[ yjy x wsg ] Giáo sư Yoo
Chuỗi ngày ngọt ngào của giáo sư Yoo và học sinh WooLưu ý : Đây chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng , không liên quan đến mạch truyện FR hoặc Lee Hyeri hay Chung Soobin ở đời thực…
Chuỗi ngày ngọt ngào của giáo sư Yoo và học sinh WooLưu ý : Đây chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng , không liên quan đến mạch truyện FR hoặc Lee Hyeri hay Chung Soobin ở đời thực…
Đêm đó, Luy mang thức ăn và một cóc cà phê đến văn phòng của Yoongi. "hey baby, anh đã vất vả nhiều rồi em có mang thức ăn đến cho anh đây." " em đã đến rồi sao hôm nay anh đã rất nhớ em đó" Luy đã đến gần Yoongi với một cái ôm từ phía sau, khiến cho người Yoongi được chữa lành hết mệt mỏi của ngày hôm nay. Luy nhẹ nhàng nói với Yoongi bằng một giọng ấm áp "Saranghaeyo". Yoongi mỉm cười một cách ngại ngùng "anh cũng vậy cảm ơn em anh cũng yêu anh." Luy với gương mặt giận dỗi quay đi. " Vậy Anh không yêu em hả?" " Có chứ thậm chí rất nhiều đó." " Thôi em phải về đây không ở đây với anh nữa, em sẽ về nhà đợi anh nhớ về sớm với em đó." "Em không ở đây chọc phá anh như mọi khi sao? Anh sẽ rất buồn đó"- giọng nũng nịu "Mặc kệ anh luôn dám chọc em hả" " Thôi được rồi hôm nay anh có rất nhiều việc cần phải làm. Chắc là anh sẽ về trễ đó."" không sao em đợi được mà". Luy về nhà và nghe những bài hát Yoongi đã sáng tác để đợi anh ấy về, nhưng Luy đã ngủ cho đến 3 giờ Yoongi về nhà, và anh ấy thừa biết rằng Luy đã ngủ nên Yoongi đã đi rất nhẹ nhàng, anh ta lên giường và thì thầm. " Anh xin lỗi vì anh đã để em phải chờ quá lâu." Rồi Yoongi hôn nhẹ lên trán Luy, Luy chợt tỉnh giấc "anh đã về rồi sao? Em tưởng anh ngủ ở nơi làm việc rồi." - thừa cơ hội chọc Yoongi "Anh cũng nghĩ sẽ ngủ ở đó nhưng lại nhớ đến ở nhà có người mình yêu đang đợi nên không thể nào ngủ ở đó được ". -- -- -- - --…
Bọt xà phòng trên tay mềm mềm như đám mây, Taeyong cảm thấy lòng mình nhẹ nhàng hơn hẳn, dù bản thảo vẫn chưa viết xong, dù rằng ngày mai những cuộc điện thoại giục giã sẽ lại đến. Nhưng mà anh đã có Doyoung ở đây rồi.…
"Em tôi hình như đang trong quá trình nổi loạn tuổi dậy thì, xin hỏi các vị, tôi phải làm sao đây!?"...Thể loại: Gia đình, Tâm lí.Tình trạng: đang viết vui lòng đợi..…
"Lý do để tôi tỏa sáng giữa thế gian này, chỉ có một."Thể loại: Fanfic, drama, gia đấu...Lấy cảm hứng từ bộ phim cùng tên. Vì MINE đang hot quá nên phải lặn lội viết fic tiếp này =))))…
Tổng hợp từ Lofter, AO3Cv by Elar1106…
Hay…
"đến cuối đời,kim doyoug chỉ yêu một mình lee taeyong."thể loại:buồn,sevietnamesewarning:lowcasetình trạng:đã hoàn thành…
vẫn quyết định đăng vì sợ lười mà drop...vốn định là oneshot nhưng...…
Chỉ là cảm xúc của tôi dành cho Rosie bây giờ thôi…
yang jungwon và park jongseong...liệu họ có thể ở bên nhau mãi mãi?…
Vào đi các bác ạ…
"Thanh xuân đã lỡ!" là một bộ truyện kể về bốn con người với những câu chuyện khác nhau. Ngọt ngào có, đắng cay có, hạnh phúc có và đương nhiên cũng không thiếu đau khổ. Những câu chuyện tình yêu từ khi còn non nớt cho tới khi trưởng thành. --------------------------------------------------"Tại sao cứ giữ em lại trong không hề yêu em?...""Cái tai nào của em nghe nói không yêu em?""Nếu anh yêu em thì hãy để em đi...""Vì anh quá yêu em nên anh không thể để em trốn thoát!""Em yêu anh nhưng tại sao anh lại không yêu em!?""Bằng mọi giá em phải có được anh!!!"…
Yêu không phải là cạnh nhau mỗi ngày. Yêu không phải là nói với nhau " Anh yêu em" mỗi ngày. Yêu chính là những gì mà tốt đẹp nhất dành cho đối phương, là những gì tinh tế dành cho nhau. Yêu ! Không cần lời tỏ tình, không cần những màn cầu hôn xa xỉ, không cần đối phương biết. Chỉ là ở cạnh nhau....Author : White…
Mỗi ngày Lee Taeyong đều nhận được một cành hoa hồng…
mk là fan lai ARMY và ONCE ko thích thì next cảm ơn ^_^…
Nghe đồn trường năm sinh Neo là trường học tình yêu ?…
trong cuộc tình này, cả hai ta đều là kẻ ngốc...đúng không, kim yugyeom?…
" Em dành cả thanh xuân để theo đuổi anh, cuối cùng vẫn không chạm được đích "" Nghe Lisa nói anh bị ung thư tim "" Cô gái đã hiến tim cho cậu mang tên Park Chaeyoung "" Xin lỗi, là anh nợ em "…
Anh thích tôi là chuyện của anh. Tôi thích anh cũng chả phải chuyện của anh.Dù sao thì thời gian cũng không còn dài. Tốt hơn chúng ta đừng dính dáng tới nhau. Không có anh. Tôi vẫn ổn.…