Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác giả: Francis CainNgười dịch: Aquora BlackBản gốc: https://www.wattpad.com/story/14606365-get-over-it-boyxboy BẢN DỊCH ĐÃ ĐƯỢC SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ"Con người tìm thấy cái đẹp ở nhiều thứ khác nhau."HAI CHÀNG TRAI.Một người tóc vàng, người kia tóc đen.HAI CHÚ CHIM.Một con bị bẫy trong một cái lồng thiếu an toàn, con kia bị đàn áp.HAI LỰA CHỌN:Đứng dậy và đấu tranh, hay chết vì nổi loạnHAI CÂU HỎI:Vì tự do, con người sẽ đi xa đến đâu? - và, ở một thế giới, nơi mà con người có quyền được tự do, liệu chuyện đó có còn quan trọng hay không?…
Tôi mang tâm trạng hoang mang đó lên lớp ngày ngày hôm sau, chuyện là để cô dặn dò một số thứ trước khi lao động đầu năm và khai giảng.Tôi cơ bản không chú ý tới lời cô, cứ chống cằm theo thói quen; và cũng theo thói quen, nhìn bên tay trái.Cô đang điểm danh; tôi hô tên tôi có rồi, lại tiếp tục chìm vào suy tư."Hoàng Phụng Nhi!""Dạ có!"Hoàng Phụng Nhi là tên đầy đủ người bạn cùng bàn với tôi. Người bạn khá mũm mĩm, cái tên lại toát lên vẻ gì đó giống như là quyền quý.Tôi quay mặt sang xem thử thì...Đ* má, đây không phải là con bé nhà số 7 đường Hoàng Văn Thụ tôi vừa thấy hôm qua sao?Ra về, tôi lén theo chân nó. Chính xác ngôi nhà đó là nơi nó thuộc về.Hoàng Phụng Nhi, thú vị thật, gấp mấy tỉ lần Lê Mỹ Ngọc Lan Anh!****************Bìa: canva với pinterest gánh=)))Ngày bắt đầu: 06_11_2023****************Đây là tác phẩm đầu tay của tớ, vẫn còn đang trong quá trình sáng tác. Rất mong nhận được sự ủng hộ và góp ý của các cậu!!!!P/s: Tớ sẽ rất biết ơn cậu óoo, người đã giúp tác phẩm này trở nên hoàn thiện hơn!!!!!!!!!!!!…
Hồi cấp hai tôi từng mơ trở thành Kpop star, rằng bằng một cách nào đó tôi là con rơi con rớt của những ông trùm âm nhạc, họ mang tôi sang Hàn Quốc để tôi được debut làm đàn em của EXO, sau đấy chúng tôi sẽ cùng nhau tạo nên một câu chuyện tình yêu đẹp nhất đất nước. Tôi lớn dần lên và chấp nhận sự thật rằng mình không thể trở thành idol, tuy nhiên, tôi vẫn là idol theo một hướng nào đó, idol thị phi. Câu chuyện với Việt chỉ là phát súng khai màn của cuộc đời đầy rẫy những lời bàn tán chê bai, nói theo ngôn ngữ phổ thông của thời đại thì là drama ngập họng. Sau đó, trên đường đời va vấp, tôi còn ngã vào những bể drama lớn hơn, shock hơn với những cú cua vỡ cả một chồng mũ bảo hiểm, để rồi hai mươi hai tuổi, lúc sếp đang ngồi vừa cười vừa mếu vừa chửi tục về việc cấp bách của công ty, tôi - thư kí chạy vặt của sếp, miệng lén ngáp trong khẩu trang còn tay trộm gõ những chữ đầu tiên. Tôi cá là nó đủ dài để viết được ít nhất bốn mươi chương nữa, nhưng chính tôi đủ thời gian và kiên nhẫn để gõ bằng đó hay không thì không chắc. Sau đây tôi xin phép được bắt đầu kể về cuộc đời của mình.…
