Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Một người phụ nữ yêu hết lòng, hi sinh tất cả cho người mình yêu. Nhưng cô không hề biết người chồng mà cô một mực tin tưởng yêu thương vì ham danh lợi, sau khi có sự nghiệp anh ta lại có người mới. Lúc cô biết mình mang thai thì cũng là lúc cô biết chồng mình phản bội mình, đau lòng nhưng cô không muốn bỏ qua cho người đàn ông tệ bạc, cô níu kéo anh bằng mọi cách vì con , còn hù dọa anh sẽ nói cho cô nhân tình kia biết, để cô gái kia buông tha anh ..........Và rồi..... Sợ tình nhân phát hiện sẽ anh hưởng đến sự nghiệp , người chồng tệ bạc này còn mất nhân tính ra tay sát hại người vợ đã hi sinh cùng mình trải qua ngày tháng cơ hàn cùng sinh mệnh bé bỏng trong bụng ......…
Tôi sinh ra và lớn lên tại tỉnh Đồng Tháp, đầy ấp phù sa , những cánh đồng lúa bát ngát được nâng niu bởi bàn tay của những người nông dân chất phác,thật thà. Tôi là Quỳnh Mai năm nay 18 tuổi hiện là nữ sinh trung học, là đứa con duy nhất trong một gia đình gồm bà ngoại, mẹ tôi và tôi, thành tích học tập ở mức độ khá, tính tình hoạt bát, luôn vui vẻ và yêu đời, có rất nhiều bạn nhưng không có lấy một đứa bạn thân, tôi được mọi người nhận xét là có gương mặt tạm chấp nhận được nhưng mỗi là tôi được trời phú cho một thân hình không cân đối, nếu không gọi là mập ú vì thế bạn bè đặt cho tôi biệt danh là heo mập, nhưng tôi chẳng bao giờ tự ti vì điều đó tôi luôn tui bằng lòng cuộc sống hiện tại. chuyện bây giờ tôi cần quan tâm là thi đậu đại học, đây là đều mà mẹ tôi mong muốn và hơn thế nữa là tôi cũng hằng mơ ước.…
Chap 1 : Cuộc đời chuyển sang một hướng khác .Bây giờ , Tiểu Mạch đang nằm trong kí túc xá nhìn ra ngoài cửa sổ suy nghĩ về cuộc đời mình . Sau này học xong hết đại học xong sẽ tìm một công việc bình thường , sáng đi làm chiều tan ca trở về với mẹ sau đó tối đến lại đi ngủ . Cuộc sống như vậy quả là nhàm chán nhưng có lẽ Tiểu Mạch thích như vậy vì cậu vốn đã quen cái cuộc sống nhạt nhẽo vô vị này rồi . Nói cách khác nếu mẹ cậu mà không còn chắc cậu cũng không còn lí do để níu kéo cuộc đời này nữa . Năm Tiểu Mạch lên 16 tuổi ba cậu bị tai nạn giao thông .Tài xế xe là một thằng con trai của một tập đoàn ấy ơ nào đấy . Bọn họ đền bù cho cậu và mẹ một số tiền xem như xong chuyện . Nói gì được nữa chứ ? Nhà cậu thì quá bình thường còn bọn nó thì quá giàu nên đành ngậm ngùi lấy tiền và lo hậu sự cho ba . Lúc đấy mọi thứ của cậu vào cuộc sống này như sụp đổ .…
