Gió mùa hạ đến, xuân đã qua
Thanh xuân... hai từ chứa đựng cả một bầu trời của ai đó. Trong mắt cậu có mùa hạ rực rỡ, trong mắt tôi lại có cậu.Gió thổi mùa hạ, con mưa rào lướt qua. Thời gian ấy, không thể trở lại.…
Thanh xuân... hai từ chứa đựng cả một bầu trời của ai đó. Trong mắt cậu có mùa hạ rực rỡ, trong mắt tôi lại có cậu.Gió thổi mùa hạ, con mưa rào lướt qua. Thời gian ấy, không thể trở lại.…
Phụ huynh tôi rất nghiêm khắc, họ luôn đề phòng và cấm tôi yêu sớm. Tôi luôn mệt mỏi bởi sự kiểm soát không chỉ về việc cấm yêu đương mà còn là cả trăm thứ khác. Một ngày, tôi gặp Minh Quang, tôi không biết có phải tôi đã thích anh ấy rồi không. Nhưng với những người xung quanh tôi thì việc yêu đương sớm như là một sự sai trái, một lỗi lầm rất nghiêm trọng. - Anh thấy em cũng thích anh mà! Cho anh một cơ hội, anh nhất định sẽ đợi được. - Nếu đấy là em thực sự muốn chọn thì chúng ta đừng nên gặp nhau nữa! Đáng lẽ anh không nên hy vọng gì hết! Phải chăng khi gặp anh ấy muộn hơn tôi sẽ mở lòng hơn khi lựa chọn theo tình cảm của mình?…
Chỉ là tôi muốn viết lên những tâm sự của tôi dành cho người mà hằng ngày tôi vào trường mong muốn gặp và muốn được quan tâm hằng ngày kể từ khi tôi gặp bạn ấy vào mùa hoa đào năm 2017...…
Bạn định nghĩa thế nào là tìm được người đàn ông yêu mình thật lòng? - có người cho rằng : người đàn ông yêu bạn thật lòng chính là người luôn quan tâm, che chở bạn trong mọi hoàn cảnh, nâng niu bạn cưng chiều bạn, khoang dung bạn.- có người lại cho rằng: người đàn ông thật sự yêu bạn là người trong lòng chỉ có mình bạn không có ai khác.- có người nói rằng : người đàn ông thật sự yêu bạn chính là người dù trời có sập xuống cũng sẽ không muốn để bạn chịu một chút thương tổn nào. Vì bạn mà vui sướng khôn nguôi cũng vì bạn mà đau lòng cực độ.Còn đối với Hạ Thanh Thanh cô cho rằng định nghĩa điều này không khoa trương như vậy. Đối với cô tìm được người đàn ông yêu mình chính là tìm được người như Trác An Nhiên. Vừa đủ ân cần, vừa đủ chu đáo và giờ phút nào cũng nghĩ đến cô . Người yêu bạn thật lòng là khi dù bạn nấu cho anh ta một bữa cơm chả ra làm sao bị anh ta chê lên chê xuống nhưng anh ta vẫn ăn hết không chừa lại tí nào, là khi bạn chỉ bị thương nhẹ anh ta cũng sốt sắn hết lên, là khi bạn đang trên giường bụng đói cồn cào dù rất lười nhưng anh ta vẫn xuống nấu mì cho bạn. Tình yêu của anh ta không phải dạng tình yêu khiến trời long đất lở, càng không phải kiểu ảm đạm nhàm chán mà là kiểu không khoa trương, không cầu kì, nhẹ nhàng, ấm áp như nhiệt độ cơ thể người vậy, bình thường bạn sẽ không cảm thấy gì nhưng khi mất đi rồi bạn sẽ không sống nổi.###Đây là truyện đầu tay của tui vì vậy sẽ có nhiều thứ chưa được chuẩn bị chu đáo cho lắm. Tui viết chi mang tính chất giải trí+ thỏ…
Cậu - Diêu Trì, một chàng trai bị chà đạp dưới đáy xã hội, luôn khép mình ẩn sâu sau vỏ bọc kiên cường, mạnh mẽ.Anh - Trầm Bắc, là tín ngưỡng, cầu nối và là sợi chỉ đỏ gắn kết cậu với sự sống nhạt nhòa của năm tháng.Giữa dòng đời vô biên, xã hội vô tình, sự sống vô ngã, cậu chọn cách gieo mình xuống vực thẳm tận cùng sâu nhất, nơi mà chỉ duy nhất một người mới có thể cứu rỗi được cậu, nơi đó cậu gọi tắt là anh."Hy vọng đôi ta sẽ không vụt mất nhau qua những ngày dông bão..."…
