
Ta là Đấng Không Toàn Năng!
Người cảm thấy nhàm chán. Tạo ra "Hắn", sau đó ban cho hắn "Tự Do" để làm Người bất ngờ, giữ cho Người thấy thú vị. Từ đó, hắn không ngừng khuấy động hàng vạn Thế Giới, chỉ để làm Người vui vẻ... Thể loại: Dị giới - Huyền huyễn - Cơ giới - Ma phápMở đầu Vở kịch thứ 240120:"Nhìn kìa! Tên kia có vẻ dễ ăn đấy!" - Gã đàn ông cao lớn, khuôn mặt dữ tợn đầy sẹo huých vai đồng bọn bên cạnh mình, hất cằm về phía trước ra hiệu.Tên đồng bọn đảo đôi mắt híp gian xảo nhìn theo, ánh lên trong đôi con ngươi màu vàng là hình ảnh một người khoác áo choàng đen che mặt, bước chân lảo đảo không chút lực, nhưng từ đôi giày và loại vải dệt nên quần áo có thể thấy y tối thiểu thuộc tầng lớp trung lưu. Chắc chắn trong người không thiếu tiền. Vả lại, bộ dáng nhỏ nhắn yếu ớt, lấm lét chật vật, xuất hiện ở thành này thì bảy tám phần là trốn tránh ai đó... Muốn vượt biên trái phép như rất nhiều kẻ khác.Bọn chúng nhìn nhau, thấy trong mắt đối phương là bạo ngược thì cùng mỉm cười gian xảo. Chia ra lẩn vào đoàn người bám theo hình bóng kia.Ha! Xem ra ta đã tìm được vở kịch mới cho Người thưởng thức rồi... - Cách đó không xa, một nam nhân thu vào mắt mọi hành động của chúng, nheo lại đôi mắt bạch kim lấp lánh, nở một nụ cười tràn đầy hạnh phúc.Hỡi Thần! Hãy cùng Tạo Vật hèn mọn của Người đến đây, nhìn những sinh vật này chìm đắm trong đau khổ nào!…
![[Đam Mỹ] Quỷ Cốc Chủ](https://truyen247.pro/images/dam-my-quy-coc-chu-272348901.webp)
[Đam Mỹ] Quỷ Cốc Chủ
Tên truyện: Quỷ Cốc ChủTác giả: Nại HàThể loại: Huyền Huyễn, Cổ Đại, Đam Mỹ, Trọng SinhNhân vật chính: Ngụy Linh - Cốc chủ Quỷ Cốc, Thái Trường Minh - Động chủ Phục Ma Động-------------++++Xong! Xong luôn rồi!Quỷ Chủ chạy rồi. Hắn phá phong ấn trốn khỏi Phong Tà Động chạy rồi. Cái tên yêu ma quỷ quái ấy trong một đêm mưa bão chẳng biết làm thế nào phá được phong ấn mà ra, cũng tiện tay thả ra một đám quỷ, làm hỏng luôn Phong Tà Động Thập đại thế gia chẳng qua cũng chỉ có thế, ngay cả một tên ma đầu cũng trông coi không nổi. Thế gia tiên môn thì ra cũng chỉ có thế!Haha! Vô dụng! Đúng là vô dụng quá mà! Thập đại thế gia đứng đầu thiên hạ hoá ra cũng chỉ có thế mà thôi!-------------------Vài lời của tác giả: Không biết mọi người có thích thụ ngốc nghếch mít ướt không nhỉ? Bé thụ của chúng ta trọng sinh sống lại, bởi vì có một chút hạn chế nên có cái nhớ cái không, đầu óc cũng hơi chút có vấn đề, vì thế có những lúc sẽ khóc lóc như một đứa trẻ, dễ thoả hiệp vô cùng. Nhưng mà chỉ với "một số người" thôi nha 😀😀😀…

Truyện cuộc sống
đây là câu truyện đầu tiên của tôi mỗi câu chuyện đều sẽ mang lại 1 bài học bổ ích…

sự vô tâm của con người
đây là câu chuyện bổ ích nếu các bạn muốn biết thêm chi tiết hãy liên hệ oops banana chuyện của chuối nhé…

tôi yêu em đoá hoa cẩm chướng bé nhỏ à !
chuyện là tôi vừa đọc xong bộ truyện nội dung khá hay đi ha , tôi sẽ sữ dụng cốt truyện đó nhưng sẽ có thay đổi , nhân vật thì tôi cứ cho vô theo trong jujutsu nhé , tôi đang đu hakken vậy nên tên truyện là cẩm chướng !…

lễ Tân gia của quỷ.
kinh dị…

Quỷ Công
Quỷ Công Tác giả: Tiểu Nam Tỷ Tỷ. Lão sư thụ, là người ôn nhu hòa nhã × Học sinh công, là quỷ cố chấp.Ngụy Ninh yêu Lục Hoài Sinh đến điên cuồng, yêu đến biến thái,Ngày ngày tơ tưởng người kia, theo dõi từng hành động của người kia, chụp lại hình, nhìn ngắm, gửi gắm tình cảm vào đó.Hắn biết mình đáng khinh cỡ nào khi cứ theo đuôi Lục Hoài Sinh, như một tên biến thái ước gì có thể chiếm đoạt lấy anh ta, biến anh ta hoàn toàn là của mình, hoàn toàn thuộc về mình.Ngụy Ninh thích Lục Hoài Sinh, thích đến nỗi ước gì giết chết anh, rồi ăn anh vào bụng, để hòa làm một thể với anh, để anh không thể nào rời khỏi mình.Sau khi bị Lục Hoài Sinh từ chối, Ngụy Ninh chọn nhảy lầu tự sát, biến thành quỷ rồi vĩnh viễn nhập nhằng với Lục Hoài Sinh.Thầy ơi, thầy là của em, thầy trốn không thoát đâu. Bất cứ ai dám mơ ước đến cơ thể của thầy, em sẽ đích thân tiễn kẻ đó vào địa ngục.…
![[sgp] [bangkhoa] - cạn tình như thế](https://truyen247.pro/images/sgp-bangkhoa-can-tinh-nhu-the-378136058.webp)
[sgp] [bangkhoa] - cạn tình như thế
"cứa lên da vết thương không lànhđể thời gian nhắc ta đã một lần đâu đớn."…