Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
2,379 Truyện
Trong Đôi Mắt Xanh Ngời

Trong Đôi Mắt Xanh Ngời

3 0 3

Arc 1: *Đang tiến hành*Lê Thái Uyên, chàng trai được cho là có tất cả đột ngột đón nhận tin dữ vào mùa hè khi cậu ta chuẩn bị vào lớp 11. Uyên rơi thẳng vào vòng luẩn quẩn vì sự ra đi thương tâm của người mẹ mà cậu quý trọng, hố sâu không nuốt chửng cậu ta, mà cậu ta chính là người trực tiếp đẩy mình vào nó. Nhưng sẽ đến ngày cậu ta biết rằng, mọi chuyện không đơn giản chỉ tóm lượt bằng hai từ 'tai nạn'. Bạn bè, gia đình, học tập và tâm tư cá nhân có chuyển biến mới cùng năm lớp 11, khác với trước giờ khiến Thái Uyên vô cùng lao đao. "Phan Nhật Lam, tao cần mày"Đào ngược về quá khứ, xuôi dòng theo hiện tại và vươn tay hướng đến tương lai. "Giúp tao..."Giọng Lê Thái Uyên nghẹn ngào, nắm lấy bắp tay của Nhật Lam - người mà Thái Uyên ghét, cậu ta không mong đợi sẽ có một ngày chính mình xuống nước nhờ sự giúp đỡ từ người mà cậu ta cho là lập dị và khó ưa."Giúp tao- Không... chỉ có mày mới có thể giúp tao."[Đôi khi lời nói khó có thể nói ra, hành động thì lại càng khó hơn. Nhưng khi tôi nhìn vào đôi mắt xanh ngời của cậu. Tôi nhận ra rằng, tôi không cần thiết phải bộc lộ cảm xúc của mình rõ ràng. Vì... chẳng có gì ở tôi giấu được cậu ta cả.]Arc 2: *Đang đợi xuất hiện*…

Tịnh Tiến Về Phía Em

Tịnh Tiến Về Phía Em

15 3 1

Hắn can đảm theo đuổi đam mê, mạnh mẽ vươn lên khỏi vũng sình, ấy vậy mà không đủ dũng khí để nói một câu thích cô. Mười tám tuổi, hắn ngồi trong lớp hát cho cô nghe. Hai mươi tám tuổi hắn đứng trên sân khấu hát bài hát hắn sáng tác cho cô. Hắn chẳng cầu mong vạn fan cuồng nhiệt thích hắn, hắn chỉ cầu cô thật lòng yêu hắn. Văn chương lai láng của ca sĩ Đặng Đăng Quân ấy thế mà chỉ dùng để đi gạ gẫm phú bà của tập đoàn Q&P ư? ---------- "Anh không cần em thích anh, vì chỉ cần anh thích em là đủ rồi.""- Hồi cấp ba anh nói chuyện đáng yêu lắm kia mà? Sao bây giờ kiệm lời như thế? - Khi đó anh mười tám tuổi, còn hiện tại anh hai mươi tám tuổi."…

Gặp Được Nhau Là Do Duyên Số

Gặp Được Nhau Là Do Duyên Số

61 5 6

Tôi, Vũ Hoàng Kim Chi. Là một đứa cuồng ngôn tình, yêu đồ ăn, thích ngủ và đam mê nghệ thuật. Từ khi còn nằm dưới móng chân của mẹ, tôi đã được sở hữu kĩ năng vẽ điêu luyện của ba. Ngoài giờ học, thường thì tôi sẽ nhốt mình trong căn phòng màu hồng của mình và đắm mình vào những câu chuyện tiểu thuyết, hiếm hoi lắm mới thấy tôi rời khỏi nhà ngao du phố xá với con bạn thân của tôi - Ngọc Hân, hoặc trừ khi đi học ở trường. Là một đứa cuồng tiểu thuyết ngôn tình nhưng tôi sống rất thực tế, chưa bao giờ hay mơ mộng về một tình yêu lãng mạn, trọn đời với một soái ca tóc tai vuốt vuốt, kun ngầu lạnh lùng vân vân. Đọc tiểu thuyết cũng như một thú vui tao nhã giết thời gian của tôi. Bất chợt một ngày nọ, khi tôi nhìn thấy đám du côn đang làm chuyện chướng mắt thì tôi đã tẩn chúng một trận tơi bời. Thế nhưng, hắn- Lâm Gia Kỳ, một kẻ đáng ghét, kì đà cảng mũi đã xen vào việc tôi đang làm vì thế mà tôi ghét hắn kinh khủng. Ông bà xưa nói câu nào là đúng câu nấy, chẳng hạn như " Ghét của nào, trời trao của nấy ". Đúng vậy, hắn nay lại trở thành cấp trên của tôi và cũng là chồng tương lai của tôi sau này. Nghe thật là ba chấm quá đi mất. Và bây giờ, tôi sẽ kể cho các bạn nghe về câu chuyện ngôn tình của riêng tôi, bắt đầu với hôm " Trễ học " của tôi và Ngọc Hân. Chúc các bạn có những phút giây thoải mái và thư giãn cùng " Gặp được nhau là do duyên số "…

