Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
- Năm em 16 tuổi, tôi 17 tuổi: em bảo em thích tôi. Tôi từ chối.- Năm em 17 tuổi, tôi 18 : em bảo em yêu tôi. Tôi nói tôi yêu người khác rồi. Em đứng lặng.- Năm em 18 : em không còn thích tôi nữa ư ??!! Thật ra năm tôi 17 , tôi đã yêu em rồi....................................................................Câu chuyện dưới đây xoay quanh những năm tháng khi 2 người đã trưởng thành nhưng cô lại mắc một căn bệnh hiểm nghèo....…
Là chuyện tình yêu học đường hồn nhiên trong sáng!!Nam chính(Anh):Hoàng Bách Khang 17t điển trai,học giỏi,thông minh, ngoài lạnh trong nóng nằm trong top 3 nam thần của trường, hội trưởng hội học sinh, được rất nhiều nữ sinh thích.Nữ chính (Cô):Vương Gia Linh 16t học sinh năm nhất xinh đẹp, dễ thương, thông minh,tính tình sáng nắng chiều mưa lúc giận lúc không,là người luôn có sở thích bắt bẻ người khác khi người đó làm sai, muốn người lớn hơn mình phải làm đệ đệ của mình Nam phụ(Cậu):Trịnh Toàn Anh Tú 17t bạn thân với Bách Khang, thông minh, dễ gần, hoà đồng,ôn nhu,nằm trong top 3 nam thần của khối 11 là hội trưởng đội văn nghệ,là học sinh gương mẫu, được rất nhiều nữ sinh thích lúc nhỏ là hàng xóm với cô chơi rất thân với cô đã thích cô từ nhỏ.Phản diện(Cô ta):Đàm Mỹ Anh 16t là người không đội trời chung với cô,mưu mô, thâm độc,tự xưng là chị đại khối 10 thích anh luôn tìm mọi cách hãm hại cô Quỳnh, Hạ, Mai:là bạn chơi chung nhóm với Mỹ Anh khi nào cũng đi theo cô ta luôn nghĩ cách hại cô, những cô ta chưa từng coi Quỳnh, Hạ, Mai là bạn.…
Con đường tội lỗi dẫn dắt đám bạn trẻ lần mò từng sự thật trong quá khứ. Sự khinh ghét, kinh tởm, nỗi sợ hãi lẫn lộn thành một đống tạp nham đen kịt, nó nuốt chửng thực tại và quá khứ, chừa lại vết nhơ dài như bằng chứng buộc tội...Khánh Linh là một cô gái có dáng người nhỏ nhắn, cô yêu vẽ và đọc sách, là thiếu nữ mới lớn với khí chất dịu nhẹ tựa cánh hoa hồng đơm mình trong nắng. Cô ngỡ rằng cuộc sống học đường sẽ trôi qua êm đềm với những trang sách, hay cùng yêu đương với thanh xuân ngọt ngào, thế nhưng mọi thứ lại hoàn toàn trái ngược. Cô gái trẻ cùng đám bạn mình được dẫn bước đi trên con đường mòn của quá khứ, thứ ánh sáng leo lắt kì dị chiếu rọi lên bức màn đen tối khiến họ phải gào thét vì sợ. Chúng cứ lan tỏa ra từng tế bào, xâm chiếm lên tận não hệt như một chủng loài virus, ngay lúc này đây, họ đã không còn là họ!Chưa dừng lại ở đó, con đường hé mở cho ta thấy quá khứ của từng thành viên, tưởng chừng mọi thứ sẽ tan vỡ hệt như mặt gương bị đập nát, nhưng tất cả lại lần nữa bước tiếp với sự tò mò thôi thúc. Họ gượng dậy và bám víu vào từng hi vọng để tìm ra sự thật về những bí ẩn được che đậy sau dòng chảy của thời gian.…