Vào một ngày buồn chán tẻ nhạt như bao ngày, cậu - Diệp An một thiếu niên thích suy tư, nhưng lại có đôi chút nghịch ngợm gặp anh - Trường Phong ngay trước cửa căn tin. Cuộc gặp gỡ vô tình nhưng hoá ra lại là một bước thay đổi tất cả của cậu. Mỗi ngày, thay vì ngồi buồn chán và trách móc mọi người suốt ngày thích chọc cậu vì cái tên như con gái của cậu, hay suy tư tại sao ba mẹ cậu lại đặt cho cậu cái tên ấy. Thì giờ đây, hình ảnh một người anh cao lớn trầm tĩnh đến đáng sợ nhưng lại vài phần thân thiện và tốt bụng cứ xuất hiện trong đầu cậu miết, không cách nào xoá bỏ được. Hình như... cậu thích anh mất rồi! Từng ngày trôi qua, cậu và anh cứ lặng lẽ tiếp xúc, lặng lẽ nói chuyện, rồi lặng lẽ hiểu về nhau...P/s : - Ảnh truyện là tớ thấy trên google nên chưa biết cre, nếu mng biết hãy bảo tớ để tớ đổi nhé^^- Đây là bộ truyện đầu tiên của tớ :3- Truyện ngắn, không phải truyện dài tập~…
Nhiều năm sau đó, có bao giờ cậu tự hỏi rằng: "Thanh xuân năm ấy liệu đã là khoảng thời gian cậu hạnh phúc nhất chưa?". Nơi mùa hạ tươi đẹp khắc cốt ghi tấm ấy, cậu có được gì và bỏ lỡ những gì...…
Tôi là 1 Bạch Dương ..Tôi ham ăn ..Tôi 17 tuổi ..Tôi vụng về ..Nếu cậu cảm thấy cô đơn hãy đến với tôi !!Tôi vẫn luôn ở đây .. bên cạnh cậu ..Hãy đọc và cảm nhận !Cảm ơn <3…
Cô gái nhỏ bé ấy thương chàng trai ấy 10 năm nhưng chưa từng đc đáp trả ... Đến khi mà cậu ta nói thương cô sau 3 năm kể từ ngày hắn nói cô đừng thương cậu nữa , cô hận anh !!! ..........…
trong thế giới u ám,đầy những suy nghĩ tiêu cực....bỗng vớ lấy được ít ánh sáng len lỏi vào sự xám xịt này. Từ đó tớ như một đóa hướng dương luôn hướng về ánh sáng... Đó là cậu…
29-04-2018 《CHÚNG TA CỦA SAU NÀY》 : "SAU ĐÓ KHÔNG CÓ SAU ĐÓ, CHÚNG TA CŨNG KHÔNG CÒN LÀ CHÚNG TA"…
'anh thích em' 'đồng ý là người yêu anh nhé''em cũng thích anh' 'em đồng ý'' tiểu Nghi công chúa mau lại đây''sao vậy?''anh không thích em đứng gần hắn, anh ghen''công chúa đừng ngủ nữa mau dậy''công chúa em lại bỏ rơi anh rồi'' công chúa em không cần anh nữa sao ?''công chúa ơi anh nhớ em?'---'anh nhõng nhẽo quá đi''em đói rồi mau đưa em đi ăn''em vẫn còn cần cún bự lắm''em ghen rồi mau dỗ em đi'----'chúng ta chia tay đi''lí do là gì''anh...không muốn tiếp tục nữa''được'…
« Anh như mặt trời sưởi ấm trái tim em, soi sáng thế giới của em, là sợi dây em bám víu, là ánh sáng dẫn đường cho cuộc đời em. Khi em sợ hãi buông tay anh để chạy trốn, lúc đó mới biết anh chính là linh hồn, là cả thế giới của em » _An Nhiên.« Khi bên nhau em thường hay nói 'anh là mặt trời, là hơi ấm, ánh sáng của em'.. nhưng em lại không biết rằng mặt trời của em cũng bị đốt cháy trong chính ánh sáng đó, cũng muốn chạy trốn khỏi ánh sáng đó. Ngày gặp em anh như tìm thấy nơi đến của cuộc đời mình. Nếu em nói anh là mặt trời thì anh sẽ nói em chính là mặt trăng của cuộc đời anh, như ánh sáng mát lạnh, như cơn gió trong lành đến làm dịu mát thế giới của anh. Em là cuộc đời anh, là thế giới, là tất cả những gì anh muốn có trong cuộc đời này »_ Thiên Phúc. Định mệnh cho chúng ta gặp nhau, rồi lại khiến hai ta chia xa.. Như quy luật của tự nhiên, mặt trăng và mặt trời Liệu rằng ta có thể bên nhau?…
