Phúc tấn giá đáo: Tứ gia kiều sủng
Còn tiếp đến chương 441…
Còn tiếp đến chương 441…
Đông Không Lạnh không phải vì mùa Đông không lạnh.Mà Đông Không Lạnh là vì mùa Đông đấy có cậu nên nó mới ấm áp đến mức không còn cảm thấy được cái lạnh.Mùa Đông năm ấy cậu đã tỏ tình tôi và chúng ta đã thành đôi._________Lưu ý : Truyện Teenfic,không phải thuần Việt,văn phong lủng củng có thể gây khó chịu.Và mọi thứ trong đây không phải hoàn toàn có thật và thực tế.Nên là xin các độc giả hãy cân nhắc trước khi chọn để đọc.Chân thành cảm ơn!Bìa : Gia Nhu.Author : Gia Nhu hoặc Gin.Bắt đầu : 23/08/2023.…
Đối với người khác cảm nhận ra sao tôi không quá rõ ràng nhưng tôi viết lên câu chuyện này là để dành cho tất cả các bạn - những người bạn trẻ từng có mối tình đơn phương.Trong câu chuyện ấy có thể là một cái kết viên mãn, nhưng chúng ta không phải là nhân vật sống trong thế giới tràn đầy tình cảm hồng phấn. Cái chúng ta đang sống và trải qua là một hiện thực luôn luôn tàn khốc và vô tình.Nguyện các bạn luôn luôn vui vẻ bình an. Nguyện các bạn luôn vững tin vào con đường của chính mình. Nguyện các bạn dù trải qua mưa gió phong ba vẫn giữ được bản thân của mình, không hề thay đổi.___________________Tình trạng: Còn tiếpTác giả: Hạt Mè NhỏGhi chú: Đây là một bộ truyện dài về chủ đề đơn phương gồm nhiều phần truyện nhỏ, mỗi phần truyện sẽ có các nhân vật chính khác nhau về: cuộc đời, hoàn cảnh,...Tác giả chưa từng có kinh nghiệm yêu đơn phương nên có thể còn có nhiều sai sót khi viết, rất hi vọng có thể nghe được những đánh giá, cảm xúc chân thật nhất của các bạn.…
Những câu chuyện ngọt ngào về Anh, cô gái luôn tỏa sáng với nụ cười và sự lạc quan, và Khánh, chàng trai lạnh lùng nhưng ẩn chứa nhiều bí mật. Khi hai người vô tình chạm mặt nhau trong những khoảnh khắc đơn giản của tuổi học trò, sự kết nối đặc biệt giữa họ dần nảy nở. Ban đầu chỉ là những lần trêu đùa và những khoảnh khắc ngọt ngào vụng về, nhưng trái tim họ vẫn dần loạn nhịp lúc nào không hay. Liệu một tình cảm chân thành có thể vượt qua những thử thách, hay sẽ bị thử thách bởi chính những bức tường vô hình?…
"Trần Đan Vy, bổn thiếu gia đây thích cậu!""Ờ"Nó một mặt thờ ơ không thèm nhìn ai kia lấy một cái, khiến cậu tức điên lên."Tớ nói tớ thích cậu, sao cậu không có biểu hiện gì vậy?""Tớ nên có biểu hiện gì đây?""Bất ngờ, hạnh phúc, vui vẻ chẳng hạn. Chứ ai lại một mặt thờ ơ không quan tâm như cậu chứ?"Minh Huy giận hờn nhìn nó, cậu đã lấy hết can đảm để nói lên những điều mà cậu giấu trong lòng bấy lâu nay mà con nhỏ mà cậu thích lại như không quan tâm. Thật tức quá đi mà!Nó nhận thấy gương mặt dỗi hờn của Huy lúc này mới ngước mắt lên chậm rãi nói:"Tớ biết cậu thích tớ lâu rồi,không ngờ là đến hôm nay cậu mới dám nói!""..."Hãy cùng Di theo dõi đoạn tình cảm ngọt ngào của hai bạn trẻ nhé<3…
Trên cây cầu Chương DươngBên kia là nội thành tấp nậpBên này là vùng đê êm đềmỞ giữa là cô... Một cô gái đáng thương trong tình yêu đơn phương vô vọngCô lạc lõng trong cơn mưa ràoCô không muốn để lộ rằng mình đang khóc Thế nên cô thà đi giữa trời mưa còn hơnĐể Giọt nước mưa nơi khóe mắtTruyện không có thời gian ra chap cụ thể..…
