Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Như hai đường thẳng song song, một người như ánh mặt trời, luôn tỏa sáng và tràn đầy năng lượng, một người như ánh trăng, ảm đạm, thu mình, sống trong bóng tối của bản thân.Ngỡ như chẳng thể giao nhau, thế mà vẫn tiếp xúc với nhau, hình thành những rung động đầu đời, cùng nhau nắm tay đi về một tương lai tươi sáng.Warning: Truyện không nghiêm túc như giới thiệu đâu, xin đừng làm căng, xin đừng báo công an tội nghiệp em.…
Au : KayYulCover : TaegangerDevil ( Mon )Tên fic mình không thay đổi. Và đã nhận được sự đồng ý của au gốchttps://www.wattpad.com/story/33233220?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=taeganger-devil&wp_originator=c1q4jy2ujcfo8tw%2fa0iokpzd4q%2buzaufyhkhyaewmtcdrkqqzq9pr52ywkjsvgj6cu9fyx8dxy36yluvpn4arhstnydbgztlosgjvtjxfdaau%2b3%2bzudbxdfi1r17rx8%2f&_branch_match_id=682781412827111943…
Trường Sơn, sau 5 năm làm việc miệt mài dưới trướng giám đốc Sơn Thạch, đã kiệt sức vì những ngày tháng bị "tư bản bào mòn". Quyết tâm từ bỏ guồng quay hối hả, cậu viết đơn xin nghỉ việc để về quê theo đuổi ước mơ nuôi cá, trồng rau và tìm lại sự bình yên trong cuộc sống.Nhưng khi đứng trước Sơn Thạch để nộp đơn, điều kỳ lạ đã xảy ra: Trường Sơn bất ngờ nghe được tiếng lòng của vị giám đốc lạnh lùng. Những suy nghĩ từ lo lắng, nuối tiếc đến tình cảm ẩn giấu dành cho cậu bất chợt hiện lên rõ ràng. Trước sự thật không ngờ này, Trường Sơn rơi vào tình huống khó xử, buộc phải đối mặt với cảm xúc của cả hai và quyết định xem liệu mình sẽ rời đi hay ở lại để khám phá ý nghĩa thật sự đằng sau tiếng lòng ấy.…
Vị sếp trẻ đang rất tức giận vì dự án mà mình tâm huyết bấy lâu nay lại bị bên đối thủ dùng mưu hèn kế bẩn mà phỏng tay trên. Nét mặt thanh tú của anh đanh lại khó gần, khiền cho cô nhân viên mới không dám vào phòng sếp để xin chữ ký duyệt thu chi cho tháng. Cô đang cảm thấy cực kỳ xui rủi khi mới đi làm được có ba ngày đã bị giao công việc khó nhằn này, chuyến này lành ít dữ nhiều rồi. - Này, cô đứng đây làm gì thế? Một người đàn ông tóc trắng húi cua vận một thân đồ đen tự nhiên xuất hiện trước mặt làm cô giật mình.- Dạ, em muốn xin chữ ký sếp cho bản thu chi tháng này, nhưng không dám vào ạ! Cô thật thà khai báo.- Sao lại không dám vào? Hắn hơi híu mày lại.- Dạ, em nghe nói là công ty mình vừa bị mất một dự án lớn, nên sếp đang rất tức giận ạ! Em sợ chọc vào núi lửa, tại vì tháng này công ty bị lố ngân sách ạ! - Vậy à, đưa đây tôi ký cho. Hắn nhếch mép, đưa tay định lấy đi bản báo cáo thu chi nhưng cô có tâm với nghề lắm, cô không thể đưa cho người lạ ký bừa được.- Anh là ai mà đòi ký ạ? Cô giữ khư khư tập hồ sơ trong tay, người lạ ký bậy bạ sao cô chịu trách nhiệm nổi.- Cô không biết tôi là ai à? Hắn kéo nhẹ chiếc kính đen xuống và nhướng một bên chân mày lên tỏ vẻ bất ngờ.- Tôi là Nhà Đầu Tư của công ty này, còn sếp cô là vợ của tôi, hiểu chưa? Nói xong hắn đưa tay lấy bản báo cáo rồi ký rẹt rẹt mấy cái nhanh như chớp làm cô chưa kịp tiêu hóa hết thông tin vừa nhận được. Tới khi cô tỉnh người lại thì hắn đã đi vào phòng của sếp mất rồi.…
