Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
845 Truyện
Yêu em bằng cả trái tim anh - Điền Phản

Yêu em bằng cả trái tim anh - Điền Phản

555 1 3

Tác giả: Điền PhảnThể loại: Ngôn tình, Hiện đạiGiới thiệu : Triệu Thủy Quang mười tám tuổi gặp Đàm Thư Mặc hai mươi tám tuổi.Anh nói: "Tôi hơn em chín tuổi thì sao, điều này thì có gì không tốt chứ? Hết thảy niềm vui tôi chia sẻ cùng em, tấy thảy khổ đau tôi nếm trải trước em."Thế là, người đàn ông cực phẩm này từng bước tiến công, từ cấp Ba cho đến đại học.Cô nói: "Gặp được Đàm Thư Mặc anh là cái phúc lớn nhất trong cuộc đời Triệu Thủy Quang cô, sau này, sẽ không có nữa."Cô nữ sinh ngây thơ cất bước trên con đường đến với trưởng thành, nở ra một đóa hoa say đắm lòng người.Chính bởi vì Triệu Thủy Quang của năm mười tám tuổi gặp được Đàm Thư Mặc của năm hai mươi tám tuổi, không sớm một bước, không muộn một bước, gặp đúng người, đúng thời gian, ai có thể nói đây không phải là niềm hạnh phúc lớn lao?Bạn của năm mười tám tuổi đang làm những gì, có ủ ê về mối tình đầu ngây ngô, có chần chừ về con đường phía trước? Giả như có một đôi tay kiên định, mang đến cho bạn sức mạnh, có một người như thế, mang đến cho bạn ấm áp, chở che cho bạn mà chẳng giữ lại một chút gì cho riêng mình, tương lai phải chăng sẽ khác biệt?Con người bất luận ở độ tuổi nào, tâm thái nào, đều ôm ấp trong mình ước mơ về một tình yêu tươi đẹp, khát khao về một cuộc sống hạnh phúc, không liên quan đến độ tuổi, đây chỉ là một câu chuyện đáng để bạn mỉm cười.…

Nguyện yêu em đến tận kiếp sau.

Nguyện yêu em đến tận kiếp sau.

1 0 1

-Tại sao chàng lại lừa dối ta? -Xin lỗi...-Ha...ha .... 1 câu xin lỗi? Xin lỗi là xong sao? Y cười, một nụ cười làm chúng sinh điên đảo, khiến cho bao người say đắm nhưng lại khiến chàng tim đau thắt lại. Nàng đau, đau là tại vì hắn, nàng khóc, khóc cũng tại vì hắn. Hắn muốn tiến đến gần nàng, muốn ôm nàng, nói cho nàng biết hắn yêu nàng đến nhường nào. Nhưng hiện tại hắn không thể.....Đứng trước đài Sinh Tử, nàng cầm cây trâm hắn tặng bẻ gãy làm đôi. Trâm gãy, tình cạn. Hai nửa trâm rơi xuống đài Sinh Tử sâu hun hút. Cả yêu cả hận cứ thế mà theo cây trâm biến mất khỏi tầm mắt nàng. -Tạm biệt Hàn Mặc Quân, ta hận chàng rất nhiều nhưng yêu còn nhiều hơn.Nàng nhảy xuống Sinh Tử đài nơi trừng phạt của những vị thần phạm tội. Nàng sẽ không còn lại 1 chút linh hồn, không thể nào đầu thai càng không thể nào trở lại làm thần. Chỉ có như thế mới khiến nàng quên đi chàng. -Không ...không được, Huân Nhi...Hàn Mặc Quân không nghĩ ngợi gì liền nhảy theo nàng. Có ai có thể trả nàng lại cho hắn không, có ai......1 cô bé mái tóc ngang vai chạy theo sau lưng anh, dùng 1 giọng nũng nịu gọi anh:-Mặc Quân, Mặc Quân, em muốn ăn kem. Mua cho em đi, em bị mẹ cắt tiền tiêu vặt rồi. Đi mà.Anh nhìn người con gái chỉ cao chưa đến vai anh, nhìn người con gái mà anh yêu thương đầy cưng chiều nhưng cũng không quên lạnh giọng mắng:-Em bị bệnh đau dạ dày, không được ăn thứ ấy.-Hứ, em cũng cóc thèm.Anh nhìn theo cô, nhìn bộ dạng hờn dỗi đáng yêu ấy. Anh tự nhủ, nếu kiếp trước em chỉ nhận lại đau thương, thì kiếp này, anh nguyện làm tất cả c…

