Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Cậu có làm bạn với người yêu cũ không?Mình thì có đấy"Nó và Minh từng rất thân, thế nhưng khi lên cấp 2, Minh đi học xa nhà, chúng nó cũng cứ thế mà dần xa... Thế rồi cơn mưa mùa hạ chợt tới, rửa trôi những ngượng ngùng rào cản, chúng nó lại cười khi nhìn thấy nhau, cung ngân nga những giai điệu bài hát, dường như khoảng xa cách hồi ấy đã chìm vào quên lãng...Minh tỉnh giấc sau con mộng mị, theo phản xạ quay đầu xuống, may quá, An Chi vẫn còn ở đây, còn lấy trộm bút của cậu vẽ nên những hình thù ngờ nghệch, Minh bất giác nở nụ cười, một niềm vui đúng nghĩa.…
Tôi chưa từng nghĩ sẽ có một ngày Trần Vũ Nhật Hoàng sẽ bước vào cuộc đời tôi. Càng không nghĩ rằng bản thân sẽ được yêu bởi một người như thế.Ý tôi là, Trần Hoàng đẹp trai vl, nhà thì giàu và 10 điểm tinh tế. Mà tôi thì điển hình là một đứa bê tha và không biết chăm sóc bản thân. Chỉ sau khi gặp Trần Vũ Nhật Hoàng, được nó cưng như trứng thì tôi mới tìm được phiên bản tốt hơn của mình.Giống như đang bị cảm cúm, người thì nóng rồi lại lạnh, nôn nao và được dỗ cho uống thuốc.…
Tiếng mưa róc rách ngoài cửa sổ,bóng tối bao trùm cả căn phòng,thân hình bé nhỏ của tôi cuộn lại trong chăn,ánh sáng nhỏ nhoi của chiếc điện thoại chiếu vào khung mặt,tôi lấy tay dập tiếng chuông điện thoại đang reo kia.Tôi mệt mỏi lấy tay gác lên mặt,mắt ửng đỏ từ đâu giọt nước chảy ra dần dần ướt đẫm chiếc gối.Mệt lắm rồi tôi chẳng còn sức nào nữa, ngày ngày phải đối diện với cuộc sống của bản thân khiến tôi càng có ý định nghĩ tới cái chết của mình.❌Nội dung và nhân vật trong truyện chỉ hư cấu không có ý định xâm phạm, xúc phạm ai.16/7/2024…
Trích đoạn 1:Tôi không chắc nữa, tay tôi cầm điện thoại, mắt tôi nhìn lấy em - người con gái theo đuổi tôi 3 tháng. Tay tôi cứng đờ, hơi ấm từ bàn tay em truyền đến khiến cảm giác ở tay hơi tê tê."Em cung gì thế?" Tôi hỏi Phương, ánh mắt dán chặt trên em."Bọ cạp nha, em chung tình lắm đấy." Em ấy cười, nụ cười nhẹ nhưng khiến trái tim tôi rung lên vài nhịp."Ừ..." tôi rũ mắt, ngón tay hơi động động, nhưng không rút tay khỏi em."Bảo bình, anh nghĩ anh hợp em." Trích đoạn 2:Tôi từng nghĩ cuộc sống mình tẻ nhạt, nhàm chán và xui xẻo biết bao, cho đến khi gặp anh.Lần đầu tiên, tôi biết còn một người như thế.Một người có cuộc sống vô vị, ảm đạm và tăm tối.…
Lê Hữu Minh là trai siêu siêu ngoan, nó cũng có khuôn mặt siêu cấp đẹp trai, học tập thì chốt một câu là giỏi vãi l*n. Đối với tôi, một chàng trai quá good như nó thường không hợp với tôi chút nào, vì nó chẳng biết cách nói chuyện, nói với nó không khác gì nói chuyện với cục đá. Nhưng đó là trên lý thuyết, còn thực hành thì chệch mẹ hướng rồi.…