Tần Dương là một Omega trội cực kì ngoan ngoãn, nếu được sinh trong gia đình khác, có lẽ cậu sẽ được người thân trong gia đình xem như là bảo bối mà yêu thương nuông chiều. Thế nhưng cậu lại được sinh ra ở Tần gia.Vốn cuộc sống đã chẳng có gì tốt đẹp, năm cậu mười một tuổi, mẹ cậu lại qua đời. Tần Dương một thân một mình sống trong ngôi nhà mà bố ruột thì mặc xác cho đám con cháu trong nhà sỉ nhục, đánh đập cậu còn nếu cậu làm gì không vừa ý lão, lão sẽ để vệ sĩ lôi cậu vào hình đường đánh cho thừa sống thiếu chết. Thế nhưng Tần Dương lại cứ cun cút muốn lấy lòng mọi người trong nhà, ngu muội cố tình không cảm nhận sự chán ghét của họ đối với cậu. Đến cả người hầu trong nhà lúc không vui cũng có thể chỉ vào mặt cậu mà chửi mấy câu, còn khách đến nhà chỉ chực chờ quấy rối cậu.Chẳng ai xem cậu là người cả, mà cậu thì tận đến lúc bị bán cho đám Alpha nhà quyền quý để đối lấy cơ hội hợp tác thì mới chịu nhận thức rằng đối với người Tần gia cậu thậm chí còn không bằng một con chó bọn họ nuôi. Cậu cuối cùng cũng bùng nổ rồi, thế mà lại nhát cáy chẳng dám phản kháng lại, chỉ có thể lặng lặng một mình cắt cổ tay tự sát.Cậu sống lại.Tần Dương đời này vẫn nghĩ đời trước của cậu cứ thế mà trôi qua, đến khi gặp phải hắn.Hoàng Thiếu Phong là một Alpha trội, tính tình bất thường không thể nắm bắt. Hắn tàn nhẫn, độc ác hơn bất cứ ai thế nhưng hắn cũng lại kiên nhẫn với cái đẹp hơn bất cứ một người nào. Hắn giang rộng vòng tay đối với kẻ đã chìm sâu vào…
Tác giả: Biệt Tứ ViChuyển ngữ + bìa: Nhật Nguyệt Phong Hoa/NNPHThể loại: Thanh xuân vườn trường, yêu thầm, BEĐộ dài: 40 chương + Hậu kýTình trạng: NGƯNGNgày mở hố: 15/03/2022* Note: Truyện dịch vì đam mê, chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang đi lung tung hoặc phục vụ cho mục đích thương mại. Xin cảm ơn!* Góc cảnh báo: Truyện không chỉ SE mà là BE BE BE!! Những ai không đọc được thể loại này thì mình khuyến cáo là nên xem xét trước khi nhảy hố. Xin cảm ơn.…
Tác giả: Cửu Tự Trans: Zanzi.Tóm tắt: Anh - một con người kiêu hãnh đầy quyền lực.Cô - một đứa trẻ mồ côi nhưng đầy tài hoa phong nhã. Cô mười hai tuổi, còn anh mười ba, cô đã đến bên anh. Kể từ đó, cô là người con gái của anh, chứng kiến anh từ một cậu nhóc với muôn vàn thắc mắc tuổi dậy thì trở thành một cậu công tử nổi tiếng. Sau đó, anh cẩn thận, chu đáo chăm sóc cô thậm chí lên kế hoạch cho cả tương lai của cô. Anh nói: - Tiểu Doãn, em 20 tuổi mới được yêu đương, 22 tuổi mới được hôn môi, 24 tuổi mới có thể kết hôn và tất nhiên đối tượng đó chỉ có thể là anh...Cô trước giờ không hề hay biết, một quãng đường này, cô có thể thuận lợi mà đi qua như vậy, là bởi vì sau lưng cô luôn có anh, vì cô che gió chắn bão. Mỗi khi cô kiệt sức, chỉ cần quay đầu lại, anh sẽ luôn dang rộng vòng tay ấm áp ôm cô vào lòng. Cô nói: - Chúng ta kết hôn đi! Thể loại: 1 VS 1, Sủng văn, lấy bối cảnh những năm 90, có yếu tố giới giải trí.…
Có một người mà anh trai tôi đem lòng yêu mến, cho đến nay anh vẫn nhắc về chị ấy với nỗi tiếc thương sâu đậm...Truyện chỉ mang tính chất giải trí, và đây là những gì bản thân tác giả đã chứng kiến và lấy nguồn gốc để viết ra, vậy nên có lúc ảo lúc thật, mong mọi người vui lòng đón đọc.Nhân vật trong truyện do mình tự nghĩ ra để tránh tiết lộ mấy thông tin ngoài đời, có gì mọi người hoan hỉ😁…
