[DuongHung/DomicMasterD] Lệ Hầu.
Yêu nhưng sao với tới? Vì khoảng cách chủ tớ quá lớn.…
Yêu nhưng sao với tới? Vì khoảng cách chủ tớ quá lớn.…
cùng mình khám phá ngôi trường toàn gái đẹp này nhé…
textfic.…
LƯU Ý!!!Có Tục,Có H,Có Những Chap Có MáuNếu Ai Không Đọc Được Thì Thôi ẠKHÔNG ĐƯỢC LEAK TRUYỆN RA NGOÀI!!🚨…
𓇼 ⋆。˚ 𓆝⋆。˚ 𓇼 ⋆。˚ 𓆝⋆。˚ 𓇼 ⋆。˚ 𓆝⋆。˚…
oneshortnội dung nhạy cảm, con nít đi ra!…
bây biết tin học bá qua đêm với hội trưởng chưa?!…
nói gì thì nói, tự vả rất dễ lây…
anh vẫn luôn yêu em từ thuở đầu ta gặp nhau.…
Đói fic nên viếtNào có idea rồi bắt đầu ;-;Có thể drop bất cứ lúc nào ;)…
Chuyển verTác giả gốc: Charmaine104---------"Chú Dương ơi, Kiều thích chú Dương lắm!""Thích là phải cưới chú đấy nhé."---------"Chú Dương, chú Dương""Bé nhỏ gọi gì chú?""Chú đẹp trai làm Kiều ngại thoi~"---------"Trần Đăng Dương ngu ngốc, thế mà cũng tin đến tận bây giờ.""Yêu em là chuyện ngu nhất đời tôi rồi"---------…
không biết ghi gì đọc đi rồi bt:))…
đây là một bộ truyện viết về thể loại cp idol, và tôi sẽ pha một chút ngọt và ngược nhé, nhưng ngược sẽ nhiều hơn.…
˚⊹_˚⊹_˚⊹Dưới tán bàng xanh mướt, bóng lá rơi lả tả trên mặt sông lăn tăn gợn sóng. Duy ngồi đó, như ngày xưa, nhưng không còn là cậu bé hồn nhiên nữa. Trái tim nay đã hiểu, rằng mình đang đợi. Đợi một bóng hình đã từng quen gọi bằng hai chữ dịu dàng: *anh Quang Anh.*Đợi tiếng trách móc pha lẫn nũng nịu mỗi lần sai. Đợi cái siết tay nhẹ hẫng mà bền chặt. Đợi cả dáng người từng cúi đầu tỉ mỉ thức suốt đêm, chỉ để tết cho cậu một chiếc kẹp tóc nhỏ xíu.Thế nhưng, càng đợi, ký ức càng trở nên mong manh. Giọng nói ấy đã mờ đi, khuôn mặt ấy cũng chỉ còn là khối sương khói, lẩn khuất như một giấc mơ mùa hạ. Một giấc mơ thoáng qua trong giấc ngủ trưa oi nồng, để lại dư âm ngọt ngào xen lẫn nhói buốt.Duy chẳng biết bây giờ anh ở đâu, đang làm gì, có còn nhớ đến một kẻ ngày xưa luôn chạy theo sau bóng lưng ấy không. Chỉ biết rằng nỗi đau vắng anh vẫn nằm đó, âm ỉ như ngọn lửa bị vùi sâu dưới tro, chẳng tắt bao giờ.Duy thở dài. Gió đưa nhành bàng khẽ lay, chạm vào mái tóc. Cậu khẽ gài lên đầu chiếc kẹp tóc cũ kỹ, món quà bé nhỏ mà anh từng trao. Rồi khẽ ngân nga một khúc hát, giọng hòa vào làn gió mỏng, lan xuống mặt sông lăn tăn.Trong câu hát ấy, có một lời thì thầm như vết cắt:"Hạ này... không có anh."˚⊹_˚⊹_˚⊹…
địch mẹhọc thì ngu mà capcut vòng lập thì giỏi lắm?…
"Tình yêu của em chân thành""Tình yêu của anh là sự lừa dối"…
Nêu là hoa thì hãy là Hoa hướng dương…
- tiệm order số 156 kính chào quý khách, nơi đây chuyên nhận các đơn hàng độc lạ được quản lý bởi một con cá voi thích lặn sâu…