Chó cái của Baba
thô tục,song tính,..…
thô tục,song tính,..…
Không có gì đặc sắc. Chỉ đơn giản là thực tế…
Đây là câu truyện về một trong những ước mơ của tôi, nó chứa yếu tố phi thực tế.Mong bạn có thể vui vẻ và thoải mái hơn khi đọc văn của tôi.Bạn có bao giờ mơ mộng về việc mình được trở về quá khứ nhưng vẫn giữ được kí ức lúc trưởng thành chưa? Lưu ý: Đây là bài viết về cuộc sống thường ngày, và về những giấc mơ của tôi, lịch đăng không cố định.Cuối cùng, cảm ơn đã ủng hộ, mời bạn thưởng thức bữa tiệc của sự mộng mơ.…
Chợt như một giấc mơ hão huyền,nơi ta có thể phiêu lưu,khám phá những màu sắc của trí tưởng tượng bay xa,thoát khỏi sự u bề của cuộc sống.Rồi ta nhận ra rằng,thực tại chính là thực tại,ta phải biết chấp nhận,đối đầu nóNước mắt,sự uất nghẹn chỉ làm ta thêm đau khổ thêm chùn bước trước khó khăn Một thiếu nữ tuổi thanh xuân căng tràn đang đối đầu với những chông gai,những khúc mắt dần hé mở để cho cô tìm kiếm,khám phá lại giá trị thật sự của bản thân mình, những gì mình bỏ lỡ,một tình yêu của sự chờ đợi và sâu sắc của một người dành cho cô.…
em tú thầy sinh.…
Tác giả: Phương LinhĐôi lời: Tôi không chuyên văn :)))Chú ý: Mỗi phần câu chuyện khác nhau hoàn toàn…
Tên Khác : khó gửi gắm tương tư này Tác giả : Chương Túy LinhThể loại : Đam mỹ, ngược. Tra Công • Nhược Thụ. Nội Dung : " Cố Duật Hành, em yêu anh ! " tình cảm cậu giấu bao lâu nay, giờ đây cậu dùng chút can đảm cuối cùng để nói ra. " yêu tôi ! cậu đủ tư cách ư ? " hắn dùng ánh mắt khinh bỉ và chán ghét nhìn cậu . " Mộ Nhược Vũ, tôi nói cho cậu bit. trong mắt tôi cậu chỉ là 1 món đồ chơi. khi nào chán thì tôi sẽ vức bỏ " đúng vậy, trong mắt hắn cậu chỉ như 1 công cụ 1 món đồ chơi để hắn phát tiết mỗi khi bực bội. cậu nào đủ tư cách để yêu hắn. cả cuộc đời này, cậu chỉ hy vọng hắn nói yêu cậu 1 lần. không cầu được sống hạnh phúc bên nhau đến cuối đời. chỉ hi vọng có thể đứng từ xa quan sát hắn mỗi ngày. chấp niệm này phải đến bao giờ mới có thể buông xuống .…
hay…
Đú theo phong trào :>…