Tác giả: Pà MếThể loại: Học đường, HE, ngọt.Nhân vật: Bách Yên x Ngô TàVăn án:Q: Nghĩ gì về đối phương (bắt buộc trả lời thật lòng)Đáp án: Ngô Tà: Ngoài việc hơi xấu xa thì cái gì cũng tốt. Cậu là tốt nhất!!"Thế nào? Cảm động chứ?""Cảm, cảm động quá.""Sao tớ không thấy biểu cảm của cậu có cái gì gọi là cảm động nhỉ?""Vậy sao?""Còn không phải!!!?! Cậu viết cái gì? Đưa đây mau lên."Đáp án:Bách Yên: Quê mùa"Đừng lúc nào cũng đem phong cách của người khác ra châm chọc.""A, vậy sao?""Đừng có lặp lại mãi một câu hỏi, mau, cậu mau viết thêm ưu điểm của tớ vào đây."Sửa đáp án: Bách Yên: Quê mùa, ngu ngốc"Tớ liều mạng với cậu!"Sửa đáp án: Ngô Tà: Xấu xa, cực kì xấu xa!Nhắn:Truyện mang tính cá nhân cao, vui lòng không mang đi đâu dưới mọi hình thức.…
Giữa khoảng trời vô định, cô là vầng trăng, anh là mặt trời. Trăng lên, mặt trời lặn, trăng lặn mặt trời lên.Hai thứ ánh sáng của đất trời, không bao giờ gặp nhau.Họ là những con người tưởng chừng sẽ không bao giờ chạm nhau, nhưng số phận đã đưa đẩy để họ thấy nhau, cũng như mặt trăng trong nhiều năm sẽ gặp được mặt trời.Nhưng không phải gặp là sẽ yêu, còn bao nhiêu vì tinh tú xung quanh họ.Vậy, phải mất bao lâu mặt trăng và mặt trời sẽ thương nhau mãi mãi ???Đón đọc và tìm hiểu thêm chi tiết :))))Chương mở đầu : 16.8.2014Tác giả : huyenmika…
Dưới cơn mưa năm đó Hoài Thương gặp Trọng Duy. Tưởng chừng cùng nhau trải qua năm tháng tươi đẹp của thanh xuân đầy ngọt ngào, cũng không kém phần vụng về khi bắt đầu yêu của tuổi mới lớn. Nhưng liệu quá khứ đau thương kia có buông tha cho họ?P/s: Mình cũng chỉ mới tập viết đây thôi, mình biết sẽ có lúc bản thân chưa hoàn thiện hoặc sai sót trong việc phát triển cốt truyện và nhân vật. Nên mọi người có thể đọc giải trí sau những ngày làm việc, học tập căng thẳng đừng quá khắc khe với câu chuyện mà mình đang xây dựng nhé. Nếu được góp ý nhẹ nhàng để mình có thêm kinh nghiệm phát triển cho sau này thì mình lấy làm biết ơn mọi người nhiều lắm. Cảm ơn mọi người đã đọc đôi lời tâm sự của mình nha >
Các bạn có tin là trên đời này có một thứ gọi là tình yêu sét đánh không. Họ, hai người chẳng liên quan gì đến nhau, nhưng lại tìm được nhau trên cõi đời này. Họ lao vào nhau như những con thiêu thân, đem hết tâm can để yêu đối phương.Đinh Ngọc Huy - Kito Hữu. Một chàng trai ấm áp nhưng tính cách có phần trẻ con. Khoa quản trị kinh doanh. Chưa yêu lần nào. Tích cực tham gia công tác đoàn hội, thành viên bạn quản trị club music trường. 21 tuổi.Đặng Lạc Thiên - Phật giáo hữu. Một chàng trai học Thiết kế thời trang, tính tình lạnh lùng trầm mặc. Một ẩn số với đầy rẫy tin đồn tình ái. 20 tuổi.Liệu họ có hạnh phúc bên nhau được hay không với mối tình đầy ngang trái của mình, hãy cùng đón đọc tác phẩm Mối tình đầu của Henry nhé.…
