Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Một ngày nọ, khi cả bọn đang ngồi ăn tối vui vẻ tại đại sảnh đường, ngay giữa trần đại sảnh bỗng xuất hiện một hố đen. Từ đó nhả ra 8 cục bông siêu đáng iu ><"Mấy đứa trẻ họ Potter kia sao lại mang quả tóc bạch kim nhà Malfoy?""Đừng nói gì nữa...! Hai đứa họ Zabini kia nhất định có liên quan tới Weasley, quả tóc đỏ kìa.... Có khi nào nhà Weasley bán con cho nhà Zabini không??""Hai cô bé tóc đen xù kia đáng yêu ghê, chúng làm tôi nghĩ đến Parkinson và Granger... Khoan đã?! Quần ren Merlin! Tôi đang nghĩ cái quái gì vậy?"A...! Papa và mama của tụi nó kia kìa, nhưng sao họ trẻ vậy? :-:…
Paramnesta- Chứng rối loạn thực tại [ Và sự dịu dàng của cậu khiến tớ chẳng biết đây là thực hay mơ ]------------------------------- Xinloi, toi chỉ mún chữa lành!!!…
Ngày trước, cứ mỏi mệt, tôi sẽ bỏ trốn. Chạy khỏi mọi thứ, để sóng át đi tiếng còi xe và nhịp sống ngột ngạt của một London mờ mịt và xa xôi.Cho đến khi, được gặp lại em.Hạnh phúc, từ đó, chẳng còn là những chuyến đi xa. Nó là buổi sáng em nhắn tin, kèm một bức ảnh mờ sương em chụp vội.Nó là chiều tôi cùng em dạo bước qua con đường ven công viên, gió lùa qua áo, em hát khe khẽ theo bài nhạc trong tai nghe, giọng nhỏ nhưng đủ làm tôi quên hết deadline.Nó là đêm muộn, chúng tôi ngồi trên sofa, em bật loa nhỏ, một bài hát cũ vang lên, mưa rơi ngoài kính, ánh đèn xa hắt lên khung cửa.Chỉ cần, bước vào nhà, ôm em là đủ...Theo bạn, tôi và em, chúng tôi là gì của nhau?Plot này được lên trước cả khi Một Nửa Hoàn Hảo có wrap chính thức. Cũng là câu chuyện mùa thu kế tiếp nằm trong series: Love You Till The End. Tuy nhiên, au cần xin phép "chủ nhân của câu chuyện" trước khi dùng làm inspired. May mắn bạn đã đồng ý🍬Mọi chi tiết trong fic hoàn toàn là giả tưởng, không có liên quan tới người thật. Vui lòng không đưa nó ra khỏi wattpad. Gracias 💛💙.…
Invisible String Theory - Lý thuyết sợi dây vô hìnhTrong văn hoá phương Đông, người ta cho rằng: giữa những linh hồn có duyên, luôn tồn tại một sợi dây vô hình được buộc lại đâu đó trong vũ trụ. Nó không thể nhìn thấy, không thể chạm vào, chỉ có thể cảm nhận khi thời điểm đến. Có lẽ vì vậy mà đôi khi, hai người cứ mãi lạc nhau... đi qua cùng một con phố, cùng một quán cà phê, cùng một khung giờ... mà chẳng hề hay biết. Vũ trụ vẫn kiên nhẫn giữ họ ở hai đầu sợi dây, để mỗi người phải đi qua đủ những mùa cô đơn, đủ những tổn thương cần thiết, rồi mới có thể gặp nhau trong phiên bản trọn vẹn nhất của chính mình.Và khi khoảnh khắc ấy đến, mọi thứ dường như trùng khớp kỳ lạ. Một cái nhìn, một giai điệu quen thuộc, hay chỉ là hơi thở của gió - cũng đủ khiến họ nhận ra: À, hóa ra là người này. Không một chi tiết nào lệch khỏi nhịp định sẵn, như thể vũ trụ đã âm thầm viết nên bản nhạc của riêng hai người.Có lẽ, không có cuộc gặp nào là ngẫu nhiên. Chỉ là, có những sợi dây đã được buộc sẵn từ rất lâu và hôm