Người qua đường

Người qua đường

0 0 1

tác giả: Thứ Bất Thứ Phạn Triệu Kỳ Tân là thanh mai trúc mã của tôi, lớn lên đẹp trai, lại "hoạt bát đáng yêu", từ nhỏ người ngưỡng mộ theo đuổi hắn vô cùng nhiều, bao gồm tôi. Ở hắn cách vách, tôi yên lặng theo đuổi hắn mười mấy năm cũng chưa thể đuổi tới tay, bởi vì hắn là cái liêu muội* vô số trai thẳng, cho nên hắn căn bản không cảm nhận đến tôi ám chỉ thổ lộ.Thẳng đến cao nhị* gặp được Lục Thiên Nghiêu, ở trên cầu thang một thoáng kinh hồng* nhìn đẹp đến trái tim nhỏ của tôi nhảy bang bang, cuối cùng tôi quyết định từ bỏ trúc mã theo đuổi trời giáng, trọng sắc khinh bạn bỏ xuống Triệu Kỳ Tân mỗi ngày ở cửa lớp của hắn tìm hắn ăn cơm, giống như một miếng keo dán da trâu gỡ không ra, nhưng Lục Thương Nghiêu trước sau không thèm phản ứng lại tôi.Sau đó có một ngày ở hẻm nhỏ phía sau phố, trúc mã của tôi bị trời giáng đè nặng hôn môi, ai cũng có thể nghe thấy âm thanh lòng tôi vỡ.(*Liêu muội: ý chỉ các chàng trai hấp dẫn, thu hút người khácCao nhị: lớp 11Một thoáng kinh hồng: để nói lên, dù chỉ một thoáng nhìn, nhưng lại để lại cảm xúc mãnh liệt. Chỉ một cái nhìn thoáng vội vàng, lại khiến người ta khắc sâu ấn tượng.)…

Trọng sinh tôi bị tra nữ theo đuổi một lần nữa

Trọng sinh tôi bị tra nữ theo đuổi một lần nữa

40 3 2

Tác giả: XámVăn án: Hết lòng vì người mình yêu cuối cùng nhận lại sự phản bội, Như Lan và Tố Như cãi nhau trên sân thượng của trường THPT X, nơi cả hai người theo học. Tố Như không những không thừa nhận lỗi lầm mình gây ra, còn là người gián tiếp khiến Lan rơi xuống từ sân thượng chết đi. Nhưng cuối cùng... Lan lại không chết?Tỉnh dậy, xung quanh là bốn bức tường quen thuộc, trên lịch là ngày 05/09.Như Lan giật mình, đây không phải là ngày khai giảng 3 năm về trước sao?Mình... trọng sinh rồi!! Như Lan vui mừng, thầm cảm ơn ông trời đã ban cho cô cơ hội sống lại.Lần này, cô nhất định sẽ không bao giờ dây vào người con gái tên Tố Như kia nữa! Thế nhưng, có gì đó sai sai. Kiếp trước Như Lan gặp Tố Như năm lớp 11, thế quái nào kiếp này ngày khai giảng đã gặp nhau rồi vậy!? Cp chính: Nguyễn Hoàng Như Lan x Nguyễn Ngọc Tố Như (gxg) Cp phụ: Ngô Bảo Long x Phạm Uyên Bác (bxb), Đặng Hà Vi x Đỗ Khải Uy (bxg)Đây là bộ truyện mình chính thức tự sáng tác nha, nên hy vọng mọi người đón đọc và góp ý để giúp cho mk tiến bộ hơn trong việc sáng tác. Cảm ơn mọi người đã đọc và ủng hộ( ◜‿◝ )♡…

