Tình Ta [ ALL TUS ]
định mệnh đưa ta đến với nhau…
định mệnh đưa ta đến với nhau…
Lê quang hùng có tận 4 em hồng hài nhi…
ĐÂY CHỈ LÀ MỘT POV MÌNH VIẾT TRONG LÚC NGẪU HỨNG HOI. CÓ THỂ SẼ KHÔNG HAY NÊN MONG THÔNG KẺM NHA. THANK U~~~~~…
@nhuu_ys ft @mutsaukhumsau_…
Đọc đi nè mấy boà…
tình yêu của Nguyễn Q.Anh dành cho Hoàng Đức Duy…
Ờmm, ở đây bế Lê Quang Hùng…
Điều tuyệt vời nhất của Hoàng Đức Duy là khi có Nguyễn Quang Anh. Đôi khi cả hai xảy ra một chút xích mích nhưng sẽ làm lành lại ngay. Họ yêu đối phương nhiều hơn cả yêu chính bản thân họTa có phương trìnhHoàng Đức Duy + Nguyễn Quang Anh = Hạnh phúcVà một điều nữa là ở đây chúng tôi chỉ có Caprhy, NO RHYCAP. Bạn đục otp của tôi, tôi đục mặt bạn…
Đôi khi ta ước thời gian như ngưng đọng lại, để cảm nhận sự lạnh lẽo của cơn gió mùa, để nghe tiếng tí tách của phin cà phê, để nhớ lại một cuộc gọi lúc nửa đêm mà ta vô tình bỏ lỡ.…
CHỈ LÀ MỘT POV MÌNH VIẾT LÚC RẢNH HOI ... CÓ THỂ KHÔNG HAY VÌ VIẾT ĐẠI ĐẠI RỒI ĐĂNG MÀ:))))…
Issacnegav…
"chúng ta sẽ là mãi mãi"…
một tiệm bánh - các câu chuyện tình…
Tổng hợp demo truyện, truyện ngắn.…
"Vì anh và em sống trong hai thế giới quá khác nhau. Anh luôn phải đuổi theo thứ gọi là trách nhiệm, là cơm áo gạo tiền, còn thế giới của em là những tháng ngày vô tư không phải lo nghĩ điều gì xa xôi cả. Chính vì khoảng cách giữa hai ta quá lớn, khiến cho mối quan hệ cũng ngột ngạt dần. Thôi thì mình dừng lại, xem như một cách giải thoát cho nhau..." _______• Idea by: @cemld1 (tiktok)…
Không áp dụng cho đời thật!Viết cho thoả mãn cơn thèm H thôi, khó chịu xin lướt giùm ạ!Warning!: TỪ NGỮ THÔ TỤC, CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC, TRÁNH GÂY KHÓ DỄ CHO ĐÔI BÊN, ĐỪNG ĐỤC THUYỀN, BỚT DỰA MÁC REPORT Ạ, KAO OÁNH GÃY TAY ĐẤY!!!CP chính: RikPhucCP phụ: DooGem, SunKieu, RhyCap, ApLou, SolNic, LuanTus, NganTrung, DuongHung, QuiAli, IsaacNegav, HieuHuy…
vì em cáu là anh tàn đời anh đó...…
Chuyện này tui nghĩ là sẽ ko hay lắm đâuChuyện có H+, ngọt nhiều ít ngược ạ ai đọc được thì đọc ko được thì next ạ…
- Quang Anh làm gì đó?...- Sao hỏi không trả lời?...- Cậu khinh thường tôi sao? ...- Này ( đẩy vào vai )."Gì""Không thấy đang đeo tai nghe à""Phiền"Quang Anh 18 tuổi là sinh viên năm hai của ECAL - ngôi trường nghệ thuật danh giá nằm giữa lòng Lausanne thanh bình. Cậu thường ngồi bên khung cửa sổ tầng ba của xưởng vẽ, nơi nắng sớm xuyên qua từng lớp kính trong, đọng lại trên mi mắt và mái tóc nâu mềm như sương mờ tháng Ba.Người ta hay bảo Quang Anh giống như một nét cọ lướt nhẹ không ồn ào, không sắc sảo, nhưng cứ thế len lỏi vào tâm trí người khác. Trong lớp học đầy tiếng nói chuyện sôi nổi, cậu vẫn luôn là người ngồi lặng lẽ, phác họa từng chi tiết nhỏ nhất trên tờ giấy trắng, tựa như đang lắng nghe một bản nhạc chỉ mình cậu nghe thấy.Có lần, giảng viên hỏi: 'Vì sao em chọn theo nghệ thuật?'Cậu đáp nhỏ, mắt vẫn không rời nét chì: 'Vì em muốn giữ lại mọi khoảnh khắc đẹp đẽ, trước khi chúng trôi đi như tuyết tan trên mái nhà tháng Tư._Người ta bảo St. Moritz là nơi dành cho những kẻ có tiền hoặc có ước mơ. Đức Duy không có cả hai.Cậu từng học Kỹ thuật tại một trường đại học lớn nơi mà mọi giấc mơ bay xa được vẽ nên bằng lý thuyết và những con số. Nhưng rồi một ngày đầu đông, cậu lặng lẽ rút hồ sơ, mua vé tàu đêm về phía Graubünden, mang theo duy nhất một chiếc vali và một email xác nhận làm việc tạm thời tại trường đua ngựa White Turf.White Turf không giống bất kỳ nơi nào cậu từng biết. Băng tuyết trắng xóa trải dài, ngựa đua phi băng băng qua mặt hồ đóng băng, và những bước chân người lạ.…