Lần đầu tiên Mộc nhìn thấy Lâm là khi sang Nhật du học. Gương mặt của vị thầy giáo hướng dẫn du học sinh Việt Nam này với anh trai cô cực kì giống nhau, nếu không phải biết bố mẹ chỉ sinh có hai người con là cô và Trình thì có nói bọn họ là hai anh em sinh đôi Mộc cũng tin. Tuy nhiên sau khi bình tĩnh lại cô đã ngay lập tức cảm nhận được sự khác nhau giữa hai người. Nếu như phong cách và khí chất của anh trai cô luôn toát lên vẻ không đứng đắn thì Lâm lại mang đến sự trầm lắng, nhã nhặn, đôi khi lơ đãng lại có thể khiến cô cảm nhận được sự lạnh lùng nguy hiểm. Thời gian qua đi, quan hệ giữa hai người luôn là sự mập mờ không tài nào chọc thủng đi lớp màng mỏng manh ấy.Cho đến ngày nghỉ phép về nước, anh trai đến đón cô về nhà. Hai người đàn ông trông rất giống nhau, gặp nhau lại không có gì là vui vẻ.Thế rồi cả hai người đột ngột biến mất. Một tuần sau, anh trai xuất hiện trước mắt cô, cả người toát lên điên cuồng vô cùng đáng sợ. Tuy nhiên rất nhanh sau đó đã điều chỉnh tâm trạng mang cô đi dạo quanh thành phố trước khi quay về."Gỗ hoa, không phải bất cứ bài thơ nào cũng có thể tùy tiện đọc lên đâu."Âm thanh lạnh lẽo của anh trai khi nói ra những lời này làm cho Mộc cảm thấy rùng mình. Rốt cuộc, sau tất cả mọi chuyện, cho dù là biết rõ bản thân bị lợi dụng, cô cũng phải cắn răng theo lao để tìm ra chân tướng năm xưa bị che giấu...…
Tên truyện: Chiếc Hộp Gỗ Trong Góc Sân Ký Ức.Tác giả: Mực XanhThể loại: Học đường, tình cảm, đơn phương, hài hước.Dự kiến số chương: 42.Giới thiệu truyện:Một buổi sáng thứ Ba, Quốc Chí - cậu sinh viên mới chuyển ngành, lặng lẽ bước vào giảng đường rộng thênh thang. Cậu đến muộn, chỗ ngồi gần như kín hết. Ở cuối lớp, cạnh cửa sổ, còn một ghế trống.Cậu ngồi xuống, không ngờ người bên cạnh lại nghiêng đầu, cười khẽ hỏi:"Cậu có phải Quốc Chí, lớp 12A6 không?"Một gương mặt lạ mà quen, một câu hỏi bất ngờ, và một ánh nhìn khiến cậu... bối rối cả tiết học.Hóa ra, có những rung động đến ngay từ lần đầu được gọi tên.Một tình yêu sét đánh. Một chiều. Và kéo dài đến tận cuối thời thanh xuân.Trời ơi, ngồi cạnh nhau một tiết mà crush người ta mấy năm - ai cho phép vậy hả tim ơi!? Lưu ý: Nhân vật, địa danh và sự kiện trong truyện hoàn toàn là hư cấu, không đại diện cho bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào. Vui lòng không re-up, đạo nhái hay chuyển ver.…
"Câu chuyện của những mảnh chân trời" được viết từ góc nhìn của nhân vật chính, Hoàng Ngọc Nhật Khánh, nhưng không sử dụng ngôi thứ nhất. Câu chuyện mở ra một thế giới phong phú và sâu sắc của Nhật Khánh, một cô gái mang trong mình những "mảnh chân trời" - mỗi mảnh tượng trưng cho một phần của cuộc sống và tâm hồn cô. Từ những kỷ niệm về người anh trai đã mất, những khía cạnh phức tạp của gia đình, đến những rung động đầu đời và những đấu tranh nội tâm, mỗi chương là một câu chuyện, một mảnh ghép giúp khắc họa bức tranh cuộc sống. Không phải là những câu chuyện bi lụy, mà là hành trình khám phá và trưởng thành, nơi Nhật Khánh từng bước tìm thấy ánh sáng từ những góc khuất trong tâm hồn mình.…