Chuyện kể về nàng xoăn

Chuyện kể về nàng xoăn

34 3 2

Tôi là một cô bé tóc xoăn với lốm đốm tàn nhang trên mặt. Với một ngoại hình như thế, đáng lẽ nơi dành cho tôi phải chăng là một bộ phim học đường nơi nước Mỹ xa xôi? Không, tôi cư trú tại Việt Nam. Một nơi sống với biết bao con người nửa văn minh nửa trì trệ. Sự phát triển nửa vời của họ, vô hình trung, tô lên nhiều sắc màu cho cuộc đời của nàng xoăn tôi đây. Gam màu tối? Gam màu sáng? Tôi không biết nữa.Có điều, đến một lúc nào đó, tôi nhận ra sự hiện diện diện của mình hóa ra chẳng vô nghĩa đến thế!Bước đến đám đông, mái tóc khẽ khàng đung đưa, vầng má ửng hồng, khóe miệng cười duyên. Rồi tiếp ấy nhẹ nhàng cất tiếng nói:- Hii, là tớ đây, nàng xoăn!Cùng lúc ấy, tôi nào có hay có chàng trai bảnh bao cá biệt có tiếng đang mỉm cười. Hay thằng bạn thân thuở nhỏ vội tới khoác vai đang làm thế? Hơn thế nữa, là trước mặt tôi cơ man người là người, cơ mà, tôi không sợ. Tôi đã bắt đầu câu chuyện của cuộc đời mình. ************************************Cập nhật chương: 2 chương/ 1 tuần…

[Truyện Ngắn] ĐẠI TỶ NGỔ NGÁO

[Truyện Ngắn] ĐẠI TỶ NGỔ NGÁO

1,515 99 10

Truyện Ngắn: ĐẠI TỶ NGỔ NGÁOThể Loại: Thanh xuân vườn trường, nữ lưu manh, nam lạnh lùng... Văn Án:Một cô gái với khuôn mặt baby cute khiến ai ai nhìn thấy đều trầm trồ khen ngợi "woa, cô bé đó thật dễ thương" chỉ tiếc rằng... Điều gì sẽ xảy ra khi tính cách hoàn toàn trái ngược với vẻ ngoài?Là những trận đánh nhau sứt đầu mẻ trán, cùng danh hiệu "Đại Tỷ"?Là những cuộc quậy phá nghịch ngợm khiến các thầy cô ôm đầu gào thét "tôi bị lừa"?Dù có xảy ra chuyện gì, thì "đại tỷ" nhà ta vẫn dương dương tự đắc ngắm soái ca, nếm mỹ vị. Nhàn nhã, tiêu dao...Chỉ là...Ông trời thân ái! Con với người có thù oán kiếp trước sao? Con đang vui vẻ, sao người lại phái tới cái gã quái đản này??? Suốt ngày cứ hếch mặt lên trời, chỉ tay năm ngón. Đã thế bọn con gái lại như điên mà ca ngợi. Nào là "Ôi, nam thần của tôi!!!" "Thật soái, thật lạnh!!!" Đúng là hâm dở...Nhưng sao các tên điên này lại theo con cơ chứ??? Why???…

[Edit - Ongoing] Cấm chỉ đánh lén (eSports) - Chước Diệp Thanh (Tạm ngưng)

[Edit - Ongoing] Cấm chỉ đánh lén (eSports) - Chước Diệp Thanh (Tạm ngưng)

1,329 77 4

Tác giả: Chước Diệp ThanhTình trạng bản gốc: Hoàn (73 chương)Tình trạng bản edit: OngoingThể loại: Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, HE, ngọt sủng, tình cảm, võng du, chủ công, gương vỡ lại lành, nhẹ nhàng, eSports, 1v1Edit: LiBeta: Méoo~___________________Méoo~: Bản edit được đăng với mục đích phi thương mại, chưa có sự cho phép của tác giả, chỉ được đăng trên wordpress và wattpad của Dream House.Nguồn: chucongconvertTui sẽ đặt pass ở những chương có đuôi 0 và 5, mọi người lên wordpress của nhà đọc nhé (^ω~)Link: https://dreamhouse2255.wordpress.com/2021/09/18/edit-ongoing-cam-chi-danh-len-esports-mo-da-thanh/…

Nắng đầu Hạ hay mưa cuối Đông?

Nắng đầu Hạ hay mưa cuối Đông?