"Thật là, cái gì mày cũng giành hết của tao... sao mày không giành lấy tao luôn đi !?"Đôi thanh mai trúc mã Duyên và Khánh đã thân thiết với nhau từ khi vắt mũi còn chưa sạch, hai đứa nhóc thân mật gọi nhau bằng những biệt danh nhí nhố. Duyên thích ăn bánh gối nên gọi là "Bánh gối", Khánh cung Song Ngư nên gọi là "Cá". Cứ vậy mà tình bạn kéo dài đến cuối cấp 2. Đối diện với cánh cửa chuyển cấp mà Duyên buồn rầu vì hai người phải chia xa vì nguyện vọng mỗi người một khác. Cô đơn suốt năm học lớp 10, khi lên lớp 11, Duyên bỗng bất ngờ bởi cậu bạn năm nào...Một tác phẩm nhảm nhí và máu chó tạo nên bởi sự kết hợp của MAKAMO và TohaĐây là một tác phẩm teenfic vui vẻ(?), không dành cho những người quá nghiêm túc. Nội dung được dựa trên 1 câu chuyện có thật nhưng cũng kết hợp với nhiều sự tưởng tượng xa vời, không áp dụng vào thực tế và cũng không để ám chỉ một cá nhân cụ thể nào. Mong mọi người đón nhận tác phẩm với tâm thế thoải mái.…
"Hôm nay luyện đề nhiều quá, tớ mệt nên gục đầu xuống bàn nằm nghỉ. Ban đầu chỉ định bụng nhắm mắt một lúc cho đỡ mỏi, nhưng lúc bạn cùng bàn lay tớ dậy, mở mắt ra đã gần 5 giờ chiều. Ánh nắng cuối ngày bao phủ THĐ trong màu hồng đỏ rực rỡ, xen lẫn mây vàng như mỡ gà. Không còn cái nóng gay gắt đặc trưng của hè Hà Nội, tớ có thể cảm nhận rõ ràng một ngày đã trôi qua như thế nào.Hè à... Ra là đã vào hè rồi đấy! Tớ chợt nhận ra thời điểm mình sắp phải chia tay với THĐ ngày càng gần. Cũng có thể sớm hơn nữa. Chia tay với bảng đen, phấn trắng, bàn ghế gỗ, thầy cô, bè bạn đã gắn bó suốt 3 năm.Và cả người mà tớ thích...Tớ gói buổi chiều tàn của mùa hè lớp 12 trong từng dòng chữ gửi đến cậu. Tớ không mong mình như ánh hoàng hôn nhuộm đỏ THĐ, chỉ mong cậu có thể nhớ đến tớ bằng lời chào tạm biệt mà mặt trời gửi đến mùa phượng vĩ đỏ rực cuối cùng của chúng ta."Quyền tắt điện thoại, lại cặm cụi ngồi làm cho xong tập đề dang dở. Mãi đến khi tiếng trống trường vang lên những thanh âm rộn rã, nó mới vội vàng cất vội sách vở bút thước vào cặp rồi đi ra nhà xe cùng lũ bạn.Điện thoại trong túi quần rung lên vài nhịp. Quyền lấy ra kiểm tra, như thói quen đã hẹn trước, Trí khôn của ta đây bình luận vào dưới bài viết của nó:"Thế cậu có định bày tỏ tình cảm với cô bạn ấy không?"Quyền khựng lại đôi chút, rồi nhanh chóng trả lời:"Chắc là... sẽ không đâu."…
"Em định nhìn tôi với ánh mắt bất mãn đó mãi sao? Ha ha, rất tiếc, nhưng mọi chuyện đã không thể thay đổi từ khi em đặt bút xuống rồi..."Cậu ta nói trong khi mắt vẫn không ngừng dán vào cuốn sách trên tay."Cậu... câm mồm được không?"Với chất giọng nhẹ nhàng, cô cất tiếng, dịu dàng khuyên răn.Nhưng giọng nói ấy vẫn tiếp tục vang lên, cùng với biểu cảm biến đổi đổi theo từng lời thoại:"Nào, chúng ta giờ đã là vợ chồng, em không thể cư xử như vậy mãi đâu!""...""Giờ chúng ta cần..."[...]Nói một hồi, dường như nhận thấy sự im lặng bất thường, cậu mới dừng lại, đảo mắt nhìn xung quanh.Bụp!Một tập vở từ đâu bay thẳng tới đầu cậu ta. Đau điếng, cậu đưa hai tạy ôm đầu, cuốn sách đang cầm cũng bỗng chốc rơi xuống. Ngay tức khắc, bàn tay ai kia vụt qua, trong chớp nhoáng đã lấy lại được cuốn sách ấy."Aiss... Cậu đang làm gì vậy?!""Ai kêu lải nhải cho lắm vào, cái mồm hại cái thân.""Tôi chỉ học tập theo 'tổng tài' thôi mà! Chẳng phải cậu từng chê tôi không giống mấy anh 'tổng tài' đó sao?""Gì cơ!? Nói lại coi!""Thì là tổng tài-"Bụp!Chưa nói hết câu thì một thứ khác lậi đập vào mặt cậu ta. Lần này, là cái gối."Tổng tài! Này thì tổng tài nè! Để tôi cho cậu trở thành tổng tài mãi luôn!"Tổng tài yểu mệnh...…
