Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Nhịp đếm ngược standbyNhịp gõ đều đều trong in-earNhịp count-inNhịp Sơn Thạch đếm trước khi hô khẩu hiệu nhàNhịp tay Neko vỗ vào lưng người đối diệnNhịp thởNhịp timVà nhịp lòng...~ Văn phong tôi lộn xộn như tất cả mấy cái nhịp kia trộn vào nhau vậy ~…
"Ta phải ở đây. Không thể ở đây nhưng không ở đây, cũng không thể không ở đây mà lại ở đây." - Neko cố gắng tóm gọn lại một lần nữa; không rõ muốn nói với Thạch hay với chính mình. Sơn Thạch vừa nghe vừa tủm tỉm cười. Thạch có hai thắc mắc. Một là, bằng cách nào mà người kia có thể biết và nhớ được đủ thứ trên đời như vậy? Hai là, Neko có đang ở đây không?…
Đã 3 năm kể từ khi bố và mẹ tôi xảy ra tai nạn, tôi luôn xa lánh mọi người vì cho rằng họ chỉ cản trở tôi. Đôi lúc làm việc quá sức cũng khiến tôi không ăn uống điều độ. Đồ ăn của tôi nay không giàu có cững như chẳng cao sang chỉ mấy miếng cá hồi lót dạ. Đứng trước mộ của bố mẹ tôi tôi bình tĩnh để bát cá hồi xuống. " Cạp" chỉ trong vòng 1 giây sau tôi đã giật mình vì 1 chú mèo đã nhảy ra và lấy mất phần trưa của tôi.…
Anh tú Sơn vừa cất cái roi mây vào góc tường lại phải lôi ra gõ gõ mới xua được đám trò đi, vừa loạt xoạt xếp giấy mực vừa nhăn mày nói: "Tôi đã bảo bao nhiêu lần rồi, quan bác cứ làm thế chỉ tổ chúng nó hư thôi!"Anh nghè Thạch thả xong bó sen vào cái chum cạnh hiên nhà thì nhảy tót lên chõng ngồi cạnh người kia, bị người ta tét cho hai cái vào đùi vẫn cười toe mà dỗ: "Thầy tú đừng có giận tôi mà hại thân, bọn trẻ vẫn nghe lời, vẫn say chữ đấy thôi! Trẻ con nghịch ngợm một tí mới dễ nuôi dễ lớn.""Vâng! Dễ lớn thì có dễ lớn thật" - Anh tú Sơn chầm chậm nói, tay lật ngửa hai chén trà rồi đặt một chén ngay cạnh người kia - "Có một đứa lớn tồng ngồng đây chứ đâu xa. Còn đỗ đến ông Nghè cơ mà!"Anh nghè Thạch vẫn cười hề hề, nhanh tay nhấc ấm trà lên lắc tròn mấy vòng rồi rót vào chiếc chén phía đối diện, giọng ngọt như mía lùi: "Có đỗ đến ông Bảng ông Trạng, đỗ đến Ngọc Hoàng thì cũng về rót trà cho thầy Tú thôi. Thầy nhỉ?"…