Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Người đi một nửa hồn tôi mấtMột nửa hồn tôi bỗng dại khờ" Hàn Mặc TửNgày MC rời đi,Crawling trực chờ nhớ về em mãi...đợi ngày em quay về.Thang máy không chút động tĩnh qua từng tháng năm,ánh đèn sáng màu xanh lập lòe anh đã nhìn chán,đôi chân quỳ chân sàn nhà lạnh lẽo đã rã rời.Có lẽ không có ngày đó."I will find you"…
The 48th creepypasta - Câu chuyện kinh hoàng thứ 48Tổng hợp những câu chuyện kinh dị nhất của bọn họ.Nekoya......Câu chuyện kể về 96 đứa con gái, 48 đến từ Nhật và 48 đến từ Hàn. Là 96 thực tập sinh tài năng và xinh đẹp nhất đại diện cho công ty và đất nước của mình. Cùng nhau tham gia chương trình sống còn tuyển chọn nhóm nhạc nữ hà khắc nhất - Produce 48. Bị gom lại ăn ngủ ở chung một chỗ trong suốt 3 tháng. Trong một khu kí túc xá cổ xưa.Chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói, nếu cái 'khu kí túc xá cổ xưa' đó không có chút chuyện kì lạ. Những chuyện rất 'kì lạ', xảy ra với từng đứa từng đứa một....Ảnh bìa: Goto Moe…
Epiphany: I found you.Mystic Messenger's FanfictionTwoshot - Saeyoung (Seven) x MCAuthor: D.E.A.T.H - 13Categories: Angst (?), Romance (?), Spoler-Alert (?, phiên bản cường điệu hoá của Visual Novel - Seven's route - Day 8 & 9 ☺)Rating: GStatus: On goingWord count: Phần1: ~3500 từForeword: "Anh yêu em, MC. Nếu như thượng đế cho phép, anh sẽ dành cả đời này để giữ em mãi trong tim mình..."Cô bất giác mỉm cười. Chỉ mới hôm trước thôi, cô đã nghĩ rằng mình không thể nào tiếp tục chịu đựng đau đớn thêm được nữa, nhưng tại lúc này đây, ngay vào thời điểm này đây, mọi thứ cảm xúc hỗn độn rối ren đã tìm được chỗ của mình, lấp đầy cái vực đen trống rỗng trong cô, và tuyệt vời nhất là, nó đã chạm đến được anh..."Seven, đồ ngốc... Vậy em cũng cho anh biết là, anh có muốn thoát khỏi em cũng không được đâu..."Anh cũng phì cười, ngại ngùng cúi đầu, rồi ngay lập tức ngước lên nhìn lại vào đôi mắt cô. Lau đi những giọt nước mắt còn sót lại trên má, anh nhẹ nhàng đặt lên môi cô một nụ hôn thật khẽ. Khoảng không trong căn phòng tối bỗng trở nên nhẹ tênh, không còn lạnh lẽo và nặng nề như trước nữa, cảm tưởng như cả thế gian tăm tối của anh có thể rũ bỏ mọi đớn đau khổ ải, bừng sáng rạng rỡ ấm áp sau một tíc tắc ngắn ngủi, giây phút đặc biệt ấy khi anh tìm thấy cô trong đời...Author's note:Fic viết sau một khoảng thời gian rất dài gác bút, chừng 2 năm rưỡi bận rộn với hàng tá thứ. Nhân tiện khoảng thời gian tránh Đại dịch, cùng với việc đánh lừa bản thân khỏi để tâm đến cơn đau bao tử tệ nhất từ trước đến giờ hoành hành, bản thân quy…
"Câu nói đau lòng nhất thế gian này có lẽ là "Xin đừng bỏ tôi"Bởi bao nhiêu yếu hèn, sợ hãi và khốn khổ đều gói gọn trong từng câu chữ ấyBởi bao nhiêu mảnh lòng tan nát của tôi đều thổn thức vì ước nguyện ấy"…