Tình người duyên bò ( truyện học đường )
Truyện học đường bá đạo ngọt sủng hay nhất 3024…
Truyện học đường bá đạo ngọt sủng hay nhất 3024…
Tác phẩm:Ai Đưa Cơn Mưa TớiTác giả:RyHoang91Thể loại: truyện ngắn, đô thị, hiện đại, cưới trước yêu sau, Ngược tâm, HE, hiện đại, tổng tài....*Lưu ý: Truyện không giành cho những trái tim yếu đuối, mong manh...không thể nuốt trôi thì xin lướt ngang đời nhau, tránh chửi nhau, tổn thương nhau, xin cám ơn!!😂😂"AI ĐƯA CƠN MƯA TỚIDỘI MÁT CÕI LÒNG TÔIĐỂ TÂM HỒN ĐỔI MỚI"Linkhttps://www.wattpad.com/story/267637706?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=VVinH12&wp_originator=35G2tCK9gzUZpNbLMy3%2BoI2UsrpfVuNxmwWtsJ%2Bfjk7YvdLjjFdmd8FmNKpsT6o1agIwuVftqzuSHCQ%2BtPdsXt3oUChlxTPn0OwfYxy6jyGt%2FoWjdwoAnM4by9kaPWCK…
Đôn chề innova xong cút vào đồn, các boi phố gơn phố xé loz cắn háng nhau, pháp sư xuyên không thành học sinh đi sát quỷ trừ tà, tarot reader ảo ma, dramu học đường,... Fic như cái chợ gì cũng có-----------------Trích: Thiên dang tay, chỉ chờ An sà vào cái ôm của cậu. Nhưng con nhỏ thản nhiên buông một câu làm cậu điên không tả nổi:"Khoe áo à? Đẹp, lát gửi in4 đi."An bật ngón cái, gật gù khen cho có lệ. Thiên đứng đối diện dở khóc dở cười:"Mày ngáo vừa thôi."Chắc phải có âm mưu gì chứ trên đời không thể có người đần đến mức này được. ----------Tranh do em vk khánh ly tặng…
ok xin chào các bạn…
"khi chiến tranh đến hồi hạ màn cũng là lúc ta gặp lại được nhau."…
Truyện kể về những năm tháng học cấp Ba của cậu học sinh tên Hoài. Những kỉ niệm mà cậu còn giữ lại sau khi ra trường, những gì mà cậu đã vô tình, hay cố ý để trôi đi đều sẽ mang đến cho chúng ta nhiều cách nhìn khác nhau về một cậu học trò đang trong tuổi GẦN trưởng thành.…
Tình đã tuyệt, tơ đã đứt, cớ sao lòng người vẫn chưa buông?.... Mối tình thời niên thiếu của cô và cậu dường như đã nát tan ghim vào trái tim mỗi người nỗi đau nhức nhối suốt bao năm tháng dài đằng đẵng. Ngày ấy, cậu nói lời chia tay với lí do là đã hết yêu và muốn tập trung vào con đường công danh sự nghiệp và cô cũng vui vẻ chấp nhận với lí do ấy. Khi cả hai cùng hỏi:" Anh/em thì sao?..." thì cùng nhận được một câu trả lời : " Được!". Nhưng khi hai tấm lưng đối mặt nhau, trên khóe mi ai đó có vài giọt nước mắt rơi xuống. Tại sao? Và mười năm sau gặp lại, trái tim cô lại bắt đầu rung động một lần nữa. Sử Thường Nhiên cô có dám đối mặt và chấp nhận tình cảm ấy không? Trương Cát Thiên, anh nghĩ thế nào...…