8 yeu to khi lam phat way lai
…
Không có tiếng sét ái tình, cũng chẳng có lời thề non hẹn biển.Chỉ là từ ngày hôm ấy, có người bắt đầu hay ngoảnh đầu tìm ai đó giữa đám đông.Một ánh nhìn, một nụ cười vu vơ..Chỉ là một mùa hè thôi mà, sao lại có thể khiến người ta nhớ mãi?Và nếu có thể gọi tên cảm xúc ngày ấy, thì có lẽ chỉ đơn giản là: Tớ trộm cậu, một mùa hè.…
Câu chuyện xoay quanh cô gái tên Lục Tiểu Nhã còn được gọi với biệt danh là Jenni. Từ nhỏ ba và mẹ cô đã ly dị, cô sống cùng mẹ và cha dượng tại một thành phố náo nhiệt và đông đúc. Vì gặp đôi chút vấn đề nên vào năm đại học năm 2 cô đã phải chuyển về sống với cha ruột của mình ở một thị trấn có khí hậu ẫm ướt mỗi năm vào tháng 7 mới có ánh nắng. Ngày đầu đi học cô đã chạm trán cậu, một người với vẻ bề ngoài điển trai khiến mọi cô gái xung quanh ai ai cũng luôn muốn hướng tới...nhưng cậu ta có gì đó kì lạ và khác người...Từ đó không hiểu vì điều gì cô luôn cố tìm hiểu về cậu ấy và những bí ẩn xung quanh thị trấn này.…
Anh thường nghĩ mình quên mất rồiThời gian ngỡ trôi sẽ cách lòngAnh thường nghĩ cảm xúc nhất thờiMà đâu biết say một đời...•Tác phẩm truyện ngắn thứ 3 của Tâm Tomato. Rất mong nhận được những lời góp ý của các độc giả đáng yêu ❤ •Truyện được đăng tải duy nhất tại tài khoản wattpad @tamtomato• Tác giả: Tâm Tomato09-02-2018…
Có một con mèo.Con mèo biết hát tình ca.Có một con mèo.Con mèo genZ (?)___Tác giả: Yang YuẢnh: @iamryo_Thể loại: Thanh xuân vườn trường, genZ, đáng yêu, đa nhân vật, hài, lãng mạn,...Couple: Sương sương tầm 6 cặp chứ nhiêu đâu mà nhiều...Tình trạng: Đang tiếp tụcLưu ý: Bỗng dưng muốn viết một câu chuyện nhảm shit về genZ. Truyện này là teenfic não tàn, viết chơi chơi để thoả mãn giấc mộng thiếu nữ hường phấn. Vậy nên nó sẽ không được trau truốt, sẽ có một số ngôn ngữ teen và không phải nhân vật nào cũng được lòng người đọc :v À và tên nó cũng chẳng liên quan gì đến truyện cả, một số nhân vật không nhất thiết phải va vào tình iu :>…
Nghiên Vũ - cô gái 26 tuổi và cũng là một tổng tài trẻ tuổi nhưng...Nhưng vào cái ngày cô muốn kết thúc tất cả thì trên đường một chiếc xe lao tới....Rầm.Khi cô mở mắt ra đã biết mình xuyên sách vào cuốn tiểu thuyết cẩu huyết vườn trường mà mỗi lần khi cô đọc lại miệng không hỏi chửi thầm nữ chính. Mà quan trọng vì cái gì cô trở thành nữ phụ si tình ngốc nghếch chứ? Cô từ đây chỉ muốn sống tốt tránh xa cặp chính.....…
Tác giả: Tử Phàm Thể loại: Tùy bút Đôi nét về tác phẩm: Ngày xanh thoáng qua như giấc mộng. Tuổi xuân ngắn ngủi có là bao? Ngày xanh, chính là chuỗi ngày tươi thắm mang đầy màu xanh hy vọng của tuổi trẻ. Có thể là màu xanh biên biếc của bầu trời ngày áo trắng. Cũng có thể là màu xanh non mơn mởn của những chồi non... Thanh xuân không dài, xin hãy trân trọng nó. Hỷ nộ ái ố hiện tại đều là những kí ức đẹp đẽ để hoài niệm của tháng năm sau này... Tôi không giỏi văn. Vì vậy có thể cậu cú sẽ rất rời rạc. Nhưng vẫn mong những ai đọc qua sẽ đón nhận. Có lẽ, đâu đó trong bài viết này, bạn sẽ bắt gặp chính bạn trong đó... Chính bạn của thời trẻ. Chính bạn của ngày xanh. Chính bạn của tuổi thanh xuân một thời đáng nhớ... Tác phẩm cũng chính là một quyển nhật ký của riêng cuộc đời tôi...…