Yêu Chị Khoá Trên

Yêu Chị Khoá Trên

106 12 5

Tuổi trẻ trong cuộc đời mỗi con người chỉ có một vì thế đừng làm khi về già ta phải hối tiếc vì điều đó Hãy điên hết mình, làm những chuyện mà bản thân chưa từng nghĩ tới. Sống theo ý thích, đừng vì ai mà bị ràng buộc. Nên biết nắm bắt cơ hội khi nó tới, yêu thương bản thân nhiều hơn. Tích cực và lạc quan, sống bứt phá sáng tạo trong mọi hoàn cảnhVì thanh xuân chỉ có một ...Thể loại : Học đường, Thuần Việt, Ngôn, Hài, Nổi Loạn, Tuổi Trẻ, Thanh XuânChị rất thích em... em là tất cả, một khi chị đã thích thứ gì rồi thì chị sẽ bất chấp hết tất cả để có được nó và đối với em cũng như vậyChị thích đeo bám em đó, chị sẽ đi tới cùng với em…

Định Mệnh

Định Mệnh

1,661 133 21

Giới thiệu về nhân vật - Vũ Thanh Tùng - ‎Lê Bảo An - ‎Đỗ Linh Nhi - ‎Trần Bảo Vy- ‎Cao Bảo Long Nội dung: Ai rồi cũng có một thời tuổi trẻ đáng để nhớ hay một cuộc gặp gỡ định mệnh của tuổi trẻ không có sự sắp đặt. An là một cô gái xinh đẹp, vui vẻ, hòa đồng lên thành phố học cấp 3, ở đây cô gặp được rất nhiều bạn mới và cô bạn thân là Vy. Vy là một cô gái mạnh mẽ, cá tính, gia đình giàu có. Năm 17 tuổi ( lớp 11) một cậu bạn học sinh mới chuyển đến là Tùng. Tùng đẹp trai, học giỏi, lạnh lùng lại vô cùng giàu có. An và Tùng quen nhau rồi nảy sinh tình cảm. Cô chưa từng nghĩ cô sẽ gặp Tùng mang lòng yêu cậu, cậu là một người hoàn toàn xa lạ nhưng lại mang lại cho cô những cảm xúc tưởng chừng như không ai có thể làm được. Chỉ cần là ở bên cạnh cậu thôi cô sẽ thấy được sự bình yên đến kỳ lạ. Rồi vì một số lí do chính An là người phải nói lời chia tay. 7 năm sau định mệnh lại một lần nữa cho họ gặp lại nhau nhưng họ giờ đây không phải là họ của 7 năm trước nữa, không phải là cô cậu học sinh ngây thơ mà ai cũng có cho mình cuộc sống riêng. An là cô kế toán trong công ty mà Tùng làm giám đốc. An đã có người yêu (Tuấn Kiệt) và Tùng cũng có vị hôn thê (Linh Nhi). Liệu gặp nhau trái tim họ có lại một lần nữa rung động? Liệu họ có thể bắt đầu lại được không hay chỉ đứng trong một góc khuất nào đó dõi theo người ấy? Liệu câu nói "Chàng trai 17 tuổi năm đó đi cùng bạn không thể đi cùng bạn mãi mãi được" có thật hay không?…