Hôm nay là sinh nhật của cậu ấy, từ hôm thấy cậu ta mặc áo vest đến giờ trái tim tôi đã luôn dành một khoảng cho hình ảnh đó. 11h trưa, mong rằng mưa sớm ngừng vì tôi có người đứng đợi...."ê chạy xe số hay thế mày, tao không biết chạy hự hự" "ơ, xe tay ga hình như vặn ga là lên rồi nhỉ, nhưng mà con gái chạy xe tay ga là oke rồi""thế sau này thi bằng lái thì sao?""ừ nhỉ, với lại chạy xe tay ga làm gì biết bốc đầu. Có muốn thử không ?" lùi số rồi tăng tốc xe"thôi mà, tao khóc đấy"...Cậu bạn Trần Lê Quang Minh là ánh sáng của Nguyễn Hồng Ngọc.....LỊCH RA CHƯƠNG MỚI !!!Thứ 7 hàng tuần...Thứ 5, ngày 10 tháng 8 năm 2023…
Nếu bạn yêu thích những bộ thanh xuân vườn trường thì hãy thử đọc câu chuyện của mình nha.Câu chuyện kể về một cậu học bá khét tiếng, có sở thích chơi game và đam mê bóng đá, vẻ ngoài vô cùng lạnh lùng và bad tên là Đinh Lý Quốc Việt. Cô bạn thân là Trương Tiểu Ân, một cô gái xinh đẹp nhưng lại rất dễ gần. "Quốc Việt nhìn Tiểu Ân với ánh mắt đầy lo lắng, nhẹ nhàng vỗ vai rồi xoa đầu trấn an cô *Không sao nữa rồi, có t đây rồi* vừa nói trong đầu vừa nghĩ *Tao sẽ không để yên chuyện này, đụng tới người quan trọng của tao thì tao cũng không còn kiên nhẫn chơi đùa*"…
Chiếc váy dài trắng dài ngang mắt cá chân, mái tóc dài xoã qua vai. Dịu dàng, thông minh, xinh đẹp phải là tôi - Đào Mai Xuân. Đẩy nhẹ cánh cửa tôi bước vào lớp trung tâm tiếng anh CEO. Trước ánh mắt ghen tị của lũ con gái và sự "đánh giá" bởi hầu hết lũ con trai, tôi chẳng quan tâm vì tôi đến đây là vì cậu ta - người con trai vừa gần gũi vừa xa lạ cuối góc lớp - Lê Duy Khanh. Tôi giới thiệu bản thân bằng một nụ cười và từ từ bước xuống cuối lớp nơi Khanh ngồi. *Cạch* tôi đặt trước mặt Khanh ly trà đào, tôi cười nói:- Cho Khanh nè Bấy giờ, Khanh mới thôi nhìn tập đề ielts mà nâng cặp mắt qua lớp kính cận khó hiểu nhìn tôi.Tôi bật cười nói:- Uống đi. Trà đào ĐML cậu thích mà.Khanh nhìn tôi kiểu *ụa ai đây?*- Uống đi Xuân không bắt Khanh bao lại Xuân đâu....Xuân đâu có cần. Xuân cần Khanh cơ. Tôi nói rất tỉnh, âm lượng không to không nhỏ nhưng đủ để Khanh nghe thấy. Khanh thoáng bất ngờ Khanh hiểu có lẽ vậy. Khanh lại lần nữa bày ra bộ mặt khó hiểu tuỳ nhưng tôi biết nó đến rồi.Lê Duy Khanh - người con trai đầu tiên dám block tôi mày tới số ròi pé.-----------------------------16:00 ngày 21/11/2022By Hurtsh✨✨@Cảnh báo có chửi tục nha nhưng mà cũng không quá tục tĩu lắm đâu…