" Trống tan sau giờ học " Kể về thanh xuân của Khương Vũ hạ với nhiều bất trắc sảy ra trong cuộc sống . Bạn học nói Khương Hạ là đồ biệt lập , cô chẳng quan tâm . Suốt ba năm Trung học dài đằng đẵng , sau này học đại học , Vân Vũ hỏi:- Cậu có nhớ ai trong số bạn cùng lớp cấp 3 của chúng ta không ? Khương vũ Hạ ngập ngừng , một lúc lâu sau cô đáp:- Không nhớ , đều quên rồi... Thật lâu về sau , Vân vũ cũng không biết , năm đó , người duy nhất Khương Vũ Hạ nhớ trong lớp là bạn học "Tạ Vĩnh An " .…
Minh Khuê - một cô gái vì vài lí do trong quá khứ mà không thích sống ở thành phố nhưng lại bị bố mẹ bắt lên thành phố học. Cô phải xa bạn bè, xa nơi làng quê ấm áp nhưng liệu có buồn như cô nghĩ?Cô bắt đầu làm quen được với những người bạn mới, thích nghi dần với cuộc sống nhộn nhịp nơi thành thị. Và...cô gặp được "cậu ấy"?Liệu cuộc gặp gỡ này có đưa hai người đến với nhau, hay họ chỉ đi ngang qua nhau tạo thành một mối tình trong trắng của tuổi học trò?-----"Cậu hỏi cô: 'Tại sao lúc nào cậu cũng cười được vậy?' ...Cô mỉm cười, nhìn bông hoa nhỏ trong tay, nhẹ nhàng đáp lại: 'Đến bây giờ cậu vẫn chưa hiểu sao?'Chuông có gió sẽ kêuTớ bên cậu sẽ cười..."…
Cậu biết thế nào là thanh xuân trọn vẹn không? Tớ từng thích một người không thích tớ, nhưng ít ra tớ đã thổ lộ tình cảm của mình, dù tớ đã khóc cả tuần dài...Tớ từng vui sướng cười cả đêm vì người ấy xem story của mình, cậu thấy tớ có phải đang mắc bệnh yêu không?Tuổi trẻ của chúng ta là bao năm? Tớ cũng không biết nữa, chỉ là một khi đã đi qua rồi, sẽ không thể nào quay trở lại ngày ấy..."Quẫn Thần, có một ngày anh sẽ hiểu, tôi chưa từng từ bỏ, chưa từng bỏ cuộc, chúng ta chỉ có thể đi cùng nhau qua những năm đẹp nhất của thanh xuân... vậy là đã khắc cốt ghi tâm rồi"…
tuổi 17 ta có nhau 🫶chensung.…
Candy - Kẹo ngọt Vkook cũng sẽ ngọt ngào như tiêu đề của fic vậy <3 Mong các bạn ủng hộ…
Gửi Cậu, Từ Hàng Ngàn Nỗi Nhớ *Có lẽ sẽ đau, có lẽ sẽ buồn nhưng các cậu biết không? Chủ nhân trái tim họ là họ và chủ nhân của trái tim cậu là cậu [ Trích thoại phim : Dưa Hấu Lấp Lánh ] Ta tập ăn, tập nói, tập viết rồi tập thích, tập yêu một ai đó... Những rung cảm ấy, không hiểu sao tớ chỉ lại thấy ở mỗi cậu. Xuân đi rồi hạ tới, sợi dây tình cảm ấy cứ dần len lỏi trong tâm trí tớ, để rồi nó lớn dần mà tớ không hay biết. Tớ không còn chỉ muốn đơn thuần ngắm cậu, tớ bắt đầu muốn xuất hiện trong tầm mắt cậu, muốn được cậu chú ý và có một vị trí nhất định. Có lẽ tớ thật tham lam, thật ích kỉ nhưng nếu tớ bỏ điều đó ra khỏi trái tim mình thì thật khó cậu nhỉ?…
Đứng giữa những khoảng trời dài và rộng này, cái làm người ta mơ hồ nhất là bản thân mình cần gì?. Thực sự mà nói con người ta quá tham lam về cái tương lai xa xôi mà chẳng mảy may gì cái hiện tại , tôi cũng như thế.Tôi được sinh ra trong gia đình quá đầy đủ,không thực sự giàu có nhưng tôi vẫn có tất cả những gì tôi cần, bạn bè tôi có đủ để chơi ,để chia sẽ, đến một chút vấp ngã cuộc sống cũng không nỡ để tôi chịu đựng. tôi là như thế luôn ngang nhiên mà nghênh mặt với đời . và rồi có một ngày cuộc sống cho tôi gặp Quang,người làm tôi phải gở bỏ gương mặt ngơ ngơ đó mà bước ra với đời.…