Hãy coi đây là một thế giới song song không có thực của Trường Sơn và Sơn Thạch, một thế giới rộng lớn nơi ATVNCG là điểm bắt đầu, nhưng không phải điểm kết thúc của họ.Một thế giới nơi họ được thoả sức theo đuổi đam mê, rực sáng dưới ánh đèn sân khấu. Dù biết rằng tình cảm của mình không thể dễ dàng công khai, cả Mèo và Sói vẫn âm thầm ở bên nhau, tận hưởng những khoảnh khắc nhỏ dưới ánh đèn sân khấu và phía sau hậu trường. Họ cùng nhau phát triển sự nghiệp, đồng thời đấu tranh với những áp lực từ công chúng và sự tò mò của giới truyền thông. Khi họ vô tình để lộ một khoảnh khắc thân mật trước ống kính, và cộng đồng fan bắt đầu suy đoán về mối quan hệ này. Thay vì phủ nhận, họ quyết định giữ im lặng, để câu chuyện của mình được phát triển trong thế giới riêng tư, dưới ánh đèn rực sáng nhưng không bao giờ công khai quá mức.…
Lê Trường Sơn rơi vào một thế giới song song giống hoàn toàn như thế giới của mình nhưng anh vẫn ngỡ như mình vẫn đang ở thế giới thực tại. Nơi đây, anh gặp vô số câu chuyện kì lạ và gặp vô vàn tình huống đẩy anh vào cõi chết. Nhưng luôn có một chàng trai kì lạ giành giật anh với tử thần. Một lần thoát chết là một lần tỉnh giấc như vừa mơ một giấc mơ. Liệu người ấy là ai, anh đang mơ hay đang tỉnh. Kẻ đứng sau vô vàn chuyện kì lạ ấy là ai. Mở cánh cửa ra và mọi thứ sẽ sáng tỏ.…
sau từng ấy năm, trường sơn năm 34 tuổi lại một lần nữa phải quay về nga vì cái chết của bạn gái cũ. phần để lo tang sự, phần để tìm hiểu về một email mật danh, chỉ rõ cách hắn giết cô ấy như thế nào.email đó, trường sơn muốn biết người gửi chiếc mail đó là ai. và trên hết, tại sao lại gọi anh là mèo con ?!! caution: bisexual char, h scene, murder mentioned, lowercase…
"Giờ tiến lên hay lùi?""Thích thì nhích thôi.".Bạn đã bao giờ thấy idol phải lòng fan, tới lúc theo đuổi thì người ta lại chạy mất dép chưa?_______Idol nổi tiếng x nhạc sĩ giấu mặt.Fic ban đầu có tên khác, nhưng về sau thấy vibe nó khớp lyrics bài "Tiến hay lùi" quá nên tôi đặt tên đó cho fic luôn =))))Nửa đầu fic là chuyện tình ngọt hường trẻ trâu, nửa sau cứ nghe bài "Giá như" mà đọc cho suy. HE hay SE tùy cảm hứng sốp viết, nhưng khả năng 80% HE vì sốp muốn fic vô tri có cái kết vui =))))))OOC. Nhân vật được xây dựng trong fic dựa trên Soobin và Kay Trần, nhưng không đại diện cho tính cách thật ngoài đời của họ và cũng không giống họ 100%. Vui lòng không dựa trên những gì tôi tưởng tượng và viết ra ở đây mà áp đặt những suy nghĩ sai lệch về các anh. Fic có nhiều chi tiết ảo ma và chỉ mang tính chất giải trí, không có gì nghiêm túc ở đây cả. Vui lòng đừng để chiếc fic này rơi vào tay chính quyền, tôi khóc đó... TTCameo: Chín Muồi và dàn rể Chín Muồi =))))) (có tam trụ cúp le tôi iu)Bắt đầu viết: 1/11/2024Ngày đăng: 15/2/2025…
plot từ @ordinarywaterlily (xin cảm ơn vì đã cho em nguyên liệu nấu ăn)nguyễn cao sơn thạch, 34 tuổi, trưởng phòng kinh doanh của tập đoàn Y1lê trường sơn, 30 tuổi, giáo viên nhà trẻ búp nonem bánh, 2 tuổivà các nhân vật khác...(các nhân vật là ảo, tôi cũng ảo, "tất cả chỉ là ảo giác thôi" - bibichan)truyện đăng song song 2 nền tảng: quả táo tàu và quả cam…
Một căn nhà trọ cũ kỹ, không quảng cáo, không biển hiệu và cũng không biết nó đã ở đó từ bao giờ. Chỉ những "người" thật sự có duyên với nơi đây, à nhưng...cũng có thể không phải là người.Có tiếng chân vào lúc nửa đêm, có bóng người thoáng qua trong gương, và có cảm giác... hình như từng gặp nhau ở một nơi nào đó.----- "Nói thiệt nha," Bảo lầm bầm khi mở nắp nồi cơm:"Tao không phân biệt nổi ai còn sống, ai không nữa. Tụi bây làm ơn đừng lướt qua tao khi tao đang rót nước được không? Hồi hộp muốn xỉu!"-----…