" Chỉ là làm Lớp Trưởng , đẹp trai , có gu ăn mặc , nhà giàu , biết chơi các môn thể thao từ Đá Banh , Bóng Rổ , Cầu Lông , Bơi Lội . Ngoài thể thao thì cũng chỉ biết chơi Guitar với Piano và là thành viên của CLB Dancer thôi mà? Có gì đâu mà hàng tá đứa con gái phải sắp lớp chen hàng để dành suất được theo đuổi cơ chứ?? Lạ thường thật , thứ đấy có cho bố mày cũng xin trả về!! "" Trên đời này có loại con gái ngang ngược như thế luôn á?"***Duy Minh: Tư duy minh bạch, học hành sáng suốt, tương lai xán lạn.Khánh Nhiên : Một người mang trong mình sự cao quý, tốt bụng và hào phóng nhưng cũng đồng thời tĩnh lặng, bình dị và hiền hòa.Hai con người này như nước với lửa , tưởng chừng như không thể nào hòa hợp được với nhau , ấy thế mà nay lại cùng nhau nắm tay về chung một nhà , liệu có thể hay không?______________________…
Au: TrinaThể loại: Thanh xuân vườn trường, tuổi teen, tình cảm lãng mạn, ngược, ngọt ngàoRatting: RGiới thiệu:Bùi Thiệu Dương (Nancy)- một cô gái sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghệ thuật. Bố mẹ cô đã mất trong một vụ tai nạn thảm khốc và bản thân cô là người may mắn sống sót duy nhất. Dù không được sống trong vòng tay ấm áp của bố lẫn mẹ nhưng cô chưa bao giờ cảm thấy thiếu thốn tình yêu thương bởi xung quanh cô luôn có những người bạn đáng yêu luôn hết mình vì bạn bè và Thiệu Vũ- người anh trai luôn hết mực yêu thương cô.Do tính chất công việc nên Thiệu Vũ không thể ở nhà chăm sóc cô. Cô bắt đầu cuộc sống tự lập. Cuộc sống của cô vốn dĩ sẽ trôi qua một cách tĩnh lặng nếu không có sự xuất hiện của Kendy Eal Jondarattino- một chàng trai gốc Ý lạnh lùng. Cô vô tình kéo anh ra khỏi thế giới lạnh lẽo và cô đơn của anh. Cũng từ đó, anh bắt đầu để ý đến cô. Lúc đầu chẳng qua là vì hiếu kì, sau đó là do thói quen, và...đơn giản là anh đã yêu cô, yêu một cách chân thành, sâu sắc...Tuy nhiên, Kendy chưa từng có ý định nói cho Thiệu Dương biết tình cảm của bản thân bởi anh luôn có mặc cảm đối với xuất thân của mình. Cho đến khi thấy cô đối mặt với nguy hiểm, anh mới thực sự nhận ra mình không thể kiểm soát được bản thân luôn khao khát yêu thương và che chở cho cô. Liệu Kendy có vứt bỏ được mặc cảm để đến với Thiệu Dương?Và liệu Thiệu Dương có buông bỏ những tổn thương trong tâm hồn để đến với anh?Sau bao khó khăn nguy hiểm tưởng chừng mọi thứ đều sụp đổ, ai buông tay ai?Tình yêu củ…
Nó hơi mệt nên nằm bò ra bàn, mái tóc ướt đẫm mồ hôi nhẹ nhàng lay lay trong tiếng gió quạt. Mắt lim dim có vẻ sắp ngủ.Hạ khẽ hít một hơi. Người nó khá thơm mùi nước giặt. Không bị lẫn mùi mồ hôi.- Không cần phải ngửi, tao biết tao thơm mà.- ... Hạ câm nín, chỉ lặng lẽ rút ra cho nó một tờ khăn giấy. - Lau bỏ đi, tí thấm ngược lại ốm.Thấy nó không trả lời, Hạ lại đưa tay định nhét lại vào cặp. Bất chợt, nó nắm lấy cổ tay Hạ.- Á, mày làm cái trò gì đấy? Bỏ tay tao ra.- Mày lau cho tao.- Không, mày có biết bao nhiêu mắt đang nhìn tao với mày không?- Lỡ tí tao ốm thì sao?Nó lại chỉ biết câm nín. Đúng là lời của mình tự bẫy mình.Nó suy nghĩ một chút, vẫn là tại mình quan tâm trước.Hạ đưa tay, khẽ nắm lấy tóc nó, nhẹ nhàng lấy giấy thấm mồ hôi trên mặt. Xong việc, nó vò tóc Hải rồi nhét vào tay nó tờ giấy vừa lau.- Đồ của ai nấy nhận nha.Hải không nói gì, chỉ nhận tờ giấy rồi úp mặt vào bàn, cười khẽ.…