Khoảng thời gian đẹp nhất chính là khi mới quen, là lúc chưa hiểu rõ về nhau nhưng lại cực kỳ khao khát được biết, nhân sinh nếu chỉ như lần đầu gặp gỡ thật sự rất tốt.Có những chuyện bạn không biết tại sao mình buồn Suy nghĩ một số chuyện đã cũ bản thân tự nhiên cảm thấy vô cùng hụt hẫng Ngày hôm nay sao lại nhiều cảm xúc đến thế.[TÂM SỰ ĐÊM KHUYA]CÓ MỘT CÔ GÁI YÊU BẠN THẬT NHIỀU...Một cô gái luôn chủ động với bạn, tạo cơ hội cho cả hai, luôn nói nhớ, rất nhớ bạn thật nhiều, dành trọn hết mọi thứ cho bạn... Đó chính là một cô gái rất yêu bạn.Một cô gái luôn nhường nhịn bạn, nghĩ cho bạn phần hơn, thậm chí hạ mình, luôn ngoan hiền trước bạn, sợ bạn buồn, bạn mệt mỏi... Đó chính là một cô gái rất yêu bạn.Và, một cô gái tay luôn giữ chặt lấy tay bạn, không bao giờ để bạn rời xa, không bao giờ để cả hai đánh mất nhau, thậm chí còn là người níu giữ khi bạn muốn ra đi, rơi nước mắt rất nhiều vì bạn... Thì bạn biết không? Đó chắc chắn là một cô gái yêu bạn vô cùng!Nếu cô gái đang ở bên bạn giống như vậy, nhất định bạn phải yêu thương và biết quý trọng.Vì có thể sau này bạn sẽ không tìm được cô gái nào yêu bạn nhiều đến như vậy đâu.Nếu cô gái đang ở bên bạn không giống như vậy, nhất định bạn vẫn phải yêu thương, thậm chí phải yêu thương nhiều hơn, nhưng còn phải thêm kiên nhẫn.Vì đó chính là cô gái đã từng có một thanh xuân mang tổn thương, và rơi nước mắt rất nhiều. Hãy bù đắp cho cô ấy.Nói tóm lại, khi một cô gái bằng lòng ở bên bạn, gọi tên bạn là n…
Đoạn trích 1Nghi An dụi dụi đầu vào ngực của Hạc Hiên khiến anh không khỏi thở dài. Một tay anh vỗ lưng cô, tay còn lại xoa xoa đầu:"Sao em khóc dữ vậy, hửm?"Bởi vì quá chén nên cô nghĩ mình đang mơ. Mà trong giấc mơ của cô, lâu lắm rồi không được nghe giọng nói ấm áp của anh, thế nên cảm nhận được giọng nói của anh bên tai mình, bất giác Nghi An lại khóc lớn hơn.Cô nức nở: "Rõ ràng em không thích anh nữa mà, em không muốn thích anh nữa đâu". Vì đang khóc, giọng lại như nũng nịu cào vào tim anh. Giọng điệu giấu đầu lòi đuôi đó khiến lòng anh như bị nhéo mạnh." Được, em không cần thích anh, anh yêu em là đủ rồi".Đoạn trích 2"Sao em lại tới?". Hạc Hiên đẩy mắt kính ngẩng đầu nhìn cô rồi vội tiến lên ôm cô." Bắt gian đấy". Phụt... anh cười rộ." Em nghe ai nói đó?"" Mọi người trong công ty nói đấy".Anh thầm thở dài trong lòng đúng là mang thai vào liền ngốc nghếch. Hạc Hiên gõ nhẹ lên đầu cô: " Không có ai để em bắt đâu. Vào phòng trong nghỉ đi, anh đi lấy trái cây cho em". Nghi An cũng ngờ ngợ theo lời anh bước vào.Vì có cuộc họp đột xuất nên hơn 40 phút sau, Hạc Hiên cầm theo đĩa trái cay bước vào. Không ngoài dự đoán của anh, cô đã ngủ . Cũng 8 tháng nên bụng của cô to hơn nhiều, đôi khi lại bị chuột rút nên hay tỉnh giấc giữa chừng. Hạc Hiên đặt đĩa lên bàn, bước đến giường. Cánh tay anh sờ đến bàn chân lạnh ngắt của cô liền nhíu mày. Anh đến tủ lấy ra đôi tất mang cho cô rồi lại xoa bóp cho cô một hồi. Nhìn cô say giấc, anh bất giác mỉm cười in nhẹ một nụ hôn lên trán cô: "Ngủ ngon bảo bối".Tác giả: MiA…
