Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Nguyên Khang bị hành động của cô làm cho bật cười. Hai bả vai của anh run run, khoanh tay, cười tươi lộ hai lúm đồng điếu xinh đẹp. Từ lúc gặp anh đến giờ, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy anh cười tươi như vậy. Không biết tại sao anh lại cười như vậy.Không lẽ bây giờ cô giống một đứa ngốc sao?Tầm mắt anh di chuyển xuống bảng tên cô, khóe môi hơi cong lên. "Vũ An. Không lẽ em đang nghĩ anh sẽ kéo em ra cổng trường tẩn một phát ư?"----------Edit bìa: Bliebe…
Một câu giới thiệu: Ai sẽ là người thua cuộc trước?---------⚠️Warning: Teenfic motif những năm 2010, nhân vật kiểu cũ với nhiều tình tiết và nội dung không phù hợp với chuẩn mực và thời điểm hiện tại. Vui lòng cân nhắc trước khi đọc.----------Tóm tắt về bối cảnh: Một bộ teenfic với bối cảnh học đường lấy cảm hứng từ 100 motif siêu cũ và 1000 tình tiết quen thuộc từ những năm 2010, sau đó mang đi viết lại theo một cách khác vào năm 2020, với sự thay đổi về góc nhìn và tuyến nhân vật chính-phụ.Tóm tắt về nội dung: Câu chuyện tình yêu được cả thế giới ủng hộ của hai bạn trẻ 17 tuổi có cuộc đời hoàn hảo không sóng gió, nhưng bằng một cách nào đó nó lại lằng nhằng dây dưa đến 103 chương truyện.----------Nhân vật được xây dựng theo kiểu xưa cũ, không gần gũi và mới mẻ như những truyện được sáng tác gần đây. Danh xưng của nhân vật ở tên truyện thiên về hình tượng cool ngầu, nổi loạn hơn là về vấn đề tình cảm.-----------Hướng dẫn "sử dụng":Teenfic đời đầu hường phấn trên trời, motif cũ xa xôi hơn 10 năm trước, nhân vật phản diện và hoàn hảo, tình tiết ảo tung chảo kèm theo 7749 cái tag khác, có thể không phù hợp với số đông.Truyện được viết theo chiều hướng phim ảnh phù phiếm, tình tiết bị cường điệu hoá, drama ngập mặt, không liên hệ với thực tế.…
"Đến một lúc nào đó, mọi quy chuẩn mà bạn đặt ra cũng chỉ để một người phá vỡ."Tú Anh chẳng tin, Lê Hoàng Viết Long ngoại trừ đẹp trai ra thì chẳng có gì đúng gu nó hết!Lại còn đáng ghét!Đã-không-ưa-thì-mãi-mãi-là-không-ưa!...- Không ưa? Em không ưa anh thật à?Khuôn mặt nghiêm túc phảng phất chút giận hờn, Long mím môi, nhìn thẳng vào đôi mắt to tròn đầy vẻ bối rối của người trước mặt...Tú Anh lui lại đầy cảnh giác, thầm ôm mặt khóc, hận không thể đập đầu vào tường chửi bản thân ngu bảy bảy bốn chín lần. Tú Anh ơi là Tú Anh, viết nhật kí xàm xí xong còn giữ lại làm cái gì, làm cái gì? Giờ thì hay rồi, người yêu vô tình đọc được những dòng tâm sự thiếu nữ thuở còn ghét vl... Làm sao để dỗ được Lê Hoàng Viết Long đây?*** Anh đẹp trai, đừng ghi tên em!Thể loại: Học đườngTag: teenfic, hiendai, dothi, thanhxuan, tieuthuyetthieunienMiêu tả ngắn gọn: Quá trình tự vả của mặt-dày girl trước mặt-liệt boiz.Độ dài (dự kiến): 12 chươngTruyện không dài, không ngược, đăng tuỳ cảm xúc.Bìa: Canva | Edited by @Cammmnee2.3.2023…