Tớ câu chuyện dựa trên nguyên tác có thật nhá và chỉ thêm thắt một số chi tiết sao cho phù hợp thôi ạ. Tớ rất muốn viết hết bộ truyện nhưng chuyện tình của họ chỉ đến giữa đường mà thôi... :((( . Thật sự không biết nên viết tiếp cuộc đời họ khi tốt nghiệp không nữa hay nên dừng lại thời cấp 3 thôi.…
Từ một nhóm bạn với mỗi đứa một lý tưởng, một suy nghĩ thì 5 con người cả nam lẫn nữ đã trở thành bạn thân. Cứ ngỡ tình cảm này sẽ kéo dài thật lâu, hết 3 năm cấp 3, rồi lên Đại học và ra đời, thì 5 người vẫn là 1 đoàn thể nhưng cuối cùng Nhóm bạn 5 người đã chấm dứt khi mà tình cảm của cả nhóm đang ở cao trào, thế là 1 người mang trên mình lý do để đối phó rồi rời khỏi nhóm bạn trong cảm xúc ngạc nhiên đến từ các gia đình, cô giáo và những người bạn cùng lớp....…
Duyên đến rồi chợt đi, bỏ lại phía sau người con gái yếu đuối không ngày nào không mong nhớ.Chỉ ước:Giá như em đã không gặp anhGiá như anh đã không ở đóGiá như em không yếu đuối để giờ đây em không phải đâu khổ vì anh.Trái đất này nhỏ bé lắm chỉ cần quay lưng lại là không biết sẽ gặp được ai. Nhưng trái đất này to lớn lắm chỉ cần bước đi là sẽ chẳng bao giờ gặp lại. Thương nhớ một người lạ đau khổ như vậy đó, lý trí thì ngăn cản nhưng trái tim nào có chịu buông. Chỉ cứ mãi nhớ về hình bóng một người dưng :(P/s: dốt văn lắm, chỉ viết theo cảm xúc của bản thân thôi, nghĩ gì viết nấy, mình sẽ chú tâm phần nội dung, hi vọng mọi người sẽ thích và ủng hộ ❤❤…
Là vì thương nên dù tổn thương, dù buồn tủi vẫn cố gắng bước bên nhauLà vì thương nên dù Anh có bên người khác, Cô vẫn lặng lẽ thương AnhNhưng mà có ai thương mãi một người, có ai dám sống cả đời cô độc chỉ vì một chữ Thương. Năm tháng thanh xuân ấy, Cô thương Anh, Anh bên Người, Người khác bên Cô. Cô từng cho rằng những người yêu thương nhau sẽ về bên nhau, nhưng Cô quên rằng họ phải yêu thương nhau mới về dược bên nhau, còn Cô và Anh, đến nhiều năm sau Cô vẫn không thể hiểu nối trong ngần ấy năm kia anh có thật sự yêu thương Cô hay không? Thời gian là thước đo tình yêu, thời gian là phương thuốc tốt để chữa lành moi vết thương. Nhưng sự quên lãng mới là phương thuốc thích hợp nhất và tốt nhất để chữa những vết thương mà tình yêu mang lại.…
Trích câu nói của Hứa Tâm Nghiên :- Đúng như cố nhân đã nói " Trong cái xui có cái xui hơn". Là cậu đấy Hi Vận , gặp cậu ở đâu là xui tới đó hà !Trích một đoạn hội thoại giữa Lưu Hi Vũ và Hứa Tâm Nghiên :- Em đau bụng quá trời luôn , chắc là chị dâu tới rồi.- Chị dâu ? Chị Hân Hương tới tìm em làm gì vậy ?- Anh giỡn mặt với em đó sao ? Hi Vận , anh không biết hả ?Lưu Hi Vận cau mày mà suy nghĩ.-Anh không tinh tế tí nào ? Em..em..đúng là tức chết mà~~- Rốt cuộc là em bị làm sao ? Nói cho anh nghe đi!- Anh biết em đang cần gì không ? Hi Vận ?- Cần anh!…
Hi, mình viết những dòng chữ này vì mình muốn lưu giữ lại những điều đẹp đẽ trong cuộc sống này. Và mình muốn chia sẻ nó với các cậu.Có rất nhiều điều sẽ đến. Nếu như có một ngày trời âm u và tâm trạng các cậu hơi tệ, hãy đọc chúng, và bình tĩnh chiến đấu tiếp. Cố gắng lên!!! - Một con người đôi khi hơi thiếu muối nhưng luôn thừa vui vẻ -…