9 1 2

"Đỗ Hữu Thịnh, mày có biết cô Lan đặt tên này với niềm hi vọng gì không." "Hơ cái này còn phải hỏi à? Nhà tao có mấy anh em họ tên lần lượt là An, Khang, Thịnh, Vượng. Vả lại đây là ông nội tao đặt với niềm mỏi mấy đứa cháu sau này giỏi giang, sự nghiệp phát đạt. Mày hiểu không?" Nó ngả ngớn đáp lại."Không phải, mày phải hiểu cốt lõi vấn đề. Mày tên "Hữu Thịnh" cơ mà! Cô Lan hâm mộ nhà thơ Hữu Thỉnh đó, cô đặt tên này cho mày, là hi vọng sau này mày là một người tinh tế, giản dị, và sâu sắc đấy. Thế mà giờ mày nhìn mày xem, khác nào phụ lòng mong mỏi của cô không?" Tôi bĩu môi, liếc nhìn nó."À thì ra là thế. Thế mày thì sao? Chiêu Dương có nghĩa là gì?" Nó hất hất cằm hỏi lại tôi."Xì tên Chiêu Dương của tao, có nghĩa là mặt trời nhỏ tỏa ánh nắng rực rỡ đó, là mặt trời, mặt trời đó." Tôi nhấn mạnh, vênh váo lên với nó."Thì ra là mặt trời, thế thì sau này phải nhờ mày nhiều rồi."Tôi không hiểu ý nó lắm, quay lại hỏi với vẻ mặt lơ ngơ:"Có ý gì?""Vì gần mặt trời, thì tao mới "thịnh" được." Nó hấp háy mắt nhìn tôi.Tôi vội quay mặt đi chỗ khác, tránh để nó nhìn thấy khuôn mặt đang đỏ ửng của tôi lúc này...18.08.2023…

[Short] Somebody Else - @loser7love

[Short] Somebody Else - @loser7love

14 1 1

"So you said, you found, somebody else."---------------------------------------Dựa trên sự thật đã từng trải.CHÚ Ý: Nếu muốn reup thì phải thông qua mình trước nhé :) Mong mọi người ủng hộ ^^…

Cậu bàn bên mang mặt nạ

Cậu bàn bên mang mặt nạ

27 0 2

Trích đoạn 1:Nằm lim dim trên mặt bàn nhìn Khoa, nó thấy Khoa đang giải đề tiếng Anh thoăn thoắt. Cái cậu này...có bằng IELTS cao trót vót rồi mà vẫn cố gắng tới vậy. Mà cũng phải, có bao giờ nó thấy cậu không cố gắng đâu. Cái gì cũng cố, cố học, cố chơi thể thao, hoạt động ngoại khóa, cố ăn, cố giao tiếp, cố cả cười. Đấy vừa nói xong, Khoa quay sang nhìn nó, nở một nụ cười ấm áp như mọi khi:"Đan nghĩ gì mà nhìn tao lâu vậy?""Không có gì, chỉ thắc mắc Khoa có bị lập trình trước không?"Trích đoạn 2:Bức thư chỉ vỏn vẹn 2 dòng:You.You are my good days. Hít một hơi thật sâu, tôi dụi đầu vào lòng Khoa. Hương nước hoa hòa lẫn với mùi nước xả nhàn nhạt, thấm trọn cảm xúc của tôi. Khoa choàng tay ôm tôi, không nói gì cả. Mãi một lúc sau, tôi mới ngẩng lên nhìn Khoa, anh nhìn tôi cười hiền. Nụ cười không còn gượng ép như trước. "Cảm ơn anh vì đã thành thật với cảm xúc của mình"Mắt anh hơi giãn, anh nhìn tôi ngạc nhiên rồi lại kéo tôi vào lòng."Anh đã từng nghĩ là mình không thể, cảm ơn em"…