Văn án:Thuở nhỏ hành quân, vũ lực bạo bằng tướng quân Giang Niệm một khi xuyên qua thành nũng nịu đi vài bước lộ đều suyễn mười tám tuyến tiểu minh tinh.Nhưng là này cũng không tính cái gì, bởi vì còn có cái phách chân xuất quỹ tiểu bạch kiểm đối nàng tỏ vẻ các loại bất mãn, này tiểu bạch kiểm vẫn là nàng bạn trai? ? ?Ha hả, quăng!Không chỉ có như thế, cuối cùng Giang Niệm còn đem cái kia tiểu bạch kiểm miến biến thành chính mình miến.--Hành động đảm đương Giang Niệm, không chỉ có nhân bộ dạng mỹ, quan trọng là... Còn có đủ loại tài nghệ.Vô số miến hô phải gả cho nàng.Miến 1: của ta nữ thần một người có thể đánh mười tráng hán! Ta nhất định phải gả cho nàng!Miến 2: nằm tào, ta nữ thần thế nhưng còn có thể đạn đàn tranh! Còn có thể Họa Họa! Còn có thể tỳ bà!Miến 3: ta dựa vào, ta nữ thần nói thương yêu ? Bạn trai là Lục Hoài? Không nên không nên, cầu nữ thần chia tay, ngươi là đại gia ! !--Tiểu kịch trường:Lục Hoài rút điếu thuốc, bình tĩnh mặt hỏi: "Đệ mấy cái !"Giang Niệm: "Cái gì đệ mấy cái? ? ?"Lục Hoài: "Đây là đệ mấy cái hô muốn gả cho ngươi, chờ ta với ngươi ly hôn miến!"Cấm dục buồn tao hình ảnh đế x thủ có thể phách chuyên vạn nhân mê nữ minh tinh ( cổ mặc nay )Nhân vật chính không có nguyên hình, đừng đại nhập! Tướng quân là nữ ! ! Đừng làm như trong ý thức tướng quân, nàng là tương phản manh ! !Dùng ngọt ngào bút danh cam đoan, lớn vô địch ngọt! ! !Nội dung nhãn: vòng giải trí cổ mặc nay ngọt vănNhân vật chính: Giang Niệm ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác:…
Một ngày biết thích ai đó.Một ngày để nói lời yêu.Một ngày ở bên nhau.Và một ngày sẽ rời xa...---Lần cuối mình viết cho TaeJin là năm 2018 hay 2019 gì đó thì phải. Cũng đã lâu rồi, và anh Seokjin cũng đã nhập ngũ rồi. Suốt 4 năm qua, mình đã rất muốn viết gì đó, nhưng khi tay chạm lên bàn phím thì lại thôi, ý tưởng bị mắc kẹt, mình không thể thoát khỏi câu chuyện trước, mình không muốn viết truyện một màu. Dạo này cuộc sống mình không được như ý, và có điều gì đó thôi thúc mình viết. Vì viết luôn là điều mình muốn làm, và dạo này mình viết rất nhiều, không những viết ở đây, mà còn viết ở bên wordpress. Mình hy vọng câu chữ viết ra sẽ làm cho mình thấy ổn hơn, và sự thật là dạo này mình cũng đang thấy ổn hơn...Dẫu sao, mình viết vì hai mục đích. Nếu là ở wordpress, thì mình viết cho mình, và mình viết cho Phật. Và ở đây, mình viết cho những người mình yêu thương nhất, chỉ sau gia đình mình, viết cho Seokjin, viết cho Taehyung, và viết cho Bangtan.Và hơi buồn, mục đích cuối cùng mình viết là để níu kéo lại những năm tháng tuổi teen của mình và của Bangtan. Chúng ta đều đang lớn, anh Seokjin 31 tuổi và mình cũng 21 tuổi rồi, mình muốn viết thật nhiều để mình sẽ không quên khoảng thời gian đẹp nhất cuộc đời cùng với những người mình yêu thương thật nhiều.…