"Thầy giáo môn toán của tôi đột nhiên bắn tiếng Anh. Ấy!! Người này không phải thầy tôi. Còn tôi...cũng không phải là tôi !!??""Tôi là nhân vật phụ hoạ số mệnh xui xẻo chết yểu sao.""Số mệnh xui xẻo của cô, từ giờ hãy giao cho tôi.""Cảm thấy tác giả nguyên tác thực tàn nhẫn.""Hình tượng nữ chính yêu thích trong lòng tôi bị huỷ rồi !!!""Chương tiếp theo phải bảo vệ bản thân thật tốt. Có thể cùng liên minh không?"Hình phạt cho những học sinh ngủ trong giờ Toán là...xuyên vào bộ truyện top seller trở thành nhân vật chết sớm nhất. Ai còn muốn ngủ nữa không nào?Đùa thôi đùa thôi. Chương tiếp theo sẽ phải chết rồi, phải lên kế hoạch thôi. "Ấy...người này thật kỳ quái..."Cùng một thời không, có hai linh hồn nhập vào hai thân xác. Đây chính là...Sự tình cờ của định mệnh.Phải bảo vệ nhau thôi !!!…
Đến chương 6 hoặc 7 mới có truyện tình cảm cơ:))Mỗi ngày ra 1,2 chương rảnh ra 3,4 chương______________________________________________Bạn có thắc mắc khi 2 kẻ điên yêu nhau thì chuyện gì sẽ xảy ra không:))) nếu có hãy đọc bộ truyện này và cảm nhậnNhắc lại: chương 5 mới yêu nhau chương 6 hoặc 7 lộ bản chất:)) vì viết đến đâu nghĩ đến đấy nên hầu như không chính xác về diễn biến lắm ấn vào đây để xem tóm tắt_______________________________________________Tóm tắt Câu truyện kể về tình yêu của 2 người thể hiện một cách không giống ai như chỉ muốn treo đầu người kia chẳng hạn:)))Rồi sau khi 2 con người này yêu nhau cả hai sẽ đều lộ bản chất thật_______________________________________________Mấy chương đầu còn bình thường chán đọc về sau đi Mà có về sau đâu mà đọc:))))) chưa ra nổi chương 5 nx:(((…
Truyện được lấy cảm hứng từ bài thơ cùng tên của nhà thơ Định Hải. Điều này quan trọng nhất, cần được để lên đầu :3Cốt truyện đơn giản, sẽ không có cao trào gì quá nhiều. Do tác giả đang trong thời gian phơi phới tuổi xuân nên sẽ không tránh khỏi việc nhét vài lời hơi teen một chút vào, điều này cũng khá quan trọng.Các bạn nhỏ trong truyện cũng đang tuổi xuân phơi phới nên đôi khi mạch não không thể lí giải theo người thường được, điều lưu ý thứ ba.Ngoại trừ ba điều này ra, tớ tạm thời chưa nghĩ ra được cái gì khác. Có lẽ trong lúc viết sẽ dần dần vỡ ra, tớ cũng sẽ từ từ bổ sung vào sau. Giờ thì, chào mừng cậu đến với miền đất nhỏ của tớ: "Chỉ tại."---Thu Trà luôn quan niệm: "Thà bạn cùng bàn ngốc mà ngoan, còn hơn giỏi giang mà xấu tính". Nhỏ sống trên đời 14 năm, mài mông trên ghế nhà trường mòn mỏi 8 năm rưỡi, chưa từng có người bạn cùng bàn nào không đáp ứng được yêu cầu đơn giản này. Ấy vậy mà, khi chỉ còn có một học kì nữa là quyển danh-sách-đen-dành-cho-bạn-cùng-bàn của nhỏ sẽ được trống trơn như mới mua từ tiệm về, nhỏ lại phải chuyển tới ngồi cạnh Minh Thiên, người gì đâu đã chẳng học giỏi rồi còn hay nghịch ngợm....…
