Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
ĐIỀU QUAN TRỌNG CẦN NHẤN MẠNH NHÌU LẦN: Chiếc fic này tớ viết từ hồi trâu trẩu trầu tre, vì đều là kỉ niệm một thời ngu ngok nên tớ đã hong xóa, các cậu đừng đọc nhaaa. mà có lỡ đọc thì cũng xin ném đá nhẹ tay vì nhân cách đó của tớ giờ không còn nữa rồi, có ném đá thì nó cũng hong rút kinh nghiệm được đâu nè =)))))…
Anh biết không?Khoảng cách lớn nhất của tình yêu không phải là giới tính, cũng không phải là ranh giới âm dương, mà nó là giống loài. Là giống loài đấy!…
• textfic, bad words• choi seungcheol không ưa yoon jeonghan và ngược lại yoon jeonghan cũng chả ưa hắn ta. chỉ là choi seungcheol cứ có cảm giác quen thuộc ở nơi jeonghan mà hắn không tài nào nhớ nổi• yoon jeonghan có một bí mật mà không một ai biết là anh thích choi seungcheol nhưng anh không muốn nói ra• truyện hoàn toàn là trí tưởng tượng của tôi, không liên quan đến người thật9…
'Được rồi. Chữ Seung trong tên Seungcheol không phải có nghĩa là 'thắng' đấy à?'Người trước mặt mỉm cười xinh đẹp thì thầm với anh, Seungcheol thấy hai má mình nóng lên, trái tim cũng dần trở nên mềm nhũn.'...Tôi cần một cái ôm, ngay bây giờ.'Jeonghan bật cười dang tay ôm chầm lấy Seungcheol, cậu kiễng chân lên với ý định muốn ôm trọn Seungcheol trong vòng tay nhưng có vẻ điều ấy là không thể. Nhận ra ý đồ của cậu, Seungcheol tủm tỉm cười chờ cậu loay hoay như mèo con cọ dụi mất một lúc rồi mới đưa tay ôm gọn vòng eo mảnh khảnh vào lòng. Nhiệt độ cơ thể gần sát, hương nước hoa dịu nhẹ quen thuộc của Jeonghan quanh quẩn nơi đầu mũi khiến Seungcheol cảm thấy yên tâm hơn hẳn. Vùi mặt vào mái tóc dài mượt của người thương, anh bỗng chốc cảm thấy những áp lực đang đè nặng lên mình thật ra cũng không đáng sợ đến thế.-keywords: vườn dâu.…
khoảnh khắc bạn nhận ra điều gì là thật sự quan trọng đối với mình---chuyển ver đây là fic chuyển ver đã có sự đồng ý của tác giả fic gốc : https://www.wattpad.com/story/333907815?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=kangchiscalytác giả : allbouttg…
Chỉ cần ta chết đi, ngươi sẽ được sống, phải không Baek Dong Soo?Điều ta có thể làm cho ngươi, có lẽ cũng chỉ có như thế. Cầu xin ngươi, Dong Soo à, xin ngươi hãy sống thật tốt.Thân thể vô lực gục trên vai hắn, ta dùng chút sức lực cuối cùng, vỗ về an ủi hắn, cảm nhận chút hơi ấm từ cơ thể hắn một lần sau cuối. Ta đã sớm biết kết cục sẽ thế này, ta đã quyết định sẽ buông tay. Nhưng cớ sao khi giây phút ấy thực sự đến, nghe thanh âm khản đặc nơi hắn truyền qua tai, khi gào khóc, khi nỉ non, khi run rẩy tới tuyệt vọng, trái tim ta lại đau đến thế này? Dong Soo à, nếu như có kiếp sau...Nếu như có thể gặp lại...Nếu như...-------------------Tui đã quyết định viết con fic này sau 7749 lần vập phải fic drop SuUn. Ôi nào là Lãng Vân Hoài Niệm, ôi nào là Trọng Sinh Chi Bạch Vân, và ti tỉ chiếc fic khác còn đang dang dở... Tui đu SuUn tới nay cũng đã hơn chục năm rồi, nhưng lại là lần đầu thực sự bắt tay vào viết fic (vì đói quá), cũng không biết còn đồng hủ nào vẫn kiên trì đu giống mình hay không, cũng không biết sẽ có ai đọc những gì tôi sắp viết hay không. Nhưng thôi kệ đi, coi như tôi giãi bày lên đây những nỗi niềm, những trăn trở của tôi về cuộc đời trái ngang của họ, để tôi giúp họ viết lên một cái kết đẹp đẽ hơn, và công bằng hơn. Dù bạn là ai thì cũng cảm ơn vì đã đọc những dòng văn vụng về mà tôi sẽ viết. Chúc một ngày tốt lành!…
