Nếu Có Thương Nhau Xin Đừng Để Đó
Bởi "nhân duyên" là do trời định hay lòng người vì nhau mà thành... Vì thế nếu có "thương nhau" xin đừng để đó !!!…
Bởi "nhân duyên" là do trời định hay lòng người vì nhau mà thành... Vì thế nếu có "thương nhau" xin đừng để đó !!!…
Loay hoay bên mảnh kí ức thật gần nhưng hóa ra đã là dần cũ, nó cứ khiến tớ cảm thấy nao lòng chóng vánh. Đôi khi tớ tự hỏi, chúng ta, rút cuộc đâu phải là người dưng?…
Đối với tôi hay cả bạn, à mà... chắc là tất cả chúng ta đều nghĩ rằng: "Ngày đầu tiên chia tay người yêu cũ là tất cả và là trung tâm của vũ trụ. Ngày thứ hai trở lại là một nửa của cuộc đời. Ngày thứ ba còn một phần tư của nỗi buồn da diết. Và thế đấy cứ giảm dần theo cấp số nhân cho đến mãi mãi. Nhưng chắc rằng mọi người đều hiểu quy luật của Toán học, dẫu chia đến vô cùng lần vẫn không thể bằng 0 nên người yêu cũ không bao giờ tan biến cả...". Vì không bao giờ là số 0, không bao giờ tan biến nên khi người yêu cũ có người yêu mới, làm ta lại có cảm giác buồn rười rượi, nhoi nhói trong lòng rồi bi thương đến lạ.…
Tốt nghiệp đại học, 1 năm sau đó mới bắt đầu cuộc sống đi làm công sở…
Chàng là hoàng tử lạnh lùng cao ngạo, chàng thông minh, tham vọng, chàng xuất sắc, gan dạ và tàn nhẫn. Nhưng chàng cũng phong kín bản thân trong những nỗi đau của ký ức, phần mà không anh có thể chạm vào.Nàng là nàng công chúa xinh đẹp, nàng là hiện thân của một nữ thần với tâm hồn trong sáng không vướng bụi trần, lòng vị tha, tình yêu thương và sự điềm tĩnh, không buộc tâm hồm mình với tổn thương và đau đớn. Nàng yêu tự do nhưng chàng lại chặt đi đôi cánh vươn tới tự do của nàng. Chàng buộc chặt nàng, tại nơi mà ngoài nàng ra không ai có thể chạm tới, tại trái tim mình. Hai trái tim từ ngày gặp nhau đã có chung một nhịp đập. Yêu thương, liệu có cứu vớt con người đó ra khỏi nỗi đau? Liệu có phải luôn có một thứ gọi là hạnh phúc tồn tại trên thế giới này.…
Chắc hẳn có nhiều người từng rất yêu thích bộ truyện Nhật ký công chúa giống như mình nhỉ. Cứ ngỡ là truyện kết thúc ở tập 10 rồi mà hóa ra mấy năm trước ra thêm tập 11. Mình thử dịch truyện để học tiếng Anh thôi, nên là bản dịch này sẽ không được tốt lắm. Nếu có góp ý gì thì mong mọi người để lại nha. Hy vọng các bạn sẽ thích truyện.…
Câu chuyện xoay quanh 2 nhân vật chính là Hạ - là tôi và Dương, Hạ lớn hơn Dương 1 tuổi, 2 người quen nhau trong 1 chuyến thiện nguyện ở Sơn La.Dương là sinh viên trường Kiến trúc nhưng đã bảo lưu kết quả học tập từ năm thứ 3 đại học và tới thời điểm hiện tại là 2 năm vẫn chưa có ý định quay lại trường. Dương 24 tuổi, đam mê khám phá núi đồi, thời bấy giờ người ta gọi là đam mê phượt, Dương cũng thích các loại da thuộc, cậu ấy tự tay làm những chiếc ví, chiếc túi bằng da để bán có thêm thu nhập.Tôi - nhân viên mua hàng tại một công ty nội thất nhỏ, công việc nhàm chán nhưng vì đồng lương ít ỏi mà vẫn phải đi làm. Tôi ra trường 2 năm nhưng cũng đã nhảy 1 số công việc khác nhau từ Mua hàng tới NVKD...nhưng chẳng đâu vào đâu, cảm thấy mất niềm tin vào cuộc sống, vào chính bản thân mình nên tôi mang mình vào những chuyến thiện nguyện để mong tìm được lối ra cho cái sự bế tắc này.Họ gặp nhau trong 1 hoàn cảnh mà cả 2 đều cần phải chữa lành, họ đi tìm một điều gì đó làm mới cho cuộc sống bế tắc của mình. Và họ gặp nhau như vậy.Mười năm trôi qua, có quá nhiều chuyện đã đến và đi, Hạ và Dương liệu có còn bên nhau? Mời các bạn đón đọc tác phẩm đầu tay này nhé…
Thời điểm đông đến cũng chính là lúc đồi cỏ hồng tuyệt đẹp ở vùng núi Tây Bắc xuất hiện, nhưng mùa đông năm nay lại vô cùng đặc biệtGiữa thời tiết rét lạnh những ngày đông cô tìm thấy một nam nhân ngất xỉu nằm gục trên bãi cỏMang hắn về, thời gian thắm thoát cũng đã 2 năm hắn và cô ở cạnh nhau, hắn là Mãn Đồng Quân, hắn thật sự rất ngây thơ và trẻ con, hành xử như một tên ngốc nhưng lại vô cùng yêu thương, coi trọng côHắn còn nói, sau này sẽ cùng cô đi đến hết đờiGiống như cách hắn xuất hiện, hắn biến mất không một dấu vết5 năm sau, mẹ cô qua đời cô cũng rời quê hương lên Bắc Kinh tìm việc vô tình gặp lại hắn , hắn chính là thiếu gia của Mãn thị, một trong những tập đoàn lừng lẫy nhất Bắc KinhHắn đang dùng chân đạp lên đầu cấp dưới một cách tàn bạo, quay lại nhìn cô rồi buông lời cay độc"Nhân viên mới à? Thích bị như này không mà nhìn lắm thế?"…