- Này, ngoại trừ "hàng xóm" ra, em không thể cho anh danh phận gì khác à? Anh buồn đấy nhé...!Anh trai nhà bên cầm chổi (giả vờ) quét đường, thập thò đứng ngoài cổng nhìn vào sân nhà tôi hỏi một câu như thế, bộ dạng lén lút như làm gì đó mờ ám.Nhưng mà anh ơi...Tôi dốc sức ra hiệu rằng phụ huynh đang đứng chăm cây, tập thể dục ở ngay góc sân cách tôi ba mét, anh đừng nói nữa làm ơn!Hà Gia Việt làm mặt khó hiểu rồi bỏ ngoài mắt ngoài tai những tín hiệu từ tôi, lại tiếp tục giọng điệu hờn dỗi sởn da gà của anh: - Hôn cũng hôn rồi, nụ hôn đầu của anh đấy. Đông Vũ Gia Thy không muốn chịu trách nhiệm à?Tôi sửng sốt, mồ hôi chảy ròng ròng liếc sang một góc 45 độ... Không kịp nữa rồi! Ánh mắt anh chị phụ huynh nhìn tôi ngập tràn hóng hớt ngạc nhiên xen lẫn cả... vui mừng phấn khởi?- Anh tránh ra đi, chỗ nhà em đổ rác mà!- Đổ rác xong thì đổ anh nhé? - Chỗ đó không sạch đâu, anh quét lại đoạn đường ấy đi!Đừng bận tâm em nữa...!- Đúng là không sạch, hơi lắm đinh, em vào nhà lấy chổi rồi anh và Thy cùng "quét-đinh" (wedding) nha?*** Truyện đăng tùy cảm xúc, không dài, không ngược.Bìa: CanvaEdited by @Cammmnee.11.11.2022Cammmnee.…
Yêu sớm, liệu có thể bên nhau đến cuối cùng? ....Một vài lưu ý trước khi đọc bộ này nhé các bạn ơi. - Truyện này tớ viết full cách đây hơn hai năm rồi, văn phong có lẽ còn non nớt, không hợp vui lòng click back, góp ý nhẹ nhàng, không buông lời sắc mỏng. - Truyện không phải dạng drama kịch tính, rất bình yên, không plot twist. - Truyện đa phần là do trải nghiệm của tớ từ những năm cấp ba, tại trường cấp ba của tớ luôn, vậy nên có thể sẽ có khác biệt giữa các vùng miền. - Đầu mỗi chương sẽ thường lặp lại câu cuối của chương trước, vì hồi xưa tớ đăng Facebook, làm thế để mọi người đọc dễ nhớ chương trước hơn, tớ chưa có thời gian chỉnh sửa lại nên cứ thế đăng luôn. - Truyện đã full, gồm 96 chương, không ngoại truyện. Xin cảm ơn các bạn đã đọc những dòng này ợ ❤️ chúc các cậu đọc truyện vui vẻeee 🥰…
Lần đầu gặp mặt, Minh đang theo dõi bạn cô xử lý bạn trai cũ ngoại tình, Khải đi quay phim cảnh thằng bạn khốn nạn bị đá.Lần hai gặp mặt, cậu vô tình nghe cô nói xấu mình. Nhưng điều duy nhất cậu để ý là cô nàng kia chẳng hề thấy bối rối chút nào, trạng thái cảm xúc quá mức ổn định. Cậu không nhịn được thử bày trò trêu cô một chút, không ngờ trò đùa đó trở thành cái gai trong lòng cô. Bề ngoài có vẻ không quan tâm, nhưng trong lòng cô đã có ý định ăn miếng trả miếng.…
