu văn, đừng mong đợi nhiều-Đọc-cho-vui-dở-xin-đừng-nói-lời-cay-đắng-(。•́︿•̀。)-Viết về nhiều bộ anime, manga, nhưng trước hết là Tokyo Revengers…