Nấu ăn là một nghệ thuật

Nấu ăn là một nghệ thuật

104 3 1

Ddsdxdxdxfdtrdtfchgfcfgffhgcbghgggdydysgtegeyegreyhrueueeiejiwiekscjjncjdnchdfhdf(dbdhdgfhdbfhbdhqwbqqgggqhgwqgwftwftrewtrrttrwtywyeuwysahshshsbnsnsnasnashbshdhhdfebjadvhjwqkdhqwuihqgvaexawgvuqdvgjgghghuhutyawAasdihhcds2ss111233457895vfgvfgjvgdfgvcagffbuiuerjrjjjjnjhhhgh7hvhggjghhghhiguhgghuyuyyuyuyuyuuyuyytytyfgvvvb/hhh*bhgggbg*gvggggbbyghyyyuuiookhh=gggggggvvgdhfg&4v đfhvhfhfhđùhhchjdfhuhhjdihvùuùhhhghfhfhrfrh&/4((&hbcdhcbjhdcbdhcbhjiewhuciuwdhcuhvfubviuecurfhuferghfhfbdehf=/gcbbgvcdhfbvhfbfhbh bbgvgvgvvvvvvvhgvgyvhygvcfhjvhdihuwfwffwckjhgcfifewjugjeifhurfffjjbhdffjbhrjnujfefibjifjfhrhfreugfgrudytufg65&&#₫&oiufgiShudbcshcnGsgdGyggftfcfcvcvcvcccfcffvffffcfdf📱📱🙂📱😄📱😇📱😇📱📱📱🤣📱📱📱📱📱😝📱🧐📱😒📱😎📱😙📱📱📱🤩📱🤩📱😖📱📱📱tvgfyyhrgfhgfyrfrgryeghgyegdygeryegyedgyegyegrgegdgedggefdgegdtgrtegdtegdtegtrtetdetdyetydteytdtetrtetrtetetefrtfeetfegfdgsvdgsvcbvbxbcvcgdgdgdfdtefdtfđtfdgèdgèdgdfcdfcfgs&₫*(((*(*(*(*(***********(*(*(*&(₫hđhdvcdcgdgdgevcgèeegehbdhhvđhbdhsbbdhsvfgvsdgdvgđgggdbcht tôi là người phápHghdvfgdvfgdfvhfbhbfhefgegdghgehbchxcbdhvcgdgfgggdgfgdgfgdgfhdgfgghdvfgdgfgdgfgdfggdgdgegdhegdyegffhegfhegfhdgfhdgfhegfhegfhdgfgdgfgdvfgdvfgefggdvfgdgdbgegdgevfgegdhegdhsgf(dhbchfb hfbvdchdbchdbchdbchdbxhbzxjhj hc7ncndbcndbchcbchxbchvccgdb nxbhdxbdxddxsdhgsxgbmshbxqhsgshwggwfshgshdhgshgdhkjdvkjhsvudhisahsGiehdvjghssdvdasghifvgjahdsvdihgdashfghjadshd huáhduhawhgsajđvđacccghádcchgkdvchgaksdchgkadscvhgksdvdkghsdavghjsđghkcxvákjvácd kgchkjvhacsdkjanssvckjgsdVhdvcjgvkcds8"=*+@èndkahjewfdaejtsgf shatkfdhjkfaewdhjkdfkhskafdhhskfdhhavsdgfdvjhfasdvdhfasjdvdfgksavdkfhgvvgvvkvchgkđffhhkvsdrfghksdrvfggvdrfggkvẻggkdrfgkvfkggđvfsggndvffvvcdffvmsdgfdsvahsefdfheda(&3₫₫(32*₫(2(&₫2&5#2+#(2&₫2()*₫8₫*)&#*)bhh((-(+/;₫=/(₫/₫(7&*3(9843(&)'hdrfoiheefauihaeroiugdfvsgsđfhjbvhzdbjvbhhk🙃😂😎☺️😗🙂💰🙃😉💓😗🙃☺️🙃…