* Tất cả địa điểm trong truyện đều lấy ngoài đời thực. *Truyện lấy bối cảnh tại thành phố Hà Nội.*Tất cả nhân vật trong truyện đều là hư cấu, nếu có sự trùng hợp đó chỉ là ngẫu nhiên.*********TRÍCH ĐOẠN********* " .....Cái Trà khẽ di chuyển lại gần tôi, nhẹ gối đầu vào tay tôi, tôi đoán chắc nó lạnh, tay tôi vô thức với lấy cái áo khoác đồng phục bên cạnh đắp cho nó, chưa bao giờ tôi có cái cảm giác kì lạ như thế, là do lần đầu tiếp xúc gần với con gái chăng? Nhưng bận tâm làm gì nữa giờ tôi cảm thấy Trà như là của riêng tôi, tôi có thể dang rộng tay ôm lấy nó vào lòng mình mà ngủ thiếp đi, bây giờ đây tôi cảm thấy con bé như là cả thế giới của tôi, nhưng tôi với nó đang là bạn cơ mà? Sao tôi lại muốn làm hành động ấy? Mùi đào thơm ngọt nơi tóc nó đã kéo tôi ra khỏi dòng suy nghĩ ấy; giờ tôi cũng chẳng biết là mấy giờ rồi nữa, chỉ biết là đã rất muộn rồi thôi, ánh đèn ngoài hành lang hắt qua khe cửa nhỏ của phòng dụng cụ rọi vào khuôn mặt của Anh Trà, càng nhìn nó tôi càng muốn ôm chặt nó vào lòng, nó đẹp lắm, hàng lông mi cong dài của nó, đôi môi nhỏ chúm chím khi ngủ, cái sống mũi... tất cả mọi thứ tôi nhìn thấy trước mắt đây càng khẳng định rõ ràng TÔI THÍCH TRÀ...." -Trích "Nhật kí của Anh Khoa"-…
Cô có một người bạn thân là con trai. Nói ra thì hơi tréo nghoe vì đoạn tình cảm này hoàn toàn không nên xuất hiện giữa hai đứa. Trong khi cô cứ ngâm ngẩm thích thằng bạn thân của mình, thì cậu lại chưa từng dùng ánh mắt tình yêu mà nhìn cô.Đôi khi cô cũng tự thấy chính mình là mối đe dọa, và cũng thấy mình thật ích kỷ. Ngang nhiên lấy cái danh bạn thân để được gần anh thêm một chút, cứ lảng vảng quanh anh như một cục đá ngáng chân.Cô có tỏ tình với anh không? Có, cô tỏ tình cũng kha khá nhiều lần.Nhưng lần nào cũng nhận cái lắc đầu từ chối của anh.Có điều, nếu anh đã từ chối, tại sao anh vẫn giữ cô bên cạnh? Tại sao anh lại cứ đôi lần khiến trái tim cô thản thốt?Vậy mà, đến lúc cô thử váy cưới, người nhìn chăm chăm vào bóng lưng cô, trầm mặc suốt một đêm lại là anh. Rất rất lâu sau đó, cô mới biết được rằng, trước ngày thử váy, chồng chưa cưới và người bạn trúc mã của cô có một buổi tâm sự dài, thật dài. Nội dung cuộc trò chuyện chẳng được tiết lộ, duy chỉ có một điều cô được phép nghe lại: anh đã khóc trong men say.Nhưng biết cũng chả làm được gì cả, bởi cô hiện sống rất hạnh phúc với chồng mình, còn người bạn kia dường như đã bặc vô âm tín từ ngày cô lên xe hoa....Truyện buồn sương sương. Viết ra để giải trí nên vượt khỏi luật pháp, trí tưởng tượng hay thực tế. Đề nghị không yêu cầu truyện chân thực trong vài chi tiết, bởi vì truyện là ảo. Ảnh mạng (theo nguồn ảnh thì có lẽ từ đẩu in) ...Truyện được viết vào 20/03/2024…