Ý nghĩa và giá trị của tuổi trẻ chính là khoảng thời gian còn xuân sắc. Giống như câu nói của một cuốn tiểu thuyết "Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đằm mình trong cơn mưa ấy lần nữa". Tuổi thanh xuân là thứ mà ai cũng mong muốn được lưu trữ, ai cũng muốn được nghĩ tới. Vậy phải sống thế nào để có được một tuổi thanh xuân không hoài phí, không luyến tiếc. Tuổi thanh xuân là tuổi trẻ, là sức trẻ một thời gian tươi đẹp như mùa xuân của cuốc đời. Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào, vừa nhanh, vừa mạnh mẽ, sục sôi như sức sống tuổi trẻ. Dù cho bản thân bị cảm lạnh vì đắm mình trong cơn mưa rào ấy thì chúng ta vẫn vui vẻ, tràn đầy nhiệt huyết, cứ chạy đua nó để níu giữ và khi trôi qua rồi thì tiếc nuối. Tuổi trẻ chính là khoảng thời gian tuyệt với nhất, đáng quý nhất đối với mỗi người, ai ai cũng ao ước được một lần quay trở lại thời gian đó dù cho đã có những sai lầm, đã có những vấp ngả. Vì vậy, hãy trân trọng và sống xứng đáng với tuổi trẻ.Tuổi thanh xuân chính là khoảng thời gian chúng ta bắt đầu bước vào đời, không còn là những cô bé, cậu nhóc sống trong sự bao bọc của gia đình, thầy cố, người thân, nhưng đây cũng không phải lứa tuổi quá lớn. Có những thứ rất đặc biệt mà mọi lứa tuổi khác không có được đó chính là sự trưởng thành, sự hoàn thiện của thời niên thiếu, một sức khỏe, sự nhiệt huyết, thời gian...Cơ hội mở ra rất nhiều cho các bạn trẻ, hãy khao khát và trải nghiệm. Sống thật với bản…
•Trương Trạch Vũ kiếp trước là 1 kẻ nghèo rách mồng tơi lại không được cha mẹ yêu thương, đã thế Trương Trạch Vũ còn phải chăm lo cho 2 đứa em nhỏ không chịu ăn học. Cậu liều mạng lao vào làm công kiếm tiền.Nổ lực như vậy, để cuối cùng phải gục ngã vì suy thận.•không ngờ cậu lại được cho một cơ hội, sống lại trong truyện đồng nhân mà bản thân đã đọc ké đồng nghiệp gần đây. Nguyên chủ là anh trai thiếu gia cùng cha khác ông nội của phản diện suy tình, từ nhỏ "anh trai" đã hành hạ phản diện vì đôi chân bị tật kia, khiến sau này phải dùng mạng mình để đổi lấy. Trương Trạch Vũ dùng kinh nghiệm của kiếp trước, dồn hết tâm tư vào người em trai phản diện suy tình này, nuôi khéo đến chân lành trước dự kiến•Trương Trạch Vũ nhớ rất rõ rằng trong nguyên tác, em trai phản diện của cậu cùng nam phụ tra nam là bạn thân. Năm đầu khi cậu xuyên qua rõ ràng còn thấy 2 đứa nhỏ này đùa giỡn với nhau, nhưng những năm sau đó thì nam phụ liền không xuất hiện nữa•Gần đây Trương Trạch Vũ được kha khá nữ lẫn nam đồng nghiệp tán tỉnh.Trương Trạch Vũ định mở hộp cơm mà đồng nghiệp tặng để ăn trưa thì thấy Trương Cực đứng trước cửa văn phòng mặt mày mếu máo khóc :"anh ơi, chân em lại đau rồi...hức...anh ơi" cậu chính là bị sự nũng nịu này mê hoặc.Trương Trạch Vũ xót xa ôm hắn vào lòng. Đột nhiên cậu cảm thấy có vẻ vạt áo hơi chùng xuống. Nam phụ đã lâu không gặp đột nhiên xuất hiện :" anh ơi, thật ra nhiều năm về trước chính là em trai của anh ngăn cấm em gặp anh, em thật sự rất nhớ anh"Trương Trạch V…