Khánh lười biếng ngả đầu vào vai tôi, mái tóc mềm mại của nó cọ khẽ vào cổ khiến tôi thấy hơi nhồn nhột. Tôi hơi hích vai muốn đẩy nó ra, nhưng có vẻ như cái hành động biểu thị sự phản đối của tôi càng khiến nó thêm thích thú, và đầu nó thì vẫn chẳng suy suyển lấy một centimet nào trên vai tôi cả. Khoang mũi tôi tràn ngập mùi dầu gội và mùi nước xả vải nhẹ nhàng tỏa ra từ trên người nó. Thơm quá. Tôi sẽ bị nghiện mùi của nó mất."Châu Anh..." Khánh lơ đãng lên tiếng "Mày thích người như thế nào?""Hả?" Tôi giả vờ chưa nghe thấy câu hỏi của nó, hai tay vẫn bận rộn bấm máy tính giải đề Vật Lý."Ý tao là" Khánh vươn tay cướp lấy máy tính của tôi, ép tôi phải tập trung vào câu chuyện của nó "Gu của mày là gì?"Tôi bất lực tựa người vào thành ghế, qua loa trả lời:"Chắc là một người dịu dàng, chững chạc và trưởng thành... quan trọng là phải giỏi hơn tao."Khánh nhăn mặt trả lại máy tính cho tôi, nó nằm ườn ra bàn, bĩu môi nói:"Sao chẳng giống tao chút nào thế?"Dù đang làm cái hành động trẻ con chết đi được kia thì trông nó vẫn đẹp trai y như diễn viên Hàn Quốc ấy. Cuộc đời đúng là bất công mà.Tôi khúc khích cười xoa rối mái tóc mềm mại của nó."Nhưng mà..." Khánh nghiêng đầu nhìn tôi, mỉm cười "Mày thì đúng gu tao đấy.""À... tao cảm ơn." Tôi hơi bối rối thu tay lại, cố làm ra vẻ bình tĩnh tiếp tục giải đề."Không có gì."Khánh lại nở nụ cười tỏa nắng quen thuộc, và tim tôi lại không kìm được mà loạn nhịp.-------------------(1/3/2022)Bìa: Mật Ly tặng…
Lời đề từ Gửi thời thanh xuân của tôi.Gửi người yêu thương.Gửi những ai đang cố gắng.Và gửi những kẻ đang đuổi theo giấc mơ.Sơ lược: Câu chuyện kể về hành trình hai trai phố vượt khó để chân vào các trường đại học topThể loại: Boy love, tình trai, tình cảm, lãng mạn, HE, 1vs1, sủng có, ngược có, học đường, mưa dầm thấm lâu, chậm nhiệt, cùng tuổi.WARNING: LGBT, boyloveCOUPLE: Trần Anh (thằng em 96 Bách Khoa cơ khí ) x Lý Minh An ( ông chủ đa cấp không biết cười).Nhân vật chính:Lý Minh An (neu) x Trần Anh (hust)Phỏng vấn hai thanh niên một chút: "Các bạn có suy nghĩ gì về tình yêu tuổi học trò?".Trần Anh: "Yêu sớm là không nên".Lý Minh An: "Yêu đương không có trong từ điển của tôi".Tóm tắt: Trần Anh thông minh nhưng lười học thành ra học dở. Một ngày nọ, trong tiết toán, cậu gây sự với Lý Minh An học sinh giỏi nhất lớp kiêm lớp trưởng - con cưng của thầy cô. Những tưởng ngày tháng sau này cậu sẽ bị chèn ép nhưng lớp trưởng lại vô cùng chiếu cố cậu. Hai người trở thành bạn thân và đặt mục tiêu những trường top đầu. Cậu nhanh chóng tiến bộ bởi được Minh An dẫn dắt... Con phố nhỏ Thường Xuân ghi lại câu truyện đẹp của hai người. Tình cảm của họ đúng lúc đang tiến triển tốt thì gia đình Trần Anh phát hiện. Lịch ra chương: Không cụ thể, rảnh rỗi sẽ viết.Góc an ủi: Tác giả rất nghiêm túc với bộ truyện nên chưa bao giờ có ý định bỏ.Lưu ý: Mọi nhân vật, sự kiện, địa điểm trong truyện đều là hư cấu. Truyện chưa qua chỉnh sửa nên còn nhiều hố, sạn, chính tả v...vv. Tác phẩm đầu tay,…