Ẩn tàng thượng du

Ẩn tàng thượng du

44 5 14

Có những năm tháng chẳng ai nhắc đến, nhưng mỗi khi cơn mưa rào mùa hạ đổ xuống thì những kí ức năm ấy lại chợt ùa về như thể mọi thứ chỉ mới hôm qua.Có những miền kí ức phủ đầy bụi, nhưng lại chẳng ai nỡ vứt đi.Đã có những tháng ngày như thế, với những tình cảm ngô nghê, những cảm xúc vụng trộm tưởng chừng như ngọn nến nhỏ sẽ tắt sau cơn mưa đầu hạ, thế nhưng chẳng ai ngờ rằng, cơn mưa rào ấy lại âm ỉ kéo dài tận đến thập kỉ. Thanh xuân vườn trường luôn là những mối tình mang đầy tiếc nuối nhưng lại đẹp đến nao lòng. Bởi người ta nói tình đẹp là tình dang dở. Những cảm xúc chẳng thể nói thành lời, những rung động ngây thơ, những tình cảm thuần khiết mà ta chỉ có thể tìm thấy khi vẫn ngồi trên ghế nhà trường.Nhưng bỏ lỡ lại chính là bỏ lỡ, dù có trăm ngàn lí do thì hiện tại cũng không thể nào bù đắp được quá khứ. Như vết thương, có thể lành nhưng vết sẹo thì mãi ở đó để nhắc nhở rằng ta đã từng đau như thế nào.Những tình cảm thầm kín, vụng trộm được ghi lại một cách vụng về bằng tất cả sự chân thành và ngây dại.Mong Ẩn tàng thượng du, cho dù không thể lay động tim bạn như cách em đã làm tim mình bồi hồi rạo rực khi nhớ lại những ngày xưa cũ thì cũng có thể khiến bạn cảm thấy thoải mái khi cùng mình đi qua lại miền kí ức ấy. Là người chập chững những bước đi đầu tiên trên con đường viết, mình chân thành trân trọng mọi sự ủng hộ và góp ý. Mong mọi người sẽ thích Ẩn tàng thượng du, như cách mà mình gửi từng chút thương nhớ cho những năm tháng tươi đẹp…

(13 chòm sao) Bóng Rổ Học Đường

(13 chòm sao) Bóng Rổ Học Đường

4,463 163 3

Titles : 13 chòm sao - Bóng Rổ Học ĐườngAuthor : Tinh Lam TinhCategory : Học đường, đời thường, thể thao, ...Rating : 13+Summary :Đội bóng rổ nam Cao trung Zodiac. Đội bóng rổ nữ Cao trung Zodiac. Những niềm tự hào của Trường cấp III Zodiac. Tham gia vào một trong hai đội, là một vinh dự lớn, nhưng cũng đồng nghĩa với việc dấn thân vào một trận chiến không hồi kết giữa hai đội. Nhưng những trận chiến không hồi kết ấy bắt nguồn từ đâu? Điều này chẳng ai biết cả? Họ không phải không hợp nhau, không phải bất đồng về suy nghĩ nhưng họ vẫn xem nhau là cái gai trong mắt. Mỗi lần hai đội chạm mặt nhau cứ như là giông tố lại ập đến. Họ không gây chiến với nhau về vấn đề bóng rổ thì lại nảy sinh xích mích ở vấn đề khác. Điều này đã trở thành thông lệ đối với những thế hệ thành viên của cả hai đội. Nhưng đến thế hệ thứ 33 này, họ lại bắt đầu đặt câu hỏi cho những chuyện kì lạ ấy và bắt tay vào việc tìm hiểu câu trả lời...Warning : Trong truyện có nhiều ngôn từ thô tục, cốt truyện không quá gây cấn hấp dẫn có khi sẽ lạt như nước ốc vì đây là truyện có yếu tố đời thường là chủ yếu. Dù tiêu đề truyện là về bóng rổ nhưng tác giả không am hiểu nhiều về bóng rổ nên những chi tiết trong các trận bóng hay những gì liên quan sẽ KHÔNG thể được miêu tả một các chi tiết và chân thật nhất. Yêu cần độc giả không phàn nàn hay yêu cầu về đất diễn của các nhân vật cũng như giới tính lẫn couple, vì các nhân vật đều có vai trò cố định trong truyện.Xin cảm ơn!…

ANH ĐỊNH ĐỂ EM ĐƠN PHƯƠNG ĐẾN BAO GIỜ?!

ANH ĐỊNH ĐỂ EM ĐƠN PHƯƠNG ĐẾN BAO GIỜ?!