HỒI ỨC MƯỜI LĂM NĂM THANH XUÂNTác giả : Lam DyTình trạng : Đang load...Thể loại : Hiện đại - HE - Ngược tâm nhẹSố chương : Đang cập nhật ...Giới thiệu : Cô quen anh từ năm cô 12 tuổi. Cô thích anh ngay từ cái nhìn đầu tiên, khi chỉ mới là những cô nhóc, cậu nhóc. Tình yêu những tưởng là bồng bột, nhưng không ngờ nó lại ở trong tim cô lâu như vậy.Mười lăm năm thanh xuân, không phải là quá dài, cũng không hề ngắn cho một tình yêu đơn phương.Bao nhiêu nước mắt, bao nhiêu thời gian cô dành ra để theo sau anh, âm thầm giúp đỡ, âm thầm làm việc cho anh.Đổi lại là một ánh nhìn chán ghét, một cái phẩy tay xua đuổi và những lời chê trách đau thương.Liệu cô có nên tiếp tục hay không? Hay nên buông tay để bản thân được thanh thản?Truyện có những tình tiết ngược tâm nhẹ, kính mong các bạn sẽ cố gắng đọc và cho ta những lời nhận xét chân thành nhất. Xin cảm ơn.Trích đoạn:"Này cô, cô làm ơn đến nhà và lấy đống rác rưởi mà cô vẫn hay gửi đến cho tôi đi? Sách á? Hay lại đồ handmade này nọ? Cô nghĩ tôi có thời gian để coi những thứ đó à? Mau đến đem chúng về, đừng để bẩn nhà tôi. Còn nữa. Nếu cô còn một lần nữa đụng tới vợ chưa cưới của tôi, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho cô"Anh dùng ánh mắt khinh miệt nhất để nhìn Tô Phương. Cô gái bên cạnh anh nũng nịu:"Anh, mình đi thôi, đừng lãng phí thời gian với con ả này." Đoạn quay sang Tô Phương sỉ vả: " Mày đúng là không biết xấu hổ mà, bám theo chồng tao lâu như vậy mà không chịu buông. Mặt dày, gái điếm, vô liêm sỉ."Tô Phương đứng như trời trồng tại chỗ. Hốc mắ…
Rừng Lucinda có 1 cặp song sinh là đại công chúa Helen Bush và nhị hoàng tử Henry Bush. Trong lúc đi nghỉ dưỡng tại Lục địa Rishima tình cờ cứu được một người sói đang bị thương, nhị hoàng tử rủ lòng thương xót nên mang về hoàng cung chăm sóc." Raymond à đau quá, anh ôm em chặt quá. "" Nói đi tên em định đưa thư tình cho là gã nào? " Cặp mắt Raymond đỏ ngầu. Sau khi đi khiêu chiến ma tộc xong, nôn nóng đi về phòng Henry để được cậu ôm ấp ai mà ngờ cậu khoe rằng mới viết xong thư tình cho gã nào đó, nhờ hắn đọc giúp nêu cảm nghĩ. Hừ ai mà thèm đọc. " Hức, ngốc. Người ta đã ám chỉ tới mức đó mà vẫn không hiểu, thư tình là viết cho anh đó, đồ người sói chậm hiểu. Hức, trời ơi buông ra đi đau quá đi mất. " Tinh linh cứ 5 người là có tới 3 người da thịt cứ như thuỷ tinh, dễ đau dễ vỡ. Huống chi nãy giờ Raymond cứ ôm chặt Henry làm cậu đau không chịu nổi. Dù có đần độn tới đâu thì ai nghe đến đây cũng hiểu người Henry thích là anh. Raymond trực tiếp đơ luôn, chỉ biết theo bản năng mà ôm khẽ lại người trước mặt vì cậu kêu đau. Anh bế cậu lên giường, bản thân thì quỳ xuống dúi đầu vào lòng cậu." Sao lại khóc, có ai bắt nạt anh à? Để em giải quyết họ nhé. " Henry vuốt ve bộ lông của người thương. Mỗi lần Raymond làm nũng là lại hoá sói, dễ thương quá đi mất." Ừ, bọn ma tộc ý. "Ma tộc, một đám nằm lăn lóc bởi một đòn của Raymond - Mẹ nó, ai bắt nạt ai cơ chứ?" Được, mai em đem từng tên một quỳ xuống xin lỗi anh. "Raymond giương mắt nhìn cậu, người anh xem như trân bảo mà nâng niu.…