Đây là câu chuyện tình học trò của đôi chích bông Long Nhật và Minh Anh. Truyện xoay quanh cuộc sống ở 2 bạn trẻ , trường lớp và hành trình yêu nhau đầy ngọt ngào nhưng cũng rất drama của 2 đứa nhỏ này.Chúc các bạn độc giả có 1 đọc truyện thật thú vị nhé!Ngày bắt đầu viết: 22/8/2023*Lời nói nhỏ: Chào các bạn👋Mình là NgocMing mới bắt đầu viết truyện, nếu để ý thì đây là truyện thứ 2 nhưng truyện kia bị bỏ bê khá nhiều tại khong có idea. Ai cũng có lần đầu sai sót ạ, các bạn cảm thấy truyện có vấn đề hay lỗi logic ở chỗ nào thì đừng ngần ngại mà cmt ngay nhé. Mình sẽ tiếp thu tất cả ý kiến của mọi người ạ. Đây có lẽ là " đứa con" mà mình dồn nhiều sự nhiệt tình đến v. Còn về truyện kia thì nếu có idea thì mình sẽ lao vào viết ngay nha. Hứa là khong bỏ bê " đứa con" nào hết. #Maiiucacban <33…
"Đi ăn không?" Tôi không dám nhìn thẳng vào mặt nó."Mày bao thì đi" Việt Anh nở một nụ cười thật tươi rồi nhìn tôi."Ok tao bao đi không" Thằng nhóc trẻ con trước mặt tôi liền thả lỏng cơ thể và cười tít mắt khi nghe thấy tôi sẽ bao nó ăn. Tôi và nó cùng nhau đi ăn phở xào. Có lẽ lâu rồi không đi ăn món này nên tôi cảm thấy nhớ hương vị này biết bao. Ăn xong có lẽ Việt Anh chưa đủ no nên bảo tôi mua thêm gì đó."Thư ơiii tao vẫn chưa no" Nó lại bày ra cái chiêu trò làm nũng để tôi chiều theo ý nó đây mà. "Ừ cũng được dù sao tao cũng đang đói" Như lời tôi nói vì cả hai chúng tôi đều đói nên tôi và Việt Anh đã quyết định đi ăn xiên bẩn và uống trà chanh. Nghe cũng đơn giản đấy nhưng Việt Anh nó gọi một đống đồ làm tôi hoảng vl. Chúng tôi ăn no nê rồi mới quyết định đi về. Có lẽ đó là lần đầu tôi cảm thấy vui vẻ như thế cùng với Việt Anh.…
Học kì 2 lớp 11, tôi - Trần Ngọc Khánh Nhi vừa chuyển đến một ngôi trường cấp ba mới. Do ở trường cũ tôi thường bị bắt nạt vì tính nhút nhát, dễ bảo nên tôi thường bị họ sai vặt, cô lập, bắt nạt. Họ biết tôi học giỏi nên họ luôn đưa tôi bài tập hoặc bài kiểm tra của họ cho tôi làm nhưng nếu tôi từ chối thì họ sẽ đánh đập tôi. Mặc dù tôi đã nói chuyện với giáo viên nhưng giáo viên chỉ làm ngơ.Tôi được cô chủ nhiệm dẫn lên lớp và giới thiệu bản thân. Vì đã chịu ảnh hưởng từ trường cũ lẫn tính cách nên tôi chỉ nói được mỗi tên của bản thân. Song tôi được xếp vào chỗ ngồi đang trống ở cuối.Giữa tiết 2, có một cậu học sinh bước vào, vừa nhìn đã có thể liên tưởng đến học sinh cá biệt. Cậu là Nguyễn Hoàng Nhật Huy. Tuy vẻ bề ngoài trông giống học tra nhưng thực chất cậu ấy là một học bá rất rất giỏi. Lúc ấy, cô đang giảng bài nhưng khi thấy cậu ấy vào lớp trễ cũng chẳng quan tâm, dường như đã rất quen. Tôi nhìn cậu ấy bước đến chỗ tôi rồi liếc nhìn tôi một cái với cái vẻ cao ngạo. Hai mắt chạm nhau khiến tôi vội co người lại và muốn tìm chỗ trốn, trông chẳng khác gì chuột gặp mèo. Tôi tưởng cậu ta sẽ làm gì hay quát tôi nhưng cậu ấy chỉ cúi đầu cười khẽ, phải căng tai ra mới nghe được nhưng nó cũng đủ khiến tim tôi như rơi mất một nhịp. Cậu bước đến chỗ ngồi còn trống cạnh tôi rồi ngồi xuống và úp mặt xuống bàn ngủ.Duyên số của chúng tôi bắt đầu từ đó.…