Chiếc váy dài trắng dài ngang mắt cá chân, mái tóc dài xoã qua vai. Dịu dàng, thông minh, xinh đẹp phải là tôi - Đào Mai Xuân. Đẩy nhẹ cánh cửa tôi bước vào lớp trung tâm tiếng anh CEO. Trước ánh mắt ghen tị của lũ con gái và sự "đánh giá" bởi hầu hết lũ con trai, tôi chẳng quan tâm vì tôi đến đây là vì cậu ta - người con trai vừa gần gũi vừa xa lạ cuối góc lớp - Lê Duy Khanh. Tôi giới thiệu bản thân bằng một nụ cười và từ từ bước xuống cuối lớp nơi Khanh ngồi. *Cạch* tôi đặt trước mặt Khanh ly trà đào, tôi cười nói:- Cho Khanh nè Bấy giờ, Khanh mới thôi nhìn tập đề ielts mà nâng cặp mắt qua lớp kính cận khó hiểu nhìn tôi.Tôi bật cười nói:- Uống đi. Trà đào ĐML cậu thích mà.Khanh nhìn tôi kiểu *ụa ai đây?*- Uống đi Xuân không bắt Khanh bao lại Xuân đâu....Xuân đâu có cần. Xuân cần Khanh cơ. Tôi nói rất tỉnh, âm lượng không to không nhỏ nhưng đủ để Khanh nghe thấy. Khanh thoáng bất ngờ Khanh hiểu có lẽ vậy. Khanh lại lần nữa bày ra bộ mặt khó hiểu tuỳ nhưng tôi biết nó đến rồi.Lê Duy Khanh - người con trai đầu tiên dám block tôi mày tới số ròi pé.-----------------------------16:00 ngày 21/11/2022By Hurtsh✨✨@Cảnh báo có chửi tục nha nhưng mà cũng không quá tục tĩu lắm đâu…
"Tớ thích cậu""Sao cơ?" "À...haha tớ thích,à không,cực kì thích cậu giải hộ bài tập lí cho tớ. Cậu biết không! Từ ngày bài tập qua tay cậu là thầy cô tổ Tự nhiên réo rít tặng cho tớ cả cơn mưa lời khen. Ôi chao! Chắc hẳn,họ cũng đang mừng thầm. Bởi họ thật may mắn khi có được cô học trò vừa xinh đẹp,thân thiện,chăm chỉ,ngoan ngoãn lại còn học giỏi nữa...Lục Phong,cậu có thấy thế không?"Tôi tuyệt nhiên thao thao bất tuyệt mà chẳng để ý đến những gì đang xảy ra xung quanh. Chẳng biết trên đời này,còn ai dở hơi được như tôi không. Ngại chết đi mất! Nhưng còn xấu hổ hơn nếu tôi bị từ chối ngay lúc này."Tớ cũng thích cậu" - Lúc này,Phong mới cất tiếngTôi không suy tính,không ngại ngùng mà đáp lại ngay "Vì tớ hoàn hảo quá chứ gì" Phong Phong nói tiếp,đôi mắt tựa như thiên thần mang theo cả hồn tôi bỗng sáng lên,long lanh khó tả. Nó như thể là một thứ vũ khí có thế giết chết trái tim non nớt của cô nàng tuổi 16. Đôi mắt ấy còn tuyệt diệu hơn khi nhẹ nhàng nhìn tôi bằng vẻ quyến luyến,ngượng ngùng: "...À không.Tớ cực kì thích cậu,Trương Thư Di!"…