Dưới tán cây bồ đề, hòa thượng đứng im lặng, ánh mắt chăm chú nhìn vào bức tường đỏ cũ kỹ, nơi những vết nứt như ghi lại dấu vết thời gian. Trong khoảnh khắc tĩnh lặng, tâm hồn chợt xao động, hình bóng người hắn yêu hiện lên rõ ràng trong tâm trí. Dù đã từ bỏ tất cả để tìm đến Phật pháp, nhưng nỗi nhớ vẫn không thể dập tắt, như những chiếc lá bồ đề nhẹ nhàng rơi xuống, mang theo cảm giác không thể quên. Những chiếc lá vàng úa khẽ rơi, chạm nhẹ lên vai áo như lời thì thầm của gió. (giọng yếu ớt, đôi mắt hướng lên tán bồ đề)"Nếu có kiếp sau, ta chỉ muốn được sống dưới bóng cây này... cùng nàng, mãi mãi bình yên."(bàn tay run rẩy vuốt nhẹ lên gương mặt hắn, giọng nghẹn ngào)"Thiên Thiên, bồ đề này chứng nhân cho ngàn kiếp luân hồi. Nhưng chàng biết không? Trong hàng vạn chiếc lá rơi... không chiếc nào quay trở lại cành."Gió khẽ lay động, mang theo hương hoa thoang thoảng, nhưng chẳng thể xoa dịu sự đau thương giữa họ. Đôi mắt hắn rưng rưng, hai giọt lệ vươn trên má."Nếu ngày ấy ta không chọn con đường này... liệu chúng ta đã khác?""Thế gian này chưa từng có chữ 'nếu'... cũng như trái tim ta, chưa từng dành chỗ cho kẻ lạc đường."…
Có những con người có lẽ cho đến cuối cuộc đời bạn cũng không thể gặp được nhưng họ lại theo bạn suốt thời thanh xuân, suốt một đời, là tất cả với bạn.Bản thân tôi không phải người yêu hay thích ai đó ngay từ lúc bắt gặp. Tôi thích người, ủng hộ người không phải chỉ vì người đẹp, người nổi tiếng,... mà vì đơn giản người chính là người thôi.Nhiều lần ấy năm, tôi tự hỏi vì sao tôi vẫn chỉ thích người, nhiều năm như thế mỗi ngày lại càng thêm yêu người hơn.Thanh xuân đi nhanh lắm, cố níu cũng không thể quay lại.Thôi thì cứ sống hết mình, trở nên điên loạn rồi làm điều mình thích.Xem người ấy là là thanh xuân tươi đẹp, là cả thế giới.…
Số phận - tựa như vòng tròn vô hình - đã trói họ lại với nhau như thế. Nàng - vẫn tưởng như trái tim đã bình lặng sau khi mối tình đầu tan vỡ, lại không ngờ số phận nghiệt ngã khiến nàng gặp anh, yêu anh - người nàng không nên yêu.Anh - vẫn đau đáu vì quá khứ ngủ quên của mình, vì nỗi buồn không sao gọi thành lời, trốn chạy tình yêu của nàng, để đến khi đi tới tận cùng ánh sáng mới nhận ra - anh còn nợ nàng một câu: "không phải không yêu".Cậu - đau khổ khi tình thân dần biến thành tình yêu, khi hờn giận trở thành cuồng nộ, đánh đổi tất cả chỉ để níu lấy một ánh mắt, để rồi khi có được lại cay đắng nhận ra: 'nàng' ... đã không còn là nàng nữa.Tôi đã quên mất thời gian và tên tuổiQuên mất quá khứ và hiện tạiQuên mất hạnh phúc và đau khổCũng quên mất yêu thương…