Một câu chuyện tuổi trẻ, viết bởi những kẻ mộng mơ, dành cho những kẻ mộng mơ.Link podcast của câu chuyện này: https://open.spotify.com/episode/36C9br0zGTYZXnD9idgfsM?si=da7d70f54e1242a3----------------------------------Dưới ánh nắng sắp tàn buổi xế chiều, tôi ngẩn ngơ ngắm từng chiếc lá vàng cố níu mình trên cành cây vài giây trước lúc phải chia lìa. Nhìn chúng chuyển mình rơi xuống lòng đường, nhẹ nhàng thôi nhưng đủ làm người ta ta nao lòng. Tôi đưa tay đón lấy chiếc lá vàng vừa rơi như để nó nhìn thật rõ một lần nữa vòm cây cao lớn kia, nơi nó dành cả đời để nương náu. Lá xanh chen chúc nhau giành lấy ánh nắng cuối ngày, rồi lại cùng đan lấy nhau mà che chắn từng đợt gió lùa về ngang qua phố. Một kiếp lá xanh chỉ dành trọn cho cây, tới sau cùng cũng chẳng đành lòng chia xa. Mùa thu năm nay vẫn thế. Tôi vẫn ngồi nhặt từng chiếc lá vàng rơi đầy ngõ nhỏ mà nhớ khôn nguôi bao kỉ niệm thuở cắp sách tới trường. Nắng vẫn vàng. Hoa vẫn nở. Lá vẫn rụng. Vẫn khung cửa ấy. Vẫn ngọn cây ấy.Tôi hoài nghi, liệu ngày mai anh vẫn đến?------------------------------------Én, Cúc Cu, Lingg, Diễm, Tli.…
" Cậu nói ai khùng, nói lại coi thử"Hai cậu ấy giằng co nãy giờ, không hiểu kiểu gì mà Gia Minh cứ trêu Ngân mặt vẫn tươi roi tói còn Ngân thì đỏ như con bạch tuộc trong rất giận, Tớ cũng chỉ biết cười cảm thấy hai người họ thật hợp nhau.Bỗng Gia Minh đang đùa với Ngân ở phía sau thì đụng phải khiến Hạ Nhi mất cân bằng.* Ôi mẹ ơi, mới đến lớp mới mà ngã sấp mặt có phải quê lắm không, không những thế khuôn mặt mình bay luôn thì xao. Trời ơi ai cứu tôi (┬┬﹏┬┬)* Tớ nhắm chặt mặt tưởng mình sắp tiêu đời rồi, bỗng dưng thấy người mình ngả vào trước ngực ai đó phía trước, mùi hương cơ thể thanh mát tựa như một cơn gió mùa hè dìu dịu khiến ai khi ngửi thấy cũng phải say mê trong đó có cả tớ. Tớ vô tình nắm chặt áo cậu ấy, từ từ mở mắt ra thì nghe thấy giọng bạn trai trầm ấm.Hạ Nhi vừa ngước lên thì " Cậu ôm tớ đủ chưa?"...Tên truyện: Ánh mắt chỉ hướng về cậuĐược viết bởi: Cún nhỏ…
Lý Diệp Thuý: học sinh ban tự nhiên lớp 12A1, lớp phó học tập của lớp nên thành tích các môn liên quan đến khối tự nhiên rất tốt, Thuý là một người có tính cách ngay thẳng, bộc trực và không ngại chia sẻ quan điểm cá nhân, nói giúp bạn bè khi họ gặp khó khăn. Thuý được biết đến là đàn chị khoá trên của Quốc Anh vì ngày trước cô từng nằm trong ban chủ nhiệm của câu lạc truyền thông của trường khi học lớp 11, nay đã dừng để tập trung ôn thi đại học.Trần Quốc Anh: Học sinh lớp 10D1, học sinh ban D với số điểm đầu vào nằm top 3, cậu là người có tính cách hướng ngoại và hoà đồng, thích chụp ảnh và quay phim, chính vì thế khi mới vào trường cậu đã đăng ký vào câu lạc bộ truyền thông của trường - nơi làm việc chính là diễn đàn của trường.Nếu để chọn điều ấn