Định mệnh, đôi khi được gọi là số phận, là một quá trình được xác định trước của các sự kiện. Nó có thể được hình thành như một tương lai định trước, có thể hiểu định mệnh là số mệnh đã được định sẵn trong cuộc sống mỗi người, nó đã được an bài và sắp đặt sẵn được đặt ra từ trước đó cho từng cá nhân, mà không thể tránh khỏi hay tự ai có thể thay đổi được.[ Trích đoạn ]- " Rồi một ngày tao và mày sẽ gặp lại nhau! Chờ tao nhé!..................................................................- "Tao.......tao thích mày!Thích từ cái nhìn đầu tiên cơ"...................................................................-"Tao cũng thích mày!Thích hơn cả Nguyễn Hoàng Trọng Khôi"…
Tên truyện: Như trênAuthor: Bối HyThể loại: Fanfiction (ai biết phim hoặc truyện thì đã biết truyện này. Ai chưa biết thì xem phim đi. Phim chưa chiếu hết)Lứa tuổi: 9+Giới thiệu nv: Lười lắm. Mà mấy bạn biết hết rồi gt làm gì cơ?Đây là truyện tui viết cho team Cảnh Hoài trong thời gian chờ đợi có vietsub phim với có chương mới của truyện. Hết đoàn kết! Ngắn gọn súc tích…
[ Blue Lock ] Tôi Thế Mà Lại Sống Trong Thế Giới Tiểu Thuyết!?° Thể loại: tình yêu,học đường,đánh đấm,cẩu huyết,thả thích,16,np,bl,namxnam====•Văn ÁnNhìn một màn trước mắt khiến tôi không khỏi nghi ngờ,thế quái nào trước mặt tôi lại là hàng ngàn dòng chữ lướt qua như khung bình luận vậy!?Khi đã tiếp thu được mọi thứ tôi liền cảm thấy thế giới quan như sụp đổ,vậy mà tôi lại đang sống trong một cuốn tiểu thuyết ngược văn, ngược từ nam nữ chủ đến nhân vật phụ và phản diện. Và tôi lại là nhân vật nam phản diện độc ác đây,cái kết của tôi chính là bị tác giả cho chết vì tình, muốn mà không có được,chết cũng muốn níu lại,cảm giác thật đau đầu a. Tôi chỉ muốn làm nhân vật qua đường thôi mà,không muốn chết đâu huhu **khóc không ra nước mắt**.「- Đừng lo mà bé Y Y, các mama sẽ giúp con sống sót!! - Đúng đó đúng đó, mama sẽ không cho nó làm hại con đâu!! .... 」* Chào mừng đến với hành trình tìm đường sống của bé Y Y!!trình độ viết truyện của tác giả còn non nớt,mong mọi người đọc trong hoan hỉ,không thích cũng đừng buông lời cay đắng.* truyện chỉ đăng ở Wattpad,tác giả Yakuyakumi…