Hoàng Long tìm thấy mình ngẩn ngơ ngồi nhìn sơn tra rơi đầu ngõ. Tuổi trẻ ai cũng có quyền ngây dại, mà ngây dại tuổi đầu đời cậu dành hết cho những cánh hoa ấy mất rồi, những cánh hoa rơi trên vai anh. Ngây dại trôi theo cơn gió mát hiếm hoi của mùa hạ đi đâu mất, mặc cậu đã cố níu tay nắm giữ. Chút ít còn lại, Hoàng Long của tuổi trưởng thành đáng ra nên thả bay, nhưng cậu lại dùng nó để vấn vương ai đã cạn tình. Có người nói đơn phương là chuyện của một người, điều này khiến cậu gật gù công nhận. Chuyện Hoàng Long yêu Tuấn Huy là chuyện của con tim cậu, đau đớn cũng là mình cậu tự rước lấy, chẳng ai có quyền trách anh cả. Hoa sơn tra ngừng rơi, nhưng cậu chẳng thể ngừng ngây dại.…
Đau đớn..mệt mỏi...tôi chìm vào chuỗi cảm xúc tiêu cực, chúng nuốt trọn lấy tôi vào hố đen không đáy, ăn lấy tôi, mài mòn tâm trí lẫn thể xác. Không một ai chia sẻ, lắng nghe, tôi mệt nhoài níu kéo hư không, cho đến khi tìm thấy một đôi tay, kéo tôi khỏi vũng bùn đáng sợ. Anh đến với tôi chẳng phải duyên nợ, vốn chỉ là kẻ qua đường trong phút chốc, song tình cảm lại dày vò đôi ta, kéo những hỗn độn cảm xúc thành sợi tơ duyên, mỏng manh nhưng liệu có chắc chắn ? Tình cảm hay tình yêu ? Hạnh phúc hay đau khổ ? Vốn chỉ là một kết cục mà thôi P/s: mình nghĩ đây là câu chuyện có thể khiến bạn khó hiểu đôi chút bởi mình đào sâu vào cảm xúc của nhân vật " tôi " nhé. Vì là lần đầu viết, mong mọi người góp ý nhé…
Ngọt trong tình, tình trong mộng. Có những giấc mộng đẹp khiến ta lưu luyến. Mộng đẹp quá thường không có thật... Cũng như quá khứ đã qua thì thứ níu lại vẫn chỉ là những kỉ niệm và cảm xúc đôi ta...______________________________________________Thông tin: - Thể loại: Ngọt sủng, 16+ (Đã xử lí từ ngữ), Hiện đại, Boylove, Fanmade.- Couple chính: Vox x Shoto.- Tác giả: Wiin.- Tình trạng: Đã Hoàn Thành.......______________________________________________ Lời ngỏ: Đây là lần đầu Wiin mần truyện, cũng như lần đầu viết Fic một cách đầu tư như thế này. Có gì sai sót mong mọi người có thể nhẹ nhàng góp ý ạ. Xin cảm ơn! OPPS! Nếu Voxto là NOTP của bạn thì hãy lướt qua! ***VUI LÒNG KHÔNG REUP KHI KHÔNG CÓ SỰ CHO PHÉP!***_______________________________________________Thông tin khác: Artist: @FKSnagareLink dẫn: https://twitter.com/FKSnagare/status/1533049796860055552…
Kiếp trước tôi tốt bụng bấy nhiêu cuối cùng vẫn bị người khác hại mà chếtCứ tưởng đời tôi đã chấm hết thì bất chợt tôi xuyên không vào 1 cuốn tiểu thuyết nổi tiếng theo cùng tôi chính là hệ thốngXuyên vào vai phản diện trong cuốn tiểu thuyết nhiệm vụ của tôi là hành hạ đánh đập bọn nam chủ sau đó tính kế hại nữ 9 Tôi cảm thấy thật thú vị quá đi mất! Bọn nam chủ, nữ 9 à hãy đợi đấyTao sẽ nghiền nát bọn mày!Kiếp trước tôi tốt bụng hiền lành bao nhiêu thì trong cuốn tiểu thuyết này tôi sẽ độc ác và tàn nhẫn bấy nhiêu!Sau khi mua bọn nam chủ từ buổi đấu giá về và bắt đầu hành hạ bọn nó được 4 năm thì cuối cùng cũng sắp đến ngày mà bọn nó thức tỉnh năng lực và chạy trốn khỏi đây trên đường đi bọn