tượng với Quốc Anh trong năm đầu tiên ở trường thì cậu sẽ không ngần ngại nói đó chính là đàn chị khoá trên - cựu chủ nhiệm câu lạc bộ truyền thông của trường. "Em là học sinh mới vào trường, còn chưa hiểu thế nào là tình yêu đâu?" Thuý thẳng thắn từ chối khi nghe lời tỏ tình, một cậu học sinh còn bỡ ngỡ mới vào cấp ba đã nói lời yêu, làm sao cô có thể đồng ý được. "Làm sao chị biết em còn bé và chưa hiểu thế nào là tình yêu?" Quốc Anh phản ứng gay gắt khi nghe, cậu không thích bị nói là đồ trẻ con chút nào, mặt hậm hực, "Chị không thể cho em một cơ hội được hiểu chị hơn sao?" "Câu trả lời chắc chắn là không."…
Câu chuyện dưới đây là dựa vào một câu chuyện có thật ngoài đời, những trang sách về sau đều là do mình tự tạo nên và viết tiếp. Sẽ có những thành tích học tập hay câu chuyện được nhắc đến nghe có vẻ hơi ảo nhưng hoàn toàn là sự thật. Bởi chính tính thực tại vô cùng ngọt ngào ấy mà mình hy vọng mọi người sẽ đón xem truyện thật nhiều nhaa…
Phàm là những người được trời cho nhan sắc hơn người thì cũng kèm theo đó quà khuyến mãi là một chậu hoa đào. Từ xưa đến nay, nếu trai mà đào hoa thì tốt số nhưng nữ mà lắm người theo chỉ có khổ. Cho dù thời phong kiến đã đi qua, thế kỉ thứ XXI đã công bằng hơn tẹo nhưng nàng nào có số hoa đào vẫn cứ phải chịu kiếp đày đọa của loại tình cảm thuần túy có tên gọi là 'yêu'. Truyện kể về một cô nàng nọ, luôn tự tin vào ngoại hình nổi bật của mình có thể thu hút bất cứ người nào mà nàng thích. Một ngày kia, nàng bỗng ở trong hoàn cảnh nợ đào hoa nhiều quá nhưng không trả hết nên đang tính kế xù thì gặp phải một bạn nam cũng may mắn cầm sẵn trên tay nhánh hoa đào. Cao thủ thả thính gặp nhau, người người thi nhau ném mồi với hiệp ước ngầm, ai cắn câu trước thì thua.Những tưởng nữ thần kinh của chúng ta có thể dễ dàng cho bạn nam kia lên thớt, ấy thế mà gậy ông đập lưng ông, thính của mình thả người ta không đớp mà cứ nhiệt tình sa vào lưới thính của người ta. Ảo tưởng ngày một tăng mà không biết rằng người ta chẳng quan tâm đến nàng. Để đến khi nằm dưới trướng thất bại của một thợ săn nghiệp dư nàng ta mới biết hóa ra "núi cao ắt có núi cao hơn".Kể từ đó, cô nàng đào hoa phải về đóng cửa suy ngẫm và tu luyện cho thính của mình thành chính quả.…
Tác giả : bạch nhượctruyện được đăng ở dđlqđ, wapptad, santruyen.Thể loại: lãng mạn, ngược, học đường...Giới thiệu: Tôi tự nhận mình đủ mạnh mẽTự nhận mình đủ tuyệt tình Nhưng...Khi người đó nói....yêu...tôi.Tôi phải làm sao?Là quên đi thù hận hay sống mãi trong bóng đêm do chính tôi dựng ra.Nhưng yêu...không phải yêu...lại là sự trả thù.Đoạn ngắn: Trong khung cảnh tràn ngập mùi máu, đôi mắt tôi hiện lên sự lạnh lùng tàn bạo, vằn đỏ nổi lên đây chính là sự tức giận của tôi, nó đạt tới đỉnh điểm chiếc áo choàng bạc dính máu lạnh lẽo trùm lên một người đang nằm không biết còn sống hay đã chết.Giọng nói khàn khàn của tôi thốt ra "tại sao?".Sorry mọi người, mình quay lại rồi đây15/11/2022…