Anh biết không? Những ngày tháng bên anh là khoảng thời gian đẹp nhất đối với em.Nhưng anh nào biết, nào để ý, xem đàn em này có đỏ chín mặt khi nhìn nụ cười anh không?Nhưng cũng không thể trách mình anh, em cũng đáng trách, trách tại sao mình lại yếu đuối như vậy?Đôi lúc, em lại mộng tưởng, mong rằng đây là một mối tình song phương.Nhưng mãi, nó vẫn chỉ là giấc mộng của kẻ nhát gan...Vậy chỉ mong một điều, mong anh vẫn cho kẻ nhát gan này viết nên những lá thư, những lá thư đơn phương."Gửi anh, Sư Tử.Gửi anh, những kỉ niệm của chúng ta.Gửi anh, nỗi đau lặng lẽ, nước mắt đã khô.Gửi anh, thanh xuân của em, lần đầu đơn phương.Gửi anh, tình yêu đơn phương - tình yêu không bao giờ nói.Gửi anh, lá thư đơn phương - lá thư không bao giờ gửi.Thân.Bạch Dương"~~~~~~~~~~~~~Cre ảnh: @Teamsweet_DRC By Boss of teamPlease enjoy my story. Love guy :3@LayLoiCuaNam on Wattpad.…
Tên truyện: [12 chom sao] Come On, BabyTác giả: Aries-1204, ImTieuNhuocThể loại: Học đường,hài hước,lãng mạn,tình yêu tuổi học trò, thanh xuân vườn trường, ngược, sủng, ngọt,...đa gia vịNữ: Bạch Dương, Sư Tử, Thiên Yết, Xử Nữ, Song Ngư, Thiên Bình.Nam: Song Tử, Ma Kết, Cự Giải, Nhân Mã, Kim Ngưu, Bảo Bình.Lưu ý:- Ai cũng có đất diễn nhưng không chắc sẽ đều. Mà ai thiếu đất diễn sẽ được bổ sung thêm ngoại truyện riêng.-Tác giả: Aries hiện tại đang trong quá trình luyện viết. Còn Nhược viết lại năm nên sẽ nội dung sẽ do Aries nghĩ là chính,Cố Tư Hạ sẽ viết.-Tác giả Aries khỏi nói cũng biết cung Bạch Dương nhưng văn phong do Tư Hạ viết nên cũng bằng không.…
Độ tuổi hợp lý:17+Phong nhìn tôi lộ rõ vẻ bất lực"Anh không thích em,đừng tốn thời gian với anh"Không biết tôi đã nhìn anh được bao lâu cuối cùng.Phong từ vẻ bất lực chuyển sang vẻ lạnh lùng đến đáng sợ tôi chưa hiểu sao anh lại như vậy thì cạch nước mắt tự bao giờ đã rơi vào bàn tay đang nắm chặt váy đồng phục của tôiTôi cất giọng run run "Sao anh không thử..." "Anh không tốt đến thế đâu em,đừng làm vẻ đấy với anh"rồi Phong nhìn tôibiểu cảm trên khuôn mặt đẹp trai lại tăng thêm phần lạnh lùng trong đôi mắt ấy hiện rõ sự khó chịu đan xen mất kiên nhẫn tôi lại càng tuyệt vọng,yêu một người sao lại khó như thế?.... ..........Ngày viết truyện 29/2/2024…
Năm nay tôi đã lên lớp mười một, tính đến nay chúng tôi đã không gặp nhau năm năm. Trong năm năm ấy có vài cuộc gọi qua lại giữa phụ huynh của chúng tôi; năm đầu tiên mới lên thành phố, bọn họ gọi điện cho nhau rất nhiều, nhưng những năm sau đó, các cuộc trò chuyện trở nên ít dần. Cho đến một ngày tôi không còn nghe thấy ba mẹ nhắc đến tên của gia đình Minh Tuệ trong những bữa ăn nữa. Tôi chưa từng tham gia vào bất kì cuộc gọi điện thoại nào giữa ba mẹ tôi và ba mẹ Minh Tuệ, tôi nhớ Minh Tuệ. Nhưng tôi sợ, sợ rằng khi tôi áp tai vài chiếc điện thoại nhỏ nhắn kia, âm thanh phát ra từ nó sẽ không phải là âm thanh mà tôi muốn nghe, xa mặt thì cách lòng. Tôi thà giữ lại kí ức tốt đẹp về thời tuổi trẻ như hình với bóng, sau đó tự lừa dối bản thân rằng cô ấy vẫn sẽ luôn như vậy, còn hơn phải nhấc chiếc điện thoại lên nghe giọng nói dần dần trở nên xa cách.…