Anh hơn nhỏ 3 tuổi, vậy mà lần đầu gặp mặt, nhỏ lại không ngần ngại gọi anh là "tên ẻo lả", sau cho đúng tuổi sửa đôi chút thành " ông anh ẻo lả". Một con bé hảo ngọt cuồng kẹo dâu, một ông anh cuồng cây cảnh lại ghét kẹo dâu. Nhưng muốn cây của mình yên thân thì lúc nào anh với nhỏ gặp nhau đều phải "hối lộ" nhỏ kẹo dâu. Lúc đầu khó chịu sau thành thói quen luôn mang theo kẹo dâu bên mình, anh từ một tên ghét đồ ngọt lại thích thứ kẹo siêu ngọt của con bé nghiện đường.-Tại sao nhóc thích thứ đồ ngọt lịm này thế chứ, ngọt chết được!-Vì Ui muốn sau này có người đối với mình luôn ngọt ngào như chiếc kẹo này. Kẹo dâu có màu hồng, là màu của tình yêu đấy! Thứ ẻo lả suốt ngày cắm mặt vào mấy cái chậu cây như ông anh hiểu cái gì được!~~~~~~~~~~~~~~~Nếu bạn nào đọc Akuma to Ouji hẳn còn nhớ Ui-chan bạn của Airi. Đây chính là chuyện mà tác giả viết tặng cho cô bạn này- Netsukawa Ui.~~Credit: Cạc-TMT cute phách lối :">> ~~…
Hii các bae.Mình mới tập viết lách và "Đóa hoa dưới nắng" chính là tác phẩm đầu tay.Mình viết chủ yếu xoay quanh cuộc sống học đường của chính bản thân nên có thể sẽ gặp nhiều sai xót.Truyện của mình ngôn từ có thể chưa được hay do trình độ của mình vẫn còn non nớt nhưng mình vẫn mong các cậu đừng toxic.Chúc các cậu đọc truyện vv.".....Anh gom vội những mảnh tình dang dởVương lại trên những lối cũ ta quaEm nhớ không,đã bao lâu rồi nhỉ?Năm tháng ấy giờ đã quá đỗi xa...Viết tặng riêng em,người con gái đã từng là cả thế giới.Viết gửi cô gái đã từng là cả thanh xuân.Tặng em người đã cùng anh qua bao miền giông tố.Nhưng đến cuối cùng,ta vẫn chỉ là người dưng.Chúng ta sinh ra vốn dĩ như hai thế giới hoàn toàn khác biệt.Có lẽ,chúng ta sẽ chẳng thể thuộc về nhau"𝐃𝚎𝚋𝚞𝚝:7.12.2023#HaNhienn…
"Mùi nắng hạ" - Bộ truyện thứ hai nằm trong chuỗi series "Đầu hạ và vì tinh tú."----------------"Rồi sẽ ra sao khi trong làn mưa trắng xóa này, tưởng vốn chỉ có mình mình lại có thêm một người nữa? ...Lúc tôi nhận ra, bạn đã cởi chiếc cặp để xuống nền đất, lấy hai tay phẩy phẩy chiếc áo sơ mi vốn đã ướt nhẹp và vuốt mái tóc đen đẫm nước ra sau rồi nhìn ra làn mưa. Bạn ấy liên tục nhìn vào chiếc đồng hồ đeo tay rồi nhìn khắp người mình, sau đó lại nhìn ra màn mưa nặng hạt chẳng có dấu hiệu dừng lại. Mãi đến khi cậu bạn đưa mắt nhìn về phía tôi, con bé vẫn đang đứng cách cậu một khoảng và đang chằm chằm nhìn cậu nãy giờ. Trong cơn mưa tầm tã xám xịt ấy, lần đầu tiên tôi gặp cậu. Một câu chuyện tôi chẳng thể gọi tên cho đến mãi sau này."_______________Thiết kế bởi Ivy in the Rain28.7.2024…
-Cô gái với nét mặt thanh tao pha chút vẻ dũng cảm, tự tin này là Lâm Nhật Hà, một cô bé năng động, can đảm và thông minh. Cái tên Nhật Hà mang ý nghĩa của một mặt trời luôn chiếu sáng, soi rọi cho cô bé trong cuộc sống, cũng như là trên con đường mà cô bé đi, biểu thị cô bé sẽ luôn mang theo mình vầng hào quang rực rỡ cùng một phong thái tự tin là chính mình. Vì cái tên Hà ba mẹ đặt cho cô khiến họ liên tưởng đến cây bạc hà mang ý nghĩa màu xanh tươi mới, tràn đầy sức