17 1 3

Trong tình yêu, ai mà chẳng muốn được đối phương chủ động, được cưa cẩm, được quyến luyến, được cảm giác trân trọng, biết rõ mồn một tình cảm người đối diện như thế nào, Tuệ Hiên cũng không ngoại lệ. Nhưng nếu không có gió thì làm sao có sóng biển? Không va vấp, không nghiệt ngã, sao có thể gọi là cuộc đời? Năm tháng thanh xuân của Tuệ Hiên không thiếu kẻ đưa người đón, không thiếu kẻ vì nàng mà nguyện làm trâu làm ngựa. Ấy vậy mà đối với Tuệ Hiên mà nói, thanh xuân ấy chính là khoảng thời gian tươi đẹp nhất của một cô gái, có thể tự do làm điều mình thích, ràng buộc chính là ngôn từ chưa bao giờ xuất hiện trong từ điển của cô, cô quả quyết hết năm học cấp 3 này nhất định không thèm ràng buộc mình với bất kỳ anh chàng nào, nhất quyết không vì ai mà trở nên khổ sở. Cho đến khi cô bắt gặp anh - Huỳnh Hạo Hi. Người ta nói chỉ cần gặp đúng người, tất cả mọi ý niệm đều sẽ thay đổi. Tuệ Hiên cũng muốn thay đổi nhưng trớ trêu thay, ông trời lại đồng ý với những lý lẽ xưa cũ của cô rằng thời trung học phổ thông nhất nhất không nên có người thương.Duy chỉ có một điều, cô cũng không ngờ ông trời lại ưu ái chiều ý của cô cho mãi đến nhiều năm về sau. Tuệ Hiên không biết rốt cuộc cô đã chờ đến khi nào để có lúc phải nức nở: Rốt cuộc, ANH ĐỊNH ĐỂ EM ĐƠN PHƯƠNG ĐẾN BAO GIỜ?…

Tâm Tình Năm Mấy Mươi

Tâm Tình Năm Mấy Mươi

39 8 8

Người lớn lúc nào cũng hiện hữu trong dáng vẻ đầy bận rộn, áp lực cùng những suy tư khó hiểu. Hồi còn bé, em chỉ thấy được sự hào nhoáng bên ngoài của ba mẹ, sự thoải mái của cô dì, sự tự do của chú bác hay sự lấp lánh của anh chị. Bởi thế em lại có một ước muốn sâu sắc - đó là trưởng thành. Em, một đứa trẻ vẫn còn sống dưới cái nôi an toàn của cha mẹ, sự quan tâm săn sóc của người lớn nên chẳng thể hiểu được cái vất vả, cực nhọc mà người lớn cố giấu phía sau nụ cười mỉm kia. Ấy vậy mà chỉ khi chạm chân tới cái tuổi mươi mấy đôi mươi, em dần cảm thấy sợ hãi hai chữ "trưởng thành", hai chữ mà em đã cố chạy theo năm xưa. Em vẫn thích sự lấp lánh, hào nhoáng, tự do tự tại của việc làm "người lớn" nhưng em lo mình không thể giấu đi những áp lực, khó khăn hay thử thách.Nói lo nói sợ là thể nhưng em vẫn phải lớn mà, và em chấp nhận việc em sẽ lớn, sẽ đi làm, sẽ tự lo cho bản thân và sẽ chẳng thể làm cô bé mè nheo của ba mẹ nữa. Và em cứ lớn, cứ lớn dần theo thời gian. Qua ngày này năm nọ, em đã không còn là một đứa trẻ vô tư chạy nhảy giữa cánh đồng xanh, thỏa sức đắm mình trong làn nước biếc hay nằm vắt vẻo trên cành cây. Em sẽ trở thành một thiếu nữ mới lớn, một cô nàng nhiệt huyết, một người phụ nữ lạnh đạm hay một người vợ, người mẹ của gia đình. Nhưng mà từ từ khoan đã, em vẫn chưa đi hết chặng đường ấy đâu, bây giờ em vẫn đang là một cô gái đầy nhiệt huyết, rực cháy với tuổi thanh xuân tươi đẹp của mình. Nhưng em vẫn có những tâm tư, suy nghĩ thầm kín mà em c…