Thể loại: đam mỹ, vườn trường, thanh xuân.Tình trạng: đang tiến hành.Nội dung: câu chuyện xoay quanh cuộc sống học đường cấp 3 của hai bạn học sinh Nguyễn Trọng Nhân và Trần Mẫn Thiên. Vẫn là cốt truyện quen thuộc, ghét trước yêu sau. Cả hai đều không ai nhường ai, cùng nhau tranh đua, rồi cùng nhau chơi đùa.-----------Đây là truyện đầu tiên Lủn viết, trong thế giới của Lủn thì quan hệ đồng tính đã được xem là bình thường. Đây đều là những ý tưởng đã ấp ủ trong Lủn, sợ lớn rồi quên mất nên giờ viết ra. Ý tưởng thì nhiều mà diễn đạt chưa tốt lắm, nên là cố gắng học hỏi ạ.Cám ơn các bạn độc giả rất nhiều. Nếu có bất kỳ ý kiến gì xin hãy mạnh dạng đóng góp ý kiến để Lủn phát triển thêm.…
Thời thanh xuân của bạn có ai là người đã thắp sáng nó chưa,người đặc biệt mà bạn nhớ mãi ấy.Minh Anh cô gái với gương mặt như hoa héo tàn,lúc nào cũng buồn bã do chưa thể vượt qua cú sốc lớn,cô dành nhiều thời gian ở nhà để ngủ.Bỗng một ngày cô gái khi cô ngủ dậy,nhìn thấy lại đôi giày cũ của mình nó là thứ mà cô nghĩ là mình sẽ không bao giờ thấy nó lại nữa.Mang nó,cô chạy ra ngoài.Thời gian như trôi ngược về năm cô Mười Bảy Tuổi,cũng dưới cái nắng nhẹ sắp tàn của buổi chiều này hồi ức của cô hiện ra.Hãy theo chân Minh Anh đi về hồi ức cũ ấy để tìm hiểu xem chuyện gì đã xảy ra.Đôi giày và cô gái có mối liên kết gì với nhau.…
"Mỗi lần chuông tan học vang lên, Tô Khinh Mộng lại ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.Gió thổi nhẹ qua hàng cây ngô đồng, nắng xuyên qua rèm cửa, phủ lên bờ vai nghiêng nghiêng của Lâm Túc Dương.Cô tự hỏi, liệu mình có thể giữ lại một khoảnh khắc nào đó của cậu - giống như cách người ta giữ lại ánh sáng cuối cùng trong một chiều hạ.Mà ánh sáng đó... có tên là Lâm Túc Dương."…
🔴 Warning 🔴: Cấm reup_Có gì thắc mắc cứ lên hội thoại trong tài khoản của chủ nhà hỏi-----------------------------Hán Việt: Khoái khán na đối giáo thảoTác giả: Thanh Phong HiểuTình trạng bản gốc: Hoàn thànhTình trạng bản edit: Đang lết-----------------------------Tô An và Tề Văn Hiên từ nhỏ đã là hàng xóm của nhau.Bọn họ cùng nhau lên nhà trẻ, tiểu học, cấp 2, song song với nhau từ nhà trẻ đến trung học.Tô An thành tích kém, hơn nữa còn vô cùng lì lợm, thường hay chọc nữ sinh bàn bên phát khóc, hở ra là vén tay áo đi đánh nhau.Tề Văn Hiên thành tích rất xuất sắc, hiểu chuyện ngoan ngoãn, nhưng xắn tay áo lên liền giúp Tô An đánh nhau.Hồi thi trung khảo, Tề Văn Hiên từ hạng nhất đột nhiên xuống dốc không phanh, lại tiếp tục vào cùng một trường cấp 3 với Tô An.Ngày nọ tháng nọ năm nọ bạn học Tô An bị ăn sạch sẽ hoài nghi --Không phải là, hắn cố ý thi kém đi đấy chứ?! -----------------------------CP: Học bá công X học tra thụHai tên cao trung sinh hoạt, ngọt cấp ☆☆☆☆☆Tag: Yêu sâu sắc, thanh mai trúc mã, ngọt văn, vườn trườngVai chính: Tề Văn Hiên; Tô An┃ vai phụ: Thẩm Trí; Vương Hân Bá; Mạnh Huỳnh; Lư Hiểu Chanh; ... Một câu tóm tắt: Bạn học, ăn đường không?…