Tác giả: Vân Linh Tịch NguyệtThể loại: Tình cảm nam nữ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Có yếu tố huyền ảo, Học đường, Chữa lành, Đô thị tình duyên, Luân hồi, Xen lẫn cổ đại, Định mệnh, Bi thương nhẹ, 1v1.Giới thiệu:Ba kiếp nhân sinh, một cái tên...và một người.Kiếp thứ nhất, họ vốn không hề nhớ. Một bí mật chôn sâu trong dòng thời gian, chỉ để lại những mảnh ký ức mơ hồ - tiếng đàn văng vẳng, mùi hoa quỳnh nở trong đêm và một lời hẹn ngủ yên suốt trăm năm.Kiếp thứ hai, giữa những ngày thanh xuân trong trẻo, họ gặp nhau dưới ánh hoàng hôn rực rỡ. Là bạn cùng lớp, cùng trải qua những mùa thi, những buổi chiều thư viện và cả những xao xuyến vụng về của tuổi trẻ. Nhưng rồi một biến cố bất ngờ khiến cả hai phải rời xa, bỏ lại một cảm giác quen thuộc mà chẳng ai lý giải được.Kiếp thứ ba, họ tái ngộ khi đã trưởng thành, mỗi người mang theo những vết thương và nuối tiếc. Một đêm mưa, chiếc vòng cổ rơi xuống, mở ra cánh cửa ký ức dẫn về kiếp đầu tiên - nơi nàng là nữ nhạc sư, chàng là tướng quân, yêu nhau giữa khói lửa chiến loạn, nhưng bị chia cắt bởi lời nguyền:"Quỳnh nở, gặp nhau. Quỳnh tàn, vĩnh biệt."Ba kiếp luân hồi, bao lần bỏ lỡ.Liệu lần này, họ có thể cùng nhau tìm ra sự thật và nắm tay đi hết một đời, ngắm trọn nhân gian rực rỡ?"Nếu hoa quỳnh chỉ nở một lần...liệu bạn sẽ chờ nó cả đời chứ?"Couple chính: Dạ Hàn x Tinh Vân…
Là tín ngưỡng không thể chạm tới, là nỗi hối tiếc lớn nhất, là ánh sáng sưởi ấm cuộc đời------------ Truyện có những nội dung không phù hợp, đề nghị cân nhắc và không làm theo…
"La muse, đứng yên!"Hoàng Lâm Phong bỗng treo một hộp nhỏ gì đó trong tay lên xe đạp rồi bước vội về phía tôi. Theo phản xạ tôi muốn lùi lại nhưng hai chân không nghe lời cứ đứng sững tại chỗ."Ngốc quá, dây giày mày bị rơi ra rồi!" Lâm Phong nói, giọng dịu dàng.Tôi thẫn thờ nhìn bóng hình chàng thiếu niên mặc áo sơ mi trắng gọn gàng tràn ngập hơi thở học đường Việt Nam. Không biết cậu đang chạy về phía này hay chạy thẳng vào tâm trí tôi nữa?Phong tinh tế quá, Phong bị đi*n à?Câu nói ấy suýt nữa bị đánh bật ra khi chàng trai từ từ ngồi xuống. May thay, nó được sự mê mẩn kịp thời ngăn cản. Sau chiếc kính cận, đôi mắt chăm chú dõi theo từng cử chỉ của cậu ấy mà không chớp lấy một lần. Có lẽ bị nhìn kĩ quá nên mắt Phong nhắm tịt thành hai dấu trừ. Kịch bản đang đẹp, tôi lại ăn nói tếu táo: "Ồ, mày cười mất cả mắt!" nhưng rồi tự chìm đắm trong đó không cách nào thoát ra...Nụ cười mang giọt nắng cuối xuân khiến người thiếu nữ xao xuyến mãi. Trái tim trong lồng ngực đập liên hồi và cứ thế, tôi thổn thức trước vẻ đẹp khó tả của Lâm Phong. Nắng tháng Ba tinh khôi khiến cậu toả sáng, trong mắt tôi, Phong chính là sự tồn tại lấp lánh nhất!…