Nhật Tâm: (Vứt một tờ giấy nhỏ vào giỏ xe Lê Diệu) Bà làm phiền tôi đủ chưa. Tôi đâu phải là em bà, đâu phải là một đứa trẻ mà bà giám sát tôi như vậy. Lê Diệu! chúng ta đã lớn rồi. Mỗi người có một thế giới riêng. Bà đừng xen vào chuyện của tôi nữa. Từ nay... hãy coi như không biết gì, không nghe gì về chuyện của nhau nữa đi. Hãy sống riêng cho nhau đi. Chúng ta đã hết cái thời trẻ con rồi.(Định quay đi)Lê Diệu: (Lòng đau đớn) Nhật Tâm! Có nghĩa là... chúng ta không còn là bạn thân nữa phải không?…
Bác sĩ - Tổng Giám đốc 1 ngày trước khi xảy ra tại nạn xe ập đến với ba mẹ cô thì gia đình cô rất hạnh phúc và tràn ngập tiếng cười nhưng bất ngờ xảy ra tại nạn xe thì mẹ cô tử vong tại chỗ còn ba cô rơi xuống biển mất tích chỉ trong một ngày gia đình cô không còn chính vào ngày sinh nhật 15 tuổi của cô. Từ đó, bà ngoại đón cô qua thành phố A sống cùng bà và bắt đầu cuộc sống mới và cô luôn tìm kiếm tung tích của ba mình.…
Văn án 1: Ngải Mặc Nhiễm một thân dáng vẻ lười nhác tiến vào lớp, giọng nói còn mang đậm chất người phương Nam.Hạ Dao thích Ngải Mặc Nhiễm, thích đến điên cuồngCậu có thể hay không quay lại nhìn tôi dù chỉ một lần Văn án 2:Ngày nọ, trường đại học y xôn xao sinh viên ưu tú Ngải Mặc Nhiễm dẫn bạn gái đến chăm sóc tận chân tóc...Cô ấy là Hạ Dao, là người tôi yêu bằng cả sinh mạng…
Năm ấy tớ 20, tớ yêu cậu thật cuồng nhiệt và điên dại. Thử hỏi 1 đứa con gái vứt hết tự tôn kiêu ngạo để giữ lấy cậu thì đã yêu cậu thế nào chứ. Nhưng tớ không hề thấy hối hận mà thấy tuyệt vời vì tớ đã dũng cảm cố gắng giữ lấy thứ tớ muốn có dù...không giữ nổi. Tớ tự nhủ bao giờ tớ viết xong câu chuyện này tớ sẽ quên cậu, quên đúng nghĩa quên nghe tên cậu không còn thổn thức trong tim, Đ của tớ hãy cho tớ gọi cậu như thế trong câu chuyện này.…
Gia Đăng thích Nguyệt Vi 6 năm, yêu thầm Nguyệt Vi 8 năm, coi Nguyệt Vi là ánh trăng sáng duy nhất của đời mìnhCậu luôn âm thầm bảo vệ cho Nguyệt Vi. Là người lạnh mặt ấm lòng, Gia Đăng luôn quan tâm Nguyệt Vi nhưng mãi không chịu nhận, có khi còn nói chỉ là tình cờNhiều khi cậu ngầm tỏ ý chi Nguyệt Vi, nhưng Nguyệt Vi không hiểu, còn cố ý né tránh cậu nữa chứ"Mày ghét tao à? ""Không có ""Chứ sao tao thấy mày né tao như né tà vậy""..."…
Xin chào cậu, đến với "khu vườn" của mình, nơi chứa đựng cảm cảm xúc cũng như những suy nghĩ không thế nói với người khác. Và cậu là người được lắng nghe nó. Cậu thấy hạnh phúc hay là 'thụ sủng nhược kinh' đây.Haha! Ngớ ngẩn thật đây*đang nói mình*. Đừng tưởng chỉ có như vậy thôi nhà. Nơi đây còn chứa đựng cả tuổi thanh xuân của mình nữa đó! Nhớ mà lắng nghe cho đàng hoàng đấy.*giỡn thôi* Tại sao mình lại nói nó là "cả tuổi thanh xuân" của mình trong khi tớ đã 17 tuổi rồi? Tại sao ư? Vì đến khi mình 17 tuổi mình mới thực sự sống là chính mình với những ước mơ và hoài bão đang dâng trào trong lòng. Hãy đón chờ những câu chuyện mình sắp kể nhé người bạn chưa tưng gặp mặt của tớ.#Câu chuyên và nhân vật do chính mình tự tạo ra nên các cậu đón nhận nó một cách thoải mái nhất nhé:3…
Thanh xuân - khoảng thời gian tươi đẹp nhất trong cuộc đời mỗi người. Ở cái độ tuổi ấy, chúng ta luôn sống hết mình, sống theo cái cách riêng của ta mà không bao giờ ngại người khác nghĩ gì về mình. Cái khoảng thời gian mà chúng ta có những rung động đầu đời, trong sáng và hồn nhiên đến lạ. Ta luôn ao ước về những chuyện tình đẹp như mơ, luôn thấy cuộc đời thật đẹp thật đáng yêu biết bao. Và cô gái 17 tuổi Gia Linh cũng có được một cuộc tình thật đẹp với một người nào đó... Để biết đó là ai thì hãy cùng tôi theo dõi câu chuyện tình của họ nào ♡ʕ≧ᴥ≦ʔ…