sống cũng như sự thoải mái, sáng suốt trong mọi việc, thế nên người thân vẫn thường gọi cô là Mint. -Lê Thiên Đào là mẹ của Lâm Nhật Hà, bà là một bà hoàng của ngành thời trang, với một thái độ cũng như khả năng hết sức chuyên nghiệp đã tạo nên một người xuất sắc, tài năng như bà. Những bộ trang phục mà bà thiết kế luôn đứng top đầu và được mọi người hưởng ứng vô cùng nhiều, vì thế mà cái danh xưng bà hoàng thời trang được mọi người ví von là vô cùng chính xác để nói về bà. Hơn hết bà Đào còn là một người mẹ giỏi, tuy đôi khi bà vẫn nghiêm túc nhưng cách bà dạy và đối xử với con là vô cùng đúng đắn.…
"27 ngày" - nguyên tác "In 27 days" - đoạt giải thưởng Watty Award 2012Bởi tác giả Alison Gervais (Wattpad ID: HonorInTheRain, mình dịch theo bản tiếng Anh tác giả đã đăng đầy đủ trên này nha) Dịch giả: mình =))))TRUYỆN MÌNH CHỈ ĐĂNG DUY NHẤT TRÊN WATTPAD NÀY Ạ. TRUYỆN DỊCH CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ. SÁCH ĐÃ ĐƯỢC XUẤT BẢN, BÁN Ở TRÊN AMAZON VÀ CÓ CẢ BẢN ĐIỆN TỬ CHO KINDLE, GIÁ CHỈ 1$ BẠN NÀO CÓ ĐIỀU KIỆN THÌ MUA ỦNG HỘ TÁC GIẢ NHÉ.TÓM TẮT TRUYỆN: Hadley Jamison không biết phải nghĩ gì khi nghe tin bạn học của mình, Archer Morales, tự tử. Tuy không biết rõ về cậu, nhưng điều đó không ngăn cản cô cảm thấy sẽ có điều gì đó mà cô có thể làm để giúp cậu ấy. Vì vậy, trước sự ngạc nhiên của chính Hadley, vào ngay đêm tang lễ của Archer, cô đã tự mình chạy đua với Thần chết và được cho cơ hội quay ngược thời gian để ngăn Archer kết liễu cuộc đời mình. Một cuộc chạy đua chăng? Chỉ có hai mươi bảy ngày để làm điều đó. Và nếu Hadley không thành công? Chà, cô không muốn nghĩ về chuyện đó đâu.…
Trích đoạn 1:Nằm lim dim trên mặt bàn nhìn Khoa, nó thấy Khoa đang giải đề tiếng Anh thoăn thoắt. Cái cậu này...có bằng IELTS cao trót vót rồi mà vẫn cố gắng tới vậy. Mà cũng phải, có bao giờ nó thấy cậu không cố gắng đâu. Cái gì cũng cố, cố học, cố chơi thể thao, hoạt động ngoại khóa, cố ăn, cố giao tiếp, cố cả cười. Đấy vừa nói xong, Khoa quay sang nhìn nó, nở một nụ cười ấm áp như mọi khi:"Đan nghĩ gì mà nhìn tao lâu vậy?""Không có gì, chỉ thắc mắc Khoa có bị lập trình trước không?"Trích đoạn 2:Bức thư chỉ vỏn vẹn 2 dòng:You.You are my good days. Hít một hơi thật sâu, tôi dụi đầu vào lòng Khoa. Hương nước hoa hòa lẫn với mùi nước xả nhàn nhạt, thấm trọn cảm xúc của tôi. Khoa choàng tay ôm tôi, không nói gì cả. Mãi một lúc sau, tôi mới ngẩng lên nhìn Khoa, anh nhìn tôi cười hiền. Nụ cười không còn gượng ép như trước. "Cảm ơn anh vì đã thành thật với cảm xúc của mình"Mắt anh hơi giãn, anh nhìn tôi ngạc nhiên rồi lại kéo tôi vào lòng."Anh đã từng nghĩ là mình không thể, cảm ơn em"…