nay, chúng mới khẽ rung lên.Vì khoảnh khắc ấy cuối cùng cũng sẽ tới, nhất định!"Thuận theo tự nhiên đi em. Vì, tự nhiên ở đây, là em đó bé".Nhật ký ghi lại cảm xúc của tác giả đối với những khoảnh khắc rung động của hai chàng muse '🍊🍓' sẽ khởi hành ngay lúc này, cùng một series hoàn toàn mới: "Dự Báo Thời Tiết Hôm Nay thế nào"?Mọi chi tiết trong fic hoàn toàn là giả tưởng, không có liên quan tới người thật. Vui lòng không đưa nó ra khỏi wattpad. Gracias 💛💙.…
Trời vào cuối đông, khi gió vẫn còn quẩn quanh cùng những cơn lạnh cuối cùng và hoa mai đầu xuân vừa khẽ nở trước hiên, câu chuyện của họ bắt đầu.Một cái nắm tay vô tình giữa phố đông hay lời hẹn gặp nhẹ như hơi thở? Một nốt ruồi chợt xuất hiện hay là định mệnh đã được viết từ trước?Trong không khí mờ sương của buổi giao mùa, hai con người tưởng như lướt qua đời nhau, lại bằng một phép trùng hợp lặng lẽ - tìm thấy nhau, một lần nữa. Không phải bằng lời nói, cũng chẳng phải bằng ánh mắt đầu tiên, mà bằng dấu vết nhỏ xíu nơi mu bàn tay, như lời nhắc rằng có những định mệnh sẽ đến đúng lúc, với đúng người."sau cai nam tay" có lẽ, sẽ là: một câu chuyện dịu dàng về duyên phận, về cảm giác ấm áp lan từ đầu ngón tay đến tận trái tim, và về tình yêu đến từ những điều rất nhỏ, nhưng đủ để làm người ta tin rằng mùa xuân thực sự đã về."Nhưng mà... em với anh, mình không thể nào yêu nhau được nữa"..."Thế cưới anh nhé?" Người lớn hơn bật cười hỏi thẳng."Hả?" - phản ứng tự nhiên, một câu hỏi vượt ngoài tầm có thể trả lời ngay đến từ phía Duy Khánh. "Thì em bảo không thể nào yêu anh còn gì". Họ Bùi tinh nghịch nháy mắt.Mùa xuân đến sớm tiếp nối Tay Đan Xen Tay cùng series: Love You Till The End. Để hiện thực hoá mọi tình huống xảy ra trong tác phẩm, mốc thời gian hiện tại được giả định là năm 3841. Mọi chi tiết trong fic hoàn toàn là giả tưởng, không có liên quan tới người thật. Vui lòng không đưa nó ra khỏi wattpad. Gracias 💛💙.…
Một bản tình ca da diết giữa khuya; đám mây và bầu trời hoà cùng ánh nắng; đèn đường chập chờn cùng hương nước hoa...Anh cùng ta, nhảy một khúc nhạc "cả đời".…
mình cứ tự hỏi bản thân lý do để tồn tại là gì,rồi mình chạy trốn khỏi tất cả vì mình nghĩ làm như vậy sẽ khiến mọi thứ ổn cả thôi;nhưng anh đến và nói với mình rằng,"em ơi mình sẽ không thể sống nếu như cứ tiếp tục lảng tránh cuộc đời như vậy,giống như mình sẽ chẳng thể yêu nếu như cứ tiếp tục lảng tránh câu yêu ấy."…
dạo đây em bận rộn lắm,anh cứ nghĩ ngợi rằng không biết em có còn nhớ anh không.bởi sao em lại quay lưng với anh vậy? anh chỉ muốn biết lý do mà thôi.vì sao em lại cư xử khác hẳn thế? nói với anh đi, anh sẽ nghe em mà.và tất cả tình cảm anh trao cho em, đừng giả vờ như em không hề biết được không?- flatline ~ justin bieber -…
Jung Jaehyun x Kim DoyoungPrompt: AU, Modern Setting, Wedding Planning, Angst. (:v)A guideline of 13 steps to planning your best bro's wedding, written by Kim Doyoung.…