Bạn Cùng Lớp Là Tác Giả Tiểu Thuyết Mạng

Bạn Cùng Lớp Là Tác Giả Tiểu Thuyết Mạng

178 16 2

Hà Nhi có một bí mật. Đó là, Nhi có một thân phận khác là tác giả tiểu thuyết mạng khá nổi tiếng trên diễn đàn truyện Việt Nam.Gọi là bí mật thì cũng không đúng lắm, bởi vì Nhi không cố tình che giấu chuyện đó. Nhưng không một ai biết về điều này cả, nên chung quy đây vẫn là một bí mật của riêng nó.Trùng hợp là, Nhi vô tình biết được bạn cùng lớp của nó cũng là "đồng nghiệp", thậm chí còn là tác giả nổi tiếng trong mảng tiểu thuyết tình cảm lãng mạn.Cũng chính là người mà nó ghét nhất.***Bạn bàn dưới xoay xoay cây bút trong tay, chống cằm nhìn những lọn tóc xoăn đang trượt khỏi vai của người đằng trước. Ánh nắng buổi sáng bắt đầu chiếu vào khung cửa sổ, gẩy vài sợi óng ánh trên mái tóc xoã tung. Hà Nhi thấy hơi nóng, tính ngồi dậy cột lại tóc thì một bàn tay đã vươn tới, vén gọn những lọn tóc loà xoà thành một hàng thẳng đuột. Hà Nhi biết chủ nhân của bàn tay đó. Và chỉ duy nhất người đó mới luôn đợi lúc nó ngủ mà thừa cơ hội chạm vào tóc nó. Huỳnh Khánh Nam.Hà Nhi tự nhủ, có ngày nó sẽ bẻ gãy tay cậu ta vì cái thói tự tiện.___Since: 11/8/2023…

Mặt Trời Nhỏ Của Em

Mặt Trời Nhỏ Của Em

8 1 1

Tôi là Trần Ngọc An Nhiên.Không được may mắn như các bạn khác, tôi sinh ra trong một gia đình không được hạnh phúc. Từ nhỏ tôi đã luôn phải chứng kiến những cuộc cãi vã của bố mẹ. Nó diễn ra thường xuyên đến mức tôi đã coi nó là một điều tất lẽ dĩ ngẫu trong gia đình mình. Nhiều lúc tôi oán thán ông trời, tại sao lại đối xử bất công với tôi như thế? Tại sao tất cả các bạn khác đều có một gia đình hạnh phúc của riêng mình, còn tôi thì đến một điều nhỏ nhặt như thế cũng không có được? Ha, tôi cũng tự cảm thấy chính mình thật đáng thương. Đáng lẽ tôi không nên xuất hiện trên cõi đời này mới phải.Và rồi năm tôi lớp 11, bố mẹ tôi ly hôn. Tôi theo mẹ chuyển lên Hà Nội sống cho gần nhà ông bà ngoại. Có lẽ ông trời cũng chưa tuyệt tình đến mức như vậy khi đã để cho tôi gặp cậu vào năm 17 tuổi - cái độ tuổi thơ mộng nhất của tuổi học trò. Tôi cũng không biết vì sao tôi lại thích cậu nhiều đến như thế, chỉ biết nụ cười của cậu như ánh sáng Mặt Trời chiếu soi vào những vết thương trong tâm hồn tôi, từ từ giúp tôi chữa lành nó, và cũng chính cậu đã dắt tôi bước ra khỏi vũng bùn lầy tăm tối của cuộc đời...Cảm ơn cậu vì đã xuất hiện bên tôi, để những năm tháng thanh xuân ấy của tôi trở nên thật ý nghĩa! Cảm ơn cậu rất nhiều, Mặt Trời nhỏ của tôi!------------------------------Thanh Hóa, 23/8/2023Bìa: @canva…

Mặt trời mọc đằng đông

Mặt trời mọc đằng đông

7 0 1

Nó hơi mệt nên nằm bò ra bàn, mái tóc ướt đẫm mồ hôi nhẹ nhàng lay lay trong tiếng gió quạt. Mắt lim dim có vẻ sắp ngủ.Hạ khẽ hít một hơi. Người nó khá thơm mùi nước giặt. Không bị lẫn mùi mồ hôi.- Không cần phải ngửi, tao biết tao thơm mà.- ... Hạ câm nín, chỉ lặng lẽ rút ra cho nó một tờ khăn giấy. - Lau bỏ đi, tí thấm ngược lại ốm.Thấy nó không trả lời, Hạ lại đưa tay định nhét lại vào cặp. Bất chợt, nó nắm lấy cổ tay Hạ.- Á, mày làm cái trò gì đấy? Bỏ tay tao ra.- Mày lau cho tao.- Không, mày có biết bao nhiêu mắt đang nhìn tao với mày không?- Lỡ tí tao ốm thì sao?Nó lại chỉ biết câm nín. Đúng là lời của mình tự bẫy mình.Nó suy nghĩ một chút, vẫn là tại mình quan tâm trước.Hạ đưa tay, khẽ nắm lấy tóc nó, nhẹ nhàng lấy giấy thấm mồ hôi trên mặt. Xong việc, nó vò tóc Hải rồi nhét vào tay nó tờ giấy vừa lau.- Đồ của ai nấy nhận nha.Hải không nói gì, chỉ nhận tờ giấy rồi úp mặt vào bàn, cười khẽ.…