Vào cái năm đẹp nhất của lứa tuổi học trò, cái năm mà tràn đầy hi vọng với tương lai với những ngôi trường cấp 3 mơ ước thì... Hạ lại phát hiện mình mắc phải căn bệnh ung thư quái ác ? Làm sao đây ?Tương lai của Hạ ? Ước mơ của Hạ ? Và còn cả mối tình chưa ngỏ lời với người mà Hạ thầm thương trộm nhớ ? Chán nản, tuyệt vọng, Hạ sống trong sự đau thương và vô vọng cùng cực. Mất đi ý chí, động lực sống...có lẽ dù là mơ Hạ cũng không ngờ mình sẽ chết ! Sẽ chết ở thời điểm thanh xuân mình rực rỡ nhất ! Không ! Hạ phải sống, Hạ còn mẹ còn anh trai và còn cả... Mối tình đầu là Vũ Lâm cô chưa thổ lộ. Chỉ cần sống, 1 ngày...1 tháng hay bạo nhiêu cũng được. Hạ muốn được sống ! Được đặt chân vào ngôi trường chuyên mà Hạ mơ ước và cả được thử một lần được yêu nữa..._____Cuộc sống có rực rỡ hay không vốn chẳng nằm ở vấn đề thời gian mà nằm ở cách bạn sống. Nguyễn Ngọc Hạ đã kiên cường chiến đấu với bệnh tật ! Còn bạn ? Chúng ta sống vì lẽ gì hay chỉ tồn tại cách vô mục đích ?Hãy sống ! Hãy sống thực sự vì lúc bạn cận kề với cái chết bạn sẽ chẳng thể sống thêm một lần nữa.Em Và Hạ - Dựa trên câu chuyện có thật.…
Vũ Tường Vy - một học sinh chuyển trường vào năm lớp 12, không giỏi kết bạn cũng như có mối quan hệ không tốt với bố mẹ. Vy đem lòng thương nhớ cậu bạn lớp trưởng ở trường cũ, nhưng sau khi chuyển trường thì mối liên kết cũng nhạt nhòa dần. Trong lúc cô đơn giữa một thành phố mới, những con người mới như thế thì Vy gặp Quân - bạn cùng bàn bất đắc dĩ môn Lí ở lò luyện thi đại học.Nguyễn Hoàng Quân - một học sinh chuyên Lí nhưng mang niềm đam mê với âm nhạc. Bố mẹ ngăn cản đi theo con đường nghệ thuật nên rất bất mãn, đi học để đối phó là chính. Rồi Quân gặp Vy, cô gái ít nói nhưng tốt bụng thường giúp đỡ cậu những điều nhỏ nhặt.Hai con người tưởng chừng xa lạ đã tìm được kết nối với nhau. Họ cùng nhau đi qua những năm tháng cuối cấp đầy căng thẳng để bước vào kì thi đại học quyết định cả một đời người. Những tưởng không thể gặp lại sau kì thi đại học đó, nhưng duyên phận lại một lần đưa Vy và Quân vào chung một trường đại học.Lên đại học, mối quan hệ càng thêm khăng khít vì họ là người quen duy nhất của nhau giữa thủ đô Hà Nội phồn hoa. Giữa những cảm giác lạc lõng chênh vênh giữa đất khách quê người, họ là niềm an ủi và chỗ dựa duy nhất của nhau. Và rồi cứ thế, tình cảm giữa hai người lớn dần lên từng ngày...---Đọc đầy đủ tại app Allnovel hoặc Dreame…
Câu chuyện dưới đây là dựa vào một câu chuyện có thật ngoài đời, những trang sách về sau đều là do mình tự tạo nên và viết tiếp. Sẽ có những thành tích học tập hay câu chuyện được nhắc đến nghe có vẻ hơi ảo nhưng hoàn toàn là sự thật. Bởi chính tính thực tại vô cùng ngọt ngào ấy mà mình hy vọng mọi người sẽ đón xem truyện thật nhiều nhaa…