Tình yêu nhẹ nhàng cũng có cái đẹp riêng. Chỉ là tình cảm nảy sinh lặng lẽ, không có nghĩa là nó không ngọt ngào. Cuộc đời thầm lặng của Mây chợt có sự xuất hiện của Gió. Thời gian thoi đưa làm mối quan hệ của họ bền chặt hơn cả những rung động chóng vánh của tuổi thiếu niên. Rồi một ngày họ sẽ cùng nhận ra - có mối quan hệ còn đặc biệt hơn cả danh nghĩa "bạn bè"._______________________________Lịch đăng: Thứ 3 và thứ 6 mỗi tuần, giờ đăng phụ thuộc vào lịch giờ hoàng đạo mỗi ngày. Độ dài dự kiến: 50 chương (chưa bao gồm ngoại truyện), đã có sẵn 30 chương.Năm nay mình thi THPTQG nên có thể sẽ hoãn đăng tải truyện trong tuần thi đó. Mọi người thông cảm nha (T_T)…
Thời gian tuyến tính không thể quay trở lại bằng không hy vọng bản thân có thể quay trở lại năm 17 để sửa chữa sai lầm. Sai lầm đã không chạy tới bên cậu thật nhanh để ở bên cậu thật lâu thật lâu bù đắp những năm chúng ta đã bỏ lỡ nhau.***Vào đúng ngày thứ sáu ngày 13 kẻ thù không đội trời chung của cô chuyển vào lớp " Vương Gia Kiệt, tao ghét mày" Cũng vào ngày này 1 năm sau " Bé nhỏ đừng ghét tao nữa" Gia Kiệt nắm lấy tay cô ánh mắt rưng rưng " Vương Gia Kiệt, có thôi đi không? " Bé Linh đừng ghét tao nữa thì tao bỏ ra" Cô bất lực nhìn Gia Kiệt đang không ngừng lắc tay mình. ***Bìa: Tiểu Tinh Tinh Ngày đăng: 16/8/2023Hoàn: 6/2/2025…
- Cậu uống gì tớ mua.- Cho tớ một việt quất đá "say" nhầm ánh mắt của Anh.- Cậu thích Anh nào, móc mắt mang tới đây tớ xay cho.***Ngày đăng đầu tiên: 08.09.2023Tác giả: @Sapis_…
Tôi và Sang gặp nhau lần đầu là trong phòng y tế của trường.Tôi - Nguyễn Ngọc Trâm Anh tự tin rằng bản thân tôi không hề thua kém bất cứ ai, bất cứ người nào.Với thành tích 12 năm đi học, 12 năm học sinh giỏi, ngoại hình thuộc dạng ưa nhìn tôi không nghĩ mình sẽ bị cắm sừng .----------------------------------"Xin lỗi, đây là giường của tôi. Cậu là ai vậy?"Một giọng nói vang lên khiến tôi sắp chìm vào giấc ngủ phải tỉnh dậy ngay lập tức.Giường của phòng y tế mà, giường của cậu ta nữa chứ.Tôi ngồi dậy, mặt đối mặt với kẻ đến sau kia.Cậu ta nhìn tôi một lúc rồi như nhìn ra gì đó, ồ lên: "Cậu là người yêu của Dũng 12A3 đúng không?""Là người yêu cũ. Chúng tôi mới chia tay rồi." Tôi đáp lời ngay lập tức.Cậu ta lại ồ lên một cái rồi ngồi xuống đối diện tôi: "Lê Vũ Đình Sang 12A1, hân hạnh làm quen. Trùng hợp thật tôi cũng mới bị đá."…
Năm hai không mười mấy hồi đó, có câu chuyện tình cảm của hai đứa khối A nhưng dốt toán, lí, hóa.Trần Minh Điền nổi tiếng toàn trường với vỏ bọc là một người tinh tế, luôn quan tâm người khác. Trong một lần tình cờ, Hoàng Thi Mẫn gặp được Điền trong lúc có việc. Nhỏ nhận ra Trần Minh Điền mọi người hằng ngưỡng mộ bấy lâu thật ra không như thế! Hiểu lầm cứ thế tiếp diễn.Từ đó, mở ra tầng tầng lớp lớp câu chuyện về ti tỉ thứ một học sinh cấp ba phải đương đầu ở cái tuổi không nhỏ mà cũng chẳng trưởng thành.Trong cái ngây thơ của tuổi thanh xuân, vẫn có những nỗi buồn sâu sắc.