nó sẽ được nữ 9 giúp đỡ mang về nhà và chăm sóc sau đó bọn nó sẽ phải lòng nữ 9 và quay lại báo thù tôiTôi đã cực kì phấn khích vì sắp được đấu với bọn nóẤy thế khi mà tới ngày đó bọn nó lại không hề đi? Tôi thấy vậy liền tự mình đuổi bọn nó ra khỏi nhà nhưng bọn nó lại bám chặt lấy chân tôi trong ánh mắt bọn nó tràn đầy khát vọng khi nhìn tôi, miệng thì liên tục chảy nước dãi cầu xin tôi"Làm ơn hãy đánh đập tôi nữa đi, Yoichi sama!""Đừng đuổi tôi mà, hãy đánh và chửi tôi nữa đi..!""Isagi, mày đã đánh đập bọn tao 4 năm rồi giờ lại định bỏ tụi tao sao?""Thích thích thích! Em thích Isagi đánh em lắm, hãy đánh nữa đi mà làm ơn đó!!"Tôi ngớ người nhìn bọn nó trong lòng nhiều câu hỏi muốn hỏi hệ thốngHệ thống! Chuyện này là sao? Tại sao bọn nó lại như này…
VĂN ÁN Tô Ngọc đã trải qua hai mươi năm cái xuân xanh, qua một đêm trở về mùa xuân thứ mười bảy. Mang khuôn mặt mới... Cuộc sống mới... Tất cả mọi thứ đều mới mẻ với Tô Ngọc, cũng là điều cô chưa bao giờ dám nghĩ tới. Ví dụ như... Vốn quen một thân một mình, nay thoáng chốc có thêm gia đình yêu thương chăm sóc. Vốn đã tốt nghiệp đại học nay lại phải cày bừa lại những năm tháng học cấp ba. Hay vốn tưởng rằng tiền rất khó kiếm nhưng không ngờ nó lại dễ dàng đến vậy. Vậy Tô Ngọc sẽ đối phó với cuộc sống mới toanh này thế nào? Chỉ có trời biết, đất biết, không khí biết, Tô Ngọc biết... *Phân cảnh 1* -"Tô Cẩm Ngọc, lên bảng kiểm tra miệng" Tô Ngọc chậm chạp lê bước lên bảng, quay về phía cô giáo Như Hoa, vẻ mặt thành thật há to miệng. Sau đó... Không còn sau đó nữa. *Phân cảnh 2* Tô Ngọc đi học muộn, len lẻn chui vào lớp nhưng không may vẫn bị cô giáo Như Hoa phát hiện -"Tô Cẩm Ngọc, sao em lại phải lén lút như thế? Em cứ vào lớp đàng hoàng như bố em vào nhà xem nào!". Tô Ngọc vâng lời, thành khẩn xin lỗi cô giáo Như Hoa rồi đi ra ngoài, đóng cửa lớp học lại. Vài phút sau Bỗng... "rầm" một tiếng lớn. Tô Ngọc nhẹ nhàng dùng chân đạp tung cánh cửa loạng choạng đi vào, chỉ tay thẳng vào mặt cô giáo Như Hoa, giọng lè nhè. -"Bà già la sát, lại không chịu mở cửa cho ông đây à?" Sau đó... Cũng không còn sau đó nữa.…
Trích từ câu chuyện cùng tên. Phương Ma Kết, cô gái ngây thơ, trong sáng và vô cùng đơn thuần. Vương Kim Ngưu, chàng trai lạnh lùng, biến thái nhưng lại mang vẻ ngoài cực lừa tình. Hai người đến với nhau thuở đầu là niềm vui, nhưng càng về sau càng nhiều nỗi buồn. Liệu họ có đến được với nhau, tình yêu đầu đời đẹp tựa giấc mộng nhưng cũng muôn phần đau đớn, họ sẽ níu giữ được nhau hay sẽ lựa chọn buông tay nhau? Mời mọi người cùng đón đọc (Ma Kết-Kim Ngưu) Mãi yêu nhé chàng trai! Cùng bản chính truyện (8 chòm sao) Mãi yêu nhé chàng trai!_____________________Truyện: (Ma Kết-Kim Ngưu) Mãi yêu nhé chàng trai!Tác giả: DalenaTiến trình: hoànĐộ dài: oneshotLưu ý: không được mang truyện đi đâu khi chưa có sự cho phép của tác giả…