Nhật Ký Chinh Phục Thủ Khoa Chuyên Toán

Nhật Ký Chinh Phục Thủ Khoa Chuyên Toán

5 0 1

Trương Vũ Nhật Minh đỗ chuyên rồi, điểm cao lại chót vót. Tận 9,75 điểm chuyên. Mọi người đều tin tưởng cậu sẽ trở thành thủ khoa chuyên Toán của năm nay. Không bất ngờ lắm, bởi cậu ta từ nhỏ đã càn quét mọi cuộc thi toán học. Bây giờ thêm thành tựu mới vào góc tủ đầy ắp huy chương cũng chẳng sao cả.Còn con bé tên Lê Cát Vi An đó?Cô bé đó giờ có lẽ đang ở bệnh viện thăm mẹ. Mẹ nó lên cơn đau tim ngay ngày thi chuyên, mãi tới lúc gần thi người nhà mới thông báo, thế thì lấy tinh thần nó ở đâu ra? Nhà con bé khá hoàn cảnh, bố đi lái xe làm ăn xa, mẹ nó đôn đáo lo cho mọi chuyện trong nhà, còn bận rộn với hàng phở được đặt tạm bợ cạnh căn nhà trả góp hơn chục năm của gia đình nó.Bởi cú sốc tinh thần, điểm thi chuyên của Vi An không cao, nếu không muốn nói là gây thất vọng cho toàn giáo viên trong trường. Với số điểm chuyên 7,5. Vi An có lẽ sẽ trượt chuyên. Cô bé suýt soát đứng thứ 70/70 nhưng không may lại thua điểm môn chuyên so với đối thủ khác.Nhưng có vẻ bây giờ, Vi An cũng không quá quan tâm về vấn đề mình có đậu hay không, mọi tâm trí của nó đều dồn về mẹ, người hiện đang nằm trên giường bệnh. Con bé về nhà, nấu tí thức ăn để mang tới bồi bổ cho mẹ, dù gì viện phí rất cao, nhà nó cứ cái đà này cũng không kham nổi, nó đành đem đồ từ nhà lên để giảm bớt chi phí.Ở góc bàn học, một quyển sổ màu nâu bụi đã được mẹ nó đặt ngay ngắn tại đấy. Trước hôm thi mẹ bảo nó rằng bà đã tìm được quyển sổ nó làm mất dưới góc giường. Đó là cuốn nhật kí Vi An đã viết đầu năm lớp chín,…

[Học đường] Như Thế Nào Là Yêu?

[Học đường] Như Thế Nào Là Yêu?

12 0 4

Tác giả: Cá GỗKhương Hoàng Lâm Nhi yêu Đặng Đức Lâm không?Có! Nhưng Khương Hoàng Lâm Nhi yêu bản thân mình hơn. Lí do của nó chính là câu trả lời của cô trong một lần tụ họp:- Khương Hoàng Lâm Nhi, cho bọn tao biết tại sao mày yêu Đặng Đức Lâm đi?Đối diện câu hỏi của nhỏ bạn, ánh mắt Lâm Nhi khẽ chuyển động, chạm vào Đức Lâm đang ngồi bên cạnh. Trong đáy mắt cô, không chỉ tình yêu, mà còn cả sự trân trọng. Cô mỉm cười nhẹ nhàng, rồi cất tiếng, giọng nói mang theo sự tự tin và một chút kiêu hãnh:- Tao yêu Lâm vì tao yêu bản thân tao. Một thoáng im lặng bao trùm cả không gian. Mọi ánh mắt đổ dồn về phía cô. Lâm Nhi tiếp tục, giọng điệu có chút thách thức:- Chúng mày thử quen một người vừa đẹp trai, thông minh, biết nấu ăn đặc biệt còn tâm lí đi. Nếu chúng mày không yêu bản thân thì khi quen một người như thế chúng mày cũng không thoải mái, còn nếu chúng mày yêu bản thân thì bản thân chúng mày sẽ vô thức tốt lên thôi.Không ai biết từ lúc nào tình yêu này đã đơm chồi nảy lộc nhưng một điều có thể khẳng định rằng: Ngay từ đầu cái tên của hai người đã định sẵn Đức Lâm đứng trước, Lâm Nhi đứng sau. Đức Lâm sẽ luôn vì Lâm Nhi mà che mưa chắn gió, bảo vệ Lâm Nhi cả đời!…