___________________"Không cần lo, có mấy bác hàng xóm ở gần nhà tao, nghề tay trái toàn là chạy xe ôm," Mẫn chốt câu cuối trước khi tạm biệt Điền. Nhưng nhỏ không hiểu vì sao khi mình nói đã có người chở vào sáng hôm sau thì nụ cười trên mặt Điền tắt lịm dần.Chỉ là trước đây Mẫn quen nhiều người cũng đối xử với mình giống Điền, thường thì không được lâu. Mà Điền cũng chẳng phải người thích lê la với ai đó lâu dài.Mẫn nghĩ mãi không ra lí do cho mấy việc tốt Điền làm.___________________Thể loại: học đường, lãng mạn.Edit bìa: Ở Đây Đu Truyện Việt | text: Dạ TướcNgày đăng: 1/1/24Kết thúc: 15/7/25…
Diệu Anh hướng nội nhút nhát nhan sắc ở mức '' trung bình '', thành tích học tập không quá kém cỏi nhưng cũng chẳng có gì nổi bật, cuộc sống bình ổn của cô trôi qua như vậy cho đến khi cô gặp Duy Khang - nam thần học giỏi, chơi thể thao ''cừ'' đặc biệt là bóng rổ, đi đến đâu đều thu hút sự chú ý, hai đôi đũa lệch như vậy ai cũng không nghĩ tới có một ngày, hai người họ lại ở cạnh nhau.Trích Đoạn: Khôi ôm mặt thở hồng hộc phi vào lớp giật lấy đề toán trên tay Khang, nó bỏ mặc khuôn mặt khó chịu của Khang, nhăn nhó gào lên''Đcm Diệu Anh của mày đánh tao'' Khang cười nhạt giật lại tờ đề cúi xuống bình thản trả lời nó, chuyện khó tin thế mà thằng này vẫn chém được.''Mày ngáo ít thôi, Diệu Anh nhà tao hiền lành, ngoan ngoãn, có bao giờ biết đánh ai'' ''Đcm tao đùa làm đéo gì, mày ra sân tập võ khác biết'' Nó một tay ôm bản mặt xưng vù, một tay lôi Khang ra khỏi cửa lớp. Trong sân vận động, Diệu Anh buộc tóc đuôi ngựa, nước da trắng nõn, tay đeo găng tay, bộ võ khoác trên người cô tôn lên vóc dáng hoàn mỹ, tốc độ ra quyền vừa nhanh vừa mạnh khiến đối thủ không kịp trở tay . Sau mấy cú đánh liên tiếp, đối phương mất hết sức lục ngã nhoài xuống đất. Khang đứng đần người nhìn theo người con gái đang liên tiếp hạ gục đối thủ trên sân, chuyện đéo gì đang xảy ra vậy, Diệu Anh của cậu đây à? Khánh minh tức tối đấm một cú rõ đau vào bụng Khang ''Một tay mày dạy ra đấy, mày sướng chưa?'' ''......''KHÔNG ĐƯỢC REUP, CHUYỂN VER, MANG RA KHỎI WEB DƯỚI MỌI HÌNH THỨC.…
Nguyễn Thị Ánh Nhi là con bé siêu cấp kì lạ trên nhiều phương diện. Nó kì lạ từ cách sống cho đến mấy cái vòng tay màu mè mà nó đeo, từ cái mái ngố chó gặm cắt nham nhở cho đến cái phong cách độc đáo có phần khác người. Tuy trông dở hơi và bất thường ở nhiều điểm, Ánh Nhi không có thói quen để tâm đến bất kì lời bàn tán hay đánh giá nào của những người chung quanh lắm. Nó chỉ đơn giản là sống và tận hưởng những năm tháng đẹp nhất của đời người.Èo, và có trời phật chứng dám, thứ duy nhất không bình thường trong cuộc đời của nó là cậu ta kia kìa...…