"Chú ơi, wifi nhà em hỏng rồi! Chú sang sửa giúp em nha?"Câu chuyện bắt đầu từ một lần gõ cửa vô tư như thế, nhưng rồi lại mở ra cả một hành trình đầy tiếng cười và cảm xúc.Một chú lập trình viên IT khô khan, sống trong căn hộ nhỏ với đời sống "chi tiền" đơn điệu. Một cậu sinh viên nghệ thuật đáng yêu, hoạt bát, sống hết mình với đời sống "chibi".Hai con người với hai nhịp sống đối lập, hai trái tim tưởng chừng không giao nhau, nhưng lại tìm thấy nhau trong những điều nhỏ bé nhất.Thể loại: Hài hước, lãng mạn, cuộc sống thường nhật, hiện đại, đời thường, không có plot twist gì quá căng thẳng.…
Yoon Jeonghan thích thầm lớp trưởng 12a1 Choi Seungcheol và nhờ bạn thân là Hong Jisoo người tự nhận là "chuyên gia" giúp đỡ. Có điều...chỉ vì một số chuyện đi chệch hướng mà Jisoo đã có một trận combat với thằng em quý hóa Lee Seokmin của Seungcheol, để rồi nhận ra hình tượng của mình đang bị lung lay. Và Jeonghan đâu biết rằng cậu chính là C R U S H của Choi Seungcheol.Câu chuyện còn một số couple khác.…
BÙA CHỐNG CHÍNH QUYỀNBÙA CHỐNG CHÍNH QUYỀNBÙA CHỐNG CHÍNH QUYỀNcre ảnh bìa và ý tưởng: @babidauyeuuMột kẻ sống giả-một người sống thật. Một đoạn tình không chốn nương thân giữa kiếm sĩ và tiểu thư rồi sẽ đi về đâu?Chôn trong mồ hay ngậm đắng trong tim. Tất cả không có thật, đừng toxic. Cảm ơn đã ghé qua…
Choi Seungcheol là hiệu trưởng trường Trung học Cheodong. Yoon Jeonghan là y tá ở đó.Họ gặp nhau hết lần này đến lần khác trên hành lang, chào hỏi nhau một cách lịch sự và thi thoảng trao đổi với nhau vài lời. Không có gì quá khoa trương, phải không? Chà, điều đó không ngăn được học sinh trong trường đồn đoán về mối quan hệ của họ. Và chẳng mấy chốc, một tin đồn bắt đầu lan truyền.Có vẻ như thầy Choi và thầy Yoon đang ở trong một mối quan hệ bí mật. -Tác giả: @LullabyForACat on Wattpad/prairies_writing on AO3Dịch bởi: strawberryaaamLink gốc: https:// archiveofourown. org/ works/28217361Bản dịch đã được sự cho phép của tác giả, vui lòng không đem đi nơi khác!…
Thành hôn gần một năm, Dương Doanh sớm đã quen với cuộc sống trong Phủ Quốc công, hạ nhân cũng tôn trọng và yêu mến nàng. Chỉ là không quên được cảnh cũ người xưa, nút thắt vẫn buộc chặt ở trong lòng.Lý Đồng Quang cũng vậy, vừa mới chấp nhận việc sư phụ và Ninh Viễn Châu bên nhau thì đã thấy họ cùng nhau đoàn tụ dưới hoàng tuyền.Nút thắt trong lòng bọn họ, từng cái từng cái một đều được đối phương nhẹ nhàng gỡ ra...…
Author: 甜冰茶 (tianbingcha) - Trà đá ngọt.Editor: PolinleBeta: NgcTr65Fanfic Bác Quân Nhất Tiêu.Giới giải tríHEFanfic là sáng tạo của tác giả, vui lòng không áp lên người thật Fic edit đã có sự đồng ý của tác giả. Vui lòng không mang đi đâu.…